Chủ Nhật , 22 Tháng Mười Hai 2024
Home / Trang Chủ / CHÚNG TÔI TIN – chương 7

CHÚNG TÔI TIN – chương 7

CHÚNG TÔI TIN – chương 6

Chương 7. LOÀI NGƯỜI

CÂU HỎI CHÌA KHÓA
Đức Chúa Trời nhìn thấy chúng ta như thế nào?

Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA
Tôi tin tất cả mọi người là đối tượng mà TRỜI yêu mến và đều cần Chúa Giê-su Christ trở nên Cứu Chúa của mình.

CÂU CHÌA KHÓA
Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.
Giăng 3:16

John-3-16-christianity-12464051-292-392

HƯỚNG ĐI CỦA CHƯƠNG
Đức Chúa Trời sáng tạo ra tất cả mọi loài, nhưng đỉnh cao trong sự sáng tạo của Ngài là con người – được tạo dựng theo hình ảnh của Ngài. Con người là một tạo vật đặc biệt. Kinh Thánh là quyển sách ghi lại câu chuyện tình yêu giữa TRỜI với người. Khi tổ phụ loài người sa ngã, bị đuổi ra khỏi vườn Ê-đen, Đức Chúa Trời luôn theo đuổi con người để khôi phục hình ảnh của Ngài giữa vòng nhân loại.

Trong chương này, những chủ đề Kinh Thánh sau đây sẽ được trưng dẫn:
– Khởi nguyên – nhắc chúng ta nhớ con người xuất phát từ đâu
– Tình trạng sa ngã của con người – Làm thế nào chúng ta lại ở vào vị trí hiện nay.
– Tình yêu của TRỜI – Nhờ ai chúng ta có một lối thoát.
– Tất cả mọi người và bất cứ ai – mọi người đều là đối tượng mà TRỜI yêu thương.
– Nhìn xem con người giống như cách TRỜI nhìn xem họ.

KHỞI NGUYÊN
Đức Chúa Trời là cội nguồn của mọi sự sống. Sách Sáng thế ký ghi lại bức tranh toàn cảnh của sự sáng tạo. TRỜI chỉ cần phán một lời thì mọi vật như: các hành tinh, ánh sáng, nước, đất, thực vật, cây cối, cá, chim và các loài động vật….hiện hữu. Sau tất cả những tạo vật đó, TRỜI tạo nên con người là kiệt tác của Ngài.

26 Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, đặng quản trị loài cá biển, loài chim trời, loài súc vật, loài côn trùng bò trên mặt đất, và khắp cả đất. 27 Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ. 28 Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng, hãy quản trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành động trên mặt đất.
29 Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nầy, ta sẽ ban cho các ngươi mọi thứ cỏ kết hột mọc khắp mặt đất, và các loài cây sanh quả có hột giống; ấy sẽ là đồ ăn cho các ngươi. 30 Còn các loài thú ngoài đồng, các loài chim trên trời, và các động vật khác trên mặt đất, phàm giống nào có sự sống thì ta ban cho mọi thứ cỏ xanh đặng dùng làm đồ ăn; thì có như vậy. 31 Đức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt lành. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ sáu.
Sáng thế ký 1:26-31

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Diễn tả bằng từ ngữ của riêng bạn về mục đích ban đầu của TRỜI khi Ngài dựng nên con người?

TÌNH TRẠNG SA NGÃ CỦA CON NGƯỜI
TRỜI sáng tạo nên thế giới và mọi vật ở trong đó. Ngài muốn có một mối quan hệ gần gủi với dân sự của Ngài. Thế nhưng tổ phụ loài người là A-đam và Ê-va đã phạm tội. Điều này làm cho mối giao thông của con người với Đức Chúa Trời thánh khiết bị bẻ gãy. Sau khi A-đam bất tuân mạng lệnh của TRỜI trong vườn Ê-đen, tội lỗi đã đi vào dòng dõi loài người. Tất cả chúng ta đều có “DNA” – cấu tử cơ bản của tế bào di truyền tội lỗi. Tội lỗi không chỉ phá vỡ mối tương giao giữa con người với TRỜI, nó còn ảnh hưởng đến cách chúng ta đối xử với người khác – ngay cả với những người mà chúng ta yêu mến.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Những hậu quả nào phát sinh từ tội lỗi của con người mà bạn nhìn thấy từ phần Kinh Thánh trích dẫn này? Một số hệ quả thực tiễn của tội lỗi trong từng trải của bạn?

🙂

1 A-đam ăn ở với Ê-va, là vợ mình; người thọ thai sanh Ca-in và nói rằng: Nhờ Đức Giê-hô-va giúp đỡ, tôi mới sanh được một người. 2 Ê-va lại sanh em Ca-in, là A-bên; A-bên làm nghề chăn chiên, còn Ca-in thì nghề làm ruộng.
3 Vả, cách ít lâu, Ca-in dùng thổ sản làm của lễ dâng cho Đức Giê-hô-va. 4 A-bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Đức Giê-hô-va đoái xem A-bên và nhận lễ vật của người; 5 nhưng chẳng đoái đến Ca-in và cũng chẳng nhận lễ vật của người; cho nên Ca-in giận lắm mà gằm nét mặt.
Sáng thế ký 4:1-5

gia
Trong đoạn Kinh Thánh trên chúng ta thấy rõ ràng hệ quả tội lỗi của A-đam và Ê-va. Khi đối chiếu với những phần Kinh Thánh khác, chúng ta biết rằng TRỜI từ chối của lễ của Ca-in nhưng chấp nhận của A-bên vì đức tin của hai người này. Kinh Thánh không nói rõ cho chúng ta biết tại sao Đức Chúa Trời từ chối của lễ của Ca-in, nhưng chúng ta biết phản ứng của Ca-in hướng về Đức Chúa Trời sau sự kiện này.

6 Đức Giê-hô-va phán hỏi Ca-in rằng: Cớ sao ngươi giận, và cớ sao nét mặt ngươi gằm xuống? 7 Nếu ngươi làm lành, há chẳng ngước mặt lên sao? Còn như chẳng làm lành, thì tội lỗi rình đợi trước cửa, thèm ngươi lắm; nhưng ngươi phải quản trị nó.
8 Ca-in thuật lại cùng A-bên là em mình. Vả, khi hai người đương ở ngoài đồng, thì Ca-in xông đến A-bên là em mình, và giết đi. 9 Đức Giê-hô-va hỏi Ca-in rằng: A-bên, em ngươi, ở đâu? Thưa rằng: Tôi không biết; tôi là người giữ em tôi sao? 10 Đức Giê-hô-va hỏi: Ngươi đã làm điều chi vậy? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất kêu thấu đến ta. 11 Bây giờ, ngươi sẽ bị đất rủa sả, là đất đã hả miệng chịu hút máu của em ngươi bởi chính tay ngươi làm đổ ra. 12 Khi ngươi trồng tỉa, đất chẳng sanh hoa lợi cho ngươi nữa; ngươi sẽ lưu lạc và trốn tránh trên mặt đất. 13 Ca-in thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Sự hình phạt tôi nặng quá mang không nổi. 14 Nầy, ngày nay, Chúa đã đuổi tôi ra khỏi đất nầy, tôi sẽ lánh mặt Chúa, sẽ đi lưu lạc trốn tránh trên đất; rồi, xảy có ai gặp tôi, họ sẽ giết đi. 15 Đức Giê-hô-va phán rằng: Bởi cớ ấy, nếu ai giết Ca-in, thì sẽ bị báo thù bảy lần. Đức Giê-hô-va bèn đánh dấu trên mình Ca-in, hầu cho ai gặp Ca-in thì chẳng giết. 16 Ca-in bèn lui ra khỏi mặt Đức Giê-hô-va, và ở tại xứ Nốt, về phía đông của Ê-đen.
Sáng thế ký 4:6-16

TÌNH YÊU CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
A-đam và Ê-va có thêm con cái, nhưng hậu tự của họ tiếp tục thừa hưởng bản chất tội lỗi và phạm tội. TRỜI bày tỏ tình yêu của Ngài với con người bằng cách Ngài theo đuổi chúng ta, cho dù chúng ta không xứng đáng. Trong sách tiên tri Ô-sê, Đức Chúa Trời ví sánh tuyển dân Israel giống như người vợ phản bội chồng. Ngài vẫn giúp đỡ và theo đuổi tuyển dân mặc dù họ giống như một đứa con phản nghịch. Họ đã không quí trọng sự hiện diện của Ngài. Ngài phó họ lâm vào cảnh phu tù, nô lệ cho dân ngoại bang. Vào lúc đó đế quốc A-si-ri đã bắt họ làm phu tù. Tuyển dân đã trải nghiệm một hình thức kỷ luật khi họ lìa xa Đức Chúa Trời. Nhưng TRỜI công bố rằng, Ngài sẽ cứu họ thoát khỏi cảnh nô lệ. Đây chính là tình yêu bền bỉ, không dứt, vô hạn mà Đức Chúa Trời dành cho chúng ta.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Khi bạn đọc các phần Kinh Thánh này, hãy tìm kiếm các hình thức kỷ luật cũng như lòng thương xót và nhân từ của TRỜI trên tuyển dân? Làm thế nào mà các hình thức trách phạt của Ngài lại cân bằng với khái niệm về một Đức Chúa Trời yêu thương?

🙂

1 Khi Y-sơ-ra-ên còn thơ ấu, ta yêu dấu nó; ta gọi con trai ta ra khỏi Ê-díp-tô. 2 Các tiên tri càng gọi nó chừng nào, nó càng trốn tránh chừng nấy. Chúng nó đã dâng của lễ cho các tượng Ba-anh, và đốt hương cho tượng chạm. 3 Dầu vậy, ta đã dạy Ép-ra-im bước đi, lấy cánh tay mà nâng đỡ nó. Song chúng nó chẳng hiểu biết rằng ta đã chữa lành cho. 4 Ta đã dùng dây nhân tình, dùng xích yêu thương kéo chúng nó đến. Ta đã như những kẻ cởi ách khỏi hàm chúng nó, và để đồ ăn trước mặt chúng nó.
5 Chúng nó sẽ không trở về trong đất Ê-díp-tô nữa, nhưng người A-si-ri sẽ làm vua chúng nó, vì chúng nó chẳng khứng trở lại với ta. 6 Gươm sẽ rơi trên các thành chúng nó, hủy phá then cửa chúng nó, nuốt hết chúng nó, vì cớ mưu chước chúng nó. 7 Thật, dân ta quyết ý trái bỏ ta. Người ta khuyên chúng nó đến cùng Đấng Chí Cao; song trong chúng nó chẳng một người nào dấy lên.
8 Hỡi Ép-ra-im, thể nào ta bỏ được ngươi? Hỡi Y-sơ-ra-ên, thể nào ta lìa được ngươi? Thể nào ta sẽ đãi ngươi được như Át-ma, hay là làm cho ngươi như Sê-bô-im? Lòng ta rung động trong ta; lòng thương xót của ta cả đều nóng nảy. 9 Ta cầm sự nóng giận lại, và sẽ chẳng lại hủy diệt Ép-ra-im. Vì ta là Đức Chúa Trời, không phải là người; ta là Đấng Thánh ở giữa ngươi, chẳng lấy cơn giận đến cùng ngươi.
10 Chúng nó sẽ theo sau Đức Giê-hô-va, Ngài gầm thét như sư tử; Ngài sẽ gầm thét, các con cái sẽ từ phương tây run rẩy mà đến. 11 Chúng nó sẽ run rẩy mà đến từ Ê-díp-tô như chim bay, và từ đất A-si-ri như bồ câu; và ta sẽ khiến chúng nó ở trong các nhà chúng nó, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Ô-sê 11:1-11

TẤT CẢ MỌI NGƯỜI VÀ BẤT CỨ AI 

john
Sứ đồ Giăng tập chú vào sự tha thứ và sự phục hồi của TRỜI thông qua Chúa Giê-su với con người trong sách của ông. Khi chúng ta đọc Phúc âm của Giăng, chúng ta bắt gặp các từ: “tất cả” và “hễ (bất cứ) ai”.
Trong Ngài có sự sống, sự sống là sự sáng của tất cả loài người
Giăng 1:4

Người đến để làm chứng, là làm chứng về sự sáng, hầu cho bởi người tất cả mọi người đều tin.
Giăng 1:7

Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai (bất cứ ai) tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.
Giăng 3:16

Bất cứ ai tin Con, thì được sự sống đời đời; hễ ai không chịu tin Con, thì chẳng thấy sự sống đâu, nhưng cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vẫn ở trên người đó.
Giăng 3:36

Nhưng bất cứ ai uống nước ta sẽ cho, thì chẳng hề khát nữa. Nước ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời.
Giăng 4:14

Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, bất cứ ai nghe lời ta mà tin Đấng đã sai ta, thì được sự sống đời đời, và không đến sự phán xét, song vượt khỏi sự chết mà đến sự sống.
Giăng 5:24

Phàm những kẻ Cha cho ta sẽ đến cùng ta, bất cứ ai đến cùng ta thì ta không bỏ ra ngoài đâu.
Giăng 6:37

Ta là bánh hằng sống từ trên trời xuống; nếu bất cứ ai ăn bánh ấy, thì sẽ sống vô cùng; và bánh mà ta sẽ ban cho vì sự sống của thế gian tức là thịt ta.
Giăng 6:51

Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: Ta là sự sáng của thế gian; bấ cứ người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống
Giăng 8:12

Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, bất cứ kẻ nào giữ lời ta, sẽ chẳng thấy sự chết bao giờ.
Giăng 8:51

Ta là cái cửa: bất cứ ai bởi ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi; họ sẽ vào ra và gặp đồng cỏ.
Giăng 10:9

Còn bất cứ ai sống và tin ta thì không hề chết
Giăng 11:26

NHÌN XEM NGƯỜI KHÁC BẰNG NHÃN QUAN CỦA TRỜI
Trong ví dụ về con chiên lạc mất, Đức Chúa Trời minh họa tình yêu của Ngài dành cho chúng ta rất sâu sắc và cá nhân. Ngay cả khi chỉ có một người là tôi trên trái đất, Đức Chúa Trời cũng đến tìm và cứu tôi. Ngài muốn chúng ta phải đối xử với người khác giống như cách Ngài đối xử với chúng ta.

12 Các ngươi tưởng thế nào? Nếu người nào có một trăm con chiên, một con bị lạc mất đi, thì há chẳng để chín mươi chín con lại trên núi, mà đi kiếm con đã lạc mất sao? 13 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu người kiếm lại được, thì lấy làm vui mừng về con đó hơn chín mươi chín con không lạc. 14 Cũng thể ấy, Cha các ngươi ở trên trời không muốn cho một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư mất.
Ma-thi-ơ 18:12-14

Trong những ngày đầu tiên của chức vụ, Chúa Giê-su luôn được đám đông đi theo để nhận sự chữa lành và nghe Ngài dạy. Trong phần Kinh Thánh tiếp theo, Chúa Giê-su dạy chúng ta phải nhìn xem và đối xử với người khác theo cùng một cách mà Ngài đối xử với chúng ta. Cha thiên thượng đã chuẩn bị sẵn cho chúng ta khuôn mẫu để bước theo.
27 Nhưng ta phán cùng các ngươi, là người nghe ta: Hãy yêu kẻ thù mình, làm ơn cho kẻ ghét mình, 28 chúc phước cho kẻ rủa mình, và cầu nguyện cho kẻ sỉ nhục mình. 29 Ai vả ngươi má bên nầy, hãy đưa luôn má bên kia cho họ; còn nếu ai giựt áo ngoài của ngươi, thì cũng đừng ngăn họ lấy luôn áo trong. 30 Hễ ai xin, hãy cho, và nếu có ai đoạt lấy của các ngươi, thì đừng đòi lại. 31 Các ngươi muốn người ta làm cho mình thể nào, hãy làm cho người ta thể ấy.
32 Nếu các ngươi yêu kẻ yêu mình, thì có ơn chi? Người có tội cũng yêu kẻ yêu mình. 33 Nếu các ngươi làm ơn cho kẻ làm ơn mình, thì có ơn chi? Người có tội cũng làm như vậy. 34 Nếu các ngươi cho ai mượn mà mong họ trả, thì có ơn chi? Người có tội cũng cho người có tội mượn, để được thâu lại y số. 35 Song các ngươi hãy yêu kẻ thù mình; hãy làm ơn, hãy cho mượn, mà đừng ngã lòng. Vậy, phần thưởng của các ngươi sẽ lớn, và các ngươi sẽ làm con của Đấng Rất Cao, vì Ngài lấy nhân từ đối đãi kẻ bạc và kẻ dữ.
36 Hãy thương xót như Cha các ngươi hay thương xót.
Lu-ca 6:27-36

Có một thực tế trong Đấng Christ: Không còn sự phân biệt giữa người Do thái và người ngoại bang. Không còn phân biệt nam hay nữ, tôi mọi hay tự chủ. Tất cả chúng ta đều bình đẳng trong Christ. Sứ đồ Phao-lô có cơ hội bày tỏ bài học này trong những năm cuối của chức vụ. Một trong những người bạn tốt của ông là Phi-lê-môn có một nô lệ tên là Ô-nê-sim lấy tài sản của Phi-lê-môn rồi bỏ trốn (tội này có thể bị tử hình vào thời đó). Thật may mắn, khi Phao-lô ở Rô-ma ông gặp Ô-nê-sim, và rồi Ô-nê-sim trở thành Cơ đốc nhân qua chức vụ Phao-lô. Phao-lô viết lá thư gởi cho Phi-lê-môn khuyên Phi-lê-môn hãy tiếp nhận Ô-nê-sim trở về, và không coi anh này như nô lệ nữa nhưng phải xem như anh em trong Christ. Ngày hôm nay cũng vậy, Đức Chúa Trời muốn chúng ta tiếp nhận lẫn nhau và không còn phân biệt địa vị xã hội, chủng tộc hay giai cấp.

images

1 Phao-lô, kẻ tù của Đức Chúa Jêsus Christ, và Ti-mô-thê, anh em chúng ta, gởi cho Phi-lê-môn, là người rất yêu dấu và cùng làm việc với chúng ta, 2 cùng cho Áp-bi là người chị em, A-chíp, là bạn cùng đánh trận, lại cho Hội thánh nhóm họp trong nhà anh: 3 nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus Christ!

4 Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời tôi, hằng ghi nhớ anh trong lời cầu nguyện, 5 vì nghe nói anh có lòng yêu thương và đức tin trong Đức Chúa Jêsus và cùng các thánh đồ. 6 Tôi cầu xin Ngài rằng đức tin đó, là đức tin chung cho chúng ta, được có hiệu nghiệm, khiến người ta biết ấy là vì Đấng Christ mà mọi điều lành được làm trong chúng ta. 7 Vả, hỡi anh, tôi đã được vui mừng yên ủi lắm bởi lòng yêu thương của anh, vì nhờ anh mà lòng các thánh đồ được yên ủi.

8 Vậy nên, dầu trong Đấng Christ, tôi có quyền truyền dạy anh việc nên làm, 9 song vì lòng yêu thương của anh, nên tôi nài xin thì hơn. Tôi, Phao-lô, đã già rồi, hiện nay lại vì Đức Chúa Jêsus Christ chịu tù nữa, 10 tôi vì con tôi đã sanh trong vòng xiềng xích, tức là Ô-nê-sim, mà nài xin anh; 11 ngày trước người không ích gì cho anh, nhưng bây giờ sẽ ích lắm, và cũng ích cho tôi nữa: tôi sai người về cùng anh, 12 người như lòng dạ tôi vậy.
13 Tôi vốn muốn cầm người ở lại cùng tôi, đặng thế cho anh mà giúp việc tôi trong cơn vì Tin lành chịu xiềng xích. 14 Nhưng tôi không muốn làm điều gì mà chưa được anh đồng ý, hầu cho điều lành anh sẽ làm chẳng phải bởi ép buộc, bèn là bởi lòng thành. 15 Vả, có lẽ người đã tạm xa cách anh, cốt để anh nhận lấy người mãi mãi, 16 không coi như tôi mọi nữa, nhưng coi hơn tôi mọi, coi như anh em yêu dấu, nhứt là yêu dấu cho tôi, huống chi cho anh, cả về phần xác, cả về phần trong Chúa nữa!
17 Vậy nếu anh coi tôi là bạn hữu anh, thì hãy nhận lấy người như chính mình tôi vậy. 18 Nhược bằng người có làm hại anh hoặc mắc nợ anh điều chi, thì hãy cứ kể cho tôi. 19 Tôi, Phao-lô, chính tay tôi viết điều nầy: sẽ trả cho anh, – còn anh mắc nợ tôi về chính mình anh thì không nhắc đến -. 20 Phải, hỡi anh, ước chi tôi được nhận sự vui vẻ nầy bởi anh trong Chúa; anh hãy làm cho tôi được thỏa lòng trong Đấng Christ. 21 Tôi viết cho anh, đã tin chắc anh hay vâng lời, biết anh sẽ làm quá sự tôi nói đây.
22 Nhân thể hãy liệu sắm nhà trọ cho tôi, vì tôi mong rằng nhờ anh em cầu nguyện, sẽ được trở về cùng anh em.
23 Ê-pháp-ra, là bạn đồng tù trong Đức Chúa Jêsus Christ với tôi, có lời thăm anh, 24 Mác, A-ri-tạc, Đê-ma và Lu-ca, cùng là bạn cùng làm việc với tôi cũng vậy.
25 Nguyền xin ân điển của Đức Chúa Jêsus Christ ở với tâm thần anh em!
Phi-lê-môn 1-25
.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Đoạn Kinh Thánh trên đã bày tỏ như thế nào về tình yêu thương vô hạn và bền bỉ của TRỜI dành cho con người trong công tác đem con người trở lại một mối quan hệ đúng đắn với TRỜI và với nhau? Những cụm từ nào gây ấn tượng mạnh nhất trong tâm trí bạn?
ĐIỀU CHÚNG TA TIN
Điều này không thể phủ nhận: Chúng ta là kiệt tác của TRỜI và được dựng nên theo hình ảnh của Ngài để sống theo mục đích của Ngài. Hội thánh là một cộng đồng có mối quan hệ sinh động gần gủi với TRời và với nhau. Nhưng A-đam đầu tiên đã gieo rắc sự chết qua hành động bất tuân lời Đức Chúa Trời. Ca- in và A-bên sau đó là bài học đau thương luôn diễn ra trong lịch sử loài người. Tất cả chúng ta là tội nhân và sẽ phải chịu hậu quả của tội lỗi là bị phân cách với Đức Chúa Trời.
Nhưng TRỜI yêu thương chúng ta và muốn chúng ta trở về, “lòng thương xót của ta cả đều nóng nảy” (Xem Ô-sê 11:8) khi Ngài nghĩ đến chúng ta. Tình yêu của Đức Chúa Trời không có biên giới. Sự tha thứ và cứu chuộc có sẵn cho tất cả mọi người và bất cứ ai tiếp nhận Chúa Giê-su Christ làm Cứu Chúa. TRỜI kêu gọi các Cơ đốc nhân hãy nhìn người khác bằng nhãn quan của Ngài. Điều gì sẽ đến với thế giới này khi chúng ta nhìn người khác theo cách mà Đức Chúa Trời nhìn họ?

    

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn