Thứ Năm , 18 Tháng Tư 2024
Home / Trang Chủ / Tôi Tin Gì?

Tôi Tin Gì?

Bài trước:
https://huongdionline.com/2019/01/24/tin-ly-cua-nguoi-tho-troi/ 

Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện,

kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác;

vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra (Lu-ca 6:45).

luke

Điều chúng ta tin trong lòng hôm nay sẽ quyết định chúng ta trở thành một người như thế nào trong tương lai. Đức Chúa TRỜI muốn bạn và tôi trở thành một ngưởi giống như Chúa Giê-su, Con Một Đức Chúa Trời. Đây là một người TRỜI muốn bạn trở thành. Đây là lý tưởng sống chân thật nhất và mạnh mẽ nhất. Và cuộc hành trình trở nên giống Chúa Giê-su bắt đầu bằng cách suy nghĩ giống Chúa Giê-su.

Mười chương sách sau đây là mười chìa khóa đức tin của người THỜ TRỜI. Những đức tin nầy không chỉ là những gì Chúa dạy nhưng cũng là những gì Chúa làm gương khi Ngài còn sống trên đất. Nhờ sống với những đức tin nầy từ trí tới lòng, chúng ta sẽ đi bước đầu trở nên giống Chúa Giê-su.

Mỗi chương sau đây có những chương Kinh Thánh chú ý đến từng chủ đề. Bạn sắp khám phá những gì TRỜI muốn bạn biết và tin trong những chủ đề quan trọng nầy. Hãy bắt đầu học mỗi chương với tinh thần ham mê muốn học biết và muốn hiểu rõ. Lúc đó bạn hãy cầu nguyện và tự hỏi, TÔI TIN GÌ?

Đời sống THỜ TRỜI không có lối đi tắt, nhưng là một cuộc hành trình dài. Mỗi chương sách bạn đọc, bạn học và bạn tin trong lòng, nhờ ơn cứu giúp lạ lùng của TRỜI, bạn sẽ có đời sống biến đổi theo hướng tích cực nhất.

Khi bạn bắt đầu suy nghĩ giống Chúa Giê-su, bạn sẽ tiến mạnh trên con đường trở nên giống Chúa Giê-su.

 

SUY NGHĨ GIỐNG NGÀI

Chương 1 

ÔNG TRỜI CÓ THẬT

CÂU HỎI CHÌA KHÓA

Ông Trời là ai?

Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA

Tôi tin Đức Chúa Trời của Kinh Thánh là Đấng có một và thật – Ngài là Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh.

CÂU CHÌA KHÓA

Nguyền xin ơn của Đức Chúa Giê-su Christ, sự yêu thương của Đức Chúa Trời, và sự giao thông của Đức Thánh Linh ở với anh em hết thảy! (2 Cô-rinh-tô 13:13).

 

HƯỚNG ĐI CỦA CẢ CHƯƠNG

Tin TRỜI là nền tảng chính để THỜ TRỜI. ĐẠO TRỜI là một hệ thống đức tin căn cứ trên một ĐẤNG TẠO HÓA vô thủy vô chung, liên hệ với các tạo vật của Ngài như là ĐỨC CHÚA TRỜI BA NGÔI, tích cực bày tỏ tính siêu việt của Ngài trên tất cả các thần linh.

Bạn sẽ đọc các phân đoạn Kinh Thánh trong chương sách nầy mô tả sự hiểu biết của chúng ta về TRỜI, các khía cạnh của bản thể Ngài và điều đó có ý nghĩa gì với chúng ta:

* TRỜI Tự Bày Tỏ Chính Mình Ngài

* TRỜI Có Một Và Thật

* TRỜI Trong Ba Ngôi Vị: Cha, Con và Thánh Linh.

* TRỜI BA NGÔI Trong Đời Sống Chúng Ta.

TRỜI Tự Bày Tỏ Chính Mình Ngài

Mọi sự đều bắt đầu với Đức Chúa TRỜI. Kinh Thánh không bao giờ cố gắng biện minh về sự thực hữu của Đức Chúa TRỜI. TRỜI đã tự bày tỏ chính mình Ngài đầy quyền năng qua các tạo vật, cả trong lãnh vực vĩ mô lẫn lãnh vực vi mô, để cuối cùng không một ai có lý do để chối từ là họ không thể tin TRỜI.

Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất

(Sáng thế ký 1:1).

Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời,
Bầu trời giãi tỏ công việc tay Ngài làm.
Ngày nầy giảng cho ngày kia,
Đêm nầy tỏ sự tri thức cho đêm nọ.
Chẳng có tiếng, chẳng có lời nói;
Cũng không ai nghe tiếng của chúng nó.
Dây đo chúng nó bủa khắp trái đất,
Và lời nói chúng nó truyền đến cực địa.
Nơi chúng nó Ngài đã đóng trại cho mặt trời;

(Thi Thiên 19:1-4).

“bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bổn tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được”

(Rô-ma 1:20).

CÂU HỎI THẢO LUẬN

Bạn thấy những phẩm chất vô hình nào của Đức Chúa Trời khi Ngài bày tỏ trong thiên nhiên?  Nói cách khác thiên nhiên đã bày tỏ cho chúng ta điều gì về Đấng Tạo Hóa?

TRỜI Có Một Và Thật

Từ đầu đến cuối, Kinh Thánh bày tỏ chỉ có một Đức Chúa Trời thật. Nhưng Ngài là ai? Sách Phục Truyền Luật Lệ Ký nhìn lại thế nào Ông Môi-se đã dắt dẫn dân Israel ra khỏi ách nô lệ ở Ai-cập. Trong thời kỳ đó Đức Chúa Trời, qua mười tai vạ, đã bày tỏ chính mình Ngài như là một Đức Chúa Trời thật, toàn năng trên vua Pha-ra-ôn. Bây giờ một thế hệ mới đã lớn lên trong sa mạc và sắp thừa hưởng miền đất do Đức Chúa Trời đã hứa ban cho tổ phụ Áp-ra-ham. Ông Môi-se đã hiến cho thế hệ thứ hai nầy một loạt các bài giảng từ biệt để nhắc họ hãy lựa chọn, tôn thờ, và đi theo một Đức Chúa Trời thật vốn là Đức Chúa Trời của tổ phụ Áp-ra-ham. Y-sác và Gia-cốp. Nếu họ vâng lời, mọi sự sẽ trở nên tốt đẹp cho họ.

Vả, nầy là điều răn, luật lệ và mạng lịnh mà Đức Chúa Trời các ngươi đã phán dặn ta dạy lại cho, để các ngươi làm theo nó trong xứ mà các ngươi sẽ đi vào nhận lấy; hầu cho ngươi kính sợ Đức Chúa Trời ngươi, trọn đời, ngươi và con cháu ngươi vâng giữ các luật lệ và điều răn của Ngài mà ta truyền cho ngươi, để ngươi được sống lâu ngày. Hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi hãy nghe lấy và cẩn thận làm theo, hầu cho ngươi được phước và thêm lên nhiều trong xứ đượm sữa và mật, y như Đức Chúa Trời của tổ phụ ngươi đã phán hứa cùng ngươi.
Hỡi Y-sơ-ra-ên! Hãy nghe: Đức Chúa Trời chúng ta là Chúa Trời có một không hai.
Ngươi phải hết lòng, hết ý, hết sức kính mến Đức Chúa Trời ngươi. Các lời mà ta truyền cho ngươi ngày nay sẽ ở tại trong lòng ngươi; khá ân cần dạy dỗ điều đó cho con cái ngươi, và phải nói đến, hoặc khi ngươi ngồi trong nhà, hoặc khi đi ngoài đường, hoặc lúc ngươi nằm, hay là khi chỗi dậy. Khá buộc nó trên tay mình như một dấu, và nó sẽ ở giữa hai con mắt ngươi như ấn chỉ; cũng phải viết các lời đó trên cột nhà, và trên cửa ngươi.

Phục Truyền 6:1-9.

CÂU HỎI THẢO LUẬN

Một số điều gì Đức Chúa Trời đã đòi hỏi dân của Ngài? Điều đòi hỏi nào bạn nghĩ là ngày nay Đức Chúa Trời muốn bạn cải thiện?

Sau khi Môi-se qua đời, Giô-suê đã trở thành người lãnh đạo vĩ đại kế tiếp của dân Israel. Ông được giao nhiệm vụ dắt dẫn dân chúng tiến vào đất hứa. Đức Chúa Trời đã ở với họ và chiến đấu cho họ khi họ bắt đầu chinh phục đất hứa. Dưới tài lãnh đạo của Giô-suê, dân Israel vẫn còn kiên định trong lòng tin cậy với Đức Chúa Trời. Trước khi qua đời ông Giô-suê đã tụ họp dân chúng lại và đã rao truyền một bài giảng thách thức họ hãy chọn phục vụ TRỜI là Đấng có một và thật.

Ta bèn đem tổ phụ các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, và các ngươi đi đến biển. Người Ê-díp-tô dùng xe binh và lính kỵ mà đuổi theo tổ phụ các ngươi đến Biển Đỏ. Bấy giờ, tổ phụ các ngươi kêu cầu cùng Đức Chúa Trời, Ngài bèn giáng sự tối tăm giữa các ngươi và dân Ê-díp-tô, dẫn nước biển lấp trên mình chúng nó, và mắt các ngươi đã thấy điều ta đã làm cho người Ê-díp-tô; và các ngươi có ở lâu ngày trong đồng vắng.
Kế đó, ta dẫn các ngươi vào xứ dân A-mô-rít, ở bên kia sông Giô-đanh; chúng nó chiến đấu cùng các ngươi, và ta có phó chúng nó vào tay các ngươi. Các ngươi chiếm xứ chúng nó làm sản nghiệp, và ta đã diệt chúng nó khỏi trước mặt các ngươi. Ba-lác, con trai Xếp-bô, vua Mô-áp, chỗi dậy chinh chiến với Y-sơ-ra-ên, sai đòi Ba-la-am, con trai Bê-ô, đặng rủa sả các ngươi. Nhưng ta không muốn nghe Ba-la-am; vì vậy, người buộc phải chúc phước cho các ngươi, và ta giải cứu các ngươi khỏi tay Ba-lác.
Sau khi qua sông Giô-đanh rồi, thì các ngươi đến thành Giê-ri-cô. Người Giê-ri-cô, dân A-mô-rít, dân Phê-rê-sít, dân Ca-na-an, dân Hê-tít, dân Ghi-rê-ga-sít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít chiến đấu cùng các ngươi, và ta phó chúng nó vào tay các ngươi. Ta sai ong lỗ đuổi chúng nó khỏi trước mặt các ngươi, y như hai vua dân A-mô-rít. – Ấy chẳng phải nhờ gươm ngươi, cũng chẳng phải nhờ cung ngươi. Ta ban cho các ngươi đất mà các ngươi không có cày, những thành mà các ngươi không có xây, và các ngươi ở đó; những vườn nho và cây ô-li-ve mà các ngươi không có trồng, để dùng làm vật thực cho các ngươi.
Vậy bây giờ, hãy kính sợ Đức Chúa Trời, và phục sự Ngài cách thành tâm và trung tín; hãy bỏ xa các thần mà tổ phụ các ngươi hầu việc bên kia sông, và tại xứ Ê-díp-tô; phải phục sự Đức Chúa Trời.

Giô-suê 24:6-14.

Tiếc thay dân Israel đã không vâng giữ lời hứa chỉ đi theo một TRỜI mà thôi. Trái lại, họ vâng theo các gương xấu của những vua của họ. Vua A-háp là một vua ác khi vua du nhập sự thờ cúng thần Ba-anh vào nước Israel. Nhưng Đức Chúa Trời đã chứng minh cách lạ lùng qua tiên tri Ê-li rằng Ngài, chứ không phải Ba-anh, là Đức Chúa Trời có một và thật.

Đoạn Ê-li đến trước mặt dân-sự mà nói rằng: Các ngươi đi giẹo hai bên cho đến chừng nào? Nếu Trời là Đức Chúa Trời, khá theo Ngài; nếu Ba-anh là Đức Chúa Trời, hãy theo hắn. Song dân-sự không đáp một lời. Bấy giờ, Ê-li nói với dân-sự rằng: Trong vòng những tiên-tri của Đức Chúa Trời, chỉ một mình ta còn lại; còn các tiên-tri Ba-anh số là bốn trăm năm mươi người. Vậy, hãy cho chúng ta hai con bò đực; họ phải chọn một con cho mình, sả ra từng miếng, sắp để trên củi, nhưng chớ châm lửa. Còn ta, ta sẽ làm con bò kia, để nó trên củi, nhưng không châm lửa. Đoạn, hãy kêu-cầu danh của thần các ngươi, còn ta, ta sẽ kêu-cầu danh của Đức Chúa Trời. Thần đáp lời bằng lửa, ấy quả là Đức Chúa Trời. Cả dân-sự đều đáp rằng: Lời nói rất phải.
Ê-li bèn nói với những tiên-tri Ba-anh rằng: Hãy chọn một con bò đực, làm nó trước đi, vì các ngươi đông; rồi hãy cầu-khẩn danh của thần các ngươi; nhưng chớ châm lửa. Vậy, chúng bắt con bò mà người ta đã ban cho mà làm nó; rồi từ sớm-mai đến trưa, chúng cầu-khẩn danh của Ba-anh, và rằng: Hỡi Ba-anh! Xin đáp lời chúng tôi. Nhưng chẳng có tiếng gì, cũng chẳng ai đáp lời; chúng đều nhảy chung-quanh bàn-thờ mình đã dựng lên.
Khi đã đến trưa, Ê-li nhạo chúng mà rằng: Khá la lớn lên đi, vì người là thần: Hoặc người đương suy-gẫm, hoặc ở đâu xa, hoặc đương đi đường; hay là có lẽ người ngủ, và sẽ thức dậy. Vậy, chúng kêu lớn tiếng; và theo thói-lệ họ, lấy gươm giáo gạch vào mình cho đến chừng máu chảy ra.
Khi quá trưa rồi, họ cứ nói tiên-tri như vậy cho đến giờ dâng của-lễ chay ban chiều; nhưng vẫn không có tiếng gì, chẳng ai đáp lời, cũng không cố ý đến. Bấy giờ, Ê-li nói với cả dân-sự rằng: Hãy đến gần ta. Dân-sự bèn đến gần người. Đoạn, Ê-li sửa lại cái bàn-thờ của Đức Chúa Trời bị phá-hủy. Người lấy mười hai hòn đá, theo số mười hai chi-phái của các con trai Gia-cốp, là người mà lời của Đức Chúa Trời đã phán cho rằng: Y-sơ-ra-ên sẽ là tên ngươi. Người dùng mười hai hòn đá ấy mà dựng lên một cái bàn-thờ nhân danh Đức Chúa Trời; chung-quanh bàn-thờ, người đào một cái mương đựng được hai đấu hột giống; rồi chất củi, sả bò tơ ra từng miếng, và sắp nó lên trên củi. Kế người nói: Hãy múc đầy bốn bình nước, và đem đổ trên của-lễ thiêu và củi. Người lại nói: Hãy làm lần thứ nhì; thì người ta làm lần thứ nhì. Người tiếp: Hãy làm lần thứ ba, và họ làm lần thứ ba, cho đến đỗi nước chảy chung-quanh bàn-thờ, và đầy cái mương nữa,
Đến giờ dâng của-lễ chay ban chiều, tiên-tri Ê-li đến gần và nguyện rằng: Lạy Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác, và của Y-sơ-ra-ên, ngày nay xin hãy tỏ cho người ta biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời trong Y-sơ-ra-ên, rằng tôi là kẻ tôi-tớ Ngài, và tôi vâng lời Ngài mà làm mọi sự nầy. Đức Chúa Trời ôi! Xin nhậm lời tôi, xin đáp lời tôi, hầu cho dân-sự nầy nhìn-biết rằng Trời là Đức Chúa Trời, và Ngài khiến cho lòng họ trở lại.


Lửa của Đức Chúa Trời bèn giáng xuống, thiêu-đốt của-lễ thiêu, củi, đá, bụi, và rút nước trong mương.

Thấy vậy, cả dân-sự sấp mình xuống đất, và la rằng: Chúa Trời là Đức Chúa Trời! Chúa Trời là Đức Chúa Trời!

(1 Các Vua 18:21-39).

CÂU HỎI THẢO LUẬN

Tại sao Đức Chúa Trời cứ chứng minh đi, chứng minh lại rằng Ngài là TRỜI có một và thật? Ngày nay dân chúng có nhu cầu tương tự về minh chứng sự thực hữu của Đức Chúa Trời hay không?

 

(Còn nữa)   

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn