Thứ Sáu , 29 Tháng Ba 2024
Home / Tổng hợp / CHÚNG TÔI TIN – chương 27

CHÚNG TÔI TIN – chương 27

ho

Từ năm 1933 -1945, Đức quốc xã dưới sự lãnh đạo của Adolf Hitler đã tiến hành khủng bố và tàn sát người Do Thái khắp Châu Âu. Mục tiêu của A. Hitler là xóa sổ người Do thái khỏi địa cầu. Hơn sáu triệu người Do thái đã bị giết trong cuộc đại tàn sát của A. Hitler.
Lúc bấy giờ có một nhóm nhỏ sinh viên học sinh Cơ đốc người Hà lan tìm cách cứu sống những người Do thái. Trong giai đoạn từ 1940-1945, nhóm này đã cứu được khoảng 800 người Do thái. Một số thành viên của nhóm đã bị sát hại vì nỗ lực cứu người Do thái.

Một Ra-bi (thầy dạy luật pháp) của người Do thái được cứu thoát khỏi chết trong cuộc tàn sát Holocaust hỏi một thiếu niên trong nhóm học sinh Hà Lan: “Em biết là em có thể bị sát hại khi tham gia bảo vệ người Do Thái chúng tôi. Động cơ nào thúc đẩy em làm việc đó?” Em học sinh trả lời: “Tôi muốn theo gương Chúa Jesus, là người sẵn sàng chết cho những người xa lạ và những kẻ ghét Ngài.” Vị Ra-bi nói: “Tôn giáo của em thực sự có ý nghĩa.” Em học sinh trả lời: “Cơ đốc giáo không phải là một tôn giáo, nhưng nó là một phong trào cách mạng thuộc linh chống lại quyền lực của sự tối tăm.”
Điều gì đã truyền cảm hứng cho những thanh niên trẻ tuổi kia sẵn sàng hy sinh chính bản thân vì sự sống của người Do Thái?


 

Đây là loạt bài học dành cho những người THỜ TRỜI gồm tất cả 30 chương. Huongdionline sẽ lần lượt giới thiệu những chương còn lại. 

https://huongdionline.com/2017/08/06/chung-toi-tin-chuong-26/ 

🙂

Chương 27. TỬ TẾ

 

CÂU HỎI CHÌA KHÓA
Làm điều đúng chuyên chở thông điệp gì?

Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA
Tôi chọn sống tử tế với người khác trong các mối quan hệ

CÂU CHÌA KHÓA
Hãy giữ, đừng có ai lấy ác báo ác cho kẻ khác; nhưng hãy tìm điều thiện luôn luôn, hoặc trong vòng anh em, hoặc đối với thiên hạ.
1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:15
1-thessalonians-5-15

HƯỚNG ĐI CỦA CHƯƠNG
Trong Ga-la-ti 5:22, tính cách “tử tế/nhân từ (kindness) và tốt lành (goodness)” được liệt kê là bông trái của Đức Thánh Linh. Hai mỹ đức này thường đi chung với nhau. Theo gốc từ Hy-lạp, nghĩa của tử tế/ nhân từ và tốt lành khá giống nhau. Chúng như hai anh em sinh đôi. Cả hai mỹ đức này bày tỏ phản ứng và thái độ tỏ ra bên ngoài của chúng ta với người khác. Sự tử tế liên quan đến cách cư xử. Trong khi sự tốt lành đòi hỏi tình yêu thương đối với người được giúp đỡ. Chúng là hai mỹ đức tốt nhất của chúng ta khi làm điều đúng, điều nên làm cho người khác.
Trong chương này, chúng ta sẽ nghiên cứu các đề mục:
– Sự tử tế của chúng ta và Đức Chúa Trời nhơn lành.
– Sự tử tế của Đa-vít.
– Câu chuyện về sự tử tế: Mời khách trong bữa tiệc.
– Câu chuyện của Phao-lô, Ô-nê-sim và Phi-lê-môn.
– Những dạy dỗ về sự tử tế và lòng tốt.

Galatians 5:22-23

22 But the fruit of the Spirit is love, joy, peace, forbearance, kindness, goodness, faithfulness, 23 gentleness and self-control. Against such things there is no law.

SỰ TỬ TẾ CỦA CHÚNG TA VÀ ĐỨC CHÚA TRỜI TỐT LÀNH
Đấng chúng ta thờ phượng là một Đức Chúa Trời tốt lành và nhân từ. Thi Thiên sau đây được viết sau khi tuyển dân Israel được tự do, trở về từ Ba-by-lôn. Trong suốt chiều dài lịch sử tuyển dân, họ đã đi qua các chu kỳ: phản nghịch TRỜI, chịu đau khổ, kêu la với TRỜI và kinh nghiệm sự giải cứu tốt lành của Ngài.

Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện;
Sự nhân từ Ngài còn đến đời đời.
2 Các người Đức Giê-hô-va đã chuộc
Khỏi tay kẻ hà hiếp hãy nói điều đó,
3 Tức là các người Ngài đã hiệp lại từ các xứ;
Từ phương đông, phương tây phương bắc, phương nam.
4 Họ lưu lạc nơi đồng vắng trong con đường hiu quạnh,
Không tìm thành ở được;
5 Họ bị đói khát,
Linh hồn bèn nao sờn trong mình họ.
6 Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va;
Ngài bèn giải cứu họ khỏi điều gian nan,
7 Dẫn họ theo đường ngay thẳng,
Đặng đi đến một thành ở được.
8 Nguyện người ta ngợi khen Đức Giê-hô-va vì sự nhân từ Ngài,
Và vì các công việc lạ lùng Ngài làm cho con loài người!
9 Vì Ngài làm cho lòng khao khát được thỏa thích,
Khiến cho hồn đói được đầy dẫy vật tốt.
10 Những kẻ ở trong tối tăm và bóng sự chết,
Bị khốn khổ và xích sắt bắt buộc,
11 Bởi vì đã bội nghịch lời Đức Chúa Trời,
Và khinh dể sự khuyên dạy của Đấng Chí Cao.
12 Nhân đó Ngài lấy sự lao khổ hạ lòng họ xuống;
Họ vấp ngã không ai giúp đỡ.
13 Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va;
Ngài bèn giải cứu họ khỏi điều gian nan,
14 Rút họ khỏi sự tối tăm và bóng sự chết,
Cũng bẻ gãy xiềng của họ.
15 Nguyện người ta ngợi khen Đức Giê-hô-va vì sự nhân từ Ngài,
Và vì các công việc lạ lùng Ngài làm cho con loài người!
16 Vì Ngài đã phá cửa đồng,
Và gãy các song sắt.
17 Kẻ ngu dại bị khốn khổ
Vì sự vi phạm và sự gian ác mình;
18 Lòng chúng nó gớm ghê các thứ đồ ăn;
Họ đến gần cửa sự chết.
19 Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va,
Ngài bèn giải cứu họ khỏi điều gian nan.
20 Ngài ra lệnh chữa họ lành,
Rút họ khỏi cái huyệt.
21 Nguyện người ta ngợi khen Đức Giê-hô-va vì sự nhân từ Ngài,
Và vì các công việc lạ lùng Ngài làm cho con loài người!
22 Nguyện chúng dâng của lễ thù ân,
Lấy bài hát vui mừng mà thuật các công việc Ngài.
Thi. 107:1-22

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Hãy viết một Thi Thiên ngắn bằng từ ngữ của bạn. Câu mở đầu sẽ giống như câu này: “Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện; Sự nhân từ Ngài còn đến đời đời. Các người Đức Giê-hô-va đã chuộc khỏi tay kẻ hà hiếp hãy nói điều đó.”
Viết ra câu chuyện của cuộc đời bạn đã trải nghiệm sự giải cứu và sự nhân từ của Đức Chúa Trời?

CÂU CHUYỆN VỀ SỰ TỬ TẾ CỦA ĐA-VÍT
Tiên tri Sa-mu-ên đã xức dầu cho Đa-vít chuẩn bị làm vị vua kế tiếp của Israel, khi Đa-vít còn ở lứa tuổi thiếu niên. Trong những năm sau đó Đức Chúa Trời đã dùng sự bội nghịch của Sau-lơ để làm cho Đa-vít trưởng thành trong những hoàn cảnh bị Sau-lơ truy sát. Giô-na-than, con trai của Sau-lơ đã có một tình bạn đẹp với Đa-vít. Chàng trai này biết kế hoạch của Đức Chúa Trời là Đa-vít sẽ lên ngôi vua trong tương lai để cai trị nhà Israel.

14 Và ngày sau, nếu tôi còn sống, có phải anh sẽ lấy sự nhân từ của Đức Giê-hô-va mà đãi tôi chăng? Nhưng nếu tôi chết, 15 dẫu khi Đức Giê-hô-va diệt hết thảy kẻ thù nghịch của Đa-vít khỏi mặt đất cho đến cùng, thì cũng chớ cất ơn thương nhà tôi đến đời đời
1 Sa-mu-ên 20:14-15

Sau đó cả Sau-lơ và Giô-na-than đều chết. Đa-vít lên làm vua, ông đã nhớ lại những gì đã hứa với Giô-na-than trước đó và thực hiện lời hứa này.

1 Bấy giờ, Đa-vít nói rằng: Có người nào của nhà Sau-lơ còn sống chăng? Ta muốn vì cớ Giô-na-than mà làm ơn cho người. 2 Vả, có một tôi tớ của nhà Sau-lơ, tên là Xíp-ba; người ta gọi nó đến cùng Đa-vít. Vua hỏi: Ngươi là Xíp-ba chăng? Người thưa: Phải, ấy là tôi, kẻ đầy tớ vua. 3 Vua tiếp rằng: Chẳng còn có người nào về nhà Sau-lơ sao? Ta muốn lấy ơn của Đức Chúa Trời mà đãi người. Xíp-ba thưa cùng vua rằng: Còn một người con trai của Giô-na-than bị tật hai chân. 4 Vua hỏi rằng: Người ở đâu? Xíp-ba thưa rằng: Người ở trong nhà Ma-ki, con trai A-mi-ên, tại Lô-đê-ba. 5 Vua Đa-vít bèn sai tới nhà Ma-ki, con trai A-mi-ên, tại Lô-đê-ba, mà đòi người đến.
6 Khi Mê-phi-bô-sết, con trai của Giô-na-than, cháu Sau-lơ, đã đến bên Đa-vít, thì sấp mình xuống đất và lạy. Đa-vít nói: Ớ Mê-phi-bô-sết! Người thưa: Có tôi tớ vua đây. 7 Đa-vít nói cùng người rằng: Chớ sợ, ta muốn làm ơn cho ngươi vì cớ Giô-na-than, cha ngươi; ta sẽ trả lại cho ngươi những đất của Sau-lơ, ông nội ngươi, và ngươi sẽ ăn chung bàn ta luôn luôn. 8 Mê-phi-bô-sết bèn lạy, mà nói rằng: Kẻ tôi tớ vua là gì, mà vua lại đoái mắt đến một con chó chết, như tôi đây?
9 Vua bèn gọi Xíp-ba, tôi tớ của Sau-lơ, mà nói rằng: Ta đã ban cho con trai chủ người mọi tài sản thuộc về Sau-lơ và nhà người. 10 Vậy, ngươi cùng các con trai và tôi tớ ngươi phải cày đất đó cho người, rồi nộp hoa lợi đất sanh sản, hầu cho con trai chủ ngươi có bánh ăn. Mê-phi-bô-sết, con trai chủ ngươi, sẽ ăn chung bàn ta luôn luôn. Vả, Xíp-ba có mười lăm con trai và hai mươi tôi tớ. 11 Xíp-ba thưa cùng vua rằng: Kẻ tôi tớ vua sẽ làm mọi điều vua chúa tôi dặn biểu. Ấy vậy, Mê-phi-bô-sết ăn chung bàn Đa-vít như một con trai của vua vậy. 12 Mê-phi-bô-sết có một con trai nhỏ, tên là Mi-ca; và hết thảy những người ở trong nhà Xíp-ba đều là tôi tớ của Mê-phi-bô-sết. 13 Mê-phi-bô-sết ở tại Giê-ru-sa-lem, bởi vì người ăn luôn chung bàn của vua. Người bị què hai chân.
2 Sa. 9:1-13

