Còn ngươi, ngươi còn tìm việc lớn cho mình hay sao? Chớ có tìm kiếm, vì nầy, ta sẽ giáng tai vạ cho mọi loài xác thịt; nhưng ngươi, hễ đi đến đâu, ta cũng sẽ ban mạng sống cho ngươi làm của cướp, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Giê-rê-mi 45:5
Các sự kiện trong chương Kinh Thánh ngắn ngủi này có lẽ đã xảy ra vào khoảng giữa câu 8 và câu 9 chương 36. Thơ ký Ba-rúc đã viết “cuộn sách về sự phán xét” và ông đã đọc cuộn sách này cho Vua Giê-hô-gia-kim cùng các quan chức cấp cao, nhưng vua đã tiêu hủy cuộn sách ấy. Sau đó Giê-rê-mi đã đọc cho Ba-rúc viết một cuộn sách khác. Tất cả công việc nặng nhọc này, cùng với hành động và thái độ của nhà vua, đã khiến Ba-rúc cảm thấy phiền não và nản chí. Nhưng Đức Chúa Trời đã phán cùng Giê-rê-mi, và Giê-rê-mi nói với Ba-rúc để tháo gỡ vấn đề. Khi bạn ở trong hoàn cảnh tương tự, hãy nhớ những điều sau đây.
Đức Chúa Trời hiểu cảm giác của bạn. Tên Ba-rúc có nghĩa là “được phước từ Đức Chúa Trời,” song sau những gì đã xảy ra, ông không hề cảm thấy mình được phước. Theo chương 36, Ba-rúc đã đọc cuộn sách cho dân sự tại đền thờ và sau đó là cho các quan chức nhà vua tại trong cung. Khi nhà vua nghe đọc cuộn sách, ông đã cắt cuộn sánh thành từng mảnh, đốt chúng đi và muốn bắt giữ Ba-rúc, nhưng Chúa đã giấu ông. Sau những việc đã xảy ra, Ba-rúc phải viết lại cuộn sách, chính vì thế mà ông thở than mệt mỏi, ngất đi và không được nghỉ ngơi! Chúng ta không chán ngán công việc Chúa, nhưng chúng ta có thể mệt mỏi trong công tác Chúa. Ba-rúc sẵn sàng hỏi Giê-rê-mi những lời mà Phi-e-rơ đã hỏi Chúa: “Nầy, chúng tôi đã bỏ mọi sự mà theo thầy; vậy thì chúng tôi sẽ được chi?” (Ma-thi-ơ 19:27). Sa-tan đang thì thầm vào tai Ba-rúc rằng: “Ngươi sẽ nhận được gì? Ta có điều tốt hơn cho ngươi đây!” Đức Chúa Trời biết điều đó và Ngài có một giải pháp tốt hơn.
Đức Chúa Trời hiểu chúng ta muốn gì. Tâm điểm của mỗi một vấn đề đó chính là vấn đề của tấm lòng. Ba-rúc mắc phải một vấn đề nghiêm trọng trong tấm lòng và Đức Chúa Trời biết đó là vấn đề gì: Ba-rúc muốn tìm kiếm những công việc lớn lao hơn là những việc mà ông nhận được từ Giê-rê-mi. Ba-rúc xuất thân từ một gia đình rất được quý trọng tại Giu-đa. Ông nội của ông là Ma-a-xê-gia, một vị quan cai thành Giê-ru-sa-lem dưới thời vua Giô-si-a (2 Sử ký 34:8), và anh trai của Ba-rúc là Sê-ra-gia là một quan đại thần của Vua Giê-hô-gia-kim (Giê-rê-mi 32:12; 36:4; 51:59).
Với những “mối quan hệ” như thế, Ba-rúc đã có thể được bổ nhiệm vào trong cung vua và tránh được sự bắt bớ. Nhưng nơi an toàn nhất trong thế gian này đó chính là ở trong ý muốn của Chúa. Rất có thể Ba-rúc nghĩ rằng các lãnh đạo sẽ tiếp nhận lời cảnh báo của Chúa mà ăn năn, và rồi ông sẽ có chỗ đứng tốt giữa vòng dân sự và trong triều đình. Có lẽ đất nước sẽ xảy ra một cuộc phấn hưng như đã xảy ra dưới thời vua Giô-sia và Đức Chúa Trời sẽ giải cứu dân sự. Niềm hy vọng của Ba-rúc ra vô ích, nhưng Đức Chúa Trời biết và Ngài đảm bảo rằng tính mạng của ông sẽ không bị nguy hiểm.
Đức Chúa Trời muốn điều tốt nhất. Chúng ta không cần “những việc lớn và khó” cho bản thân mình; nhưng nhiệm vụ của chúng ta đó là cầu xin Chúa làm “những việc lớn và khó” để Danh Ngài được tôn cao (Giê-rê-mi 33:3). Nếu chúng ta đầu phục tất cả cho Chúa, cũng như Ma-ri khi xưa, thì một ngày trong tương lai chúng ta cũng sẽ có thể nói như bà rằng: “Bởi Đấng Toàn năng đã làm các việc lớn cho tôi” (Lu-ca 1:49). Phá hủy Giu-đa, phá hủy Giê-ru-sa-lem và bắt dân chúng đi lưu đày không khiến Chúa vui lòng, nhưng đó là việc phải xảy ra. Đức Chúa Trời đã ban đất và ban phước cho dân sự, nhưng vì phạm tội, dân sự đã vi phạm giao ước với Ngài nên Chúa phải kỷ luật họ (Giê-rê-mi 45:4). Hơn thế nữa, Giê-rê-mi đã trả giá nhiều hơn Ba-rúc, bởi vì ông đã bị lừa dối, bị cầm tù và bị đánh. Ông thường đau buồn và than khóc cho dân sự là những người sẽ bị lưu đày. Phần thưởng của ông là gì? Ông là một người rất kính sợ Chúa, đến nỗi có người đã nghĩ rằng Đức Chúa Giê-su chính là Giê-rê-mi (Ma-thi-ơ 16:14)! Đó là một lời khen ngợi rất lớn dành cho Giê-rê-mi!
Trong vòng anh em phải ở cho hiệp ý nhau; đừng ước ao sự cao sang, nhưng phải ưa thích sự khiêm nhượng. Chớ cho mình là khôn ngoan.
Rô-ma 12:16
Warren W. Wiersbe
Translated by Vinh Hien