Thứ Sáu , 15 Tháng Mười Một 2024
Home / Trang Chủ / Tiếp Nhận Hay Tái Sản Xuất?

Tiếp Nhận Hay Tái Sản Xuất?

Bài trước:
https://huongdionline.com/2020/09/07/con-nguoi-la-phuong-cach-cua-chua

Người tiếp nhận hay người tái tạo?

Ra đi và làm phép báp-têm là hai yếu tố quan trọng trong việc đào tạo môn đồ. Tuy nhiên cả hai việc này ngụ ý một công tác khác không kém phần quan trọng: giảng dạy. Đây là một công tác mà chúng ta phải thực hiện để làm trọn mục đích cho đời sống mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta. Trong mối liên hệ với nhau trong thân thể Đấng Christ, chúng ta phải không ngừng dạy dỗ Lời Chúa cho nhau.

Tuy nhiên khi chúng ta nghe Đức Chúa Giê-su nói về việc dạy dỗ, chúng ta cần phải cẩn thận tránh nghĩ ngay đến các phòng học và những bài giảng mà chúng ta thường liên tưởng với việc dạy dỗ Lời Chúa. Phòng học và bài giảng đều rất quan trọng, nhưng đây không phải là phương cách dạy dỗ chủ đạo mà chúng ta nhìn thấy qua mối liên hệ giữa Đức Chúa Giê-su với các môn đồ của Ngài. Trái lại, phòng học của Đức Chúa Giê-su và các môn đồ của Ngài chính là thế gian, tại đó Đức Chúa Giê-su luôn có những cơ hội dạy dỗ các môn đồ của Ngài trong mọi phút giây.

Điều này cực kỳ quan trọng khi chúng ta suy nghĩ về mệnh lệnh đào tạo môn đồ mà Đức Chúa Giê-su đã truyền cho mỗi một chúng ta. Khi nghĩ về việc dạy dỗ, chúng ta thường kết luận rằng không phải tất cả mọi người đều được định làm thầy dạy đạo. Kinh Thánh nói rõ về ân tứ giảng dạy và xác định những vai trò lãnh đạo nào trong hội thánh thì gắn liền với việc dạy dỗ Lời Chúa. Chính vì thế chúng ta thường cho rằng dạy dỗ là một nhiệm vụ được giao cho một số ít người. Tuy nhiên ngay cả khi chúng ta thừa nhận và khẳng định những thầy dạy đạo có ân tứ mà Đức Chúa Trời ban cho hội thánh, mệnh lệnh đào tạo môn đồ mà Đức Chúa Giê-su đã truyền cho chúng ta thể hiện rằng tất cả chúng ta đều có vai trò dạy dỗ.

Chẳng hạn như hãy tưởng tượng khi chúng ta “ra đi” và dẫn dắt một người đến với đức tin nơi Đấng Christ, rồi sau đó chúng ta chứng kiến người ấy “được làm báp-têm” đánh dấu sự gắn kết với Đấng Christ và hội thánh của Ngài. Rồi sao nữa? Làm thế nào người đó học cách bước đi với Chúa mỗi ngày? Nếu việc dạy dỗ bị giới hạn ở một số ít người trong hội thánh đã được trang bị cho việc này thì chúng ta sẽ ngay lập tức bảo người tân tín hữu này phải ngồi vào lớp học và học từ thầy dạy đạo. Vậy chúng ta có phương cách “môn đồ hóa” phổ biến như ngày nay – khác xa với phương cách đào tạo môn đồ của Đức Chúa Giê-su. Các lớp học dạy đạo không phải không hữu ích, tuy nhiên sẽ ra sao nếu Đức Chúa Giê-su đã lập chúng ta làm thầy dạy đạo?

Hãy suy nghĩ về điều này. Phương cách hữu hiệu nhất để người tân tín hữu này biết cầu nguyện là gì? Phải chăng là đăng ký cho người anh em này tham gia vào một lớp học cầu nguyện kéo dài trong một tuần? Hay là mời người ấy cùng đến với bạn trong giờ cầu nguyện cá nhân và dạy người ấy cách cầu nguyện như thế nào?

Cũng vậy, đâu là phương cách hữu hiệu nhất để người tân tín hữu này biết học Kinh Thánh? Phải chăng là đăng ký vào một khóa học Kinh Thánh? Hay là bạn cùng ngồi xuống với người tân tín hữu này và cùng đi qua các bước mà bạn đã được học để nghiên cứu Kinh Thánh?

Điều này đã dựng lên một rào cản trong nền Cơ đốc giáo của chúng ta. Để dạy một ai đó biết cầu nguyện, chúng ta cần phải biết cầu nguyện. Để giúp một ai đó biết học Kinh Thánh, chúng ta cần phải tích cực trong việc học Kinh Thánh. Tuy nhiên đây chính là vẻ đẹp của công tác đào tạo môn đồ. Khi chúng ta đảm nhận trách nhiệm giúp đỡ người khác lớn lên trong Đấng Christ, mối liên hệ giữa chúng ta với Chúa cũng tự động được nâng lên một mức độ cao hơn.

Hãy lấy Matt làm ví dụ. Anh đã đến với tôi để hỏi đủ các câu hỏi về làm cách nào để chia sẻ phúc âm cho một nhóm người Mọt-môn cùng làm việc với anh. Anh không biết phải bắt đầu từ đâu. Tôi đã giới thiệu một số nguồn tài liệu và Matt đã bắt đầu tìm hiểu về Mọt-môn cũng như những khác biệt giữa phúc âm và sự dạy dỗ của Mọt-môn. Một vài tuần sau đó, anh gửi cho tôi một e-mail nói rằng: “Nhờ cơ hội nghiên cứu và chia sẻ phúc âm này mà sức mạnh và đức tin của tôi trong Chúa được mạnh mẽ và vững chắc hơn trước. Vợ tôi đã nhận thấy sự khác biệt trong bước đi của tôi với Đấng Christ, và tôi ngợi khen Chúa về cơ hội này.”

Khi đối diện với viễn cảnh phải chia sẻ phúc âm cho những người mà anh không hiểu về niềm tin vốn có của họ, Matt đã có thể nói rằng: “Tôi không được trang bị để làm điều này, một ai khác sẽ phải làm việc ấy.” Nhưng ngược lại Matt đã nhận lấy trách nhiệm dạy dỗ Lời Đấng Christ và bắt đầu lớn lên trong bước đi với Chúa theo cách mà anh sẽ không có được nếu không nhận lấy trách nhiệm này.

Tôi thường hỏi thuộc viên hội thánh của tôi rằng họ là người tiếp nhận Lời Chúa hay là người tái sản xuất Lời Chúa. Tôi xin minh họa sự khác biệt.

Hãy tưởng tượng bạn đang ở Sudan. Bạn bước vào một túp lều mái tranh và dạy Lời Chúa cho một nhóm nhỏ các lãnh đạo hội thánh tại Sudan. Khi bạn bắt đầu chia sẻ, bạn không còn thấy họ nhìn bạn. Không ai nhìn bạn và bạn hiếm khi bắt gặp ánh mắt của họ trong suốt giờ học. Lý do là vì họ phải viết xuống mọi điều bạn nói. Sau giờ học, họ đến với bạn và nói rằng: “Thưa thầy, chúng tôi sẽ dịch tất cả những gì học được từ Lời Chúa và dạy lại cho các bộ tộc của chúng tôi.” Họ không lắng nghe để tiếp nhận nhưng để tái tạo.

Bây giờ xin hãy cùng tôi đi đến một buổi nhóm thờ phượng đương đại tại Hoa Kỳ. Một số người mở Kinh Thánh, trong khi số khác không mang theo Kinh Thánh. Một số ít người ghi chép lại, nhưng đại đa số ngồi thụ động trong phòng nhóm. Một số người có vẻ như không chú ý, những người khác thì tập trung vào bài giảng, lắng nghe Lời Chúa để biết họ có thể áp dụng như thế nào. Tuy nhiên thực tế đó là rất ít người lắng nghe để tái tạo.

Theo bản năng, chúng ta là những người tiếp nhận. Thậm chí khi chúng ta khao khát học Lời Chúa, chúng ta vẫn lắng nghe với tư duy tập trung vào bản thân, rằng: Tôi nhận được điều gì từ phần Kinh Thánh này? Tuy nhiên như chúng ta đã thấy, quan điểm này không đúng với Kinh Thánh. Sẽ ra sao nếu chúng ta thay đổi câu hỏi mỗi khi nhóm họp để học Lời Chúa? Sẽ ra sao nếu chúng ta bắt đầu suy nghĩ rằng: Làm sao tôi có thể lắng nghe Lời Chúa để tôi được trang bị cho việc dạy dỗ Lời Chúa cho người khác?

Nhận thức này thay đổi tất cả. Đột nhiên chúng ta sẽ lấy giấy bút ra. Việc nghi chép bài giảng không còn là thước đo mức độ cam kết của chúng ta với công tác đào tạo môn đồ, nhưng chúng ta lắng nghe Lời Chúa để có thể tiếp tục dạy dỗ người khác, khi ấy chúng ta sẽ ghi chép lại nhiều nhất có thể. Khi chúng ta nhận ra trách nhiệm của mình phải dạy dỗ lại Lời Chúa, chúng ta sẽ thay đổi cách chúng ta lắng nghe Lời Chúa.

Nhận thức này cũng thay đổi cách chúng ta lắng nghe Lời Chúa. Giờ đây, Lời Chúa khi được giảng trong một buổi nhóm thờ phượng hoặc được dạy dỗ trong một nhóm nhỏ sau đó sẽ được áp dụng vào những bối cảnh và lãnh vực khác nhau ở khắp hội thánh. Lời Chúa không chỉ được lắng nghe trong một tòa nhà; nhưng sẽ được nhân cấp ở một cộng đồng. Lời Chúa sẽ được nhân cấp bởi vì dân sự của Đức Chúa Trời không còn lắng nghe với thái độ Lời Chúa sẽ dừng lại ở họ. Giờ đây dân sự của Đức Chúa Trời sống với suy nghĩ rằng Lời Chúa sẽ được lan truyền qua họ.

Điều này khiến tôi rất phấn khởi trên cương vị là một mục sư. Khi tôi hoặc một ai đó giảng dạy Lời Chúa vào sáng Chủ Nhật, tôi sẽ biết rằng lẽ thật Lời Chúa sẽ không bị giới hạn trong một ngôi nhà thờ. Lẽ thật đó sẽ được dạy lại giữa các quý cô vào đêm hôm đó. Lẽ thật đó sẽ được dạy lại trong các nhóm học Kinh Thánh nơi làm việc suốt cả tuần. Lẽ thật đó sẽ được dạy lại vào cuối tuần tiếp theo trong nhà tù thành phố Birmingham và trung tâm cai nghiện gần đó. Và những ngày tiếp theo, bài giảng trên sẽ được các tín hữu của chúng tôi dịch và dạy lại cho các mục sư tại Châu Mỹ La-tin và cho các tân tín hữu tại Trung Á. Điều thú vị sẽ xảy ra khi dân sự của Đức Chúa Trời tin rằng Lời Chúa đáng để họ dạy lại cho nhau.

DAVID PLATT

Translated by Vinh Hien

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn