Thứ Bảy , 20 Tháng Tư 2024
Home / MỖI TUẦN MỘT SỨ ĐIỆP / Tiên tri Ha-ba-cúc bối rối …

Tiên tri Ha-ba-cúc bối rối …

(ĐỌC VÀ GIỚI THIỆU các sách báo của HƯỚNG ĐI)

HA-BA-CÚC, NHÀ TIÊN TRI  BỐI RỐI

Nếu bạn đã từng vật lộn với sự nghi ngờ, bạn sẽ có thể xác định được với Ha-ba-cúc, nhà tiên tri bối rối. Cuốn sách mang tên ông có sức hấp dẫn đối với những người nghi ngờ thực sự. Không giống như các sách tiên tri khác, Ha-ba-cúc không đề cập đến Y-sơ-ra-ên, Giu-đa hay kẻ thù của họ. Thay vào đó, nó có ghi lại sự bối rối cá nhân và lời cầu nguyện của Ha-ba-cúc. Sách tiên tri của Ha-ba-cúc được ghi chép dưới hình thức đối thoại giữa nhà tiên tri và Đức Chúa Trời. Ở đây chúng ta tìm hiểu cách một nhà tiên tri thuộc linh sâu sắc đối mặt với những nghi ngờ của mình và đưa chúng đến trước mặt Đức Chúa Trời của mình.

Ha-ba-cúc sống và phục vụ ở Vương quốc Giu-đa ở miền Nam vào khoảng năm 600 B.C. suốt một trong những thời kỳ đen tối nhất của lịch sử Y-sơ-ra-ên. Ba-bi-lôn trước đó không lâu đã thoát khỏi ách thống trị của người A-si-ri và đang trở thành một đế chế hùng mạnh, muốn thống trị cả vùng Cận Đông. Với hy vọng duy trì sự cân bằng quyền lực ở khu vực đó của thế giới, Nê-cô, vua của Ai Cập, đã hành quân về phía bắc để giúp A-si-ri kìm hãm bước tiến của người Babylon. Giô-si-a, vua của Giu-đa đã tính toán rằng bất kỳ quốc gia nào muốn giúp A-si-ri đều là kẻ thù của ông. Vì vậy, ông đã cố gắng ngăn chặn bước tiến của Vua Nê-cô tại Mê-ghi-đô, nhưng đã bị giết trong nỗ lực này (2 Vua. 23:29). Sau cái chết của Giô-si-a, tình trạng thuộc linh trong Giu-đa nhanh chóng suy giảm. Sự gian ác, bất công và hoàn toàn coi thường Luật Pháp (Luật Môi-se) đã từng là đặc trưng cho thái độ và hành động đạo đức của dân sự.

 

 

Sự Bối Rối Trước Tội Lỗi Không Bị Trừng Phạt của Giu-đa (Ha. 1:2-4)

Điều đầu tiên khiến Ha-ba-cúc bị băn khoăn là việc Giu-đa không bị trừng phạt. Ha-ba-cúc tự hỏi, “Tại sao cái ác lại thắng? Tại sao Đức Chúa Trời không can thiệp?” Ông thắc mắc “Tại sao Ngài bắt tôi nhìn thấy sự bất công? Tại sao Ngài lại dung thứ cho điều sai trái? Sự hủy diệt và bạo lực đang ở trước mặt tôi; sự xung đột và tranh cải tràn lan” (1:3). Dường như đối với Ha-ba-cúc, Đức Chúa Trời hoàn toàn thờ ơ trước sự gian ác, bạo lực và xung đột của Giu-đa. Ông tự hỏi Ngài là một Đức Chúa Trời thánh khiết sao có thể nhìn vào tội lỗi này với vẻ tự mãn như vậy. Ha-ba-cúc chỉ ra với Đức Chúa Trời rằng do hậu quả của tội lỗi (“Do đó”), “luật pháp bị tê liệt” (1:4). Tiếng Hê-bơ-rơ được dịch là “tê liệt” có nghĩa đen là “bị làm lạnh” đến mức tê cóng. Vào thời Ha-ba-cúc, công lý hoặc là “không bao giờ được tôn trọng” hoặc bị coi là “đồi trụy.”

Ngoài sự thờ ơ của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi dai dẳng của dân sự Ngài, Ha-ba-cúc còn gặp bối rối bởi lời cầu nguyện không được đáp lại. Ông đã cầu nguyện rằng xin Đức Chúa Trời hãy giải quyết tội lỗi của đất nước, nhưng không có kết quả. “Hỡi CHÚA! Tôi kêu van mà Ngài không nghe tôi cho đến chừng nào? Tôi vì “sự bạo ngược” kêu van cùng Ngài, mà Ngài chẳng khứng giải cứu tôi!” (1:2). Những từ “Bao lâu” cho thấy Ha-ba-cúc đã kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Đức Chúa Trời, nhưng không đến.

 

 

Đức Chúa Trời Trả Lời: Sự Phán Xét Của Người Canh-đê (Ha. 1:5-11)

Đến thời điểm, Đức Chúa Trời đã đáp lời cầu nguyện của Ha-ba-cúc và giải tỏa sự bối rối của ông. Không quan tâm đến tình trạng tội lỗi của Giu-đa, Đức Chúa Trời đang dấy lên một dân tộc để phục vụ như là người đại diện cho sự phán xét của Ngài. Một thảm họa không thể tin sắp sửa xảy ra! Đức Chúa Trời đã tiết lộ cho Ha-ba-cúc rằng: “Hãy nhìn các nước và quan sát—và sẽ vô cùng kinh ngạc. Vì Ta sẽ làm điều gì đó trong thời kỳ của người mà ngươi không thể tin nỗi, ngay cả khi ngươi đã được báo trước. Ta đang dấy lên dân Ba-by-lôn, là những người tàn nhẫn và hung ác, càn quét khắp trên đất “(1:5-6). Sự phản nghịch đầy tội lỗi của Giu-đa không hề bị chú ý. Sự chậm trễ trong việc phán xét không phải là dấu hiệu cho thấy tội lỗi không quan trọng. Sự phán xét đã đến trên Giu-đa!

 

 

Sự Bối Rối Trước Việc Đức Chúa Trời Sử Dụng Công Cụ Ác Độc  (Ha. 1:12-17)

Câu trả lời của Đức Chúa Trời cho câu hỏi đầu tiên của Ha-ba-cúc chắc chắn được đánh giá rất cao, nhưng nó dẫn đến sự bối rối hơn nữa! Giờ đây, Ha-ba-cúc bối rối trước việc Đức Chúa Trời sử dụng một công cụ độc ác như vậy để phán xét dân sự của Ngài. Ha-ba-cúc hỏi: “Hỡi CHÚA, Ngài chẳng phải từ đời đời vô cùng sao?” (1:12). Người Ba-by-lôn coi thường Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Sự thờ thần tượng, vô đạo đức và những hành động tàn ác chống ngịch các dân tộc bị trị là một sự sỉ nhục đối với sự thánh khiết của Đức Chúa Trời. Người Canh-đê độc ác đã làm cho người Giu-đa tỏ ra công bình bằng cách so sánh! Vậy thì làm thế nào một Đức Chúa Trời thánh khiết lại có thể dung thứ cho việc sử dụng một quốc gia độc ác như vậy? Nó dường như không phù hợp với sự thánh khiết của Đức Chúa Trời. Ha-ba-cúc nói, “Mắt Chúa thánh sạch chẳng nhìn sự dữ, chẳng có thể nhìn được sự trái ngược. Sao Ngài nhìn xem kẻ làm sự dối trá, khi kẻ dữ nuốt người công bình hơn nó, sao Ngài nín lặng đi? “(1:13). Dường như đối với Ha-ba-cúc cho rằng việc Đức Chúa Trời sử dụng những người Canh-đê cho thấy Ngài đã chấp nhận đường lối tội lỗi của họ.

 

(còn nữa)

nguồn:  UNDERSTANDING CHRISTIAN THEOLOGY

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn