Thứ Năm , 18 Tháng Tư 2024
Home / Tổng hợp / CHÚNG TÔI TIN – chương 1

CHÚNG TÔI TIN – chương 1

BELIEVE STUDENT EDITION

book

Tác giả: RANDY FRAZEE, General Editor, Believe Student Edition, Zondervan, 2015

Chuyển Ngữ: Mục Sư Nguyễn Văn Huệ, Dallas.

Kinh Thánh: Bản dịch Hội Thánh Tin Lành Việt Nam năm 1925.

Chọn Sách & Giới Thiệu: VIỆN ĐÀO TẠO MÔN ĐỒ VIỆT NAM

Lời Giới Thiệu
Trước khi có các tôn giáo du nhập vào nước ta, người Việt đã biết thờ Trời. Các vua chúa trước sau từng cầm quyền trong lịch sử Việt Nam đều đã xây dựng các hình thức thờ Trời và cầu Trời. Đạo lý của người Việt là đạo THỜ TRỜI. Là con cháu người Việt, chúng ta cần làm bổn phận của những người thờ Trời bằng cách khôi phục lại truyền thống thờ Trời. Tuy nhiên chúng ta có trách nhiệm khám phá, xây dựng và phát triển chương trình Thờ Trời cho đúng ý mệnh của Trời, theo đúng sách Trời, mục đích làm vinh hiển danh Trời, sống làm đẹp lòng Trời.
Do xa Trời, quên Trời và quay lưng với Trời quá lâu, người Việt cần ăn năn quay lại thờ Trời theo sự chỉ dẫn của sách Trời là Kinh Thánh. Đức tin ảnh hưởng đời sống. Đời sống cụ thể trong hiện tại và tương lai. Đây là sự thật. Đa số người Mỹ đã khám phá sự thật nầy. Người Mỹ đã dứt khoát tuyên bố cách công khai sự khám phá của mình trên mỗi tờ dollar Mỹ: IN GOD WE TRUST nghĩa là CHÚNG TÔI THỜ TRỜI. Ngày nay người Việt chúng ta cũng phải bắt đầu công khai tuyên bố: CHÚNG TÔI THỜ TRỜI, một quyết tâm dứt khoát từ trong lòng mỗi người, trong gia đình, và trong cả nước chúng ta.

BANG-CHUNG-TOI-THO-TROI-2-1
Người Việt trong cả nước hiện đang cần một chương trình giáo huấn có thẩm quyền để phát triển đức tin thờ Trời, tôi gọi đó là Chương Trình Đào Tạo Môn Đồ của Hội Thánh Quê Hương. Một chương trình lớn, lâu dài và lây lan.
Trong lần về thăm quê hương gần đây, tôi thấy các thành phố càng ngày càng đông người, tôi thấy nạn kẹt xe không lối thoát, không hướng đi, tôi nhớ đến ngôn ngữ mô tả của Kinh Thánh về những người đang bị đùa đến sự chết, tôi thấy hình ảnh của bầy chiên không có người chăn. Tôi thấy sự kiện đại đa số người Việt vẫn chưa trở lại thờ Trời. Rồi tôi cũng nghe anh em cho biết có nhiều người tín hữu đang hoang mang về các giáo lý mới nhập như ĐỨC CHÚA TRỜI MẸ, hay ĐỨC CHÚA TRỜI CHỈ CÓ MỘT NGÔI… hay CHỈ CÓ LÀM BÁP-TEM TRONG DANH CHÚA GIÊ-SU MỚI ĐÚNG CÁCH… Điều nầy cho thấy người Việt chúng ta đang có một nhu cầu tinh thần to lớn. Chúng ta không thể làm ngơ trước nhu cầu nầy. Có nhu cầu phải có giải pháp. Giải pháp có liên quan đến nếp sống đức tin và niềm hy vọng của chúng ta. Và giải pháp duy nhất chúng ta tìm được là từ nơi Kinh Thánh, nguồn lẽ thật vững chắc, không hề thay đổi.
Kinh Thánh cảnh cáo, “Ai tưởng mình đứng, coi chừng kẻo ngả.” Nếu một người không tin những giáo huấn bày tỏ rõ ràng trong Kinh Thánh, người đó sẽ nghi ngờ và tiếp tục nghi ngờ từ giáo huấn nầy đến các giáo huấn khác. Điều nầy chẳng những gây hại cho bản thân người đó nhưng còn làm hoang mang nhiều người khác, dẫn đến sự nghi ngờ Lời Chúa. Kinh Thánh là Lời Chúa truyền một lần đủ cả.
Ngay người tín hữu còn nghi ngờ lời Chúa, còn hoang mang và gieo rắc hoang mang thì làm thể nào một người chưa tin Chúa, hay đang tìm hiểu về Chúa có thể yên tâm tin cậy vâng lời? Lời Chúa vững lập đời đời. Điều quan trọng là tin chắc. Bạn có tin chắc Kinh Thánh không?
“Bạn có biết chắc mình đã được Trời cứu hay chưa?”
“Bạn có biết chắc mình đang có một chỗ trong quê hương tốt hơn ở trên trời hay không?”
Những người đang tìm chọn hướng đi của cuộc đời mình khi không được dẫn dắt rõ ràng sẽ không biết chọn đi con đường nào cho đúng, cho chắc. Người biết chắc sẽ đi tới, người không biết chắc sẽ thối lui.
Thông thường những người hay nghi ngờ và hay gieo rắc hoang mang thường chỉ biết ít mà không biết nhiều, chỉ thấy gần mà không thấy xa, chỉ chú ý bàn đến một khía cạnh và bỏ qua các khía cạnh khác. Họ chú ý đến điểm phụ và quên điểm chính. Họ tìm các ân tứ và quên tìm các bông trái. Họ xem đó như khám phá mới và chỉ một mình họ mới nắm vững lẽ thật. Đó cũng là lý do Hội Thánh chia rẽ ra thành nhiều nhóm nhánh, thành các hệ phái khác nhau, không hiệp tác với nhau, làm buồn lòng Trời, gây bối rối cho người chọn cách trở lại thờ Trời. Cho đến ngày nay tôi tin Chúa Giê-su, Con Một Đức Chúa Trời đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời và cầu thay cho sự hiệp nhứt của Hội Thánh. Đức Chúa Trời vẫn muốn mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật. Chúng ta đang cần một tiếng nói chung.
Tôi thích nhất câu nói của một Mục Sư Giáo Sư người Mỹ, Tiến Sĩ Warren W. Wiersbe, “Chúng ta sống nhờ lời hứa của Chúa chứ không phải nhờ những lời giải thích.” Bạn và tôi ai cũng muốn được nghe lời giải thích. Chỉ hãy để Kinh Thánh giải thích. Tôi nghĩ nếu một người không tin thì không một giải thích nào có thể thỏa mãn tấm lòng người đó.

open-bible-man-cross-26776683
Sứ đồ Phao-lô đã từng tuyên bố, “Hỡi anh em, tôi nhắc lại cho anh em Tin lành mà tôi đã rao giảng và anh em đã nhận lấy, cùng đứng vững vàng trong đạo ấy, và nhờ đạo ấy, anh em được cứu rỗi, miễn là anh em giữ lấy y như tôi đã giảng cho; bằng không, thì anh em dầu có tin cũng vô ích” (1 Cô-rinh-tô 15:1-2).
Một tín lý vững chắc luôn phù hợp với Kinh Thánh và vững lập trước sự thử thách của thời gian.
Đó cũng là lý do tôi thích ý niệm: “Học để dạy và dạy để học.” Là con cái Chúa chúng ta phải học nữa, học mãi. Chúng ta nên học bằng cách dạy. Chúng ta phải học, phải dạy, phải nghĩ, phải có kỷ luật thuộc linh cho bản thân, để sớm trở nên giống Chúa Giê-su.
Trong cố gắng góp phần tích cực cho nổ lực rao giảng tin lành của Hội Thánh Quê Hương, tôi đã chọn và dịch sách nầy với chủ đề CHÚNG TÔI TIN. Mục đích của sách là giúp cho người tin Chúa vững vàng sống trong đức tin và từ đó sẽ dạn dĩ tham gia thi hành đại mạng lịnh của Chúa.

HỌC ĐẠO, SỐNG ĐẠO và TRUYỀN ĐẠO là phương châm của mỗi tín nhân chúng ta.
Đây là việc lớn lao và lâu dài nhằm cứu tội nhân hư mất, đưa một người từ tối qua sáng, từ tội nhân trở thành thánh nhân, một người đang đi xuống quay đầu để đi lên, một người đang hư mất được cứu rỗi an toàn, một người đang làm nô lệ cho tội lỗi được giải thoát trở nên con cái tự do của Đức Chúa Trời.
Bạn biết không, chúng ta đang có một kẻ thù chí tử, không phải là người mà là Satan, còn gọi là Ma Quỷ, kẻ chỉ chuyên cướp, giết và hủy diệt, kẻ chỉ muốn chúng ta đi xuống, xa cách nhà Cha, xa cách Đức Chúa Trời hằng sống. Chúng ta cần khẳng định niềm tin rằng không có gì tốt từ Ma Quỷ, không có gì xấu từ Đức Chúa Trời. Ma quỷ luôn luôn xấu, ác, Trời luôn luôn tốt, thiện. Chúng ta biết âm mưu của Ma Quỷ và không để cho Ma Quỷ nhân dịp. Ma Quỷ luôn tìm đủ cách để sửa đổi, thêm bớt, gây nghi ngờ Lời Chúa giống như nó đã làm và đã thành công trong việc sửa đổi, thêm bớt và gây nghi ngờ lời Chúa dẫn đến tội lỗi không vâng lời Chúa trong trường hợp ông bà A-đam và Ê-va, tổ phụ của loài người. Xem Sáng Thế Ký chương 3.
Ma Quỷ cũng dùng lối cám dỗ gây nghi ngờ Lời Chúa cả đối với trường hợp Chúa Giê-su, Con Đức Chúa Trời, trong đồng vắng. Chúa Giê-su đã chiến thắng Ma Quỷ khi Ngài trưng dẫn Kinh Thánh.
Nghi ngờ lời Chúa không phải là không có hậu quả. Hãy nhớ đến bà Ê-va và ông A-đam với hậu quả di truyên tội lỗi mà cả nhân loại đang gánh chịu. Hãy nghĩ đến ông Xa-cha-ri, thầy tế lễ nghi ngời lời thiên sứ truyền là ông sẽ có đứa con trai dọn đường cho Chúa Cứu Thế. Ông không tin và ông đã bị câm, không nói được trong một thời gian.
Kinh Thánh ghi chép vô số các phép lạ do Chúa làm. Ngày nay Chúa vẫn còn làm phép lạ. Ngài không hề thay đổi. Nhưng cũng chính Mục Sư Warren W. Wiersbe đã nhận xét, “Phép lạ lớn nhất trong tất cả các phép lạ là sự biến đổi của một tội nhân hư mất trở thành con cái của Đức Chúa Trời nhờ ân điển của Đức Chúa Trời. Đó là phép lạ đáp ứng nhu cầu lớn nhất, kéo dài lâu nhất, và có giá tốn kém nhất–huyết báu của Chiên Con.” Đó là lý do tôi thích đi ra truyền bá tin lành, tôi thích dạy để cứu những linh hồn. Phép lạ biến đổi cuộc đời sẽ đến theo sau.
Đức tin ảnh hưởng đời sống. Tin là quan trọng nhưng tin ai là quan trọng hơn. Tôi nghĩ đến những anh hùng đức tin được tác giả sách Hê-bơ-rơ tổng hợp trong Hê-bơ-rơ chương 11.
Tôi nghĩ đến chương 11 câu 13 đến 16,
Hết thảy những người đó đều chết trong đức tin, chưa nhận lãnh những điều hứa cho mình; chỉ trông thấy và chào mừng những điều đó từ đằng xa, xưng mình là kẻ khách và bộ hành trên đất. Những kẻ nói như thế, tỏ rõ rằng mình đương đi tìm nơi quê hương. Ví thử họ đã tưởng đến nơi quê hương mà mình từ đó đi ra, thì cũng có ngày trở lại, nhưng họ ham mến một quê hương tốt hơn, tức là quê hương ở trên trời; nên Đức Chúa Trời không hổ thẹn mà xưng mình là Đức Chúa Trời của họ, vì Ngài đã sắm sẵn cho họ một thành.
Dù ngay nay chúng ta theo giáo phái nào, tổ chức tôn giáo nào, nếu chúng ta không đi lên là chúng ta đang đi xuống, nếu chúng ta không có một chỗ nơi quê hương trên trời, thì mọi hào quang chỗ đứng nơi quê hương trên đất đều vô ích.
Kinh Thánh khẳng định:
Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình; vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Giê-su Krist để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo” (Ê-phê-sô 2:8-10).
Chính vì đó mà lòng tôi cảm động để cố gắng góp phần giúp được nhiều người trở lại thờ Trời, đặt đức tin nơi Con Trời, đúng như lời dạy của Kinh Thánh, “Vả, sự sống đời đời là nhìn biết Cha, tức là Đức Chúa Trời có một và thật, cùng Giê-su Christ, là Đấng Cha đã sai đến” (Giăng 17:3).
Tôi muốn góp phần xây dựng và phát triển HỘI THÁNH QUÊ HƯƠNG, nơi mà những người đang thờ TRỜI luôn “ham mến một quê hương tốt hơn ở trên trời,” dù đó là người đang sống giữa quê hương hay đang là người tha hương.

 

20170416_114900_resized

Mục Sư Nguyễn Văn Huệ

Tôi Tin Gì?
Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện,
kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác;
vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra (Lu-ca 6:45).
Điều chúng ta tin trong lòng hôm nay sẽ quyết định chúng ta trở thành một người như thế nào trong tương lai. Đức Chúa TRỜI muốn bạn và tôi trở thành một ngưởi giống như Chúa Giê-su, Con Một Đức Chúa Trời. Đây là một người TRỜI muốn bạn trở thành. Đây là lý tưởng sống chân thật nhất và mạnh mẽ nhất. Và cuộc hành trình trở nên giống Chúa Giê-su bắt đầu bằng cách suy nghĩ giống Chúa Giê-su.
Mười chương sách sau đây là mười chìa khóa đức tin của người THỜ TRỜI. Những đức tin nầy không chỉ là những gì Chúa dạy nhưng cũng là những gì Chúa làm gương khi Ngài còn sống trên đất. Nhờ sống với những đức tin nầy từ trí tới lòng, chúng ta sẽ đi bước đầu trở nên giống Chúa Giê-su.
Mỗi chương sau đây có những chương Kinh Thánh chú ý đến từng chủ đề. Bạn sắp khám phá những gì TRỜI muốn bạn biết và tin trong những chủ đề quan trọng nầy. Hãy bắt đầu học mỗi chương với tinh thần ham mê muốn học biết và muốn hiểu rõ. Lúc đó bạn hãy cầu nguyện và tự hỏi, TÔI TIN GÌ?
Đời sống THỜ TRỜI không có lối đi tắt, nhưng là một cuộc hành trình dài. Mỗi chương sách bạn đọc, bạn học và bạn tin trong lòng, nhờ ơn cứu giúp lạ lùng của TRỜI, bạn sẽ có đời sống biến đổi theo hướng tích cực nhất.
Khi bạn bắt đầu suy nghĩ giống Chúa Giê-su, bạn sẽ tiến mạnh trên con đường trở nên giống Chúa Giê-su.
Chương 1.   ÔNG TRỜI CÓ THẬT

CÂU HỎI CHÌA KHÓA
Ông Trời là ai?
Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA
Tôi tin Đức Chúa Trời của Kinh Thánh là Đấng có một và thật – Ngài là Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh.
CÂU CHÌA KHÓA
Nguyền xin ơn của Đức Chúa Giê-su Krist, sự yêu thương của Đức Chúa Trời, và sự giao thông của Đức Thánh Linh ở với anh em hết thảy! (2 Cô-rinh-tô 13:13).

HƯỚNG ĐI CỦA CẢ CHƯƠNG
Tin TRỜI là nền tảng chính để THỜ TRỜI. ĐẠO TRỜI là một hệ thống đức tin căn cứ trên một ĐẤNG TẠO HÓA vô thủy vô chung, liên hệ với các tạo vật của Ngài như là ĐỨC CHÚA TRỜI BA NGÔI, tích cực bày tỏ tính siêu việt của Ngài trên tất cả các thần linh.
Bạn sẽ đọc các phân đoạn Kinh Thánh trong chương sách nầy mô tả sự hiểu biết của chúng ta về TRỜI, các khía cạnh của bản thể Ngài và điều đó có ý nghĩa gì với chúng ta:
* TRỜI Tự Bày Tỏ Chính Mình Ngài
* TRỜI Có Một Và Thật
* TRỜI Trong Ba Ngôi Vị: Cha, Con và Thánh Linh.
* TRỜI BA NGÔI Trong Đời Sống Chúng Ta.

TRỜI Tự Bày Tỏ Chính Mình Ngài
Mọi sự đều bắt đầu với Đức Chúa TRỜI. Kinh Thánh không bao giờ cố gắng biện minh về sự thực hữu của Đức Chúa TRỜI. TRỜI đã tự bày tỏ chính mình Ngài đầy quyền năng qua các tạo vật, cả trong lãnh vực vĩ mô lẫn lãnh vực vi mô, để cuối cùng không một ai có lý do để chối từ là họ không thể tin TRỜI.
Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất
(Sáng thế ký 1:1).
Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời,
Bầu trời giãi tỏ công việc tay Ngài làm.
Ngày nầy giảng cho ngày kia,
Đêm nầy tỏ sự tri thức cho đêm nọ.
Chẳng có tiếng, chẳng có lời nói;
Cũng không ai nghe tiếng của chúng nó.
Dây đo chúng nó bủa khắp trái đất,
Và lời nói chúng nó truyền đến cực địa.
Nơi chúng nó Ngài đã đóng trại cho mặt trời;
(Thi Thiên 19:1-4).
“bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bổn tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được”
(Rô-ma 1:20).

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Bạn thấy những phẩm chất vô hình nào của Đức Chúa Trời khi Ngài bày tỏ trong thiên nhiên? Nói cách khác thiên nhiên đã bày tỏ cho chúng ta điều gì về Đấng Tạo Hóa?
TRỜI Có Một Và Thật
Từ đầu đến cuối, Kinh Thánh bày tỏ chỉ có một Đức Chúa Trời thật. Nhưng Ngài là ai? Sách Phục Truyền Luật Lệ Ký nhìn lại thế nào Ông Môi-se đã dắt dẫn dân Israel ra khỏi ách nô lệ ở Ai-cập. Trong thời kỳ đó Đức Chúa Trời, qua mười tai vạ, đã bày tỏ chính mình Ngài như là một Đức Chúa Trời thật, toàn năng trên vua Pha-ra-ôn. Bây giờ một thế hệ mới đã lớn lên trong sa mạc và sắp thừa hưởng miền đất do Đức Chúa Trời đã hứa ban cho tổ phụ Áp-ra-ham. Ông Môi-se đã hiến cho thế hệ thứ hai nầy một loạt các bài giảng từ biệt để nhắc họ hãy lựa chọn, tôn thờ, và đi theo một Đức Chúa Trời thật vốn là Đức Chúa Trời của tổ phụ Áp-ra-ham. Y-sác và Gia-cốp. Nếu họ vâng lời, mọi sự sẽ trở nên tốt đẹp cho họ.

Vả, nầy là điều răn, luật lệ và mạng lịnh mà Đức Chúa Trời các ngươi đã phán dặn ta dạy lại cho, để các ngươi làm theo nó trong xứ mà các ngươi sẽ đi vào nhận lấy; hầu cho ngươi kính sợ Đức Chúa Trời ngươi, trọn đời, ngươi và con cháu ngươi vâng giữ các luật lệ và điều răn của Ngài mà ta truyền cho ngươi, để ngươi được sống lâu ngày. Hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi hãy nghe lấy và cẩn thận làm theo, hầu cho ngươi được phước và thêm lên nhiều trong xứ đượm sữa và mật, y như Đức Chúa Trời của tổ phụ ngươi đã phán hứa cùng ngươi.
Hỡi Y-sơ-ra-ên! Hãy nghe: Đức Chúa Trời chúng ta là Chúa Trời có một không hai.
Ngươi phải hết lòng, hết ý, hết sức kính mến Đức Chúa Trời ngươi. Các lời mà ta truyền cho ngươi ngày nay sẽ ở tại trong lòng ngươi; khá ân cần dạy dỗ điều đó cho con cái ngươi, và phải nói đến, hoặc khi ngươi ngồi trong nhà, hoặc khi đi ngoài đường, hoặc lúc ngươi nằm, hay là khi chỗi dậy. Khá buộc nó trên tay mình như một dấu, và nó sẽ ở giữa hai con mắt ngươi như ấn chỉ; cũng phải viết các lời đó trên cột nhà, và trên cửa ngươi.
Phục Truyền 6:1-9.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Một số điều gì Đức Chúa Trời đã đòi hỏi dân của Ngài? Điều đòi hỏi nào bạn nghĩ là ngày nay Đức Chúa Trời muốn bạn cải thiện?
Sau khi Môi-se qua đời, Giô-suê đã trở thành người lãnh đạo vĩ đại kế tiếp của dân Israel. Ông được giao nhiệm vụ dắt dẫn dân chúng tiến vào đất hứa. Đức Chúa Trời đã ở với họ và chiến đấu cho họ khi họ bắt đầu chinh phục đất hứa. Dưới tài lãnh đạo của Giô-suê, dân Israel vẫn còn kiên định trong lòng tin cậy với Đức Chúa Trời. Trước khi qua đời ông Giô-suê đã tụ họp dân chúng lại và đã rao truyền một bài giảng thách thức họ hãy chọn phục vụ TRỜI là Đấng có một và thật.
Ta bèn đem tổ phụ các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, và các ngươi đi đến biển. Người Ê-díp-tô dùng xe binh và lính kỵ mà đuổi theo tổ phụ các ngươi đến Biển Đỏ. Bấy giờ, tổ phụ các ngươi kêu cầu cùng Đức Chúa Trời, Ngài bèn giáng sự tối tăm giữa các ngươi và dân Ê-díp-tô, dẫn nước biển lấp trên mình chúng nó, và mắt các ngươi đã thấy điều ta đã làm cho người Ê-díp-tô; và các ngươi có ở lâu ngày trong đồng vắng.
Kế đó, ta dẫn các ngươi vào xứ dân A-mô-rít, ở bên kia sông Giô-đanh; chúng nó chiến đấu cùng các ngươi, và ta có phó chúng nó vào tay các ngươi. Các ngươi chiếm xứ chúng nó làm sản nghiệp, và ta đã diệt chúng nó khỏi trước mặt các ngươi. Ba-lác, con trai Xếp-bô, vua Mô-áp, chỗi dậy chinh chiến với Y-sơ-ra-ên, sai đòi Ba-la-am, con trai Bê-ô, đặng rủa sả các ngươi. Nhưng ta không muốn nghe Ba-la-am; vì vậy, người buộc phải chúc phước cho các ngươi, và ta giải cứu các ngươi khỏi tay Ba-lác.
Sau khi qua sông Giô-đanh rồi, thì các ngươi đến thành Giê-ri-cô. Người Giê-ri-cô, dân A-mô-rít, dân Phê-rê-sít, dân Ca-na-an, dân Hê-tít, dân Ghi-rê-ga-sít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít chiến đấu cùng các ngươi, và ta phó chúng nó vào tay các ngươi. Ta sai ong lỗ đuổi chúng nó khỏi trước mặt các ngươi, y như hai vua dân A-mô-rít. – Ấy chẳng phải nhờ gươm ngươi, cũng chẳng phải nhờ cung ngươi. Ta ban cho các ngươi đất mà các ngươi không có cày, những thành mà các ngươi không có xây, và các ngươi ở đó; những vườn nho và cây ô-li-ve mà các ngươi không có trồng, để dùng làm vật thực cho các ngươi.
Vậy bây giờ, hãy kính sợ Đức Chúa Trời, và phục sự Ngài cách thành tâm và trung tín; hãy bỏ xa các thần mà tổ phụ các ngươi hầu việc bên kia sông, và tại xứ Ê-díp-tô; phải phục sự Đức Chúa Trời.
Giô-suê 24:6-14.
Tiếc thay dân Israel đã không vâng giữ lời hứa chỉ đi theo một TRỜI mà thôi. Trái lại, họ vâng theo các gương xấu của những vua của họ. Vua A-háp là một vua ác khi vua du nhập sự thờ cúng thần Ba-anh vào nước Israel. Nhưng Đức Chúa Trời đã chứng minh cách lạ lùng qua tiên tri Ê-li rằng Ngài, chứ không phải Ba-anh, là Đức Chúa Trời có một và thật.
Đoạn Ê-li đến trước mặt dân-sự mà nói rằng: Các ngươi đi giẹo hai bên cho đến chừng nào? Nếu Trời là Đức Chúa Trời, khá theo Ngài; nếu Ba-anh là Đức Chúa Trời, hãy theo hắn. Song dân-sự không đáp một lời. Bấy giờ, Ê-li nói với dân-sự rằng: Trong vòng những tiên-tri của Đức Chúa Trời, chỉ một mình ta còn lại; còn các tiên-tri Ba-anh số là bốn trăm năm mươi người. Vậy, hãy cho chúng ta hai con bò đực; họ phải chọn một con cho mình, sả ra từng miếng, sắp để trên củi, nhưng chớ châm lửa. Còn ta, ta sẽ làm con bò kia, để nó trên củi, nhưng không châm lửa. Đoạn, hãy kêu-cầu danh của thần các ngươi, còn ta, ta sẽ kêu-cầu danh của Đức Chúa Trời. Thần đáp lời bằng lửa, ấy quả là Đức Chúa Trời. Cả dân-sự đều đáp rằng: Lời nói rất phải.
Ê-li bèn nói với những tiên-tri Ba-anh rằng: Hãy chọn một con bò đực, làm nó trước đi, vì các ngươi đông; rồi hãy cầu-khẩn danh của thần các ngươi; nhưng chớ châm lửa. Vậy, chúng bắt con bò mà người ta đã ban cho mà làm nó; rồi từ sớm-mai đến trưa, chúng cầu-khẩn danh của Ba-anh, và rằng: Hỡi Ba-anh! Xin đáp lời chúng tôi. Nhưng chẳng có tiếng gì, cũng chẳng ai đáp lời; chúng đều nhảy chung-quanh bàn-thờ mình đã dựng lên.
Khi đã đến trưa, Ê-li nhạo chúng mà rằng: Khá la lớn lên đi, vì người là thần: Hoặc người đương suy-gẫm, hoặc ở đâu xa, hoặc đương đi đường; hay là có lẽ người ngủ, và sẽ thức dậy. Vậy, chúng kêu lớn tiếng; và theo thói-lệ họ, lấy gươm giáo gạch vào mình cho đến chừng máu chảy ra.
Khi quá trưa rồi, họ cứ nói tiên-tri như vậy cho đến giờ dâng của-lễ chay ban chiều; nhưng vẫn không có tiếng gì, chẳng ai đáp lời, cũng không cố ý đến. Bấy giờ, Ê-li nói với cả dân-sự rằng: Hãy đến gần ta. Dân-sự bèn đến gần người. Đoạn, Ê-li sửa lại cái bàn-thờ của Đức Chúa Trời bị phá-hủy. Người lấy mười hai hòn đá, theo số mười hai chi-phái của các con trai Gia-cốp, là người mà lời của Đức Chúa Trời đã phán cho rằng: Y-sơ-ra-ên sẽ là tên ngươi. Người dùng mười hai hòn đá ấy mà dựng lên một cái bàn-thờ nhân danh Đức Chúa Trời; chung-quanh bàn-thờ, người đào một cái mương đựng được hai đấu hột giống; rồi chất củi, sả bò tơ ra từng miếng, và sắp nó lên trên củi. Kế người nói: Hãy múc đầy bốn bình nước, và đem đổ trên của-lễ thiêu và củi. Người lại nói: Hãy làm lần thứ nhì; thì người ta làm lần thứ nhì. Người tiếp: Hãy làm lần thứ ba, và họ làm lần thứ ba, cho đến đỗi nước chảy chung-quanh bàn-thờ, và đầy cái mương nữa,
Đến giờ dâng của-lễ chay ban chiều, tiên-tri Ê-li đến gần và nguyện rằng: Lạy Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác, và của Y-sơ-ra-ên, ngày nay xin hãy tỏ cho người ta biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời trong Y-sơ-ra-ên, rằng tôi là kẻ tôi-tớ Ngài, và tôi vâng lời Ngài mà làm mọi sự nầy. Đức Chúa Trời ôi! Xin nhậm lời tôi, xin đáp lời tôi, hầu cho dân-sự nầy nhìn-biết rằng Trời là Đức Chúa Trời, và Ngài khiến cho lòng họ trở lại.

Lửa của Đức Chúa Trời bèn giáng xuống, thiêu-đốt của-lễ thiêu, củi, đá, bụi, và rút nước trong mương.
Thấy vậy, cả dân-sự sấp mình xuống đất, và la rằng: Chúa Trời là Đức Chúa Trời! Chúa Trời là Đức Chúa Trời!
(1 Các Vua 18:21-39).

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Tại sao Đức Chúa Trời cứ chứng minh đi, chứng minh lại rằng Ngài là TRỜI có một và thật? Ngày nay dân chúng có nhu cầu tương tự về minh chứng sự thực hữu của Đức Chúa Trời hay không?
TRỜI Trong Ba Ngôi Vị: Cha, Con và Thánh Linh.
Trải qua suốt thời Cựu Ước, dân chúng được mời gọi hãy thờ phượng một Đức Chúa Trời chân thật, nhưng chúng ta biết gì về Đấng lạ lùng và đáng kinh ngạc nầy? Những người thờ TRỜI tin rằng Đức Chúa Trời thực ra là ba ngôi vị, một Đấng Ba Ngôi. Mặc dầu chữ Ba Ngôi không có trong Kinh Thánh, ngay từ đầu câu chuyện sáng tạo chúng ta thấy ngụ ý Đức Chúa Trời không phái là số ít. Sáng thế ký 1:26 chép, “Đức Chúa Trời phán, chúng ta hãy làm nên loài người giống như hình ta, giống ta.” Chính TRỜI là một cộng đồng.
Câu chuyện sáng tạo dạy rằng chúng ta được dựng nên trong hình ảnh của Đức Chúa Trời. Khi Ngài dựng nên người đầu tiên (A-đam), Ngài muốn ông kinh nghiệm cộng đồng và mối liên hệ vốn hiện hữu đời đời trong Đức Chúa Trời Ba Ngôi. Đó là lý do Ngài dựng nên Bà Ê-va. Hãy lưu ý rằng A-đam và Ê-va không phải là hai con người riêng biệt. Ê-va ra từ A-đam và họ trở thành hai người khác nhau cùng chia chung một thân vị, giống như Đức Chúa Trời. Ngài là ba ngôi vị khác nhau cùng chia sẻ một Đức Chúa TRỜI có một và thật.
Đức Chúa Trời đem người ở vào cảnh vườn Ê-đen để trồng và giữ vườn. Rồi, Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết.

Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó. Đức Chúa Trời lấy đất nắn nên các loài thú đồng, các loài chim trời, rồi dẫn đến trước mặt A-đam đặng thử xem người đặt tên chúng nó làm sao, hầu cho tên nào A-đam đặt cho mỗi vật sống, đều thành tên riêng cho nó. A-đam đặt tên các loài súc vật, các loài chim trời cùng các loài thú đồng; nhưng về phần A-đam, thì chẳng tìm được một ai giúp đỡ giống như mình hết. Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sườn, rồi lấp thịt thế vào. Đức Chúa Trời dùng xương sườn đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam. A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có. Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt.
Sáng thế ký 2:15-24.
Hãy nhắc lại Sáng thế ký 1:26, “Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta.” Ngay từ đầu trong Kinh Thánh, Đức Chúa Trời là số nhiều. Nhưng đặc điểm cá nhân của mỗi Ngôi như thế nào, và làm sao lại là một Đấng? Ba Ngôi tương tác như thế nào? Lời mở đầu của sách Tin Lành Giăng giúp ta câu trả lời rõ hơn.
Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời. Ban đầu Ngài ở cùng Đức Chúa Trời. 3 Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài. Trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của loài người. Sự sáng soi trong tối tăm, tối tăm chẳng hề nhận lấy sự sáng.
Giăng 1:1-5.
Chữ Ngôi Lời ở đây chỉ về Chúa Giê-su, bởi vì Ngài là con đường giao thông của Đức Chúa Trời với chúng ta. Giăng chỉ về Ngài là TRỜI. Giăng cũng nói Ngài có mặt từ ban đầu. Chính Giê-su là Ngôi Lời thiêng liêng đã đồng công với Đức Chúa Trời để tạo ta tất cả những điều chúng ta thấy được hoặc không thấy được.
Như vậy ai là Ngôi Ba trong Ba Ngôi? Sáng thế ký câu 2 dạy rằng Đức Thánh Linh cũng có mặt trong sự sáng tạo. “Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực; Thần Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước” (Sáng thế 1:2). Chúa Giê-su và Chúa Thánh Linh đều có mặt trong sự sáng tạo, vậy hai ngôi nầy là Đức Chúa Trời. Vậy ai nữa đã tạo thành một Đức Chúa Trời? Chúng ta tiến tới Lễ Báp-têm của Chúa Giê-su để thấy câu trả lời. Hãy xem cả ba ngôi trong Đức Chúa Trời Ba Ngôi đều có mặt trong lễ báp-tem.
Bởi dân chúng vẫn trông đợi, và ai nấy đều tự hỏi trong lòng nếu Giăng phải là Đấng Krist chăng, nên Giăng cất tiếng nói cùng mọi người rằng: Phần ta làm phép báp-têm cho các ngươi bằng nước; song có một Đấng quyền phép hơn ta sẽ đến, ta không đáng mở dây giày Ngài. Chính Ngài sẽ làm phép báp-têm cho các ngươi bằng Đức Thánh Linh và bằng lửa. Tay Ngài sẽ cầm nia mà giê thật sạch sân lúa mình, và thâu lúa mì vào kho; nhưng đốt trấu trong lửa chẳng hề tắt.
Trong khi Giăng rao truyền tin lành, thì cũng khuyên bảo dân chúng nhiều điều nữa.
Lu-ca 3:15-18.
Vả, khi hết thảy dân chúng đều chịu phép báp-têm, Đức Chúa Giê-su cũng chịu phép báp-têm. Ngài đương cầu nguyện thì trời mở ra, Đức Thánh Linh lấy hình chim bồ câu ngự xuống trên Ngài; lại có tiếng từ trên trời phán rằng: Ngươi là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường.
Lu-ca 3:21-22.
Ba ngôi vị đã được bày tỏ đầy trọn trong Kinh Thánh để tạo nên đặc điểm của một Đức Chúa Trời thật: Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh. Cả Ba Ngôi đều có liên hệ trong Lễ Báp-tem của Chúa Giê-su: Đức Cha phán, Đức Con chịu báp-têm, và Đức Thánh Linh ngự xuống trên Đức Con. Trải qua các thế kỷ, những người tin thờ TRỜI đã xưng nhận Đức Chúa Trời có một và thật nầy là Đức Chúa Trời Ba Ngôi, ba ngôi vị h trong một Đức Chúa Trời. Dầu khó hiểu nhưng khi hiểu rõ, giáo lý nầy thích hợp với đời sống chúng ta.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Bạn đã kinh nghiệm cách thế nào về Đức Chúa Trời như là Đức Cha, như là Đức Con và như là Đức Thánh Linh?
TRỜI BA NGÔI Trong Đời Sống Chúng Ta.
Tóm lại đây là cách Đức Chúa Trời Ba Ngôi làm việc: Bởi vì Đức Cha rất yêu thương nhân loại chúng ta, nên đã ban sai Đức Con đến sống và chết cho tội lỗi của chúng ta. Đức Thánh Linh sống trong lòng của tất cả những người tin nhận sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-su. Đó là tin lành!
Trong Kinh Thánh có rất nhiều người đã dấn thân suốt đời rao báo tin lành về Chúa Giê-su. Sứ đồ Phao-lô là một trong số những người nầy. Ông lưu hành khắp thế giới cổ để nói với tất cả mọi người về Đức Chúa Trời. Khi ông đến Hy Lạp, ông để ý thấy có những người sống tại đó, dù là người có học thức, thông thái đã lập ra các bàn thờ cho các thần linh, kể cả một bàn thờ dâng lên “THỜ TRỜI KHÔNG BIẾT” để phòng thiếu sót trong sự thờ phụng làm mất lòng các nữ thần hay nam thần. Phao-lô đã gặp hội đồng trưởng lão của họ gọi là Areopagus, và tuyên bố đặc điểm của Đức Chúa Trời nầy là Đấng Tạo Hóa sáng tạo mọi sự ngay từ ban đầu (xem Sáng thế 1-2), và bây giờ Ngài đang thể hiện trong ngôi hai của Đức Chúa Trời Ba Ngôi, tức là Chúa Giê-su Krist. Những lời giảng của Phao-lô cho dân chúng thành A-thên đều có thể áp dụng cho tất cả những người tin Ngài, dù đang sống ở bất cứ nơi nào và không có bất cứ nơi nào trên thế giới nầy mà tay Ngài không chạm đến. Đức Chúa Trời Ba Ngôi liên hệ đan quyện vào mọi khía cạnh trong đời sống của chúng ta.
Phao-lô đương đợi hai người tại thành A-thên, động lòng tức giận, vì thấy thành đều đầy những thần tượng. Vậy, người biện luận trong nhà hội với người Giu-đa và người mới theo đạo Giu-đa; lại mỗi ngày, với những kẻ nào mình gặp tại nơi chợ. Có mấy nhà triết học về phái Epicuriens và phái Stociens cũng cãi lẽ với người. Kẻ thì hỏi: Người già mép nầy muốn nói gì đó? Người thì nói: Người dường như giảng về các thần ngoại quốc (vì Phao-lô truyền cho chúng về Đức Chúa Giê-su và sự sống lại). Chúng bắt người, đem đến nơi A-rê-ô-ba, mà hỏi rằng: Chúng tôi có thể biết được đạo mới nào mà ông dạy đó chăng? Vì chưng ông giảng cho chúng tôi nghe sự lạ. Chúng tôi muốn biết ý nghĩa điều đó là gì. Vả, hết thảy người A-thên và người ngoại quốc ngụ tại thành A-thên chỉ lo nói và nghe việc mới lạ mà thôi.
Bấy giờ, Phao-lô đứng giữa A-rê-ô-ba, nói rằng: Hỡi người A-thên, phàm việc gì ta cũng thấy các ngươi sốt sắng quá chừng. Vì khi ta trải khắp thành các ngươi, xem xét khí vật các ngươi dùng thờ phượng, thì thấy một bàn thờ có chạm chữ rằng: THỜ TRỜI KHÔNG BIẾT. Vậy, Đấng các ngươi thờ mà không biết đó, là Đấng ta đương rao truyền cho.
Đức Chúa Trời đã dựng nên thế giới và mọi vật trong đó, là Chúa của trời đất, chẳng ngự tại đền thờ bởi tay người ta dựng nên đâu. Ngài cũng chẳng dùng tay người ta hầu việc Ngài dường như có cần đến sự gì, vì Ngài là Đấng ban sự sống, hơi sống, muôn vật cho mọi loài. Ngài đã làm cho muôn dân sanh ra bởi chỉ một người và khiến ở khắp trên mặt đất, định trước thì giờ đời người ta cùng giới hạn chỗ ở, hầu cho tìm kiếm Đức Chúa Trời, và hết sức rờ tìm cho được, dẫu Ngài chẳng ở xa mỗi một người trong chúng ta. Vì tại trong Ngài, chúng ta được sống, động, và có, y như xưa một vài thi nhân của các ngươi có nói rằng: Chúng ta cũng là dòng dõi của Ngài.
Vậy, bởi chúng ta là dòng dõi Đức Chúa Trời, thì chớ nên ngờ rằng Chúa giống như vàng, bạc, hay là đá, bởi công nghệ và tài xảo của người ta chạm trổ nên. Vậy thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các đời ngu muội đó, mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn, vì Ngài đã chỉ định một ngày, khi Ngài sẽ lấy sự công bình đoán xét thế gian, bởi Người Ngài đã lập, và Đức Chúa Trời đã khiến Người từ kẻ chết sống lại, để làm chứng chắc về điều đó cho thiên hạ

Khi chúng nghe nói về sự sống lại của kẻ chết, kẻ thì nhạo báng, người thì nói rằng: Lúc khác chúng ta sẽ nghe ngươi nói về việc đó. Vì vậy, Phao-lô từ giữa đám họ bước ra. Nhưng có mấy kẻ theo người và tin; trong số đó, có Đê-ni, là một quan tòa nơi A-rê-ô-ba, và một người đàn bà tên là Đa-ma-ri, cùng các người khác.
Công vụ 17:16-34.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Bạn nghĩ câu nói sau đây của Phao-lô có ý nghĩa gì: Vì tại trong Ngài, chúng ta được sống, động, và có? Sự tùy thuộc vào Đức Chúa Trời ảnh thưởng như thể nào đến đời sống hằng ngày của chúng ta?

ĐIỀU CHÚNG TA TIN
Kinh Thánh không bao giờ cố gắng để chứng minh sự thực hữu của Đức Chúa Trời. Đó là một sự kiện hiển nhiên. Đức Chúa Trời đã tự bày tỏ chính mình Ngài qua thiên nhiên, trong lễ báp-têm của Chúa Giê-su, và trong lương tâm của mỗi người chúng ta, nên cuối cùng không ai bào chữa được tại sao mình không tin Ngài. Câu hỏi quan trọng ngay từ đầu chương dẫn đến lời tuyên bố về Đức Chúa Trời có một và thật nầy là ai. Đức Chúa Trời là Đấng bảo vệ dân Israel và chứng tỏ địa vị cao cả trên hết thảy các thần linh là Đấng tuyên bố, TA LÀ (Đấng Tự Hữu Hằng Hữu). Cuộc hành trình đức tin bắt đầu với đức tin của chúng ta nơi Đức Chúa TRỜI. Giống như dân Israel thời Cựu Ước và các tín hữu đầu tiên thời Tân Ước, chúng ta cũng được mời gọi để tuyên bố về đức tin bản thân của chúng ta. Chúng ta có tin Đức Chúa Trời có một và thật không? Chúng ta có chấp nhận Kinh Thánh khi Lời Chúa bày tỏ rằng Đức Chúa Trời thực hữu trong Ba Ngôi không?

General Editor   RANDY  FRAZEE

Translated by Hue Nguyen   

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn