Để nghe Mục sư Huệ chia sẻ, click vào nút hình tam giác.
Hãy chậm giận.
Hài hước là gì? Hãy nghe các định nghĩa:
Hài hước là một trạng thái xu hướng của nhận thức đặc biệt để kích thích tiếng cười và cung cấp cho nhu cầu gải trí.
Hài hước là một thể loại trong ngành công nghiệp giải trí được dành riêng để làm cho mọi người cười thông qua những câu chuyện cười, trò đùa và châm biếm.
Câu hỏi của chúng ta hôm nay là Đức Chúa Trời có hài hước không?
Câu trả lời cho câu hỏi này phụ thuộc vào ý nghĩa của “khiếu hài hước”. Nếu điều này có nghĩa là Đức Chúa Trời thích đùa hay phải chăng Ngài là đối tượng của một trò đùa, câu trả lời là không. Đức Chúa Trời vô cùng thánh khiết và đáng sợ, Ngài không thể bị xem thường như một diễn viên hài của các chương trình giải trí hay Ngài không thể đem ra làm trò cười. Những câu chuyện cười về Đức Chúa Trời là bất kính, vô lễ và nhạt nhẽo.
Mặt khác, có bằng chứng trong Kinh Thánh cho thấy Đức Chúa Trời lấy làm vui khi khiến tạo vật của Ngài ngạc nhiên bởi sự lạ lùng và bất ngờ. Điều này nằm ở cốt lõi của sự hài hước. Những lời nói đùa đem lại sự vui cười vì cái kết bất ngờ hoặc sự đổi hướng bất ngờ. Việc một con lừa nói chuyện với Ba-la-am là điều không bình thường. Nhưng việc Ba-la-am nói lại với nó thì thật là khôi hài (Dân số Ký 22:29)! Và thực tế là con lừa nhìn thấy thiên sứ chặn đường (22:27) trong khi “người tiên kiến” là kẻ mù trong câu chuyện.
Câu chuyện về Giô-na có nhiều bài học thần học tuyệt vời. Nhưng những điều này được trình bày thông qua phương tiện của một câu chuyện hài hước. Chúng ta ngạc nhiên bởi sự thật rằng con cá vâng lời Chúa hơn nhà tiên tri, vì khi Đức Chúa Trời truyền lệnh cho Giô-na, ông đã bỏ trốn. Nhưng khi Đức Chúa Trời truyền lệnh cho con cá, nó tuân theo! Cũng có một điều hài hước là các thủy thủ ngoại giáo tôn trọng mạng sống con người hơn Giô-na. Ông muốn mình được ném xuống biển, nhưng họ từ chối và cố gắng cứu con tàu (Giô-na 1:12-13). Cũng vậy lời cầu xin cái chết của Giô-na thật sự là điều hài hước. “Về phần tôi, chết còn hơn sống” (4:8). Bạn có thấy như thế không?
Tôi thấy hài hước ở chỗ, dường như Phao-lô không thể nhớ lại được ông đã làm báp têm cho bao nhiêu người tại Cô-rinh-tô và ông luôn tự điều chỉnh để đảm bảo rằng mình không mắc lỗi (1 Cô-rinh-tô 1: 14-17). Ngay cả một tâm hồn điềm tĩnh nhất cũng mỉm cười khi đọc lời bình luận của Phao-lô rằng những người ủng hộ việc cắt bì nên “tự chặt mình là hơn!” (Ga-la-ti 5:12).
–
Trong khi Đức Chúa Trời dường như có khiếu hài hước ở chỗ Ngài thích làm chúng ta ngạc nhiên với điều gì đó không lường trước được, thì chính Ngài cũng không thể trở thành một trò tiêu khiển được. Điều này là do Đức Chúa Trời không bao giờ ngạc nhiên. Ngài biết sự cuối cùng ngay từ lúc khởi đầu. Ngài biết điểm mấu chốt trước khi một câu chuyện được kể.
Tường Vi biên soạn