Once upon a time. Those four words just might be among the most powerful in the entire world. Some of my earliest memories as a boy contain a variation on that potent phrase. My mother came home one day with a large, hardcover illustrated edition of biblical stories—My Good Shepherd Bible Story Book. Every evening before lights-out, my brother and I would sit expectantly as she read to us of a time long ago filled with interesting people and the God who loved them. Those stories became a lens for how we looked at the great big world.
The undisputed greatest storyteller ever? Jesus of Nazareth. He knew we all carry inside us an innate love for stories, so that was the medium He consistently used to communicate His good news: Once upon a time there was a man who scattered “seed on the ground” (Mark 4:26). Once upon a time there was “a mustard seed” (v. 31), and on and on. Mark’s gospel clearly indicates that Jesus used stories in His interactions with everyday people (v. 34) as a way to help them see the world more clearly and understand more thoroughly the God who loved them.
That’s wise to remember as we desire to share with others God’s good news of mercy and grace. The use of story is almost impossible to resist.
https://odb.org/
Mác 4:26-34 Bản Dịch 2011 (BD2011)
Ngụ Ngôn về Hạt Giống Mọc Lên
26 Ngài cũng phán, “Vương quốc Ðức Chúa Trời giống như một người kia gieo giống trên đất. 27 Ðêm ngày lặng lẽ trôi qua, bất kể người ấy ngủ hay thức hạt giống vẫn cứ nẩy mầm và mọc lên, người ấy chẳng biết nó phát triển thế nào. 28 Ðất cứ sinh sản hoa màu, thoạt đầu cây lúa mọc lên, rồi từ ngọn lúa sinh ra gié lúa, trong gié lúa các hạt gạo thành hình. 29 Khi lúa chín, người ấy liền đem liềm ra gặt, vì mùa gặt đã đến.”
Ngụ Ngôn về Hạt Cải
30 Ngài lại phán, “Chúng ta sẽ ví sánh vương quốc Ðức Chúa Trời với gì? Hay sẽ giải thích vương quốc ấy bằng ngụ ngôn nào? 31 Giống như hạt cải kia, khi gieo xuống đất nó chỉ là một hạt nhỏ hơn tất cả các hạt giống khác trên đất. 32 Nhưng sau khi gieo, nó mọc lên và trở thành một cây cải lớn hơn các thứ rau khác, các cành nó to đến nỗi chim trời có thể đến làm tổ dưới bóng nó.”
33 Ngài dùng nhiều ngụ ngôn như thế để giảng đạo cho họ tùy theo khả năng lãnh hội của họ. 34 Ngài không nói với họ điều chi mà không dùng ngụ ngôn. Tuy nhiên khi ở riêng với các môn đồ, Ngài giải thích cho họ mọi điều ấy.
Ngày xửa ngày xưa. Bốn từ đó có thể là những từ có sức mạnh nhất trên khắp thế giới. Một số ký ức thời thơ ấu của tôi khi còn nhỏ chứa đựng những dòng chữ tương tự đó. Một ngày nọ, mẹ tôi trở về nhà với quyển sách truyện tích Kinh Thánh bìa cứng lớn, có hình minh họa với tựa đề Đấng Chăn Hiền Lành Của Em – Truyện Tích Kinh Thánh. Mỗi tối trước khi tắt đèn đi ngủ, tôi và anh trai thường ngồi đợi mẹ đọc cho chúng tôi nghe những câu chuyện của thời xa xưa về những con người thú vị và về Chúa, Đấng yêu thương họ. Những câu chuyện đó đã trở thành lăng kính để chúng tôi nhìn thế giới bao la rộng lớn.
Ai được thừa nhận là người kể chuyện vĩ đại nhất? Đó là Chúa Jêsus ở Na-xa-rét. Ngài biết rằng tất cả chúng ta đều thích nghe kể chuyện, vì vậy đây là phương tiện Ngài thường dùng để truyền đạt tin lành của Ngài: Ngày xửa ngày xưa, có một người “vãi hạt giống xuống đất” (Mác 4:26). Ngày xửa ngày xưa, có “một hạt cải” (c.31)… Phúc âm Mác cho chúng ta thấy rằng Chúa Jêsus đã dùng câu chuyện để tiếp cận những người bình thường (c.34), giúp họ nhìn thế giới rõ hơn và hiểu rõ hơn về Chúa là Đấng yêu thương họ.
Thật khôn ngoan để ghi nhớ điều đó khi chúng ta mong muốn chia sẻ tin lành về lòng thương xót và ân điển của Chúa cho người khác. Kể chuyện gần như là cách mà không ai chống đối.
https://vietnamese-odb.org/