Trong Phúc âm thịnh vượng cũng được biết đến như phong trào “Lời đức tin”, những tín đồ được dạy lợi dụng Chúa, trái ngược với lẽ thật Cơ Đốc giáo, Chúa sử dụng tín đồ. Phong trào ‘Lời đức tin’ hay thần học thịnh vượng xem Đức Thánh Linh như là quyền năng phục vụ cho bất cứ điều gì theo ý muốn của tín đồ. Kinh Thánh dạy Đức Thánh Linh là một thân vị giúp cho người có đức tin làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Phong trào Phúc âm thịnh vượng gần giống với các giáo phái tham lam phá hoại đã xâm nhập vào Hội Thánh đầu tiên. Phao-lô và các sứ đồ khác đã không khoan nhượng hoặc chấp nhận với các giáo sư giả là những người truyền bá tà thuyết đó. Các sứ đồ nhận dạng sự nguy hiểm của những giáo sư giả đó và kêu gọi các Cơ Đốc nhân tránh xa họ.
Phao-lô đã cảnh cáo về những người như vậy trong I Ti-mô-thê 6:5; 9-11. Những người nầy có “Tâm thần sai lạc” đã nghĩ rằng sự tin kính là phương tiện của lợi lộc và lòng ham muốn giàu sang của họ là cái bẫy đem họ “vào trong sự tàn phá và hủy hoại” (c.9) Việc theo đuổi sự giàu có là con đường nguy hiểm cho nhiều Cơ Đốc nhân mà Đức Chúa Trời đã cảnh cáo: “Bởi chưng sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác, có kẻ vì đeo đuổi nó mà bội đạo, chuốc lấy nhiều điều đau đớn.” c.10. Nếu giàu có là mục tiêu hợp lý của lòng kính sợ Đức Chúa Trời, Chúa Giê-xu đã theo đuổi nó. Nhưng Ngài đã không làm, hãy xem việc chọn lựa của Chúa, Ngài không có chỗ gối đầu thay vì giàu có (Mat 8:20) và Ngài dạy dỗ các môn đồ phải làm như thế. Nên nhớ rằng chỉ có một môn đồ duy nhất là Giu Đa mới liên lụy đến sự giàu có.
Phao-lô đã nói sự tham lam là thờ hình tượng (Ê-phê-sô 5:5) và ông đã hướng dẫn Hội Thánh Ê-phê-sô tránh xa bất cứ ai mang sứ điệp vô đạo đức hoặc tham lam (Ê-phê-sô 5: 6-7). Giáo lý của phúc âm thịnh vượng từ chối việc Chúa có thể hành động theo ý muốn của Ngài cho tới khi chúng ta cho phép Ngài làm vậy, nghĩa là Chúa không phải là Chủ Tể của vạn vật. Đối với giáo lý “Lời đức tin”, Đức tin không phải là niềm tin phục tùng Đức Chúa Trời; Đức tin là một công thức giúp chúng ta chi phối các định luật thuộc linh đang điều khiển vũ trụ, theo như niềm tin của các giáo sư ‘thịnh vượng’. Tên gọi ‘Lời đức tin’ mang hàm ý đó. Phong trào này dạy rằng đức tin là về những gì chúng ta nói hơn là Đấng chúng ta trông cậy và lẽ thật chúng tiếp nhận và tín xác trong tấm lòng của mình.
Một thuật ngữ yêu thích trong phong trào ‘Lời đức tin’ là ‘tích cực xưng nhận’. niềm tin này dạy rằng bản thân lời nó có quyền năng tạo dựng. Theo lời dạy của các giáo sự ‘Lời đức tin’, thì điều mà bạn nói sẽ quyết định việc đến với bạn. Những lời xưng nhận của anh, đặc biệt là những nhu cầu mong ước anh đòi hỏi Chúa, anh phải trình bày cách mạnh dạn và không lay chuyển. Sau đó Đức Chúa Trời bắt buộc phải trả lời (giống như con người có thể đòi hỏi bất cứ điều gì của Đức Chúa Trời vậy). Theo họ, năng lực ban phước của Đức Chúa Trời phụ thuộc vào đức tin của chúng ta. Gia-cơ 4:13-16 có sự đối nghịch rất rõ về sự dạy dỗ này: “Hỡi anh em, là kẻ nói rằng: Hôm nay hoặc ngày mai, ta sẽ đi đến thành kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài, – song ngày mai sẽ ra thế nào, anh em chẳng biết! Vì, sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay.” Khác xa với việc ‘nói điều này điều kia và sự việc sẽ xảy ra’, chúng ta còn không thể biết ngày mai sẽ mang lại điều gì cho chúng ta thậm chí liệu chúng ta vẫn còn sống tới ngày mai.
Thay vì phải nhấn mạnh vào tầm quan trọng của sự giàu có, lời Chúa cảnh báo việc theo đuổi nó. Những người tin Chúa, đặc biệt là những người lãnh đạo trong Hội Thánh (1 Tim 3:3) phải tránh xa khỏi lòng yêu tiền bạc (Hê 13:5), lòng yêu tiền bạc dẫn đến vô số điều ác (1 Tim 6:10). Chúa Giê-xu đã cảnh tỉnh: “Hãy giữ cẩn thận, chớ hà tiện gì hết; vì sự sống của người ta không phải cốt tại của cải mình dư dật đâu” (Lu 12:15). Sự tương phản sâu sắc với ‘Lời đức tin’ nhấn mạnh vào việc tích lũy tiền bạc và tài sản trong đời nầy, Chúa Giê-xu đã nói: “Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất, là nơi có sâu mối, ten rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy” (Mat 6:19). Sự mâu thuẩn không thể hòa hợp được giữa giáo lý thịnh vượng và Phúc âm của Chúa Giê-xu Christ chúng ta được thể hiện sắc nét nhất là trong lời nói của Chúa Giê-xu Christ trong Ma-thi-ơ 6:24, “Các ngươi không thể vừa phục vụ Đức Chúa Trời lại vừa phục vụ tiền bạc.”
–
Nguồn: gotquestions.org