Thứ Sáu , 5 Tháng Mười Hai 2025
Home / Tổng hợp / CÁC SỨ ĐỒ DẠY VỀ NƯỚC TRỜI

CÁC SỨ ĐỒ DẠY VỀ NƯỚC TRỜI

Trong chức vụ của mình, Chúa Giê-su đã công bố vương quốc của Đức Chúa Trời là sứ điệp trung tâm của Ngài. Trong Công vụ các Sứ đồ và trong các thư tín của Phao-lô, các sứ đồ tiếp tục chia sẻ lời dạy của Chúa Giê-su về vương quốc. Họ tiếp tục dạy những gì thầy của họ đã dạy.

Chúa Giê-su giờ đây là Đấng Mê-si và là Chúa được tôn cao, và Đức Thánh Linh hiện diện trong hội thánh và hoạt động trên thế giới. Vì vậy, thay vì chỉ nói về vương quốc của Đức Chúa Trời, các sứ đồ cũng nói về Chúa Giê-su là Vua (tức là Quyền tể trị của Chúa Giê-su, Đấng ngự bên hữu Đức Chúa Cha), và về quyền năng của Đức Thánh Linh, Đấng tiếp tục công việc của Chúa Giê-su trên thế giới.

Trước tiên, chúng ta sẽ xem Công vụ các Sứ đồ và sau đó là lời dạy của Phao-lô. Vì cụm từ “vương quốc của Đức Chúa Trời” xuất hiện không nhiều, nên chúng ta cần liệt kê và tô đậm những câu này. Sau khi làm vậy, chúng ta sẽ xem xét mối quan hệ giữa quyền tể trị của Đấng Christ và quyền năng của Đức Thánh Linh với vương quốc của Đức Chúa Trời. Cuối cùng, chúng ta sẽ xem xét đến sách Khải huyền của Giăng với chủ đề về Vương quốc.

1. Sau khi chịu đau đớn rồi, thì trước mặt các sứ đồ, Ngài lấy nhiều chứng cớ tỏ ra mình là sống, và hiện đến với các sứ đồ trong bốn mươi ngày, phán bảo những sự về nước Đức Chúa Trời. (Công vụ 1:3).

2. Phi-líp đang rao giảng ở Sa-ma-ri, và Lu-ca mô tả việc này là rao giảng tin mừng về vương quốc  Đức Chúa Trời và danh của Chúa Giê-su Christ. “Nhưng khi chúng đã tin Phi-líp, là người rao giảng Tin Lành của nước Đức Chúa Trời và danh Đức Chúa Giê-su Christ cho mình, thì cả đàn ông, đàn bà đều chịu phép báp-tem” (Công vụ 8:12).

3. Ba-na-ba và Phao-lô “giục các môn đồ, vững lòng, khuyên phải bền đổ trong đức tin, và bảo trước rằng phải trải qua nhiều nỗi khó khăn mới vào được nước Đức Chúa Trời ( Công vụ 14:22).

4.   “Phao-lô vào nhà hội, và trong ba tháng giảng luận một cách dạn dĩ ở đó; giải bày những điều về nước Đức Chúa Trời mà khuyên dỗ các kẻ nghe mình” (Công vụ 19:8)..

5. “Hiện bây giờ, tôi biết rằng giữa anh em mà tôi đã ghé qua giảng về nước Đức Chúa Trời, thì chẳng có một ai sẽ thấy mặt tôi nữa” (Công vụ 20:25).

6.  “Họ đã hẹn ngày với người, bèn đến thăm tại nơi nhà trọ rất đông; từ buổi sáng đến chiều, người cứ làm chứng và giảng giải với họ về nước Đức Chúa Trời, lấy luật pháp Môi-se và các đấng tiên tri mà gắng sức khuyên bảo họ về Đức Chúa Giê-su” ( Công vụ 28:23).

7. Phao-lô “giảng về nước Đức Chúa Trời, và dạy dỗ về Đức Chúa Giê-su Christ cách tự do trọn vẹn,chẳng ai ngăn cấm người hết” ( Công vụ 28:31)

Những đoạn văn này làm rõ rằng các sứ đồ đã giải thích vương quốc của Đức Chúa Trời dưới góc nhìn của Chúa Giê-su Christ. Điều này được xác nhận nếu chúng ta xem xét các bài giảng đầu tiên của Hội thánh, được ghi lại trong Công vụ 2:14-36; 2:38- 39; 3:12-26; 10:34-43.

Có thể tóm lược nội dung các sứ đồ đã giảng về Chúa Giê-su:

1. Các lời tiên tri của Cựu Ước về Đấng Christ đã được ứng nghiệm, và thời đại mới là hiện thực thông qua sự xuất hiện của Chúa Giê-su.

2. Chúa Giê-su sinh ra từ dòng dõi Vua Đa-vít.

3. Chúa Giê-su đã chết như các tiên tri đã báo trước để giải cứu chúng ta khỏi tội lỗi và thời đại gian ác hiện tại.

4. Chúa Giê-su đã được chôn cất và do đó thực sự đã chết.

5. Chúa Giê-su đã sống lại từ cõi chết vào ngày thứ ba, như các tiên tri đã báo trước.

6. Chúa Giê-su hiện được tôn lên bên hữu Đức Chúa Cha với tư cách là Đấng Mê-si.

7. Chúa Giê-su sẽ tái lâm với tư cách là Đấng phán xét thế gian.

8. Sự tha thứ được ban cho những ai ăn năn và tin nhận Phúc âm.

CHÚA GIÊ-SU RAO GIẢNG VƯƠNG QUỐC

Theo Mác, Chúa Giê-su đi vào Ga-li-lê khi bắt đầu chức vụ công khai của mình và tuyên bố, “Kỳ đã trọn, và vương quốc của Đức Chúa Trời đã đến gần; hãy ăn năn và tin nhận phúc âm” (1:15).

Trong chức vụ công khai của mình, Chúa Giê-su đã kêu gọi mọi người tin và tiếp nhận lời của Ngài về Đức Chúa Trời và vương quốc Đức Chúa Trời. Các sứ đồ kêu gọi mọi người tin nhận Chúa Giê-su. Trọng tâm của sứ điệp của Chúa Giê-su là vương quốc Đức Chúa Trời và trọng tâm sứ điệp của các sứ đồ là Chúa Giê-su. Ngài là Đấng Mê-si đã chết, đã phục sinh, thăng thiên và hiện ngồi bên hữu Đức Chúa Trời trên thiên đàng.

Sách Công vụ các sứ đồ nêu rõ rằng sự cứu rỗi của Chúa Giê-su được hiện thực hóa trong cuộc sống cá nhân thông qua sự hiện diện của Chúa Thánh Linh. Đức Thánh Linh đã đến với một tram hai mươi môn đồ vào ngày Lễ Ngũ Tuần. Vì vậy, vương quốc của Đức Chúa Trời hiện được trải nghiệm thông qua đức tin vào Chúa Giê-su và bày tỏ qua việc nhận được ân tứ ĐứcThánh Linh.

Khi Chúa Giê-su đuổi quỷ và chữa lành mọi người bằng quyền năng của Đức Thánh Linh, Ngài đã nói rằng vương quốc của Đức Chúa Trời đã đến với họ (Ma-thi-ơ 12:28). Trong sách Công vụ các sự chữa lành được xác định là nhờ quyền năng trong danh Chúa Giê-su (hay quyền năng của Đức Thánh Linh).

CÁC THƯ TÍN CỦA PHAO-LÔ NÓI ĐẾN VƯƠNG QUỐC.

Chúng ta có thể đề cập đến từng điểm một sau đây:

1. Có một số bất đồng trong hội thánh tại Rô-ma về việc thức ăn và đồ uống nào được phép đối với Cơ đốc nhân. Khi đưa ra lời khuyên, Phao-lô nói rằng vương quốc của Đức Chúa Trời không phải là thức ăn và đồ uống mà là sự công bình, bình an và vui mừng trong Đức Thánh Linh (Rô-ma 14:17). Ở đây, ông tuyên bố rằng sự kiện chính mà Cơ đốc nhân tự hỏi là liệu Đức Chúa Trời có cai trị trong cuộc sống của họ hay không, và bằng chứng của sự cai trị đó là sự hiện diện của sự công bình, bình an và vui mừng, đến từ sự hiện diện của Đức Thánh Linh. Vương quốc là một thực tại bên trong tấm long tín nhân, quyền năng và sự hiện diện của Đức Thánh Linh nội trú bên trong tạo ra một đời sống thánh khiết.

2. Để hiểu được thực tại là gì, Phao-lô đã nói với người Cô-rinh-tô rằng vương quốc của Đức Chúa Trời không phải là lời nói mà là quyền năng (1 Cô-rinh-tô 4:20). Sự hiện diện

quyền năng của Thánh Linh trong cuộc sống giúp người tin Chúa không chỉ nói mà còn sống và hành động vì Đức Chúa Trời, nghĩa là tín nhân nhận được quyền năng từ Chúa để thi hành các mục vụ , trong đó bao hàm cả sức mạnh để chịu sự sỉ nhục và bắt bớ vì cớ Đấng Christ.

3. Trong một tuyên bố phủ định khác, Phao-lô nói, Anh em không biết rằng những kẻ không công bình sẽ không được hưởng vương quốc Đức Chúa Trời sao? (1 Cô-rinh-tô 6:9) và tiếp theo là: Đừng để bị lừa dối; những kẻ gian dâm, kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ trộm cắp, kẻ tham lam, kẻ say sưa, kẻ chửi rủa, kẻ cướp bóc sẽ không được hưởng vương quốc Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 6:9,10). Trong vương quốc Đức Chúa Trời không có những con người được liệt kê trên đây.

5. Sau khi Đấng Christ tái lâm, sẽ có sự sống lại của người chết. Kế tiếp là khi Đấng Christ trao vương quốc cho Đức Chúa Cha sau khi đã phá hủy mọi quyền cai trị và mọi thế lực (1 Cô-rinh-tô 15:24). Điều này sẽ xảy ra vào cuối lịch sử loài người, khi vương quốc của Chúa đến trong sự trọn vẹn.

Từ khi Chúa Giê-su khi thăng thiên cho đến khi Ngài tái lâm, có một ý nghĩa thực sự rằng Đấng Christ,  là Vua của vương quốc Đức Chúa Trời, và đây là điều được nói đến.

6. Vì vương quốc Đức Chúa Trời trong sự hoàn hảo của nó, nên thịt và huyết không thể thừa hưởng vương quốc Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 15:50).

7. Phao-lô đã nói với người Ga-la-ti cũng giống như những gì ông đã nói với người Cô-rinh-tô. Những người có cuộc sống bị chi phối bởi những ham muốn tội lỗi thì không ở trong vương quốc của Chúa. Các công việc của xác thịt rất rõ ràng: gian dâm, ô uế, ích kỷ, ganh tị và những điều tương tự. Những ai làm những điều như vậy sẽ không được thừa hưởng vương quốc Đức Chúa Trời (Ga-la-ti 5:19-21).

8. Và ông đã có cùng một loại lời khuyên cho người Ê-phê-sô. Không có kẻ gian dâm hay người ô uế nào có cơ nghiệp trong vương quốc của Đấng Christ và của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 5:5). Ở đây chúng ta có sự song song thú vị của vương quốc của Đấng Christ và của Đức Chúa Trời. Điều này tương tự như 1 Cô-rinh-tô 15:24 và nhắc nhở chúng ta rằng bây giờ Đấng Christ là Chúa được tôn cao đang ngồi bên hữu  Đức Chúa Cha với tư cách là Vua.

9. Một tham chiếu khác về vương quốc thuộc về Đấng Christ được tìm thấy trong Cô-lô-se 1:13, “Ngài (Đức Chúa Trời) đã giải thoát chúng ta khỏi quyền của sự tối tăm, làm cho chúng ta dời qua nước của Con rất yêu dấu Ngài.” Quyền cai trị của Đức Chúa Trời trong cuộc sống con người đến với các Cơ Đốc nhân thông qua Chúa Giê-su Christ trong quyền năng của Đức Thánh Linh. Theo thiết kế và ý muốn của Đức Chúa Cha, và thông qua công ơn cứu rỗi của Đấng Christ, sự cứu rỗi được dành cho tín nhân. Và điều này được Đức Thánh Linh áp dụng cho họ. Cho đến cuối lịch sử, Đức Chúa Con cai trị với tư cách là người đại diện của Đức Chúa Cha, và vì vậy vương quốc thuộc về Ngài.

10. Phao-lô không làm việc một mình để công bố vương quốc của Đức Chúa Trời, và ông mô tả những người làm việc với ông là những người đồng công cho vương quốc của Đức Chúa Trời. “Giê-su gọi là Giúc-tu cũng có lời thăm anh em. Trong những người chịu cắt bì, chỉ ba người đó cùng tôi vì nước Đức Chúa Trời mà làm việc” (Cô-lô-se 4:11). Ông đang nói rằng Đức Chúa Trời đã chọn con người làm phương tiện của ân điển để tin tức về vương quốc và các phước lành của nó được biết đến trên trái đất. Đức Chúa Trời sử dụng những đầy tớ của Ngài.

11. Khi Phao-lô ở Tê-sa-lô-ni-ca, ông đã thúc giục và khuyến khích các Cơ Đốc nhân sống một cuộc sống xứng đáng với Đức Chúa Trời, là Đấng gọi anh em vào vương quốc và vinh quang của Ngài (1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:12). Nhờ sự tái sinh, các tín đồ được sinh ra trong vương quốc của Đức Chúa Trời, và họ sẽ trải nghiệm sự trọn vẹn và vinh quang của vương quốc vào thời kỳ cuối cùng.

12. Trong thử thách và sự bắt bớ, các Cơ Đốc nhân ở Tê-sa-lô-ni-ca vẫn kiên định trong đức tin. Vì vậy, ông đã viết: Ngài muốn khiến anh em nên xứng đáng cho nước Ngài, là vì nước đó mà anh em chịu khổ (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:5). Nhờ quyền năng của Đức Thánh Linh, các Cơ Đốc nhân vẫn giữ được đức tin trong cơn hoạn nạn và qua đó đã tiết lộ rằng quyền cai trị của Đức Chúa Trời là Vua trong cuộc sống của họ và rằng họ sẽ là thành viên của vương quốc.  

13. Bày tỏ lời ngợi khen Chúa, Phao-lô thốt lên: Nguyền xin sự tôn quí, vinh hiển đời đời vô cùng về nơi Vua muôn đời, không hề hư nát, không thấy được, tức là Đức Chúa Trời có một mà thôi! A-men” (1 Ti-mô-thê 1:17). Ở đây lẽ thật của Cựu Ước về Đức Chúa Trời là Vua được tái khẳng định. Ngài là Chúa của lịch sử.

14. Khi mô tả cùng một Đức Chúa Trời, Phao-lô viết, “Đấng Chủ tể hạnh phước và có một đến kỳ sẽ tỏ ra, là Vua của mọi vua, Chúa của mọi chúa, một mình Ngài có sự không hề chết, ở nơi sự sáng không thể đến gần được, chẳng người nào từng thấy Ngài và cũng không thấy được, danh vọng, quyền năng thuộc về Ngài đời đời! A-men” (1 Ti-mô-thê 6:15-16).

15. Khi viết thư cho Ti-mô-thê, Phao-lô long trọng truyền lệnh: “Ta ở trước mặt Đức Chúa Trời và trước mặt Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng sẽ đoán xét kẻ sống và kẻ chết, nhân sự đến của Ngài và nước Ngài mà răn bảo con rằng…” (2 Ti-mô-thê 4:1). Lời kêu gọi của Phao-lô dựa trên bối cảnh của hai lẽ thật – sự tái lâm của Đấng Christ trong quyền năng, và sự trọn vẹn của vương quốc tương lai.

16. Sự chắc chắn về vương quốc tương lai cũng được tìm thấy trong câu này của Phao-lô: “Chúa sẽ giải thoát ta khỏi mọi điều ác và cứu vớt ta vào trong nước trên trời của Ngài” (2 Ti-mô-thê 4:18).

Các chủ đề được tìm thấy trong những câu này phải được kết hợp lại với nhau để có được bức tranh về quan điểm thần học của Phao-lô trong chủ đề vương quốc. Trước hết, chúng ta lưu ý rằng sau lời dạy của Chúa Giê-su, Phao-lô hiểu vương quốc có cả chiều kích hiện tại và tương lai. Thực tế về sự cai trị của Đức Chúa Trời ở đây và bây giờ được dạy trong Rô-ma 14:17 và Cô-lô-se 1:13, trong khi hy vọng về vương quốc vinh quang trong tương lai được tìm thấy trong 1 Cô-rinh-tô 6:9, 10; 2 Ti-mô-thê 4:1, 18.

Thứ hai, Phao-lô nhấn mạnh giống như Chúa Giê-su đã làm trong bài giảng trên núi, về sự trong sạch của cuộc sống tín nhân, về sự công bình và thánh khiết, như là bằng chứng của tư cách thành viên trong vương quốc. Và đó cũng là bằng chứng cho thấy Đức Chúa Trời cai trị qua Đức Thánh Linh trong lòng tín nhân. Điều này được thấy rõ trong Rô-ma 14:17; 1 Cô-rinh-tô 6:9, 10; Ga-la-ti 5:21; Ê-phê-sô 5:5; 1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:12; và 2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:5. Phao-lô nhấn mạnh về mặt đạo đức này làm chủ đề nổi bật khi nói về vương quốc.

Cuối cùng, Phao-lô noi theo sự dẫn dắt của chính Chúa Giê-su (xem Giăng 18:36) để nói về vương quốc là vương quốc của Đấng Christ (xem 1 Cô-rinh-tô 15:24; Ê-phê-sô 5:5; Ê-sai 1:13). Là Chúa được tôn cao, Chúa Giê-su Christ cai trị vương quốc của Đức Chúa Trời với tư cách là Đấng thay mặt cho Đức Chúa Cha. Vì giáo huấn này về quyền tể trị của Đấng Christ rất quan trọng đối với Phao-lô, nên chúng ta sẽ xem xét thêm về điều này.

UY QUYỀN TỐI CAO CỦA CHÚA GIÊ-SU.

Rao giảng Chúa Giê-su là Chúa là trọng tâm trong mục vụ của Phao-lô về tin mừng. Và việc xưng nhận Chúa Giê-su là Chúa là trọng tâm trong sự hiểu biết của ông về ơn cứu rỗi. Sau đây là một số tuyên bố mạnh mẽ của Phao-lô:

Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; (Rô-ma 10:9).

Không ai có thể nói “Chúa Giê-su là Chúa” nếu không nhờ Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 12:3).

Vả, chúng tôi chẳng rao giảng chính mình chúng tôi, nhưng rao giảng Đức Chúa Giê-su Christ, tức là Chúa; (2 Cô-rinh-tô 4:5).

Sau đó, để hiểu đầy đủ quan điểm của Phao-lô về Chúa Giê-su là Chúa, chúng ta đọc Phi-líp 2:6-11 sau đây:

“Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự. Cũng vì đó nên Đức Chúa Trời đã đem Ngài lên rất cao, và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh, hầu cho nghe đến danh Đức Chúa Jêsus, mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất, thảy đều quì xuống, và mọi lưỡi thảy đều xưng Jêsus Christ là Chúa, mà tôn vinh Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha.” 

Ở đây, Phao-lô nói rằng Chúa Giê-su Christ (trong sự phục sinh và thăng thiên) được tôn cao, sau sự sỉ nhục lớn lao của Ngài khi rời bỏ vinh quang của thiên đàng để trở thành một con người và chịu đau khổ vì tội lỗi của thế gian.

Bức tranh về Chúa Giê-su được tôn cao đang ngồi bên hữu Đức Chúa Cha (Công vụ 7:56; Ê-phê-sô 1:20) dựa trên Thi thiên 110:1, “Đức Giê-hô-va phán cùng Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, Cho đến chừng ta đặt kẻ thù nghịch ngươi làm bệ chân cho ngươi.” Đây là cách đơn giản để nói rằng Chúa Giê-su, Chúa được tôn cao, cai trị như là người đại diện của Đức Chúa Cha. Đối với thời đại hiện tại, Đức Chúa Cha đã giao quyền cai trị vào tay Chúa Giê-su được tôn cao. Chúng ta có thể hiểu quyền cai trị của Đấng Christ bao gồm tất cả những gì Đức Chúa Cha cai trị. Đây là lý do tại sao Phao-lô có thể đưa ra tuyên bố, “Ngài có trước muôn vật, và muôn vật đứng vững trong Ngài” (Cô-lô-se 1:17).

SỰ MẶC KHẢI CỦA GIĂNG TRONG SÁCH KHẢI HUYỀN

Một chủ đề nổi bật của sách Khải huyền là chiến thắng của Chúa Giê-su được tôn cao trước mọi kẻ thù của Ngài. Sách được viết vào thời điểm các Cơ đốc nhân bị đàn áp vì họ không chịu khuất phục trước yêu cầu của chính quyền La Mã rằng Hoàng đế phải được tôn thờ là “Chúa và là Đức Chúa Trời.” 

Đức Chúa Trời đã ban cho Giăng những khải tượng về chiến thắng chắc chắn của Chúa Giê-su Christ khi ông bị lưu đày trên đảo Bát-mô. Vì vậy, trong suốt cuốn sách, Chúa Giê-su Christ được miêu tả là Đấng Chiến Thắng vĩ đại. Những kẻ thù bị đánh bại của Ngài là sự chết, Hades (vực thẳm), con rồng (Sa-tan), con thú (quyền lực La Mã), tiên tri giả và những kẻ tôn thờ con thú. Vì Chúa Giê-su Christ là Đấng Chiến Thắng, chúng ta sẽ không ngạc nhiên khi thấy rằng cả Chúa Cha và Chúa Giê-su (Con) đều được gọi là Vua và được tôn thờ. Sau đây là những câu Kinh thánh trong Khải huyền miêu tả Đức Chúa Trời, Chúa Giê-su là Vua và nói về vương quốc.

1. Giăng giải thích sự đau khổ của ông, “Tôi là Giăng, là anh em và bạn của các anh em về hoạn nạn, về nước (vương quốc), về sự nhịn nhục trong Đức Chúa Giê-su, tôi đã ở trong đảo gọi là Bát-mô, vì cớ lời Đức Chúa Trời và chứng của Đức Chúa Giê-su” (1:9).

2. Giăng nhìn thấy, “Vị thiên sứ thứ bảy thổi loa, có những tiếng lớn vang ra trên trời rằng: Từ nay nước của thế gian thuộc về Chúa chúng ta và Đấng Christ của Ngài, Ngài sẽ trị vì đời đời” (11:15).

3. “Hai mươi bốn trưởng lão đang ngồi ở trước mặt Đức Chúa Trời, trên ngai mình, đều cúi mình sấp mặt xuống, thờ lạy Đức Chúa Trời, mà rằng: Hỡi Chúa là Đức Chúa Trời Toàn năng, là Đấng Hiện Có, Trước Đã Có, chúng tôi cảm tạ Ngài, vì Ngài đã cầm quyền rất cao trong tay và đã trị vì” (11:16-17). Bài chúc tụng này báo trước sự xuất hiện của vương quốc Đức Chúa Trời, và sự trị vì của Ngài vào thời kỳ cuối cùng.

4. Trước khi vương quốc đến, kẻ thù của Đức Chúa Trời và con người phải bị loại bỏ. “Tôi lại nghe trên trời có tiếng lớn rằng: Bây giờ sự cứu rỗi, quyền năng, và nước Đức Chúa Trời chúng ta đã đến cùng quyền phép của Đấng Christ Ngài nữa; vì kẻ kiện cáo anh em chúng ta, kẻ ngày đêm kiện cáo chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời, nay đã bị quăng xuống rồi” (12:10).

5. Giăng cũng đã nghe xác nhận những gì ông biết từ việc nghiên cứu Cựu Ước. Đoàn hợp xướng thiên đàng cất tiếng: “Chúng hát bài ca Môi-se, là tôi tớ Đức Chúa Trời, và bài ca Chiên Con, mà rằng: Hỡi Chúa là Đức Chúa Trời Toàn năng, công việc Chúa lớn lao và lạ lùng thay! Hỡi Vua của muôn đời, đường lối Ngài là công bình và chân thật! (15:3). Sau đó, ông nghe điệp khúc: Ha-lê-lu-gia! Vì Chúa là Đức Chúa Trời toàn năng của chúng ta đang trị vì (19:6).

6. Chúa Giê-su Christ sẽ chiến thắng mọi thế lực của Sa-tan trong thời kỳ cuối cùng. “Chúng chiến tranh cùng Chiên Con, Chiên Con sẽ được thắng, vì là Chúa của các chúa, Vua của các vua; và những kẻ được kêu gọi, những kẻ được chọn cùng những kẻ trung tín đều ở với Chiên Con, cũng thắng được chúng nữa” (17:14). Là một vị Vua chiến binh vĩ đại trên một con ngựa trắng, Ngài sẽ chiến thắng: “Trên áo tơi và trên đùi Ngài, có đề một danh là Vua Của Các Vua Và Chúa Của Các Chúa” (19:16).

Vì vậy, chúng ta thấy rằng Giăng được truyền cảm hứng để trình bày quyền cai trị của Chúa Giê-su. Ngài chiến thắng trước mọi kẻ thù và thiết lập vương quốc vĩnh cửu cuối cùng. Mặc dù hình ảnh thì khác, nhưng giáo lý thì rất giống với giáo lý của Phao-lô.

Một khía cạnh trong bài trình bày của Giăng về chiến thắng của Chúa Giê-su được tôn vinh là các thánh đồ chia sẻ với Ngài trong sự cai trị và chiến thắng của Ngài. (12:10 và 17:14), những người được đại diện như một “vương quốc” mà Ngài cai trị (1:6 và 5:10). Sự chia sẻ của các thánh đồ trong triều đại của Ngài được nêu rõ trong Khải huyền 20:4, 6. “Tôi lại thấy những ngai, và những người ngồi trên ngai được quyền xét đoán. Kế đó, tôi thấy linh hồn những kẻ đã phải chết chém vì sự làm chứng cho Đức Chúa Jêsus và vì lời Đức Chúa Trời, linh hồn những kẻ chẳng thờ lạy con thú cùng hình tượng nó, chẳng nhận dấu hiệu nó, hoặc trên trán hoặc trên tay. Các người ấy được sống và trị vì với Đấng Christ trong một ngàn năm…Phước thay và thánh thay những kẻ được phần về sự sống lại thứ nhất! Sự chết thứ nhì không có quyền gì trên những người ấy; song những người ấy sẽ làm thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và của Đấng Christ, cùng sẽ trị vì với Ngài trong một ngàn năm.” 

TÓM LƯỢC

Đối với Chúa Giê-su, vương quốc của Đức Chúa Trời là trung tâm trong chức vụ của Ngài. Đối với các sứ đồ, Chúa Giê-su là Đấng Mê-si và là Chúa được tôn vinh.

Phao-lô viết trong 1 Cô-rinh-tô 15:24, “Kế đó, cuối cùng sẽ đến là lúc Ngài sẽ giao nước lại cho Đức Chúa Trời là Cha, sau khi Ngài đã phá diệt mọi đế quốc, mọi quyền cai trị, và mọi thế lực.”

Bởi vì Chúa Giê-su không chỉ công bố vương quốc, mà Ngài còn là hiện thân cho vương quốc. Nhờ Đức Thánh Linh là Đấng Yên ủi, là Thần Lẽ Thật, Chúa Giê-su – hiện thân cho vương quốc được công bố và Ngài là Đầu Hội Thánh. Trong Chúa Giê-su, vương quốc là một thực tại đối với tín nhân.

Cách duy nhất mà các sứ đồ có thể rao giảng về vương quốc là rao giảng về Đấng hiện thân cho vương quốc và Ngài đã đánh bại vương quốc của Sa-tan, sự chết và địa ngục.

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn