Ôi Chúa! Xin nhớ lại thì giờ tôi ngắn dường nào.
Chúa dựng nên con loài người hư không dường bao!
Thi thiên 89:47
Một số người nói rằng thời gian là một liều thuốc chữa lành tuyệt vời nhưng cũng là một người trang điểm đáng thương hại. Khi đã già, tôi đồng ý với điều này. Mọi người đang sống rồi sẽ già đi, nhưng không phải ai cũng biểu lộ hay sửa chữa dung nhan của mình theo cùng một cách mà sự lão hóa mang lại. Có những lúc dường như thời gian trôi nhanh theo tốc độ của ánh sáng, nhưng cũng có lúc chúng ta cảm giác thấy thời gian nặng nề chầm chậm trôi qua. Có một điều chắc chắn: thời gian luôn lao nhanh về phía trước, và mỗi chúng ta phải quyết định sử dụng nó như thế nào.
Chúng ta có thể lãng phí thời gian trong những điều vô ích. Trong sách Truyền đạo chúng ta có thể tìm thấy ba mươi tám lần từ “hư không hay vô nghĩa” được đề cập. Một trong những giáo sư của chúng tôi dạy rằng trong tiếng Hê-bơ-rơ từ “hư không” có nghĩa là “những gì còn lại sau khi bọt bong bóng của xà phòng tan vỡ.” Vua Sa-lô-môn đã quan sát nhiều khía cạnh của đời sống khi viết sách Truyền đạo. Và cuối cùng trước giả đi đến kết luận rằng đời sống là vô nghĩa. Đời sống không có ý nghĩa chỉ là sự tồn tại về mặt sinh vật học mà không phải là đời sống thực. Chúng ta có thể làm việc vất vả và tiêu xài đồng tiền kiếm được theo ý thích, nhưng chúng ta không thể lấy lại thời gian mà mình đã lãng phí. Nếu Chúa hỏi nhiều người đang đi trên “con đường hư không” này về ý nghĩa của đời sống, họ sẽ không có câu trả lời đúng đắn. Sống cho những điều hư không của thế giới này là một sự lãng phí thời gian.
Chúng ta có thể sử dụng thời gian của mình cho những hoạt động. “Đức Chúa Trời, là Đấng mỗi ngày ban mọi vật dư dật cho chúng ta được hưởng” (1 Ti-mô-thê 6:17), nhưng không phải tất cả mọi sự vui hưởng đều mang lại sự phong phú cho đời sống chúng ta. Khi trưởng thành chúng ta muốn qui về Chúa mọi vinh hiển và xây dựng đời sống của chúng ta trên những giá trị thuộc linh. Đời sống thật sự có ý nghĩa khi chúng ta ban ra những gì chúng ta nhận được. Chúa Giê-su phán, “Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu hột giống lúa mì kia, chẳng chết sau khi gieo xuống đất, thì cứ ở một mình; nhưng nếu chết đi, thì kết quả được nhiều” (Giăng 12:24). Đời sống Cơ đốc chỉ có ý nghĩa khi kết quả cho Chúa. Nếu chỉ sống cho chính mình, chúng ta sẽ đánh mất ý nghĩa của đời sống. Nhưng nếu dâng đời sống của chúng ta lên cho Đấng Christ, chúng ta được cứu rỗi và giúp đỡ người khác nhận được sự cứu rỗi. Những hoạt động cá nhân đơn lẻ vì tư lợi sẽ không làm đẹp lòng Chúa. Chúng ta phải sống và hoạt động vì Chúa và tha nhân.
Chúng ta có thể đầu tư thì giờ của mình cho cõi đời đời. Đời sống liên quan đến sự quản lý thời gian. Chúa ban cho chúng ta sự sống khi được thụ thai và đời sống vĩnh cửu khi qui đạo. Và với cả hai trải nghiệm này đều có những ân tứ và khả năng Chúa ban để sử dụng nhằm tôn vinh Chúa. Đức Chúa Trời không ban cho tôi khả năng của một vận động viên điền kinh hay khả năng của một thợ cơ khí. Ngài ban cho tôi khả năng văn chương, có thể viết lách và sử dụng các từ ngữ để truyền thông sứ điệp Thánh Kinh. Tôi nhận được từ Chúa khả năng nghiên cứu, học tập và truyền đạt những gì mà Chúa đã dạy tôi. Điều này không có nghĩa là mọi tín nhân phải giống như tôi. Không phải ai cũng trở thành mục sư hay người truyền đạo. Tuy nhiên mỗi người trong chúng ta phải phát triển các ân tứ của minh để phục vụ Chúa và người khác nhằm dâng vinh hiển về cho Chúa. Những giá trị, thước đo của thế giới rồi sẽ qua đi. Sứ đồ Giăng viết, “thế gian với sự tham dục nó đều qua đi, song ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời” (1 Giăng 2:17). Chúng ta không được lãng phí thời gian, nhưng phải đầu tư thời gian của mình cho những điều theo ý muốn Chúa sẽ còn lại đời đời.
Trái ngược với sự vĩnh hằng, cuộc sống vốn ngắn ngủi và thời gian vun vút trôi qua thật nhanh. Chúng ta có nhận thức rõ ràng điều này? Tôi nhìn lại cuộc đời mình, chỉ mới hôm qua thôi vừa mới lập gia đình, rồi hai năm sau có đứa con đầu tiên, mà bây giờ đã là một ông già tám mươi tuổi. Chung quanh tôi là những đứa cháu! Cõi đời đời rồi cũng sẽ đến nhanh. Chúng ta sẽ đứng trước ngai Đấng Christ, và mọi công việc của chúng ta sẽ được phán xét.
Hãy đầu tư thì giờ ngắn ngủi của mình cho những giá trị thuộc linh vĩnh cửu. Phần chia lãi phước hạnh thuộc linh là vô lượng, bây giờ và cho đến đời đời.
Vả lại, cái điều người ta trông mong nơi người quản trị là phải trung thành.
1 Cô-rin-tô 4:2
Warren W. Wiersbe
Translated by Hon Pham