CÂU CHUYỆN VỀ SỰ TỬ TẾ: MỜI KHÁCH TRONG BỮA TIỆC
Những người lãnh đạo Do thái giáo trong thời Chúa Giê-su thường tổ chức các bữa tiệc. Chỉ những ai được mời thì sẽ đến. Một lần nọ, Chúa Giê-su được vào nhà một người kẻ cả dòng Pha-ri-si để dùng bữa. Trong bữa tiệc đó Chúa chúng ta đã dạy mọi người về tính cách khiêm nhường nên có của người được mời đến dự tiệc, đồng thời Ngài cũng hướng dẫn cách mời các thực khách khi chúng ta đứng ra tổ chức một bữa tiệc.

lu

7 Ngài thấy những kẻ được mời đều lựa chỗ ngồi trên, nên phán cùng họ thí dụ nầy: 8 Khi người ta mời ngươi dự tiệc cưới, chớ ngồi chỗ cao nhứt, vì e rằng trong những khách mời có ai tôn trọng hơn ngươi, 9 người đứng mời sẽ đến nói cùng ngươi rằng: Hãy nhường chỗ cho người nầy ngồi, mà ngươi xấu hổ vì phải xuống chỗ chót chăng. 10 Nhưng khi ngươi được mời, hãy ngồi chỗ chót, người đứng mời sẽ đến nói cùng ngươi rằng: Hỡi bạn, xin ngồi lên cao hơn. Vậy thì điều đó sẽ làm cho ngươi được kính trọng trước mặt những người đồng bàn với mình. 11 Bởi vì ai tự nhắc mình lên, sẽ phải hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên.
12 Ngài cũng phán với người mời Ngài rằng: Khi ngươi đãi bữa trưa hoặc bữa tối, đừng mời bạn hữu, anh em, bà con và láng giềng giàu, e rằng họ cũng mời lại mà trả cho ngươi chăng. 13 Song khi ngươi đãi tiệc, hãy mời những kẻ nghèo khó, tàn tật, què, đui, 14 thì ngươi sẽ được phước, vì họ không có thể trả lại cho ngươi; đến kỳ kẻ công bình sống lại, ngươi sẽ được trả.
Lu-ca 14:7-14

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Chúa Giê-su đã dạy chúng ta cách đối đãi với người khác giống như cách mà Đa-vít đã đối đãi với người nhà Sau-lơ trong câu chuyện trên đây. Vậy tại sao nên mời những người khách đến trong bữa tiệc của chúng ta tổ chức mà họ không có khả năng mời lại chúng ta? Bạn có nghĩ đến chăm sóc một ai đó trong các mục vụ của bạn, mà họ hoàn toàn không có khả năng trả ơn cho bạn?

CÂU CHUYỆN VỀ SỰ TỬ TẾ: PHAO-LÔ, Ô-NÊ-SIM VÀ PHI-LÊ-MÔN.
Khi Phao-lô bị giam cầm trong tù ông gặp một người nô lệ tên là Ô-nê-sim. Phao-lô đã giới thiệu Chúa Giê-su cho người này, và anh ta trở thành môn đồ Đấng Christ. Trước đây Ô-nê-sim đã đánh cắp một số của cải của người chủ tên là Phi-lê-môn rồi bỏ trốn. Phi-lê-môn lại là bạn thân của Phao-lô. Bây giờ khi Ô-nê-sim mãn hạn tù, Phao-lô khuyên Ô-nê-sim trở về với người chủ trước đây. Vị sứ đồ viết thư gởi cho Phi-lê-môn, khuyên ông hãy tiếp nhận Ô-nê-sim trở về như tiếp nhận một chi thể trong gia đình của Đức Chúa Trời.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Đọc phần Kinh Thánh bên dưới, chú ý cách mà Phao-lô bày tỏ lòng tử tế và sự khéo léo của ông đối với Phi-lê-môn.

 

Phao-lô, kẻ tù của Đức Chúa Jêsus Christ, và Ti-mô-thê, anh em chúng ta, gởi cho Phi-lê-môn, là người rất yêu dấu và cùng làm việc với chúng ta, 2 cùng cho Áp-bi là người chị em, A-chíp, là bạn cùng đánh trận, lại cho Hội thánh nhóm họp trong nhà anh: 3 nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus Christ!
Đức tin và lòng thương yêu của Phi-lê-môn
4 Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời tôi, hằng ghi nhớ anh trong lời cầu nguyện, 5 vì nghe nói anh có lòng yêu thương và đức tin trong Đức Chúa Jêsus và cùng các thánh đồ. 6 Tôi cầu xin Ngài rằng đức tin đó, là đức tin chung cho chúng ta, được có hiệu nghiệm, khiến người ta biết ấy là vì Đấng Christ mà mọi điều lành được làm trong chúng ta. 7 Vả, hỡi anh, tôi đã được vui mừng yên ủi lắm bởi lòng yêu thương của anh, vì nhờ anh mà lòng các thánh đồ được yên ủi.

8 Vậy nên, dầu trong Đấng Christ, tôi có quyền truyền dạy anh việc nên làm, 9 song vì lòng yêu thương của anh, nên tôi nài xin thì hơn. Tôi, Phao-lô, đã già rồi, hiện nay lại vì Đức Chúa Jêsus Christ chịu tù nữa, 10 tôi vì con tôi đã sanh trong vòng xiềng xích, tức là Ô-nê-sim, mà nài xin anh; 11 ngày trước người không ích gì cho anh, nhưng bây giờ sẽ ích lắm, và cũng ích cho tôi nữa: tôi sai người về cùng anh, 12 người như lòng dạ tôi vậy.
13 Tôi vốn muốn cầm người ở lại cùng tôi, đặng thế cho anh mà giúp việc tôi trong cơn vì Tin lành chịu xiềng xích. 14 Nhưng tôi không muốn làm điều gì mà chưa được anh đồng ý, hầu cho điều lành anh sẽ làm chẳng phải bởi ép buộc, bèn là bởi lòng thành. 15 Vả, có lẽ người đã tạm xa cách anh, cốt để anh nhận lấy người mãi mãi, 16 không coi như tôi mọi nữa, nhưng coi hơn tôi mọi, coi như anh em yêu dấu, nhứt là yêu dấu cho tôi, huống chi cho anh, cả về phần xác, cả về phần trong Chúa nữa!
17 Vậy nếu anh coi tôi là bạn hữu anh, thì hãy nhận lấy người như chính mình tôi vậy. 18 Nhược bằng người có làm hại anh hoặc mắc nợ anh điều chi, thì hãy cứ kể cho tôi. 19 Tôi, Phao-lô, chính tay tôi viết điều nầy: sẽ trả cho anh, – còn anh mắc nợ tôi về chính mình anh thì không nhắc đến -. 20 Phải, hỡi anh, ước chi tôi được nhận sự vui vẻ nầy bởi anh trong Chúa; anh hãy làm cho tôi được thỏa lòng trong Đấng Christ. 21 Tôi viết cho anh, đã tin chắc anh hay vâng lời, biết anh sẽ làm quá sự tôi nói đây.
Phi-lê-môn 1:1-21

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Giả định là bạn phải đưa ra lời khuyên cho Phi-lê-môn, bạn sẽ dùng những lời nào để khích lệ Phi-lê-môn bày tỏ lòng tử tế?

NHỮNG LỜI DẠY VỀ LÒNG TỐT HAY TÍNH HÀO HIỆP
Chúa Giê-su đã dạy chúng ta đối đãi nhân từ với người khác. Hãy nhớ rằng sự tử tế là thực hiện một điều gì đó cho người khác khi họ đang có nhu cầu. Còn lòng tốt hay tính hào hiệp là làm điều đúng cho người khác ngay cả khi người đó cảm thấy không cần thiết.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Viết ra những nguyên tắc mà bạn khám phá trong các lời dạy của Chúa Giê-su, Phi-e-rơ và Phao-lô hướng dẫn chúng ta không chỉ làm điều tốt nhưng còn là làm điều đúng trong các mối quan hệ với người khác. Nguyên tắc nào quan trọng nhất đối với bạn? Tại sao?

lu 2
27 Nhưng ta phán cùng các ngươi, là người nghe ta: Hãy yêu kẻ thù mình, làm ơn cho kẻ ghét mình, 28 chúc phước cho kẻ rủa mình, và cầu nguyện cho kẻ sỉ nhục mình. 29 Ai vả ngươi má bên nầy, hãy đưa luôn má bên kia cho họ; còn nếu ai giựt áo ngoài của ngươi, thì cũng đừng ngăn họ lấy luôn áo trong. 30 Hễ ai xin, hãy cho, và nếu có ai đoạt lấy của các ngươi, thì đừng đòi lại. 31 Các ngươi muốn người ta làm cho mình thể nào, hãy làm cho người ta thể ấy.
32 Nếu các ngươi yêu kẻ yêu mình, thì có ơn chi? Người có tội cũng yêu kẻ yêu mình. 33 Nếu các ngươi làm ơn cho kẻ làm ơn mình, thì có ơn chi? Người có tội cũng làm như vậy. 34 Nếu các ngươi cho ai mượn mà mong họ trả, thì có ơn chi? Người có tội cũng cho người có tội mượn, để được thâu lại y số. 35 Song các ngươi hãy yêu kẻ thù mình; hãy làm ơn, hãy cho mượn, mà đừng ngã lòng. Vậy, phần thưởng của các ngươi sẽ lớn, và các ngươi sẽ làm con của Đấng Rất Cao, vì Ngài lấy nhân từ đối đãi kẻ bạc và kẻ dữ.
36 Hãy thương xót như Cha các ngươi hay thương xót. 37 Đừng đoán xét ai, thì các ngươi khỏi bị đoán xét; đừng lên án ai, thì các ngươi khỏi bị lên án; hãy tha thứ, người sẽ tha thứ mình. 38 Hãy cho, người sẽ cho mình; họ sẽ lấy đấu lớn, nhận, lắc cho đầy tràn, mà nộp trong lòng các ngươi; vì các ngươi lường mực nào, thì họ cũng lường lại cho các ngươi mực ấy.
39 Ngài cũng phán cùng họ một thí dụ rằng: Kẻ mù có thể dắt kẻ mù được chăng? Cả hai há chẳng cùng té xuống hố sao?
40 Môn đồ không hơn thầy; nhưng hễ môn đồ được trọn vẹn thì sẽ bằng thầy mình. 41 Sao ngươi nhìn thấy cái rác trong mắt anh em mình, mà không thấy cây đà trong mắt ngươi? 42 Sao ngươi nói được với anh em rằng: Anh ơi, để tôi lấy cái rác trong mắt anh ra, còn ngươi, thì không thấy cây đà trong mắt mình? Hỡi kẻ giả hình, hãy lấy cây đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em.
43 Cây sanh trái xấu không phải là cây tốt, cây sanh trái tốt không phải là cây xấu; 44 vì hễ xem trái thì biết cây. Người ta không hái được trái vả nơi bụi gai, hay là hái trái nho nơi chòm kinh cước. 45 Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện, kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác; vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra.
Lu-ca 6:27-45

Hai người đàn ông tốt đã đi theo Chúa Giê-su là Phi-e-rơ và Phao-lô. Hai vị sứ đồ này đã hướng dẫn những Cơ đốc nhân đầu tiên thực hành nếp sống đạo bày tỏ ra sự tử tế và lòng tốt của người theo Chúa. Cơ đốc nhân phải là “những bản sao” của Chúa Giê-su cho những người chưa tin có cơ hội nhìn biết sự nhân từ của Đức Chúa Trời.

8 Rút lại, hết thảy anh em phải đồng lòng đầy thương xót và tình yêu anh em, có lòng nhân từ và đức khiêm nhường. 9 Đừng lấy ác trả ác, cũng đừng lấy rủa sả trả rủa sả; trái lại, phải chúc phước, ấy vì điều đó mà anh em được gọi để hưởng phước lành. 10 Vả, Ai muốn yêu sự sống
Và thấy ngày tốt lành,
Thì phải giữ gìn miệng lưỡi,
Đừng nói điều ác và lời gian giảo;
11 Phải lánh điều dữ, làm điều lành,
Tìm sự hòa bình mà đuổi theo,
12 Vì mắt của Chúa đoái trông người công bình,
Tai Ngài lắng nghe lời cầu nguyện người,
Nhưng mặt Chúa sấp lại nghịch với kẻ làm ác
1 Phi-e-rơ 3:8-12

Vậy chúng ta là kẻ mạnh, phải gánh vác sự yếu đuối cho những kẻ kém sức, chớ làm cho đẹp lòng mình. 2 Mỗi người trong chúng ta nên làm đẹp lòng kẻ lân cận mình, đặng làm điều ích và nên gương tốt
Rô-ma 15:1-2

9 Chớ mệt nhọc về sự làm lành, vì nếu chúng ta không trễ nải, thì đến kỳ, chúng ta sẽ gặt. 10 Vậy, đương lúc có dịp tiện, hãy làm điều thiện cho mọi người, nhứt là cho anh em chúng ta trong đức tin.
Ga-la-ti 6:9-10

31 Phải bỏ khỏi anh em những sự cay đắng, buồn giận, tức mình, kêu rêu, mắng nhiếc, cùng mọi điều hung ác. 32 Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy.

1 Vậy anh em hãy trở nên kẻ bắt chước Đức Chúa Trời như con cái rất yêu dấu của Ngài; 2 hãy bước đi trong sự yêu thương, cũng như Đấng Christ đã yêu thương anh em, và vì chúng ta phó chính mình Ngài cho Đức Chúa Trời làm của dâng và của tế lễ, như một thức hương có mùi thơm.
Ê-phê-sô 4:31-5:2

Hãy giữ, đừng có ai lấy ác báo ác cho kẻ khác; nhưng hãy tìm điều thiện luôn luôn, hoặc trong vòng anh em, hoặc đối với thiên hạ.
1Tê-sa-lô-ni-ca 5:15

Hãy lấy mình con làm gương về việc lành cho họ, trong sự dạy dỗ phải cho thanh sạch, nghiêm trang.
Tít 2:7

1 Hãy nhắc lại cho các tín đồ phải vâng phục những bậc cầm quyền chấp chánh, phải vâng lời các bậc ấy, sẵn sàng làm mọi việc lành, 2 chớ nói xấu ai, chớ tranh cạnh, hãy dung thứ, đối với mọi người tỏ ra một cách mềm mại trọn vẹn.
Tít 3:1-2

Những người bổn đạo ta cũng phải học tập chuyên làm việc lành, đặng giùm giúp khi túng ngặt, hầu cho họ khỏi đưng đi mà không ra trái.
Tít 3:14

ĐIỀU CHÚNG TA TIN
Đức Chúa Trời đã bày tỏ lòng nhân từ và sự tốt lành của Ngài trong suốt chiều dài lịch sử đối với con người. Nếu chúng ta đã kinh nghiệm tình yêu của TRỜI dành cho mình, chúng ta có trách nhiệm chia sẻ tình yêu ấy với người khác. Thỉnh thoảng chúng ta cũng sẽ chạm trán với những phản ứng không mấy tốt đẹp từ những người chúng ta giúp đỡ, lúc đó hãy nhớ đến những khuôn mẫu trong Kinh Thánh về sự tử tế của Chúa Giê-su, Đa-vít, Phao-lô và những người khác. Chúng ta đã học biết những nguyên tắc thực tiễn để bày tỏ sự tử tế và lòng tốt trong các mối quan hệ. Hãy áp dụng các nguyên tắc này, tìm kiếm một người có nhu cầu để bày tỏ sự tử tế và lòng tốt của bạn.

book

Translated by Tuong Vi   

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn