Hỡi sự vinh hiển ta, hãy tỉnh thức!
Hỡi cầm sắt, hãy tỉnh thức!
Chính mình tôi sẽ tỉnh thức thật sớm.
Thi thiên 57:8
Nhà tự nhiên học người Mỹ Henry David Thoreau đã viết trong tác phẩm Walden vào một buổi sáng, “giờ thức tỉnh ….là giờ đáng nhớ nhất trong ngày.” Không có ai đồng ý với ông! Thoreau đã viết những lời này khi ông ở trong một căn lều giữa rừng. Còn Đa-vít viết Thi thiên 57 khi đang ở trong hang ẩn nấp để né tránh sự truy sát của Sau-lơ. “Linh hồn tôi ở giữa các sư tử; Tôi nằm giữa những kẻ thổi lửa ra. Tức là các con loài người có răng giống như giáo và tên. Và lưỡi chúng nó khác nào gươm nhọn bén.
Hỡi Đức Chúa Trời nguyện Chúa được tôn cao hơn các từng trời; Nguyện sự vinh hiển Chúa trổi cao hơn cả trái đất! ” (Câu 4-5). Nhiều người cho rằng dậy sớm vào buổi sáng là một hành động khó khăn, nhưng Đa-vít đã “trình bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, và trông đợi” (Thi. 5:3) vào sáng sớm. Có ba sự thức tỉnh mà các tín nhân phải cầu nguyện hàng ngày.
“Lạy Chúa, xin tỉnh thức linh hồn tôi!” Từ vinh hiển (glory) cũng có nghĩa là “con người bên trong,” vì vậy Đa-vít đã cầu xin Chúa phục hưng linh hồn của chính mình. Nếu con người bên trong của Đa-vít không nhận được năng lực thuộc linh từ chính Đức Chúa Trời, thì làm thế nào ông có thể chiến thắng kẻ thù và phục vụ Chúa? Nếu không có sự trợ giúp từ Đức Chúa Trời, liệu Đa-vít và quân đội của ông có giành được chiến thắng? Có thể nói rằng sự sống thuộc linh bên trong chúng ta sẽ quyết định sự thành bại bên ngoài. Đa-vít lệ thuộc vào Đức Chúa Trời và Ngài không để ông phải thất bại. Ông viết trong Thi thiên 18: “Đức Chúa Trời thắt lưng tôi bằng năng lực. Và ban bằng đường tôi.” (câu 32). Mỗi buổi sáng trước khi thân thể di chuyển ra khỏi giường, phải bảo đảm rằng con người bên trong chúng ta đã tỉnh thức với một tâm trí minh mẫn. “Nhưng tôi sẽ ca hát về sức lực Chúa: Phải, buổi sáng tôi sẽ hát lớn tiếng về sự nhân từ Chúa” (Thi. 59:16). Một trong những phương cách tốt nhất để linh hồn chúng ta ở trong trạng thái sẵn sàng là trước khi đi ngủ dành thì giờ suy ngẫm Lời Chúa, và buổi sáng thức dậy với thì giờ tĩnh nguyện với Chúa. “Lấy làm vui vẻ về luật pháp của Đức Giê-hô-va. Và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm” (Thi. 1:2).
“Lạy Chúa, xin đánh thức trong tôi một bài ca ngợi!” Đa-vít đã chơi rất hay một số nhạc cụ và viết nhiều bài hát ca ngợi và tạ ơn Chúa. Chúng ta chào đón một ngày mới đến với những phước hạnh Chúa ban, và hãy tuôn tràn lời ngợi khen cảm tạ Chúa từ nơi sâu thẳm của tấm lòng. Đa-vít ngợi khen Chúa trước khi mặt trời mọc. Chúng ta than thở hay ngợi khen Chúa về sự nhân từ Ngài trước bình minh? “Đức Giê-hô-va ôi! Buổi sáng Ngài sẽ nghe tiếng tôi; Buổi sáng tôi sẽ trình bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, và trông đợi” (Thi. 5:3). Bất cứ ai cũng có thể ca hát sau khi chiến thắng, nhưng người có đức tin nơi Chúa sẽ ca hát trước mỗi trận đánh. Đọc lại 2 Sử ký 20:21-25, để thấy cách mà Giô-sa-phát bước vào trận chiến.
“Hỡi Chúa, xin đánh thức mặt trời!” Đa-vít hy vọng rằng lời ngợi ca của ông sẽ làm tỉnh thức mặt trời. Đa-vít là một trong số nhiều người thức dậy sớm trong Kinh Thánh. Nếu chúng ta muốn Chúa ở cùng với chúng ta suốt cả ngày, chúng ta phải gặp Ngài vào mỗi sáng sớm. Các khuôn mẫu cho điều này là Áp-ra-ham (Sáng. 22:3), Gia-cốp (Sáng. 28:18), Môi-se (Xuất. 8:20; 9:13; 24:4; 34:4), Giô-suê (Giô-suê 6:12; 7:16; 8:10), Gióp (Gióp 1:5) và Chúa Giê-su (Mác 1:35-38; Lu-ca 4:42; 21:35-38). Trước khi đọc báo, trả lời điện thoại hay bất kỳ một loại công việc nào khác khiến chúng ta bị chi phối, hãy gặp Đức Chúa Trời trước hết vào mỗi sáng sớm thông qua việc suy ngẫm Lời, cầu nguyện, chờ đợi nghe được sự hướng dẫn từ Ngài cho các mục vụ hay công việc của chúng ta. Có một bài Thánh Ca viết rằng: “Lo biệt giờ nên thánh ra”. Và biệt riêng thì giờ thánh tốt nhất là buổi sáng sớm trong ngày. Trước khi bước vào một ngày bận rộn cới các công tác khác nhau Chúa Giê-su đã dành thì giờ ở với Cha vào mỗi sáng sớm.
Bất luận điều gì có thể xảy ra trong ngày, thì mỗi sáng sớm là khởi đầu cho chúng ta với Đức Chúa Trời. Ngài sẽ tiếng chúng ta cầu nguyện, bởi vì Ngài không bao giờ ngủ (Thi. 121:3-4).
Ấy là nhờ sự nhân từ Đức Giê-hô-va mà chúng ta chưa tuyệt. Vì sự thương xót của Ngài chẳng dứt;
Mỗi buổi sáng thì lại mới luôn, sự thành tín Ngài là lớn lắm.
Ca thương 3:22-23
Warren W. Wiersbe
Translated by Admin