Thứ Năm , 14 Tháng Mười Một 2024
Home / THẦY ƠI / Ma-ri Và Ma-thê

Ma-ri Và Ma-thê

TRIẾT LÝ SỐNG CƠ-ĐỐC

“Nàng có cô em gái tên là Ma-ri, ngồi dưới chân Ngài và lắng nghe lời Ngài dạy”. Tin Lành Lu-ca 10:39 BDM (Bản Dịch mới)
She had a sister named Mary, who sat at the Lord’s feet and listened to what he said.Lu-ca 10:39

Ma-ri người nữ đã xức thuốc thơm (dầu quí) cho xác Chúa, khi những ngày cuối cùng của Ngài còn sống trên đất, trước khi Ngài chịu chết và đem đi chôn nên Chúa khen ngợi:

Qủa thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế gian, hễ nơi nào Tin lành nầy được giảng ra, thì cũng thuật lại việc người ấy đã làm để nhớ đến người. Ma-thi-ơ 26:13
Căn cứ một số bản chép tay nguyên văn giữa hai câu: “Người có em gái tên là Ma-ri (và) ngồi dưới chân Chúa mà nghe lời Ngài”, thật ra có hai từ nối tiếp là: HE KAI tức là (cô ta cũng là) từ ngữ nhỏ CŨNG LÀ ở đây hết sức quan trọng, nếu không thì chúng ta cũng sẽ hiểu lầm: Chúa chỉ yêu cầu chúng ta giống như Ma-ri chỉ ngồi dưới chân Chúa mà nghe lời Ngài, mà không lo những gì xung quanh. Sống một đời sống giáo quá khích (trong các lễ tiệc) vậy, ai là người lo phục vụ, ai là người được giữ lại trong nhà thờ để nghe. Chữ “cũng là” ở đây bày tỏ Ma-ri không đơn thuần chỉ nghe lời Ngài mà không hầu việc Chúa. Ngược lại chính điều đó cũng tỏ ra Ma-ri cũng hầu việc Ngài, nhưng “cũng ngồi” dưới chân Chúa mà nghe lời Ngài. Ma-ri đã từng xức dầu cho Chúa hơn 300 đơ-ni-ê thì hỏi bà không phục vụ Ngài sao? Ma-thê bối rối vì phải lo nhiều việc, mà Ma-ri chỉ biết bày tỏ lòng yêu Chúa, thật ra là chưa đủ và ngược lại. Có việc quan trọng hơn việc lo hầu việc Chúa, đó là yên lặng trước mặt Ngài, gần gũi với Ngài, và từ nơi Ngài nhận lãnh tất cả những nhu cầu. Ma-ri có lúc hầu việc Chúa, có lúc ngồi chú tâm để lắng nghe lời Ngài, nếu không, thì sao Chúa gọi Ma-ri như thế! Chúa không muốn chúng ta làm tín đồ cuồng tín của tôn giáo. Ngài muốn chúng ta làm một môn đồ “cũng là” Ngài muốn chúng ta quan tâm đến những việc thường nhật của cuộc sống, Nhưng cũng muốn chúng ta cũng có lúc “ngồi dưới chân Chúa”. Ngài muốn chúng ta làm một con người chịu “chảy ra” và cũng muốn chúng ta làm một con người “nhận lãnh”. Lúc còn làm việc trên đất, Ngài rất bận rộn: giảng Tin lành chữa bệnh tật suốt ngày, nhưng sáng hôm sau, trời còn mờ mờ Ngài đã thức dậy vào nơi vắng vẻ để cầu nguyện. Mác 1:35. Chúa muốn chúng ta có một đời sống tín ngưỡng quân bình tuyệt vời. Cũng giống như Hê-nóc đồng hành với Đức Chúa Trời trong 300 năm và đồng thời cũng sanh con và nuôi dạy như mọi người. Ngày hôm nay có nhiều người làm tín đồ trên vai gánh nặng công việc của Hội Thánh , mà bỏ sót việc ngồi dưới chân Chúa mà nghe lời Ngài. Hội Thánh chúng ta ngày nay, cũng có nhiều trường hợp, anh chị em làm rất nhiều công việc lăng xăng, mà ít khi thấy ngồi trong nhà thờ để nghe một bài giảng. Điều Chúa muốn chúng ta là nên phân biệt và chọn lấy phần tốt nhất. Cho nên chúng ta không chỉ hầu việc Chúa, hầu việc người v.v… một cách bận rộn. Chúng ta cũng phải ở riêng với Chúa qua sự cầu nguyện, ở phòng riêng, ở nhà riêng, nghe lời Chúa với tôi tớ Ngài, nghe lời Chúa từ radio, sách báo bồi linh Cơ-đốc v.v… để nhận phần tốt mà không ai cất lấy, để thờ phượng và hầu việc Chúa đúng nghĩa.
“Ma-ri đã lựa phần tốt, là phần không ai cất lấy được.” Lu-ca 10:42, từ câu nầy chúng ta có thể khẳng định rằng: Không phải nhằm vào món ăn mà Ma-thê sửa soạn. Mượn việc nầy, Chúa muốn cho Ma-thê có thái độ về cuộc đời, cũng chỉ cho bà giá trị thật về cuộc đời. Chúa chỉ cho chúng ta con đường chính xác của triết học cuộc đời Cơ-đốc-nhân. Chúng ta chỉ thông qua một việc, lời nói nầy của Chúa và việc làm của Ma-ri mới có thể hiểu được ý nghĩa thật sự, chỉ có một việc cần mà thôi.

Có một gia đình nọ, sống giữa đồng không mông quạnh, vào một đêm kia căn nhà bị bốc cháy dữ dội, cha mẹ, con cái vội chạy ra ngoài sân, bất lực nhìn ngọn lửa thiêu cháy căn nhà.  Bỗng, mọi người chợt nhận ra còn thiếu mất đứa con bé nhất. Thì ra, cậu bé cũng chạy với mọi người, nhưng chưa ra thoát cửa thì ngọn lửa cháy dữ quá, cậu bé quay trở lại. Cậu sợ hãi chạy vội lên lầu, trong lúc cả nhà hốt hoảng không biết làm sao để cứu cậu bé năm tuổi, vì lửa khói cao ngút tứ bề. Bỗng, cửa sổ trên lầu mở toang, câu kêu khóc inh ỏi, cha cậu bé kêu lớn tên con: Con nhảy xuống đây. Cậu bé nhìn thấy khói mù và lửa ngút ngàn, nhưng không thấy cha đâu cả, cậu kêu to:
“Con không thấy cha”
Người cha trả lời kiên quyết:

“Cứ nhảy xuống đây, ba trông thấy con là đủ” và cậu bé đã nhảy ào xuống trong vòng tay yêu thương của cha cậu.
Câu chuyện nầy, cũng phần nào lý giải cho chúng ta những phàn nàn và thắc mắc của Ma-thê. Ma-thê nói phải, vì bà đang bận rộn lo cho Chúa, đứa bé đâu có thấy cha nó, nhưng mà cha nó thấy nó trong khói lửa mịt mù. Cuộc thử thách của lòng tin là thử thách của tình yêu thương, tín thác: “Trông thấy đường thẳng mà Chúa đã vẽ qua những đường cong của mọi biến cố trong cuộc đời”. Lời Ngài gọi mời chính là lệnh truyền, một lời hứa, một lời dạy dỗ và đồng thời là một tiếng nói đòi hỏi nơi người nghe một thái độ thực hiện, hơn việc Ma-thê bày tiệc và Ma-ri chỉ ngồi nghe.

Muốn thật hết lòng. Amen!

HỒ GALILÊ – Hạ 2019.

 

 

 

    

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn