Thứ Sáu , 29 Tháng Ba 2024
Home / SUY GẪM CÙNG CÁC MỤC SƯ / Sự Bày Tỏ Trọn Vẹn

Sự Bày Tỏ Trọn Vẹn

Bài trước:

https://huongdionline.com/2020/06/26/chung-ta-can-gi/  

Sự bày tỏ trọn vẹn cần được tiếp nhận cách trọn vẹn

Chúng ta đáp ứng với phúc âm này như thế nào? Những lời rao truyền của nền Cơ Đốc Giáo đương đại đột nhiên không còn thích hợp. Hãy tiếp nhận Đức Chúa Giê-su vào lòng. Hãy mời Đức Chúa Giê-su vào đời sống bạn. Hãy cầu nguyện như thế này, ký vào giấy này, hãy đi theo lối này và tiếp nhận Đức Chúa Giê-su là Đấng Cứu Rỗi của cá nhân bạn. Dường như việc cố gắng giảm bớt phúc âm này thành một bài trình bày có thể thuyết phục người khác nói hoặc cầu nguyện theo chúng ta không còn phù hợp nữa.

Đó là lý do vì sao những cụm từ hướng dẫn do con người nghĩ ra này không có trong Kinh Thánh. Bạn sẽ không tìm thấy một câu Kinh Thánh nào hướng dẫn người ta phải: “cúi đầu, nhắm mắt và lặp lại theo tôi.” Bạn sẽ không thấy Kinh Thánh nói đến lời cầu nguyện của tội nhân mê tín. Và bạn cũng sẽ không thấy Kinh Thánh nhấn mạnh đến việc tiếp nhận Đức Chúa Giê-su.[1] Chúng ta nhận lấy Con Đức Chúa Trời vô cùng vinh hiển, Đấng đã gánh lấy cơn thạnh nộ vô cùng kinh khủng của Đức Chúa Trời và Đấng đang trị vì là Chúa của mọi loài, và chúng ta đã biến Ngài thành một Đấng Cứu Rỗi yếu ớt, tội nghiệp, Đấng van xin chúng ta tiếp nhận Ngài.

Tiếp nhận Ngài? Chúng ta thật sự nghĩ rằng Ngài cần chúng ta tiếp nhận? Chẳng phải chúng ta cần Chúa hay sao?

Tôi mời bạn hãy suy nghĩ về một đáp ứng phải lẽ với phúc âm này. Chắc chắn một lời cầu nguyện là chưa đủ. Chắc chắc việc tham dự nhà thờ vẫn chưa đủ. Chắc chắn phúc âm này đòi hỏi sự đầu phục vô điều kiện trọn vẹn con người và những gì chúng ta có cho Chúa.

Bạn và tôi cần xem xét chúng ta đã bao giờ thật sự tin cậy nơi Đức Chúa Giê-su Christ để nhận được sự cứu rỗi hay chưa? Bởi vì Đức Chúa Giê-su đã phán những điều này tại cuối Bài giảng trên núi, và đây cũng là phần Kinh Thánh khiến chúng ta phải hạ mình nhiều nhất.

Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: “Lạy Chúa, lạy Chúa,” thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi. Ngày đó, sẽ có nhiều người thưa cùng ta rằng: “Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri sao? nhân danh Chúa mà trừ quỉ sao? và lại nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao?” Khi ấy, ta sẽ phán rõ ràng cùng họ rằng: “Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi ta!”[2]

Tại đây Đức Chúa Giê-su không giảng cho những người không có niềm tin, những người vô thần, hoặc những người theo thuyết bất khả tri. Ngài cũng không giảng cho những người có tôn giáo khác. Nhưng Chúa đang phán cùng những người mộ đạo tận tâm, những người bị lừa dối để nghĩ rằng họ đang đi trên con đường hẹp dẫn đến thiên đàng nhưng thực tế họ đang đi trên con đường rộng dẫn xuống địa ngục. Theo lời Đức Chúa Giê-su, rồi một ngày trong tương lai, rất nhiều người sẽ sững sờ – mãi mãi kinh ngạc – vì biết rằng họ không được tiếp nhận vào vương quốc của Đức Chúa Trời.

Sự lừa dối thuộc linh là có thật. Là một Mục sư, tôi cảm thấy rùng mình và mất ngủ khi suy nghĩ rất có thể nhiều người ngồi trước mặt tôi vào buổi sáng Chủ Nhật đang nghĩ rằng họ đã được cứu nhưng thật ra không phải. Vô số người đang đi trên con đường tôn giáo mà tại đó những lời hứa nguyện vĩ đại được trả bằng cái giá thấp nhất. Chúng ta đã được dạy rằng tất cả những gì bạn cần làm đó là một lần quyết định trong đời, hoặc thậm chí chỉ là đồng ý với Đức Chúa Giê-su, nhưng sau đó chúng ta không cần quan tâm đến những mệnh lệnh, những chuẩn mực và sự vinh hiển của Chúa. Chúng ta có một tấm vé lên thiên đàng nên có thể sống theo cách mình muốn trên đất này. Tội lỗi của chúng ta sẽ được dung thứ. Rất nhiều lời truyền giảng hiện đại ngày nay đang dẫn dắt người khác đi theo con đường này, người ta đổ xô đi theo, nhưng kết cục là con đường ấy được xây trên cát lún và làm vỡ mộng hàng triệu linh hồn.

Sự công bố phúc âm theo đúng Kinh Thánh kêu gọi một sự đáp ứng khác và dẫn chúng ta đi vào một con đường khác. Tại đây phúc âm đòi khỏi và khiến chúng ta có thể quay mặt khỏi tội lỗi, vác thập tự giá, chết đi chính mình và đi theo Đức Chúa Giê-su. Đây chính là những điều mà Kinh Thánh nói đến. Giờ đây sự cứu rỗi bao gồm sự chiến đấu trong tâm linh chống lại bản chất tội lỗi trong tấm lòng, chống lại những hành động trụy lạc và một sự khao khát ân điển Chúa. Đức Chúa Giê-su không còn là Đấng cần được tiếp nhận hoặc được mời vào lòng, nhưng là Đấng hoàn toàn xứng đáng để chúng ta đầu phục trọn vẹn.

Có lẽ điều này giống như chúng ta phải tìm đường đến với Đức Chúa Giê-su bằng cách trọn vẹn vâng lời Chúa, nhưng không đúng. Ngược lại, “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.”[3] Chúng ta được cứu khỏi tội lỗi nhờ món quà ân điển, chúng ta không thể tự cứu mình được nhưng chỉ có Đức Chúa Trời có thể làm điều đó trong chúng ta.

Nhưng món quà ân điển cũng kèm theo món quà tấm lòng mới. Những khao khát mới. Những mong muốn mới. Lần đầu tiên trong đời, chúng ta muốn có Chúa. Chúng ta nhìn thấy mình cần có Chúa và chúng ta yêu Ngài. Chúng ta tìm kiếm Chúa và tìm được, chúng ta khám phá rằng món quà lớn nhất của sự cứu rỗi đó chính là Chúa. Chúng ta nhận ra rằng chúng ta được cứu không chỉ để được tha thứ tội lỗi hoặc để đảm bảo về chỗ ở đời đời trên thiên đàng, nhưng chúng ta được cứu là để biết Chúa. Chính vì thế chúng ta khao khát Chúa. Chúng ta muốn Chúa hơn bất kỳ điều gì khác. Đây chính là đáp ứng phải lẽ duy nhất đối với sự bày tỏ của Chúa qua phúc âm.

Đây chính là lý do những người nam, người nữ khắp thế giới liều mạng sống họ để được biết về Chúa nhiều hơn. Đây là lý do vì sao chúng ta cần tránh những tranh biếm họa Cơ Đốc rẻ tiền nhưng không đề cao sự bày tỏ của Đức Chúa Trời qua Lời Ngài. Đây là lý do vì sao chúng ta không thể chọn điều gì khác hơn ngoài một phúc âm đặt trọng tâm nơi Đức Chúa Trời, tôn vinh Đức Chúa Trời và từ bỏ chính mình.

 

Hãy cho chúng tôi sự đói khát

Tôi không ngừng cầu nguyện cho sự đói khát này sẽ xảy đến cho Hội Thánh mà Đức Chúa Trời đã giao phó cho tôi lãnh đạo và cho những Hội Thánh trên đất nước của chúng ta. Tôi cầu nguyện rằng chúng ta sẽ là một dân tộc từ chối ăn ngấu nghiến những thức ăn giải trí vui thích của thế giới này, bởi vì chúng ta đã chọn tìm kiếm sự thỏa mãn trong kho báu vĩnh cữu là Lời Chúa. Tôi cầu nguyện rằng Đức Chúa Trời sẽ khơi dậy trong tấm lòng và tâm trí bạn một niềm đam mê sâu xa và vĩnh cữu đối với phúc âm là sự bày tỏ vĩ đại của Đức Chúa Trời.

Khi đọc những email của tôi ngày hôm nay, tôi cười. Một bức thư do một người phụ nữ mà tôi không quen biết gửi đến từ Las Vegas. Ngày hôm qua trên chuyến bay bà đã ngồi cạnh một thuộc viên trong Hội Thánh của chúng tôi tại Birmingham. Bà kể với tôi rằng trên suốt chuyến bay, anh ấy đã chăm chú đọc Kinh Thánh. Bà mô tả sự mãnh liệt được thể hiện qua gương mặt của anh ấy. Bà bắt chuyện cùng người này, và theo lời của bà “ánh mắt anh ngấn lệ” khi kể về khao khát của anh dành cho Đức Chúa Giê-su Christ và ước muốn được biết Ngài nhiều hơn. Bà hỏi anh thuộc Hội Thánh nào và bà gửi email này để khích lệ tôi.

Một bức thư khác từ một sinh viên đại học gần đây đã tham gia vào một sự kiện lớn của Hội Thánh. Bằng giọng văn nhẹ nhàng, cô chia sẻ mình đã thất vọng như thế nào khi vị Mục sư gần như bỏ qua Lời Chúa. Mặc dù sự kiện có rất đông người tham gia và mọi thứ dường như rất thành công, nhưng cô nhận thấy một khoảng trống hiện rõ. Cô kết luận: “Con nghĩ rằng nếu các Mục sư không thể nghĩ ra điều gì khác hơn ngoài những bài diễn văn truyền cảm hứng thì có lẽ họ chỉ cần đọc Kinh Thánh là đủ cho bài giảng của họ. Bấy nhiêu đấy thôi cũng đủ để Đức Thánh Linh hành động.” Chắc hẳn tôi không phải là người giảng đạo giỏi nhất, và chắc chắn rằng tôi không muốn dẫn dắt người ta đi chỉ trích những người giảng đạo, nhưng tôi vui khi nghe một sinh viên đại học nói rằng cô thật sự muốn thấy sự bày tỏ của Chúa.

Bức thư thứ ba đến từ một thuộc viên trong gia đình đức tin của chúng tôi gần đây đã tham gia vào một buổi nhóm của Hội Thánh Bí Mật. Chủ đề của buổi nhóm ngày hôm đó là “Đức Chúa Trời là ai?”, chúng tôi đã khám phá sự vinh hiển của những bản tính của Đức Chúa Trời. Người này quyết định rằng những sự dạy dỗ về Đức Chúa Trời này quá tuyệt vời và anh không thể giữ cho riêng mình. Anh viết thư cho tôi từ Uganda (một quốc gia Châu Phi), tại đó anh dạy dỗ những tín lý về Đức Chúa Trời cho các thuộc viên trong Hội Thánh và những lãnh đạo. Anh không phải là người trong ban chấp sự, cũng không phải là một giáo phẩm được cung lương; anh chỉ đơn thuần là một người yêu mến Lời Chúa. Anh viết rằng: “Thưa Mục sư, nhờ ân điển tôi có thể dạy mười giờ một ngày từ tấm lòng của mình! Chúng tôi ngồi hằng giờ liền nói chuyện về Lời Chúa, và Đức Chúa Trời đã phán những lẽ thật bằng cánh tay năng quyền của Ngài mà tôi không thể nào kể hết cho Mục sư được! Ngợi khen danh vinh hiển của Đức Chúa Giê-su Christ – Ngài được tôn cao tại châu lục xa xôi này!”

Sự bày tỏ của Đức Chúa Trời qua phúc âm rất tốt lành. Tôi mời bạn tiếp nhận điều ấy. Có lẽ đây là lần đầu tiên bạn tin cậy Đức Chúa Giê-su Christ mà phúc âm nói đến và có lẽ đây là lần đầu tiên bạn nhận được một tấm lòng mới, một tấm lòng không chỉ được làm sạch tội lỗi nhưng cũng là một tấm lòng khao khát Chúa. Hoặc có lẽ đơn giản là phục hồi sự khao khát Lời Chúa – sự bày tỏ toàn vẹn về chính Ngài – và một lần nữa khám phá phần thưởng khi học biết và kinh nghiệm Chúa.

 

DAVID PLATT

Translated by Vinh Hien

 

 

 

 

 

 

 

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn