Chương 20. CHIA SẺ ĐỨC TIN
CÂU HỎI CHÌA KHÓA
Làm thế nào để chia sẻ đức tin của tôi với những người chưa biết TRỜI?
Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA
Tôi chia sẻ đức tin của tôi với người khác để hoàn thành mục đích của Đức Chúa Trời
CÂU CHÌA KHÓA
19 Cũng hãy vì tôi mà cầu nguyện, để khi tôi mở miệng ra, Chúa ban cho tôi tự do mọi bề, bày tỏ lẽ mầu nhiệm của đạo Tin lành, 20 mà tôi vì đạo ấy làm sứ giả ở trong vòng xiềng xích, hầu cho tôi nói cách dạn dĩ như tôi phải nói.
Ê-phê-sô 6:19-20
HƯỚNG ĐI CỦA CHƯƠNG
Chúng ta tin Đức Chúa Trời hằng sống và chân thật đã bày tỏ chương trình cứu rỗi của Ngài thông qua Chúa Giê-su Christ. Chúng ta tin rằng TRỜI yêu tất cả mọi người và Ngài mời họ đến tiếp nhận ơn cứu rỗi – sự sống đời đời. Chúng ta tin rằng có thiên đàng và địa ngục. Chúa Giê-su sẽ trở lại thế giới lần nữa để phán xét mọi người và thành lập vương quốc của Ngài. Chỉ những ai tiếp nhận ơn cứu chuộc và đặt đức tin trong Đấng Christ mới nhận lãnh sự sống đời đời. Chúng ta tin rằng TRỜI đã lập hội thánh để làm văn phòng sứ quán của Ngài trên đất. Những đại sứ này phát ngôn và hành động thay cho vương quốc của Ngài, họ biểu thị tình yêu của TRỜI và chia sẻ các giá trị của đức tin. Vì vậy chúng ta phải là những chứng nhân cho những ai chưa nhận biết Đức Chúa Trởi.
Trong chương này chúng ta sẽ đọc các phần Kinh Thánh liên quan đến những chủ đề sau:
– Sự kêu gọi chia sẻ đức tin
– Chia sẻ đức tin qua đời sống
– Chia sẻ đức tin qua lời nói
– Chia sẻ đức tin với tất cả mọi người
ĐƯỢC KÊU GỌI CHIA SẺ ĐỨC TIN
Tuyển dân Israel là bài học cho cả thế giới về một tiến trình mà TRỜI đã tái lập giao ước với họ. Thông qua của lễ hy sinh của chính Con Trời, sự phục hồi và giải hòa giữa Trời và con người đã có sẵn không chỉ cho tuyển dân mà cho toàn thể nhân loại. Điều phấn khởi là chúng ta có thể thông báo cho người khác biết về kế hoạch vĩ đại và kỳ diệu của TRỜI. Đức Chúa Trời muốn sử dụng chúng ta như những sứ giả hòa bình đem tin yêu và sự chữa lành đến cho những đời sống đang bị trói buộc trong quyền lực của sự tối tăm.
14 Vì tình yêu thương của Đấng Christ cảm động chúng tôi, và chúng tôi tưởng rằng nếu có một người chết vì mọi người, thì mọi người đều chết, 15 lại Ngài đã chết vì mọi người, hầu cho những kẻ còn sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình.
16 Bởi đó, từ rày về sau, chúng tôi không theo xác thịt mà nhận biết ai nữa; và, dẫu chúng tôi từng theo xác thịt mà nhận biết Đấng Christ, song cũng chẳng còn nhận biết Ngài cách ấy đâu. 17 Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới. 18 Mọi điều đó đến bởi Đức Chúa Trời, Ngài đã làm cho chúng ta nhờ Đấng Christ mà được hòa thuận lại cùng Ngài, và đã giao chức vụ giảng hòa cho chúng ta. 19 Vì chưng Đức Chúa Trời vốn ở trong Đấng Christ, làm cho thế gian lại hòa với Ngài, chẳng kể tội lỗi cho loài người, và đã phó đạo giảng hòa cho chúng tôi. 20 Vậy chúng tôi làm chức khâm sai của Đấng Christ, cũng như Đức Chúa Trời bởi chúng tôi mà khuyên bảo. Chúng tôi nhân danh Đấng Christ mà nài xin anh em: Hãy hòa thuận lại với Đức Chúa Trời. 21 Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời.
2 Cô-rin-tô 5:14-21
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Chúng ta có thể trở thành khâm sai của Đấng Christ cho thế giới ngày hôm nay theo những cách nào?
CHIA SẺ ĐỨC TIN QUA ĐỜI SỐNG
Chia sẻ đức tin qua chính đời sống của chúng ta là một phương cách mạnh mẽ nhất cho người khác. Họ nhìn thấy lối sống của chúng ta mỗi ngày. Khi thấy đức tin, hy vọng và tình yêu từ chúng ta, người khác sẽ được thuyết phục để họ tìm hiểu về mối quan hệ đặc biệt giữa chúng ta và Đức Chúa Trời.
Trong sách Các vua thứ nhì, chúng ta tìm thấy một em gái nhỏ thuộc tuyển dân Israel bị bắt làm nô lệ. Em này có đức tin nơi Đức Chúa Trời và em đã nói ra những lời em tin với người chủ không thuộc tuyển dân. Kết quả của điều này thật đáng kinh ngạc và nó cũng là bài học cho chúng ta ngày nay.
1 Na-a-man, quan tổng binh của vua Sy-ri, là một người có quyền trước mặt chủ mình, được tôn trọng lắm, bởi vì Đức Giê-hô-va dùng người giải cứu dân Sy-ri; người nầy vốn mạnh mẽ và bạo dạn, song bị bịnh phung. 2 Vả, có một vài toán dân Sy-ri đi ra bắt một đứa gái nhỏ của xứ Y-sơ-ra-ên làm phu tù, để hầu hạ vợ Na-a-man. 3 Một ngày kia, nó nói với bà chủ mình rằng: Ôi! Chớ chi chúa tôi đi đến cùng ông tiên tri ở Sa-ma-ri! Người sẽ giải cứu chúa tôi khỏi bịnh phung. 4 Na-a-man đem các lời nầy thưa lại cho chúa mình, mà rằng: Đứa gái nhỏ ở xứ Y-sơ-ra-ên có nói thể nầy thể nầy. 5 Vua Sy-ri đáp: Hãy đi, ta sẽ gửi thơ cho vua Y-sơ-ra-ên. Vậy, Na-a-man đi, đem theo mình mười ta-lâng bạc, sáu ngàn đồng vàng, và mười bộ áo. 6 Người đem bức thơ dâng cho vua Y-sơ-ra-ên; thơ rằng: Khi thơ nầy đạt đến vua, kìa ta đã sai Na-a-man, đầy tớ ta đến cùng vua; vua tiếp được bức thơ nầy, ấy để vua giải cứu bịnh phung cho người. 7 Khi vua Y-sơ-ra-ên đọc thơ rồi, liền xé quần áo mình, và nói rằng: Ông ấy sai người đến cùng ta để ta chữa khỏi bệnh phung cho họ, ta há phải là Đức Chúa Trời, có quyền làm sống làm chết sao? Khá nên biết và xem thấy rằng người tìm dịp để nghịch cùng ta.
8 Khi Ê-li-sê, người của Đức Chúa Trời, hay rằng vua Y-sơ-ra-ên có xé quần áo mình, thì sai nói với người rằng: Cớ sao vua xé quần áo mình? Na-a-man hãy đến tôi, ắt người sẽ biết rằng trong Y-sơ-ra-ên có tiên tri.
9 Vậy, Na-a-man đến với ngựa và xe, dừng tại cửa nhà Ê-li-sê. 10 Ê-li-sê sai một sứ giả nói với người rằng: Hãy đi tắm mình bảy lần dưới sông Giô-đanh, thịt ngươi tất sẽ trở nên lành, và ngươi sẽ được sạch. 11 Nhưng Na-a-man nổi giận, vừa đi vừa nói rằng: Ta nghĩ rằng chính mình người sẽ đi ra đón ta, đứng gần đó mà cầu khẩn danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của người, lấy tay đưa qua đưa lại trên chỗ bịnh và chữa lành kẻ phung. 12 A-ba-na và Bạt-ba, hai sông ở Đa-mách, há chẳng tốt hơn các nước trong Y-sơ-ra-ên sao? Ta há chẳng tắm đó cho được sạch hay sao? Vậy, người trở đi và giận dữ.
13 Những tôi tớ đến gần người, mà thưa rằng: Cha ơi, nếu tiên tri có truyền cho cha một việc khó, cha há chẳng làm sao? Phương chi rày người bảo cha rằng: “Hãy tắm, thì được sạch.” 14 Người bèn xuống sông Giô-đanh, và tắm mình bảy lần, theo như lời truyền của người Đức Chúa Trời. Người liền được sạch, và thịt người trở nên như trước, giống như thịt của một đứa con nít nhỏ.
15 Na-a-man với hết thảy người đi theo, bèn trở lại cùng người của Đức Chúa Trời; người đến đứng trước mặt Ê-li-sê, mà nói rằng: Bây giờ, tôi nhìn biết rằng trên khắp thế gian chẳng có chúa nào khác hơn Đức Chúa Trời trong Y-sơ-ra-ên. Ấy vậy, tôi xin ông nhận lễ vật của kẻ tôi tớ ông.
2 Các vua 5:1-15
Đức Chúa Trời muốn trọng tâm của đời sống chúng ta là làm theo ý muốn Ngài. Trong bài giảng trên núi, Chúa Giê-su đã ví sánh đời sống Cơ đốc giống như muối của đất và ánh sáng của thế gian. Để điều này trở thành hiện thực chúng ta phải được biến đổi bằng sự vâng phục ý muốn của TRỜI và bước đi bởi đức tin.
13 Các ngươi là muối của đất; song nếu mất mặn đi, thì sẽ lấy giống chi mà làm cho mặn lại? Muối ấy không dùng chi được nữa, chỉ phải quăng ra ngoài và bị người ta đạp dưới chân. 14 Các ngươi là sự sáng của thế gian; một cái thành ở trên núi thì không khi nào bị khuất được: 15 Cũng không ai thắp đèn mà để dưới cái thùng, song người ta để trên chân đèn, thì nó soi sáng mọi người ở trong nhà. 16 Sự sáng các người hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời.
Ma-thi-ơ 5:13-16
Sứ đồ Phao-lô nhận thức đời sống của ông là muối của đất, ánh sáng của thế giới, là mùi hương của Đấng Christ cho những ai chưa nhận biết Đức Chúa Trời. Ông đã trở nên “mọi cách cho mọi người, để cứu chuộc được một vài người không cứ cách nào.”
19 Vả, tôi đối với ai vẫn cũng là được tự do, mà tôi đành phục mọi người, hầu cho tôi được nhiều người hơn. 20 Với người Giu-đa, tôi ở như một người Giu-đa, hầu được những người Giu-đa; với những người dưới quyền luật pháp, (dầu chính tôi chẳng ở dưới quyền luật pháp), tôi cũng ở như kẻ dưới quyền luật pháp, hầu được những người dưới quyền luật pháp; 21 với những người không luật pháp, (dầu đối với Đức Chúa Trời tôi không phải là không luật pháp, vì tôi ở dưới luật pháp của Đấng Christ), song tôi cũng ở như người không luật pháp, hầu được những người không luật pháp. 22 Tôi ở yếu đuối với những người yếu đuối, hầu được những người yếu đuối; tôi đã trở nên mọi cách cho mọi người, để cứu chuộc được một vài người không cứ cách nào. 23 Mọi điều tôi làm, thì làm vì cớ Tin lành, hầu cho tôi cũng có phần trong đó.
1 Cô-rin-tô 9:19-23
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Phao-lô viết: “tôi đã trở nên mọi cách cho mọi người, để cứu chuộc được một vài người không cứ cách nào.” Câu này có ý nghĩa gì?
CHIA SẺ ĐỨC TIN THÔNG QUA LỜI NÓI
Hội thánh đầu tiên đã thực thi sứ mạng chia sẻ lẽ thật về tình yêu và sự thành tín của Đức Chúa Trời. Họ đã làm điều này khi nhấn mạnh về sự phục sinh của Đấng Christ. Ngày hôm nay đôi khi chúng ta e ngại và không biết cách giới thiệu Chúa Giê-su cho mọi người. Đức Chúa Trời hứa rằng Ngài sẽ ban những lời phải nói khi chúng ta cần đến, giống như Phao-lô đã cầu nguyện trong câu chìa khóa của chương này. Trong trường hợp của thầy giảng Tin lành Phi-líp, Đức Thánh Linh đã kiểm soát và cho phép mọi tình huống xảy ra để ông có thể gặp được đối tượng mà sẵn sàng lắng nghe lời ông chia sẻ.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Đọc phần Kinh Thánh bên dưới về câu chuyện của Phi-líp. Hãy tìm ra phương cách để chia sẻ đức tin mà bạn có thể áp dụng ngày hôm nay?
26 Bấy giờ, có một thiên sứ của Chúa phán cùng Phi-líp rằng: Hãy chờ dậy đi qua phía nam, trên con đường từ thành Giê-ru-sa-lem xuống thành Ga-xa. Đường ấy vắng vẻ. 27 Người chờ dậy và đi. Kìa, có một hoạn quan Ê-thi-ô-bi, làm quan hầu của Can-đác, nữ vương nước Ê-thi-ô-bi, coi sóc hết cả kho tàng bà, đã đến thành Giê-ru-sa-lem để thờ phượng, 28 khi trở về, ngồi trên xe mà đọc sách tiên tri Ê-sai. 29 Đức Thánh Linh phán cùng Phi-líp rằng: Hãy lại gần và theo kịp xe đó. 30 Phi-líp chạy đến, nghe người Ê-thi-ô-bi đọc sách tiên tri Ê-sai, thì nói rằng: Ông hiểu lời mình đọc đó chăng? 31 Hoạn quan trả lời rằng: Nếu chẳng ai dạy cho tôi, thể nào tôi hiểu được? Người bèn mời Phi-líp lên xe ngồi kề bên.
32 Vả, chỗ người đọc trong Kinh thánh là đoạn nầy:
Người đã bị kéo đi như con chiên đến hàng làm thịt,
Lại như chiên con câm trước mặt kẻ hớt lông,
Người chẳng mở miệng.
33 Trong khi Người hèn hạ thì sự đoán xét Người đã bị cất đi.
Còn ai sẽ kể đời của Người?
Vì sự sống Người đã bị rút khỏi đất rồi.
34 Hoạn quan cất tiếng nói cùng Phi-líp rằng: Tôi xin hỏi ông, đấng tiên tri đã nói điều đó về ai? Có phải nói về chính mình người chăng, hay là về người nào khác? 35 Phi-líp bèn mở miệng, bắt đầu từ chỗ Kinh thánh đó mà rao giảng Đức Chúa Jêsus cho người. 36 Hai người đương đi dọc đường, gặp chỗ có nước, hoạn quan nói rằng: Nầy, nước đây, có sự gì ngăn cấm tôi chịu phép báp-têm chăng? Phi-líp nói: Nếu ông hết lòng tin, điều đó có thể được. Hoạn quan trả lời rằng: Tôi tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời. 38 Người biểu dừng xe lại; rồi cả hai đều xuống nước, và Phi-líp làm phép báp-têm cho hoạn quan. 39 Khi ở dưới nước lên, thì Thánh Linh của Chúa đem Phi-líp đi; hoạn quan chẳng thấy người nữa, cứ hớn hở đi đường.
Công vụ 8:26-39
CHIA SẺ ĐỨC TIN VỚI TẤT CẢ MỌI NGƯỜI
Đôi khi bạn bị người ta từ chối khi chia sẻ đức tin. Điều này không có nghĩa là bạn sẽ dừng lại lời chứng cá nhân của mình. Hãy nhớ đến câu chuyện của tiên tri Giô-na. Đức Chúa Trời có phương cách để huấn luyện người của Ngài, ngay cả khi người đó bất phục tùng.
1 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-na lần thứ hai mà rằng: 2 Ngươi khá chờ dậy! Hãy đi đến thành lớn Ni-ni-ve, và rao cho nó lời ta đã dạy cho ngươi. 3 Vậy Giô-na chờ dậy và đi đến Ni-ni-ve, theo lịnh của Đức Giê-hô-va. Vả, Ni-ni-ve là một thành rất lớn, đi mất ba ngày đường. 4 Giô-na khởi đầu vào trong thành đi một ngày, thì rao giảng và nói rằng: Còn bốn mươi ngày nữa, Ni-ni-ve sẽ bị đổ xuống!
5 Dân thành Ni-ni-ve tin Đức Chúa Trời. Họ rao ra sự kiêng ăn và mặc bao gai, từ những người rất lớn trong đám họ cho đến những kẻ rất nhỏ. 6 Tin ấy đồn đến vua Ni-ni-ve, vua đứng dậy khỏi ngai, lột áo bào mình ra, quấn bao gai và ngồi trong tro. 7 Đoạn vua truyền lịnh nầy ra trong thành Ni-ni-ve, như là lời dụ của vua cùng của các kẻ tôn trưởng: Không luận người ta hay thú vật, không luận bầy bò hay bầy chiên, đều chớ nếm chi hết. Không được để cho nó ăn, cũng không uống nước; 8 nhưng người ta và thú vật đều phải quấn bao gai. Mọi người khá ra sức kêu cùng Đức Chúa Trời; phải, ai nấy khá bỏ đường lối xấu mình và việc hung dữ của tay mình. 9 Ai biết rằng hoặc Đức Chúa Trời sẽ không xây lại và ăn năn, xây khỏi cơn nóng giận mình, hầu cho chúng ta khỏi chết, hay sao?
10 Bấy giờ Đức Chúa Trời thấy việc họ làm đều đã xây bỏ đường lối xấu của mình; Đức Chúa Trời bèn ăn năn sự họa mà Ngài đã phán sẽ làm cho họ, và Ngài không làm sự đó.
Giô-na 3:1-10
Sự bất tuân của tuyển dân không chia sẻ đức tin của mình với các dân tộc khác cũng xảy ra vào thời của Chúa Giê-su. Người Sa-ma-ri là kết quả hôn nhân giữa những người Do Thái thuần chủng và các dân tộc ngoại bang khác. Vào thời Chúa Giê-su, người Do Thái không giao thiệp với người Sa-ma-ri. Tuyển dân Israel thường chọn một con đường đi khác để tránh phải tiếp xúc với dân Sa-ma-ri. Tuy nhiên Chúa Giê-su là một người Do Thái đã chủ động tiếp chuyện với một phụ nữ Sa-ma-ri – điều này làm cho các môn đồ ngạc nhiên.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Hãy học tập phong cách của Chúa Giê-su khi Ngài nói chuyện với người phụ nữ Sa-ma-ri. Lý do nào khiến người này đáp ứng nhiệt thành với sứ điệp của Chúa Giê-su?
5 Vậy Ngài đến một thành thuộc về xứ Sa-ma-ri, gọi là Si-kha, gần đồng ruộng mà Gia-cốp cho Giô-sép là con mình. 6 Tại đó có cái giếng Gia-cốp. Nhân đi đàng mỏi mệt, Đức Chúa Jêsus ngồi gần bên giếng; bấy giờ độ chừng giờ thứ sáu.
7 Một người đàn bà Sa-ma-ri đến múc nước. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy cho ta uống. 8 Vì môn đồ Ngài đã đi ra phố đặng mua đồ ăn. 9 Người đàn bà Sa-ma-ri thưa rằng: Ủa kìa! Ông là người Giu-đa, mà lại xin uống nước cùng tôi, là một người đàn bà Sa-ma-ri sao? (Số là, dân Giu-đa chẳng hề giao thiệp với dân Sa-ma-ri.) 10 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ví bằng ngươi biết sự ban cho của Đức Chúa Trời, và biết người nói: “Hãy cho ta uống” là ai, thì chắc ngươi sẽ xin người cho uống, và người sẽ cho ngươi nước sống. 11 Người đàn bà thưa: Hỡi Chúa, Chúa không có gì mà múc, và giếng thì sâu, vậy bởi đâu có nước sống ấy? 12 Tổ phụ chúng tôi là Gia-cốp để giếng nầy lại cho chúng tôi, chính người uống giếng nầy, cả đến con cháu cùng các bầy vật người nữa, vậy Chúa há lớn hơn Gia-cốp sao? 13 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Phàm ai uống nước nầy vẫn còn khát mãi; 14 nhưng uống nước ta sẽ cho, thì chẳng hề khát nữa. Nước ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời. 15 Người đàn bà thưa: Lạy Chúa, xin cho tôi nước ấy, để cho tôi không khát và không đến đây múc nước nữa.
16 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy đi, gọi chồng ngươi, rồi trở lại đây. 17 Người đàn bà thưa rằng: Tôi không có chồng. Đức Chúa Jêsus lại phán: Ngươi nói rằng: Tôi không có chồng, là phải lắm; 18 vì ngươi đã có năm đời chồng, còn người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi; điều đó ngươi đã nói thật vậy. 19 Người đàn bà thưa rằng: Lạy Chúa, tôi nhìn thấy Chúa là một đấng tiên tri. 20 Tổ phụ chúng tôi đã thờ lạy trên hòn núi nầy; còn dân Giu-đa lại nói rằng nơi đáng thờ lạy là tại thành Giê-ru-sa-lem. 21 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi người đàn bà, hãy tin ta, giờ đến, khi các ngươi thờ lạy Cha, chẳng tại trên hòn núi nầy, cũng chẳng tại thành Giê-ru-sa-lem. 22 Các ngươi thờ lạy sự các ngươi không biết, chúng ta thờ lạy sự chúng ta biết, vì sự cứu rỗi bởi người Giu-đa mà đến. 23 Nhưng giờ hầu đến, và đã đến rồi, khi những kẻ thờ phượng thật lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ phượng Cha: Ấy đó là những kẻ thờ phượng mà Cha ưa thích vậy. 24 Đức Chúa Trời là Thần, nên ai thờ lạy Ngài thì phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ lạy. 25 Người đàn bà thưa: Tôi biết rằng Đấng Mê-si (nghĩa là Đấng Christ) phải đến; khi Ngài đã đến, sẽ rao truyền mọi việc cho chúng ta. 26 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta, người đang nói với ngươi đây, chính là Đấng đó.
27 Khi đó, môn đồ tới, đều sững sờ về Ngài nói với một người đàn bà; nhưng chẳng ai hỏi rằng: Thầy hỏi người ấy điều chi? Hay là: Sao thầy nói với người? 28 Người đàn bà bèn bỏ cái vò của mình lại và vào thành, nói với người tại đó rằng: 29 Hãy đến xem một người đã bảo tôi mọi điều tôi đã làm; ấy chẳng phải là Đấng Christ sao? 30 Chúng bèn từ trong thành ra và đến cùng Đức Chúa Jêsus.
31 Song le, môn đồ nài nỉ một bên Ngài mà rằng: Thưa thầy, xin hãy ăn. 32 Ngài đáp rằng: Ta có một thứ lương thực để nuôi mình mà các ngươi không biết. 33 Vậy môn đồ nói với nhau rằng: Có ai đã đem chi cho thầy ăn chăng? 34 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Đồ ăn của ta tức là làm theo ý muốn của Đấng sai ta đến, và làm trọn công việc Ngài. 35 Các ngươi há chẳng nói rằng còn bốn tháng nữa thì tới mùa gặt sao? Song ta nói với các ngươi: Hãy nhướng mắt lên và xem đồng ruộng, đã vàng sẵn cho mùa gặt. 36 Con gặt đã lãnh tiền công mình và thâu chứa hoa lợi cho sự sống đời đời, hầu cho người gieo giống và con gặt được cùng nhau vui vẻ. 37 Vì đây người ta có thể nói rằng: Người nầy thì gieo, người kia thì gặt, là rất phải. 38 Ta đã sai các ngươi gặt nơi mình không làm; kẻ khác đã làm, còn các ngươi thì đã vào tiếp lấy công lao của họ.
39 Có nhiều người Sa-ma-ri ở thành đó tin Ngài, vì cớ lời đàn bà đã làm chứng về Ngài mà rằng: Ngài đã bảo tôi mọi điều tôi đã làm. 40 Vậy, các người Sa-ma-ri đã đến cùng Ngài, xin Ngài vào trọ nơi mình; Ngài bèn ở lại đó hai ngày. 41 Khi đã nghe lời Ngài rồi, người tin Ngài càng đông hơn nữa. 42 Họ nói với người đàn bà rằng: Ấy không còn phải vì điều ngươi đã nói với chúng ta mà chúng ta tin đâu; vì chính chúng ta đã nghe Ngài, và biết rằng chính Ngài thật là Cứu Chúa của thế gian.
Giăng 4:5-42
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Chúa Giê-su có ý nói gì trong câu này: “Người nầy thì gieo, người kia thì gặt.” Tại sao chúng ta phải chia sẻ đức tin, ngay cả khi chúng ta nghĩ rằng thông điệp của mình có thể bị từ chối?
ĐIỀU CHÚNG TA TIN
Là Cơ đốc nhân, chúng ta được kêu gọi chia sẻ đức tin của mình cho người khác. Chúng ta nhận lãnh chức vụ giảng hòa và trở thành đại sứ của Đấng Christ cho thế giới này. Chúng ta được kêu gọi chia sẻ đức tin của mình thông qua nếp sống đạo mỗi ngày. Cơ đốc nhân là muối và ánh sáng cho mọi người chung quanh. Vẻ đẹp trong cách sống của chúng ta sẽ tỏa mùi hương của Đấng Christ, mời gọi mọi người đến chỗ nhận biết Đức Chúa Trời và thiết lập mối quan hệ cá nhân với Ngài.
Chúng ta cũng được kêu gọi chia sẻ đức tin bằng lời làm chứng cá nhân. Giống như thầy giảng Tin Lành Phi-líp, chúng ta phải sẵn sàng để Đức Thánh Linh hướng dẫn cho những tình huống mà ở đó chúng ta sẽ gặp những người đang khao khát chân lý. Ân điển và tình yêu của TRỜI vốn không có biên giới. Ngài mong đợi mọi người đến với Ngài trong mối quan hệ TRỜI – người nồng ấm. Vì vậy chúng ta phải chia sẻ đức tin với kẻ thù, những người khác sắc tộc, màu da, tôn giáo, tất cả mọi người chung quanh ta.Chúng ta mặc lấy tâm tình của Phao-lô: “hãy vì tôi mà cầu nguyện, để khi tôi mở miệng ra, Chúa ban cho tôi tự do mọi bề, bày tỏ lẽ mầu nhiệm của đạo Tin lành, mà tôi vì đạo ấy làm sứ giả ở trong vòng xiềng xích, hầu cho tôi nói cách dạn dĩ như tôi phải nói.”