Thứ Bảy , 23 Tháng Mười Một 2024
Home / Tổng hợp / MÔN ĐỒ LÀ MỘT NGƯỜI PHỤC VỤ

MÔN ĐỒ LÀ MỘT NGƯỜI PHỤC VỤ

Lạy Cha! Danh Cha được thánh

Giăng 13:2-16
“Đương bữa ăn tối (ma quỉ đã để mưu phản Ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con trai Si-môn), Đức Chúa Jêsus biết rằng Cha đã giao phó mọi sự trong tay mình, và mình đã từ Đức Chúa Trời đến, cũng sẽ về với Đức Chúa Trời, nên đứng dậy khỏi bàn, cởi áo ra, lấy khăn vấn ngang lưng mình. Kế đó, Ngài đổ nước vào chậu, và rửa chân cho môn đồ, lại lấy khăn mình đã vấn mà lau chân cho. Vậy, Ngài đến cùng Si-môn Phi-e-rơ, thì người thưa rằng: Chúa ôi, chính Chúa lại rửa chân cho tôi sao? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hiện nay ngươi chẳng biết sự ta làm; nhưng về sau sẽ biết. Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa sẽ chẳng rửa chân tôi bao giờ! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết. Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng những rửa chân mà thôi, lại cũng rửa tay và đầu nữa! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chân, thì được sạch cả. Vả, các ngươi đã được tinh sạch, nhưng chưa được tinh sạch đều. Vì Ngài đã biết ai sẽ phản Ngài; tại thế cho nên Ngài phán rằng: Các ngươi chẳng phải hết thảy đều được tinh sạch.
Sau khi đã rửa chân cho môn đồ, Ngài mặc áo lại; đoạn ngồi vào bàn mà phán rằng: Các ngươi có hiểu điều ta đã làm cho các ngươi chăng? Các ngươi gọi ta bằng Thầy bằng Chúa; các ngươi nói phải, vì ta thật vậy. Vậy, nếu ta là Chúa là Thầy, mà đã rửa chân cho các ngươi thì các ngươi cũng nên rửa chân lẫn cho nhau. Vì ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như ta đã làm cho các ngươi. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, đầy tớ chẳng lớn hơn chủ mình, sứ giả cũng chẳng lớn hơn kẻ sai mình.”

jesus_washing_apostles_feet_parson_l__64815_zoom

Trong những năm thi hành chức vụ trên đất, Chúa Jesus đã bày tỏ Ngài là Vua theo lời hứa đã đến, ngồi trên ngôi Đa-vít và cai trị nhà Đa-vít. Ngài cũng bày tỏ vinh quang của Ngài trên núi hóa hình cho các môn đồ thân tín. Các môn đồ tiếp nhận một lẽ thật quan trọng: trong một ngày tương lai Chúa Jesus sẽ trở thành Vua muôn vua, và Chúa muôn Chúa và họ sẽ được cùng ngồi trên ngai với Ngài để cai trị mười hai chi phái Israel. Các môn đồ bị ám ảnh và chờ đợi cái ngày vinh quang đó, khi thầy của họ sẽ thực thi uy quyền trên đất.
Khi Chúa  lên Giê-ru-sa-lem trong chuyến đi cuối cùng của chức vụ. Các môn đồ háo hức nói chuyện với nhau về sự cai trị của thầy mình và vị trí của họ sắp đến. Họ hoàn toàn quên mất những lời dạy của Chúa Jesus trước đó nói về thập tự giá và khổ nạn của Ngài tại Giê-ru-sa-lem. Ngài phải chịu chết, sau đó sống lại cách khải hoàn, thăng thiên về trời. Sự trị vì của Ngài sẽ trì hoãn một thời gian, và rồi Ngài sẽ trở lại lần thứ hai để cai trị. Các môn đồ đã không nhớ gì cả về những điều này. Trong tâm trí họ không có bất cứ suy nghĩ nào về những chuyện quan trọng đó. Họ háo hức muốn nhìn thấy Chúa Jesus được mọi người tôn lên làm Vua, và khi đó họ đang suy tính xem ai trong vòng họ sẽ là “nhân vật quyền lực thứ hai” sau Chúa Jesus.

Lễ vượt qua của người Israel gần đến, Chúa Jesus và các môn đồ chuẩn bị kỷ niệm lễ này. Đây là kỳ lễ nhắc cho tuyển dân nhớ lại sự giải cứu của Đức Chúa Trời đối với họ tại Ai cập. Ngài sai phái hai môn đồ vào thành phố Giê-ru-sa-lem chuẩn bị một căn phòng trên cao để cùng nhau dự lễ này, trước khi Chúa đi con đường khổ nạn. Trong bữa tiệc cuối cùng đó các môn đồ đã không suy nghĩ về sự giải phóng tuyển dân dưới sự lãnh đạo của Môi-se, họ cũng không nghĩ đến ý nghĩa hy sinh của chiên con trong lễ vượt qua. Theo một cái nhìn nông cạn, họ chỉ quan tâm đến vị trí, quyền lực của họ một khi Chúa Jesus trở thành Vua cai trị.

jesus
“Đương bữa ăn tối (ma quỉ đã để mưu phản Ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con trai Si-môn), Đức Chúa Jêsus biết rằng Cha đã giao phó mọi sự trong tay mình, và mình đã từ Đức Chúa Trời đến, cũng sẽ về với Đức Chúa Trời, nên đứng dậy khỏi bàn, cởi áo ra, lấy khăn vấn ngang lưng mình. Kế đó, Ngài đổ nước vào chậu, và rửa chân cho môn đồ, lại lấy khăn mình đã vấn mà lau chân cho.” (Giăng 13:2-5) Hành động này của Chúa có một ý nghĩa lớn lao cho các môn đồ. Theo phong tục vào thời đó, khi bắt đầu vào bữa ăn, người chủ nhà lấy một chậu nước và một cái khăn, rửa tay cho từng người được mời đến. Trong câu chuyện ở đây, chúng ta thấy Chúa Jesus đã rửa chân cho các môn đồ (hành động này còn đi xa hơn cả rửa tay). Chúa Jesus là một Ra-bi đúng nghĩa của người Do-thái, Ngài đã từng vào các nhà hội mở quyển sách luật pháp ra và giảng dạy cho mọi người ở đó. Nhưng trong câu chuyện rửa chân cho các môn đồ, Chúa Jesus đã hành xử như một đầy tớ – không giống như một Ra-bi, Ngài đã “lấy khăn vấn ngang lưng mình” – hành động này là của một người phục vụ, không phải là hành động thích hợp cho một Ra-bi. Chúa Jesus là Vua, là ông chủ nhưng Ngài đã trở nên một đầy tớ qua hình ảnh của một người phục vụ bàn tiệc rửa chân cho thực khách. Đây là bài học dành cho tất cả những ai tự nhận mình là môn đồ của Chúa.

 

(Còn nữa)

Translated by Tuong Vi   

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn