Chủ Nhật , 28 Tháng Tư 2024
Home / Trang Chủ / Vui Vẻ Về Sự Cứu Rỗi Của Chúa

Vui Vẻ Về Sự Cứu Rỗi Của Chúa

Xin hãy ban lại cho tôi sự vui vẻ về sự cứu rỗi của Chúa. Dùng thần linh sẵn lòng mà nâng đỡ tôi.

Thi thiên 51:12

Thi thiên 51 ghi lại những lời cầu nguyện của Đa-vít xin Đức Chúa Trời tha tội sau khi ông phạm tội tà dâm và giết người (2 Sa-mu-ên 11-12; Thi. 32). Đa-vít không đánh mất sự cứu rỗi, vì điều này được bảo đảm bằng lời hứa của Đức Chúa Trời, nhưng ông đã đánh mất niềm vui của sự cứu rỗi khi phạm tôi. Hạnh phúc tùy thuộc vào những gì đang xảy ra chung quanh chúng ta. Nhưng niềm vui tùy thuộc vào những gì đang xảy ra bên trong chúng ta. Sau khi phạm tội, trong lòng Đa-vít là một mớ hỗn độn. Ngay cả một ban nhạc cũng không làm ông vui vẻ lên được. Vì vậy Đa-vít cầu nguyện, “Hãy cho tôi nghe sự vui vẻ mừng rỡ. Để các xương cốt mà Chúa đã bẻ gãy được khoái lạc.” (câu 8). Khi chúng ta ở bên ngoài mối liên hiệp với Đức Chúa Trời, thì không có gì đúng đắn cả cho đến khi chúng ta làm hòa lại với Ngài qua sự ăn năn, và giải quyết vấn đề với những người có liên quan.

Nhiều người rơi vào tình trạng chịu đựng với cuộc sống, và điều này đồng nghĩa với tuyệt vọng không tìm ra lối thoát. Henry David Thoreau đã viết trong tác phẩm Nền kinh tế, “nhiều người sống cuộc đời trong tuyệt vọng thầm lặng.” Những lời này được viết ra trước khi có điện thoại di động, máy bay, radio, phim ảnh Hollywood, truyền hình… Những người khác tìm cách thoát ly khỏi cuộc sống, và cách tiếp cận chính của họ là sự thay thế. Họ thay thế các giá trị của đời sống. Họ chạy chỗ này chỗ kia thay vì ngồi yên ở nhà với một tấm lòng tĩnh lặng. Họ thà la hét trong đám đông ồn ào hơn ở nhà thưởng thức không khí đầm ấm của gia đình. Đa-vít vốn đã có nhiều vợ, và mối quan hệ của ông với Bát-sê-ba chỉ là sự hiếu kỳ, ích kỷ thuần túy. Tội lỗi thường là một sự thay thế xa xỉ cho thực tế.

 

Đức Chúa Trời không muốn chúng ta chịu đựng hay trốn thoát khỏi cuộc sống. Ngài muốn chúng ta vui hưởng nó, vì vậy Ngài ban “mọi vật dư dật cho chúng ta được hưởng mỗi ngày” (1 Ti-mô-thê 6:17). Cuộc sống bình thường vốn đã nhiều vấn đề nan giải với những gánh nặng, sự tranh chiến nhưng phản ứng của chúng ta không phải là tuyệt vọng hay thay thế mà là chuyển đổi. Chúa Giê-su đã dạy cho các môn đồ, “Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ khóc lóc, than vãn, còn người đời sẽ mừng rỡ; các ngươi sẽ ở trong sự lo buồn, nhưng sự lo buồn các ngươi sẽ đổi làm vui vẻ.  Người đàn bà, lúc sanh đẻ thì đau đớn, vì giờ mình đến rồi; song khi đứa con đã lọt lòng, người không còn nhớ sự khốn khổ nữa, mừng rằng mình đã sanh ra một người trong thế gian.  Khác nào như các ngươi hiện ở trong cơn đau đớn, nhưng ta sẽ lại thấy các ngươi, thì lòng các ngươi vui mừng, và chẳng ai cướp lấy sự vui mừng các ngươi được” (Giăng 16:20-22). Đó là sự chuyển đổi! Một hài nhi chuẩn bị chào đời là một nỗi đau, nhưng cũng là một sự vui mừng cho người mẹ. Những hoạn nạn của cuộc sống có thể được chuyển đổi thành sự vui mừng nhờ ân điển Chúa. “Đức Chúa Trời chúng tôi đổi sự rủa sả ra sự phước hạnh” (Nê-hê-mi 13:2)

 

Tội lỗi là kẻ thù của sự vui mừng. Bởi vì tội lỗi là sự thay thế của ma quỉ cho sự chúc phước của Đức Chúa Trời. Chấp nhận cám dỗ và phạm tội nhiều lúc có vẻ dễ dàng và thú vị, nhưng hậu quả là khó khăn và tốn kém. Đa-vít đã trả một giá cao khi ông chiếm hữu Bát-sê-ba. Nhưng sau khi ăn năn tan vỡ, ông khám phá rằng Đức Chúa Trời có thể biến đổi sự rủa rả thành phước lành. Hãy nhớ rằng Đa-vít cũng đã phạm tội khi tiến hành kiểm tra dân số, hậu quả của điều này là khiến cho bảy mươi ngàn người Israedl phải chết (2 Sa-mu-ên 24). Cuối đời Đa-vít mua một khu đất với ý định sẽ xây lên đó một đền thờ cho Đức Giê-hô-va, nhưng ông không làm được điều này mà là con trai của ông và Bát-sê-ba sẽ làm. Tà dâm và kiểm tra dân số là hai trọng tội của Đa-vít. Tuy nhiên Đức Chúa Trời vẫn tha thứ cho người của Ngài và sử dụng con trai Đa-vít để xây nên đền thờ cho Ngài. Điều này cũng là bài học khích lệ cho những ai thật lòng ăn năn tội lỗi của mình. “Nhưng tôi đã tin cậy nơi sự nhân từ Chúa. Lòng tôi khoái lạc về sự cứu rỗi của Chúa.
 Tôi sẽ hát ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã làm ơn cho tôi.” (Thi. 13:5-6)

 

Nếu chúng ta đánh mất niềm vui của sự cứu rỗi, thì điều này không có nghĩa là Đức Chúa Trời đã thất bại. Chúng ta có phạm tội khi không xưng ra các tội? Nếu không xưng tội thì hậu quả của nó là gì! Làm thế nào chúng ta cảm thấy vấn đề này không phải là điều quan trọng. Điều quan trọng là làm thế nào chúng ta nối kết với Chúa và lời của Ngài. Đừng giữ quan điểm là phải chịu đựng hay trốn thoát khỏi cuộc sống. Đức Chúa Trời muốn giúp chúng ta vui hưởng đời sống, bất luận các vấn đề xảy ra chung quanh chúng ta. Ngài có thể biến đổi sự rủa sả thành phước lành.

 

Vậy xin Đức Chúa Trời của sự trông cậy, làm cho anh em đầy dẫy mọi điều vui vẻ và mọi điều bình an trong đức tin, hầu cho anh em nhờ quyền phép Đức Thánh Linh được dư dật sự trông cậy!

Rô-ma 15:13

Warren W. Wiersbe

Translated by Tuong Vi

 

 

    

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn