Một chiếc tàu trên hành trình kéo dài nhiều ngày chẳng may bị trận bão lớn đánh vỡ, chỉ còn hai người đàn ông sống sót. Họ bị trôi dạt vào một hòn đảo hoang vắng giữa biển.
Cả hai người chẳng biết làm gì giữa hòn đảo hoang vắng này, nên họ thỏa thuận với nhau là sẽ cùng cầu nguyện xin Chúa giải cứu mình.
Tuy nhiên, để xem ai cầu nguyện có năng quyền hơn, họ đồng ý với nhau là sẽ phân chia lãnh thổ trên hòn đảo làm hai phần riêng biệt, mỗi người ở một bên và cầu nguyện.
Đầu tiên, họ cùng xin Chúa cho họ có thức ăn.
Sáng hôm sau, người đàn ông thứ nhất nhìn thấy một cây đang có trái có thể ăn được bên phần đất của mình. Anh ta hái những trái đó và ăn. Trong lúc đó, mảnh đất của người kia thì chẳng có gì cả.
Sau một tuần sống trên đảo hoang, người đàn ông thứ nhất cảm thấy cô đơn và quyết định cầu xin Chúa đưa đến cho mình một người nữ để làm vợ, để cùng tâm sự trong hoàn cảnh này. Ngày hôm sau, có một chiếc tàu chẳng may gặp nạn và chỉ có một người phụ nữ sống sót, trôi dạt lên trên hòn đảo phía phần đất của người thứ nhất. Phía phần đất bên kia vẫn chẳng có gì mới mẻ!
Tiếp sau đó, người đàn ông thứ nhất cầu xin Chúa cho mình nhà cửa, quần áo, và nhiều thức ăn. Hôm sau, như là một phép lạ, tất cả những điều anh cầu xin đều được đem đến bằng cách này hay cách khác. Trong lúc đó, người đàn ông thứ hai vẫn không có gì cả.
Cuối cùng, người đàn ông thứ nhất cầu xin Chúa cho một chiếc tàu đến để cứu ông và người vợ khỏi hòn đảo này. Sáng hôm sau, ông ta thấy một chiếc tàu đậu bên phần đất của mình. Ông vui mừng bước lên tàu cùng người vợ và quyết định sẽ không thông báo cho người thứ hai, để anh ta lại một mình trên đảo.
Người đàn ông thứ nhất nghĩ rằng người đàn ông kia không đáng để nhận những ơn phước của Chúa vì chẳng có lời cầu nguyện nào của anh ta được nhậm cả.
Khi chiếc tàu chuẩn bị rời hòn đảo, người đàn ông thứ nhất bỗng nghe có tiếng phán từ trời rằng “Sao con lại nỡ bỏ bạn mình lại trên đảo như thế?”
Người đàn ông thứ nhất trả lời: “Những ơn phước đó là của riêng con, vì con là người đã cầu xin những điều này và được nhậm. Còn những lời cầu nguyện của anh ta đã không được nhậm và như vậy anh ta không đáng để được hưởng những ơn phước này của Chúa.”
Và anh nghe tiếng khiển trách, “Con đã nhầm lẫn lớn rồi! Anh ta đã cầu xin chỉ một điều và đã được nhậm lời. Nếu không có lời cầu xin đó, thì con chẳng thể nhận được những ơn phước này của Ta đâu.”
“Xin cho con biết anh ta đã cầu xin điều gì mà con phải mắc nợ anh ta, thưa Chúa?”, người đàn ông thứ nhất hỏi.
“Anh ta đã cầu xin cho tất cả những điều con cầu xin đều được nhậm.”
Tất cả chúng ta biết rằng, những ơn phước mà chúng ta nhận lãnh không phải là kết quả của lời cầu nguyện của một mình chúng ta, mà còn nhờ những lời cầu thay của người khác.
Câu hỏi suy gẫm
+ Hôm nay, bạn có dành thời giờ cầu thay cho người khác không?
Mỗi ngày một câu Kinh Thánh
III Giăng 2
“Hỡi kẻ rất yêu dấu, tôi cầu nguyện cho anh được thạnh vượng trong mọi sự, và được khỏe mạnh phần xác anh cũng như đã được thạnh vượng về phần linh hồn anh vậy.”