Thứ Năm , 14 Tháng Mười Một 2024
Home / MỖI TUẦN MỘT SỨ ĐIỆP / Người Việt Cần Biết

Người Việt Cần Biết

NGƯỜI VIỆT CẦN BIẾT

VIETNAMESE

 

Có một chuyện ngụ ngôn mà tôi rất thích xin kể ra sau đây:

“Ngày kia có một chú khỉ nhỏ quyết định đi chơi lang thang trong rừng. Chú khỉ không biết đi đâu nhưng đã khởi hành từ lúc sáng sớm. Chú nhảy từ cành cây nầy qua cành cây khác cho đến khi thấy mệt. Rồi chú khỉ gặp chàng Bò Tót. Chàng Bò Tót hỏi, “Chú trẻ đi đâu đó?” Chú khỉ trả lời rằng chú không biết đi đâu nhưng bây giờ đã mệt rồi. Chàng Bò Tót nói, “Vậy leo lên lưng tôi để tôi chở chú đi.” Chú khỉ con leo lên lưng Bò Tót và chúng đi với nhau cách chậm rãi.

Sau một lúc có một chim Ðại Bàng mẹ rất lớn bay theo. Chim Ðại Bàng mẹ hỏi, “Chú khỉ trẻ, chú đang đi đâu đó?” Chú khỉ trả lời, “Cháu không biết nhưng chắc chắn cháu đang đi chậm lắm.” Chim Ðại Bàng nói, “Vậy hãy để ta ôm chú lên và bay nhanh hơn nhé.” Chú khỉ trẻ nói, “Vậy thì tốt lắm!”

Thế là chim Ðại Bàng mẹ cắp chú khỉ trong đôi chân mạnh mẽ của nó và bay thật nhanh về tổ. Chim mẹ lẫn chim con trong tổ vui vẻ vì thấy chú khỉ. Bầy chim đã xúm lại xé xác chú khỉ làm mồi cho bữa ăn tối.”

Từ câu chuyện trên tôi thấy mình tìm ra được một bài học quan trọng. “Nếu bạn không biết bạn đang đi đâu thì chắc chắn bạn sẽ đi đến một nơi mà bạn không muốn đến.”

Thử hỏi bạn đang đi đâu và bạn có biết chắc mình sẽ về đâu chưa? 

Người Việt Nam xưa thường nhắc câu, “Khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống.”  Kinh nghiệm nầy cho thấy sống hay chết liên quan đến sự biết hay không biết. Hồi trẻ tôi có nghe một cụ già nói đến câu nầy một cách thích thú. Nghe nói người đầu tiên nói câu nầy là cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Câu nói nầy nay đã trở thành một thành ngữ được nhiều người biết đến và hay trưng dẫn ra trong những câu chuyện người  già nhắc lại cho người trẻ. Trong sách lịch sử cũng thấy nói đến chuyện nầy. Khôn. Dại. Sống. Chết.

Ngày xưa, vua Ai Công, nước Lỗ, hỏi Ðức Khổng Tử:

– Người khôn có sống lâu không?

Khổng Tử đáp:

– Có khôn thì sống lâu, chứ dại thì sống lâu sao được!  Người ta có thứ chết, tự mình làm cho mình chết, chứ không phải số mệnh đáng chết mà chết: Ăn uống không chừng mực, thức ngủ không điều độ, làm lụng khó nhọc quá, lười biếng, chơi bời quá, người như thế phải chết về bệnh tật. Phận là người dưới mà can phạm người trên, lòng tham muốn không chừng, tính yêu cầu không chán, người như thế thì chết về hình pháp. Mình ngu mà kình địch với người khôn, mình yếu mà khinh bỉ người mạnh; không biết lượng sức mình mà cứ giận dữ làm liều, người như thế thì chết về binh đao. Ba thứ chết ấy, thực không phải là số mệnh, chỉ tự mình giết mình mà thôi.” (Trích Thành Ngữ Ðiển Tích Danh Nhân Từ Ðiển của Trịnh Vân Thanh, NXB: Xuân Thu, 1966).

Cụ Phan Bội Châu, một danh nhân Việt Nam yêu nước cũng có viết,

“Khôn thì người ghét, tìm cách mưu hại cho chết; dại thì dễ bị dìm, bị hại, cũng chết; chỉ có người biết tùy thời mà hành động, gặp lúc địch mạnh thì ẩn nhẫn tránh xa để rèn luyện sức mạnh; đợi lúc địch yếu hoặc bận tay với kẻ khác thì xông đánh bất thình lình, có vậy mới sống được.” (Theo Việt Nam Tự Ðiển –Tác giả Lê Văn Ðức). 

BIẾT ÐỂ SỐNG TRÊN ÐỜI LÀ CẦN THIẾT

 

“Biết thì sống.” Câu nói nầy thật là hay. Vấn đề biết hay không biết thật là quan trọng. Thật ra, chữ “biết” lúc nào và ở đâu cũng rất quan trọng. Nhờ biết thích nghi với hoàn cảnh mà dân tộc Việt Nam tồn tại cho đến ngày nay và cũng nhờ ham hiểu biết mà đầu óc dân Việt không thua gì các dân tộc khác trên thế giới. Chúng ta có thể tự hào về dân tộc Việt Nam trên nhiều phương diện.

Ở tại Hoa Kỳ, hầu như ngành nào quan trọng cũng có người Việt Nam chen chân sánh bước.  Học sinh Việt Nam nhiều em nổi tiếng học giỏi. Nhiều công nhân Việt Nam được chủ nhân công ty kính nể vì khả năng thông thạo công việc và tính cần cù, tháo vát.  Truyền thống ham học, trọng tri thức vẫn sống mạnh giữa cộng đồng người Việt. Tinh thần “thờ cha kính mẹ” hay “kính lão đắc thọ” của người Việt không kém thua chút nào so với các dân tộc khác. Biết để sống là giá trị trường tồn của dân tộc Việt xưa nay.

Muốn biết chúng ta cần dừng lại lắng nghe, học hỏi và nghiên cứu thêm, nhưng nhiều người Việt cũng hay nói cách chủ quan, “Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.” Câu nói nầy có thể dẫn đến thái độ bịt tai lại đối với nhiều điều mới mẻ đáng biết, đáng nghe. Tôi mong bạn sẽ không dùng câu nói đó ở đây. Ðiều tôi muốn trình bày với bạn có thể là điều quan trọng nhất bạn đang cần biết. Ðây là sự hiểu biết tâm linh mà nhiều người không để ý và có lẽ chính bạn cũng không để ý đến giữa những bận rộn của cuộc đời nầy. Nhưng đây là một nhu cầu cần thiết. Thân thể bạn cần ăn uống hít thở để sống. Linh hồn bạn cũng cần sống như vậy không kém. Biết thì sống. Không biết thì chết.

 

BIẾT ÐỂ SỐNG ÐỜI ÐỜI LÀ CẦN THIẾT NHẤT VÀ QUAN TRỌNG NHẤT

Sống không phải chỉ là hiện hữu nhưng là sống một cách có giá trị, có ý nghĩa và có mục đích. Thời gian chúng ta sống trên đời nầy thật là ngắn ngủi so với cõi đời đời.   Ðời nầy ta thấy được, đời sau ta chưa thấy. Nhưng những gì thấy được chỉ là tạm, còn những gì chúng ta không thấy được là vô cùng vô tận. Ðời nầy tạm bợ, đời sau lâu dài.  Kinh Thánh nhắc nhở, “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần rồi chịu phán xét.”  Chết thể xác không phải là hết, chết chỉ là cánh cửa mở ra dẫn ta vào cõi vĩnh hằng. Người Việt chúng ta quen thuộc với câu nói, “Sinh ký tử quy,” hay, “Sống là cõi tạm, chết là cõi về.” Chúng ta biết nhiều về cõi tạm nhưng biết rất ít cõi về. Chúng ta thường lo đầu tư cho cõi tạm mà không biết lo đầu tư cho cõi vĩnh hằng. Chúng ta quên rằng sống trên đời nầy là để chuẩn bị cho cuộc sống đời sau. Chúng ta sẽ ứng hầu trước Ðấng Tạo Hóa. Chúng ta sẽ phải trả lời những câu hỏi của Ngài.

Vì vậy, chữ biết thật sự cần thiết là phải biết chuẩn bị cho cuộc hành trình đi về cõi đời đời của mỗi chúng ta. Ca dao Việt Nam có câu, “Biết được cơ Trời việc đời chẳng khó.”  Nhưng thử hỏi làm sao biết được cơ Trời?

Nếu Ðức Chúa Trời không bày tỏ cho chúng ta biết gì về ý muốn của Ngài, về cõi đời đời, về bí quyết sự sống vĩnh phúc, thì không một người khôn ngoan, không một nhà hiền triết nào có thể giúp cho chúng ta được. May thay, chúng ta có một tin mừng.  Chúng ta có thể đặt câu hỏi đó với Chúa Giê-su là Con Trời giáng thế. Ngài là Trời trở thành Người. Ngài không bị giới hạn bởi không gian và thời gian. Sự hiểu biết của Ngài hoàn toàn trọn vẹn. Ngài có thể cho chúng ta biết câu trả lời chân chính nhất. Ngài có thể tiết lộ cơ Trời về sự sống đời đời cho chúng ta vì Ngài là Ðấng duy nhất từ xưa đến nay đã chiến thắng sự chết và đang sống đời đời. Ngài đang cầm chìa khóa của sự sống và sự chết.

– “Lạy Chúa Cứu Thế, xin Ngài dạy chúng con biết cách làm thể nào để hưởng được sự sống đời đời?”

– “Ta đã phán dạy rõ ràng điều đó trong Kinh Thánh rồi.”

– “Kinh Thánh có nhiều câu, vậy Ngài dạy câu đó ở đâu?”

– “Câu đó được chép ở sách Tin Lành Giăng chương 17 câu 3. Hãy học thuộc lòng và nhớ làm theo. Các con sẽ biết lẽ thật và lẽ thật sẽ giải phóng các con.”

Mời bạn hãy cùng tôi đọc lớn tiếng câu Kinh Thánh nầy:

“SỰ SỐNG ÐỜI ÐỜI LÀ NHẬN BIẾT CHA, LÀ ÐỨC CHÚA TRỜI CÓ MỘT VÀ THẬT VÀ CHÚA CỨU THẾ GIÊ-SU MÀ CHA ÐÃ SAI ÐẾN” (Giăng 17:3).

 

NGƯỜI VIỆT CẦN BIẾT ÔNG TRỜI LÀ

CHA THIÊN THƯỢNG CÓ MỘT KHÔNG HAI 

Sự sống đời đời là nhận biết Ðức Chúa Trời có một. 

Người Việt đa số đều kính Trời, tin Trời, kêu Trời, cầu Trời, thờ Trời, sợ Trời và đôi khi than Trời nhưng nhiều người vẫn chưa biết cách nào để làm đẹp lòng Trời và cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng để chầu Trời. Có thể nói người Việt biết sơ giao về Ông Trời nhưng chưa biết chính Ðức Chúa Trời cách thâm giao như đáng phải biết.

ban-ong-thien

BIẾT ÔNG TRỜI LÀ CHA LOÀI NGƯỜI

Chim có tổ người có tông. Người Việt cần biết Ông Trời là Ðấng sinh thành tổ tông của chúng ta. Chúa Cứu Thế dạy chúng ta cầu Trời: “Lạy Cha chúng con ở trên trời.” Ðức Chúa Trời là Ðấng Tạo Hóa nhưng Ngài còn là Cha của loài người chúng ta. Từ ban đầu Ngài đã dựng nên loài người. Ngài dựng nên người nam và người nữ. Ngài dựng nên loài người theo hình ảnh của Ngài, có đặc tính giống Ngài. Ðặc tính đó là ý thức khôn ngoan, là tự do lựa chọn, là khả năng lý luận và phân biệt đúng sai, là cảm xúc và quyết định, là suy tư và sáng tạo, là có sự sống linh hồn vĩnh cửu… Không một loài vật nào có được những đặc tính quý báu cao cả như loài người. Con giống cha, loài người giống Ðức Chúa Trời.

BIẾT CHỈ CÓ MỘT ÔNG TRỜI MÀ THÔI

Thế gian có nhiều chủ thuyết sai lầm hoặc phủ nhận Trời hoặc nhầm lẫn về Trời, chẳng hạn thuyết đa thần (tin có nhiều thần linh ở khắp mọi nơi), thuyết phiếm thần (tin vạn vật là thần, thần là vạn vật) và thậm chí có thuyết vô thần (tin không có Ðấng Tạo Hóa).

Ðây là sự thoái hóa trong niềm tin của con người về Ðấng Sáng Tạo. Từ ban đầu tổ phụ loài người tin tưởng độc thần, về sau con cháu loài người quay lưng lại với Cha thiên thượng, bỏ nhà Cha đi xa, đến lúc quên mất cội nguồn, không còn nhận biết Cha và không thể trở về nhà Cha. Từ đó do nhu cầu tâm linh đang thiếu vắng, loài người đã sản sinh và chấp nhận đa thần, rồi phiếm thần, rồi vô thần. Ðây là những niềm tin xa cội xa nguồn, xa hẳn lẽ thật giống như đứa con bỏ nhà cha đi hoang.

Nếu tin mọi vật tự nhiên mà có, không do ông Trời dựng nên, như thuyết vô thần chủ trương thì người ta phải tin hư không tạo ra tất cả, vô sinh tạo ra sự sống, tình cờ tạo ra trật tự, hỗn loạn tạo ra thông tin, vô thức tạo ra ý thức và vô lý tạo ta hữu lý. Nếu tin đủ thứ thần linh như thuyết đa thần thì cũng giống như chẳng tin một thần linh nào.  Và nếu tin thần là vạn vật và vạn vật là thần như thuyết phiếm thần thì không ai biết ai là Ðấng Tạo Hóa và ai là tạo vật, chẳng khác nào nói chủ nhà là cái nhà hay nói kiến trúc sư là kiến trúc.

Ma quỷ là kẻ thù của cả Trời lẫn người, luôn tìm mọi cách để lừa dối, thậm chí đã lợi dụng tối đa các chủ thuyết sai lầm nầy, nhằm lôi kéo loài người xa cách Ðức Chúa Trời chân thật duy nhất.

Sự thật quan trọng chúng ta cần biết là chỉ có một Ðức Chúa Trời là Cha Thiên Thượng mà thôi.

Sứ đồ Phao-lô đã viết, “Chúng ta biết thần tượng trong thế gian thật là hư không, chỉ có một Ðức Chúa Trời, chớ không có thần nào khác. Thật người ta xưng có các thần khác, hoặc ở trên trời, hoặc ở dưới đất, (bởi đó họ thờ nhiều thần nhiều chúa), về phần chúng ta, chỉ có một Ðức Chúa Trời mà thôi, là Ðức Chúa Cha, muôn vật bởi Ngài mà ra, và chúng ta hướng về Ngài; lại chỉ có một Chúa mà thôi, là Ðức Chúa Giê-su Christ, muôn vật đều nhờ Ngài mà có, và chúng ta cũng vậy” (1 Cô-rinh-tô 8:4-6). 

 

BIẾT ÔNG TRỜI HẰNG SỐNG

Ðức Chúa Trời đang sống và đang điều khiển vũ trụ. Ngài không bị chi phối bởi không gian và thời gian. Ngài là Ðấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi. Vũ trụ được sáng tạo cũng do Ngài và tồn tại cũng do Ngài. Thế giới vẫn đang vận hành theo quy luật thiên nhiên mà Ngài đã định: ngày đêm, năm tháng, thời tiết, nắng mưa, xuân hạ thu đông. Muôn loài vạn vật vẫn đang sinh sôi nẩy nở, nhân loại ngày càng văn minh tiến bộ không ngừng. Lương tâm con người vẫn âm thầm làm chứng trong tâm hồn mỗi người. Nhiều người đang thờ Trời và đang cầu Trời. Ðạo Trời vẫn được truyền bá. Tất cả những sự kiện và hình ảnh sống động chung quanh ta là những thực chứng không thể chối cãi về một Ðức Chúa Trời hằng sống.  Ngài đang sống nghĩa là Ngài đang quan tâm, đang biết, đang nghe và đang muốn nói chuyện với chúng ta.  Ngài đang sống nghĩa là Ngài có quyền biến đổi đới sống con người. Ngài có quyền thay đổi hoàn cảnh của bạn và tôi. 

“Nguyền xin sự tôn quý vinh hiển đời đời vô cùng về nơi Vua muôn đời, không hề hư nát, không thấy được, tức là Ðức Chúa Trời có một mà thôi! A-men” (1 Ti-mô-thê 1:17).

NGƯỜI VIỆT CẦN BIẾT ÔNG TRỜI LÀ ÐẤNG CHÂN THẦN

Sự sống đời đời là nhận biết Ðức Chúa Trời có thật. 

Chúng ta chẳng những cần biết Ðức Chúa Trời duy nhất nhưng cũng cần biết Ðức Chúa Trời là thật chứ không phải giả, là Chân Thần chứ không phải tà thần. Chỉ có một Chân Thần nhưng có rất nhiều tà thần. Ánh sáng thật chỉ có một nhưng ánh sáng ảo thì rất nhiều.

Ðức Chúa Trời là Chân Thần đã tự mạc khải rõ ràng qua thiên nhiên, qua Kinh Thánh và qua Con Trời. Tà thần do con người tưởng tượng suy tôn. Tà thần ẩn nấp nơi những hình tượng vô tri vô giác do bàn tay con người chạm trổ nên để quỳ lạy, tôn thờ và cầu khẩn. Tà thần do Ma quỷ dựng lên để lừa dối loài người. Tà thần cũng lợi dụng nhu cầu tâm linh bức xúc của con người trong các tôn giáo để lôi kéo loài người xa cách Chân Thần. Tà thần cần người cúng tế và người “mê tín dị đoan.” Tà thần là Ma quỷ giả làm thiên sứ.

Chúng ta cần biết rõ Chân Thần sáng láng, tà thần tối tăm. Chân Thần thiện, tà thần ác. Không có gì xấu nơi Chân Thần, không có gì tốt nơi tà thần. Biết Chân Thần hữu ích, biết tà thần vô ích. Nhờ Chân Thần được cứu, cậy tà thần hư vong. Biết Chân Thần được giải phóng, theo tà thần bị nô lệ và tuyệt vọng, trầm luân.

Sứ đồ Phao-lô giải thích, Chúng tôi chẳng theo sự dối gạt, và chẳng giả mạo lời Ðức Chúa Trời, nhưng trước mặt Ðức Chúa Trời chúng tôi tỏ bày lẽ thật, khiến lương tâm mọi người cho chúng tôi là đáng chuộng.  Nếu Tin Lành của chúng tôi còn che khuất, là chỉ che khuất cho những kẻ hư mất, cho những kẻ chẳng tin mà chúa đời nầy đã làm mù lòng họ, hầu cho họ không trông thấy sự vinh hiển chói lói của Tin Lành Ðấng Cứu Thế, là ảnh tượng của Ðức Chúa Trời” (2 Cô-rinh-tô 4:2-4).

BIẾT PHÂN BIỆT CHÂN THẦN VỚI TÀ THẦN

Người Việt hay lẫn lộn giữa Ðức Chúa Trời Chân Thần với vô số các thần linh đang được cúng thờ. Từ thần linh ở địa phương đình làng cho đến những thần linh du nhập từ nước khác. Chẳng hạn người ta hay nhắc đến Ngọc Hoàng Thượng Ðế do người Trung Hoa tưởng tượng. Ngọc Hoàng Thượng Ðế không phải là chân thần, càng không phải là Ông Trời mà người Việt tôn thờ. Do không biết Chân Thần nên cũng có người vô tín, bất kính hoặc theo thói quen đã sử dụng danh Trời làm chơi, lẫn lộn, coi thường. Có người nói, “Tốt quá Trời” nhưng cũng nói “Xấu quá Trời!” hoặc “Ác quá Trời!” Có người gọi khách hàng là thượng đế, có người tin những huyền thoại như con cóc đi kiện ông trời, tề thiên đại náo thiên cung, hoặc 23 Tết ông táo về chầu trời…

Chắc chắn những khái niệm sai lầm, giả dối như thế không phải là sự hiểu biết chân chính về Ðức Chúa Trời chân thật. Kinh Thánh cảnh cáo, “Chớ tự dối mình; Ðức Chúa Trời không chịu khinh dễ đâu, vì ai gieo giống chi thì gặt giống ấy” (Ga-la-ti 6:7).

Người Việt cần cương quyết từ bỏ tà thần (mê tín dị đoan) và trở về ngay với Chân Thần.

NGƯỜI VIỆT CẦN BIẾT NAN ÐỀ DUY NHẤT

Kinh Thánh chỉ rõ mọi người đều phạm tội với Trời, đi sai đường lối của Trời, kể cả người Việt Nam chúng ta.

“Vì mọi người đều đã phạm tội, hụt mất sự vinh hiển của Ðức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23).

Do lòng khao khát biết Trời để mong thờ Trời cho phải lẽ, người Việt đã tiếp thu những ý niệm khác nhau về Ông Trời. Phần lớn những ý niệm và cung cách thờ Trời của người Việt đều không đúng theo lẽ thật và cần phải điều chỉnh cho đúng với chân lý của Trời. Kinh Thánh chỉ dẫn, “Ðức Chúa Trời là Thần nên ai thờ phượng Ngài phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ phượng.”

Có thể nói nhiều người Việt Nam không biết chắc mình thờ Trời như thế nào mới phải lẽ và đúng theo ý Trời. Lý do là vì họ không biết Ðức Chúa Trời đã bày tỏ ý muốn của Ngài trong Kinh Thánh.

Có người muốn thờ Trời nhưng cũng muốn thờ hết thảy những thần linh tưởng tượng khác. Ngoài ra cũng vì chưa biết tánh Trời là thánh khiết, công bình và kỵ tà nên họ lầm tưởng nghĩ rằng nên thờ luôn các thần khác cho đủ, cho tiện, cho khỏi thiệt thòi. Lý do là vì họ không biết Ðức Chúa Trời là Ðấng có một và thật.

Có người muốn thờ Trời nhưng cũng muốn thờ người vì tưởng rằng danh nhân hay ông bà đã qua đời có thể ban phước hay giáng họa cho mình. Lý do là vì họ chưa biết con người chỉ được phép thờ phượng và cầu nguyện với một Ðức Chúa Trời mà thôi.

Có người nhận lãnh đủ thứ ơn Trời nhưng phủ nhận ơn Trời và không hề biết mở miệng cảm ơn Trời. Lý do là vì họ không biết mình là ai, Trời là ai.

Những thái độ như vậy phản ánh tâm tánh tội lỗi, kiêu ngạo, tham lam, ích kỷ, phạm thượng, phản nghịch của loài người.  Mọi người đều phạm tội với Trời và nếu không được Trời tha thì chắc chắn sẽ bị hình phạt theo luật Trời. Chúa Cứu Thế đã cảnh cáo, Ta nói cùng các ngươi… nếu các ngươi chẳng ăn năn, thì hết thảy cũng sẽ bị hư mất như vậy.”

 

NGƯỜI VIỆT CẦN BIẾT CON TRỜI

ÐÃ GIÁNG THẾ LÀM NGƯỜI ÐỂ CỨU NGƯỜI 

Sự sống đời đời còn là nhận biết Con Một của Ðức Chúa Trời.

Khi phạm tội với Trời, loài người đã trở nên thù nghịch và xa cách Ðức Chúa Trời.  Càng ngày hố sâu tội lỗi và xa cách đó càng lớn thêm. Loài người không còn nhận biết Ðức Chúa Trời hằng sống, có một và thật nữa. Số phận của loài người là hư mất cũng như số phận Ma quỷ cuối cùng sẽ là diệt vong. Nhưng Ðức Chúa Trời không muốn loài người hư mất, Ngài đã tìm phương cứu vớt loài người. Ngài đã đi tiên phong tìm đến với loài người. Ngài như người cha đi tìm đứa con đã bỏ nhà đi hoang. Ngài như người chăn đi tìm con chiên lạc. 

“Ðời xưa, Ðức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách, rồi đến những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Con mà Ngài đã lập lên kế tự muôn vật, lại bởi Con mà Ngài đã dựng nên thế gian; Con là sự chói sáng của sự vinh hiển Ðức Chúa Trời và hình bóng của bản thể Ngài, lấy lời có quyền phép Ngài nâng đỡ muôn vật; sau khi Con làm xong sự sạch tội, bèn ngồi bên hữu Ðấng tôn nghiêm ở trong nơi rất cao… ” (Hê-bơ-rơ 1:1-3).

BIẾT CHÚA CỨU THẾ DUY NHẤT

dieu chính 1

Ðức Chúa Trời tìm thấy giải pháp tốt nhất để cứu người là phải trở nên người.

Với quyền năng vô biên Con Trời đã hóa thân thành người. Ngài đã giáng sinh làm người, sinh quán tại Na-xa-rét, nước Do Thái, hơn 2,000 năm trước. Ngài được gọi là Ðức Giê-su, người Na-xa-rét. Kinh Thánh làm chứng, “Ngôi Lời đã giáng thế làm người cư ngụ giữa chúng ta, tràn đầy ân sủng và chân lý. Chúng tôi đã tận mắt chiêm ngưỡng vinh quang Ngài, là vinh quang của Con Một đến từ Cha” (BDM – Giăng 1:14).

Bạn không thể tin Ông Trời mà không tin Con Trời là Chúa Cứu Thế Giê-su. Danh “Giê-su” là do Ðức Chúa Cha đặt tên trước khi Con Ngài giáng thế. Danh “Giê-su” có nghĩa là “Cứu Thế.” Nhiều lần từ trời cao Ðức Chúa Trời xác chứng lớn tiếng, “Nầy là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta mọi đường.”

Bạn không thể tin Ông Trời mà không nhờ cậy Con Trời là Chúa Cứu Thế Giê-su. Sống giữa loài người, Chúa Giê-su tỏ ra “là Con Một ở trong lòng Cha, là Ðấng giải bày Cha cho chúng ta biết.” Ngài biết rõ những gì chỉ có Ông Trời biết, Ngài biết cả quá khứ lẫn tương lai, cả chuyện trên trời lẫn chuyện dưới đất. Lời người ta chưa nói ra Ngài đã biết cả rồi. Ngài nói những lời chỉ Ông Trời nói được, Ngài làm những việc chỉ Ông Trời làm được. Ngài là hiện thân thấy được của Ðức Chúa Trời không thấy được.

Hơn ba mươi năm sống trên thế gian, Ngài đã đi khắp các thành, các làng, giảng Tin Lành về Nước Trời, Ngài đào tạo môn đồ, Ngài dạy dỗ dân chúng, Ngài làm phước cho mọi người kể cả làm ơn cho những kẻ thù nghịch với Ngài. Là Con Trời sống giữa loài người, Ngài cảnh cáo, Ngài làm gương, Ngài tha tội, Ngài an ủi, Ngài làm phép lạ, Ngài hòa mình với mọi người và chịu khổ với loài người. Ngài cảm thương loài người giống như chiên đi lạc, ai theo đường nấy. Ngài biết nhu cầu loài người cần được chăn dắt như con chiên cần người chăn. Số phận con chiên đi lạc là sa xuống hố thẳm hoặc bị thú dữ ăn thịt. Ngài là người chăn hiền lành, Ngài đi tìm chiên lạc và vì chiên phó mạng sống mình.

Ngài đang tìm kiếm chính bạn và tôi hôm nay. Ngài đã tìm được tôi và tôi đã tìm được Ngài, còn bạn thì sao?

BIẾT GIẢI PHÁP DUY NHẤT

Tình yêu làm được mọi sự. Với tình yêu tuyệt đối cao cả, Ngài đã làm điều mà không một triết gia, giáo chủ nào làm được, Ngài đã tự nguyện hy sinh mạng sống trên thập tự giá, đổ huyết ra để đền tội cho toàn thể loài người. 

“Nầy, tại sao Cha yêu ta:  Ấy vì ta phó sự sống mình để được lấy lại. Chẳng có ai cất sự sống ta đi, nhưng tự ta phó cho; ta có quyền phó sự sống, và có quyền lấy lại; ta đã lãnh mạng lịnh nầy nơi Cha ta” (Giăng 10:17-18). 

Sự nhiệm mầu của thập tự giá thật lạ lùng không một ai hiểu thấu. Tại thập tự giá, Con Trời đã chịu chết thế một lần đủ cả cho toàn thể nhân loại. Tại thập tự giá, Con Trời đã dang rộng hai tay ra giống như chiếc cầu to lớn nối liền trời với đất, nối liền người với người hòa giải với nhau. Tại thập tự giá, chúng ta còn kinh nghiệm ý nghĩa của sự công bình, ân điển và thương xót đúng theo bản tính của Ðức Chúa Trời. Công bình là Ngài phạt người đáng phạt. Con Trời đã chịu phạt thế và sự công bình đã thỏa mãn. Ân điển là Ngài ban cho chúng ta điều chúng ta không đáng hưởng. Ngài đã ban cho chúng ta sự sống đời đời. Thương xót là Ngài không ban cho chúng ta điều chúng ta đáng lãnh chịu. Ngài đã không ném chúng ta vào hỏa ngục. Ngài muốn chúng ta được lên thiên đàng. Ðó là ý nghĩa của nhịp cầu thập tự giá.

Nhưng nhịp cầu chỉ có giá trị khi có người tin cậy đi qua. Hôm nay bạn và tôi có thể bước qua chiếc cầu thập giá để đến gặp Ðấng Chân Thần. “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài tức là tin danh Ngài, thì Ngài ban cho quyền ph1p trở nên con cái Ðức Chúa Trời” (Giăng 1:12). 

NGƯỜI VIỆT CẦN NHẬN TỘI VỚI TRỜI VÀ CẦU TRỜI

ÐỂ ÐƯỢC SỰ SỐNG ÐỜI ÐỜI 

Biết lẽ thật và thực hành theo lẽ thật mới gọi là biết thật. Nhận biết Ðức Chúa Trời hằng sống, có một và thật đồng thời nhận biết Chúa Cứu Thế Giê-su là Con Trời giáng thế, bạn và tôi phải chứng tỏ bằng hành động vâng lời Ngài. Vâng lời Ngài là bạn tin cậy Ngài. Tin cậy Ngài, bạn làm vui lòng Ngài. Kinh Thánh chép, “Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài; vì kẻ đến gần Ðức Chúa Trời phải tin rằng có Ðức Chúa Trời, và Ngài là Ðấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài.”

Tin cậy và vâng lời Chúa là bí quyết của sự sống vĩnh phúc. Chỉ người tin mới vâng lời và chỉ người vâng lời mới tin.

BẠN PHẢI NHẬN MÌNH CÓ TỘI VỚI ÔNG TRỜI

Sứ đồ Phao-lô làm chứng, “Ðức Chúa Giê-su Christ đã đến trong thế gian để cứu vớt kẻ có tội, ấy là lời chắc chắn, đáng đem lòng tin trọn vẹn mà nhận lấy; trong những kẻ có tội đó ta là đầu.  Nhưng ta đã đội ơn thương xót, hầu cho Ðức Chúa Giê-su Christ tỏ mọi sự nhịn nhục của Ngài ra trong ta là kẻ làm đầu, để dùng ta làm gương cho những kẻ sẽ tin Ngài được sự sống đời đời” (1 Ti-mô-thê 1:13-16).

Lời Chúa hứa tha tội cho chúng ta là chắc chắn, nhưng nhứt thiết bạn và tôi phải nhận tội với Ngài. Bạn phải thật lòng và khiêm cung nhìn nhận mình có tội với Ðức Chúa Trời và cầu xin Ngài tha thứ.

BẠN PHẢI TIN CON TRỜI ÐÃ ÐỀN TỘI XONG CHO BẠN

hoithanhorange (1)

Kinh Thánh dạy, “Ðạo ở gần ngươi, ở trong miệng và trong lòng người. Ấy là đạo đức tin mà chúng ta giảng dạy. Vậy nếu miệng ngươi xưng Ðức Chúa Giê-su ra và lòng ngươi tin rằng Ðức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi (Rô-ma 10: 8-10).

Bạn phải tin Chúa Giê-su đã chết vì bạn nhưng cũng đã sống lại vì bạn. Chúa Giê-su thực sự đã sống lại trước rất nhiều nhân chứng. Kinh Thánh khẳng định sự sống lại của Chúa Giê-su có tầm quan trọng vô cùng trong đời sống đức tin của chúng ta. Sự sống lại của Chúa Giê-su chứng tỏ việc đền tội của Ngài đã được Cha thiên thượng chấp thuận.  Sự sống lại chứng tỏ Ngài đang sống và Ngài có quyền ban cho chúng ta sự sống. Một giáo chủ chết không đủ sức và không có quyền cứu vớt được ai.

Sự biến đổi của các môn đồ Chúa từ sợ hãi đến dạn dĩ, từ trốn lánh đến công khai, từ yếu đuối đến mạnh mẽ, từ chối bỏ Chúa đến sốt sắng làm chứng về Chúa là một bằng chứng. Những người chống Chúa như Phao-lô đã thay đổi hẳn thái độ để trở thành chứng nhân cho sự gặp gỡ Chúa sống lại là một bằng chứng hùng hồn khác. Rồi đến các thánh lễ tiệc thánh và lễ báp-têm được thành lập và tuân giữ. Và sự phát triển của Hội Thánh đầu tiên trước sự bắt bớ tàn khốc của Ðế quốc La-mã… Tất cả là những bằng chứng không thể chối cãi về sự phục sinh của Chúa Giê-su.

BẠN PHẢI LẤY ÐỨC TIN NHẬN LÃNH MÓN QUÀ SỰ SỐNG

Sự sống đời đời là một quà tặng. Ðã là quà tặng thì miễn phí, bạn chỉ cần tin và đón nhận, bạn không phải trả tiền. Bạn không cần phải nỗ lực làm gì để góp phần trả giá cho người tặng quà, bạn chỉ cần nói tiếng cảm ơn để thể hiện lòng biết ơn. Thật ra món quà sự sống vĩnh phúc quí giá lắm không ai trả nỗi. Ðiều quan trọng bạn cần làm là sống thể nào cho xứng đáng với Ðấng đã ban tặng món quà sự sống cho bạn. Bạn có thể sống biết ơn Chúa và bắt chước Chúa thi ân cho người khác.

Bạn có thể hưởng được món quà sự sống vĩnh phúc bằng cách đưa hai tay đức tin ra để nhận lãnh. Ðây là điều kiện cần và đủ. Bạn cần loại đức tin năng động có nghĩa là đức tin của bạn phải bao gồm cả tâm trí, tình cảm và ý chí của bạn. Nếu chỉ tin Trời bằng trí óc, hoặc có cả cảm xúc biết ơn Trời nữa, nhưng nếu không có ý chí quyết định vâng lời Ngài thì niềm tin đó vô ích, không đưa bạn tới đâu. Bạn cần đức tin sống, bạn không cần đức tin chết. Ðức Chúa Trời cần đức tin sống, Ngài không cần đức tin chết. Người chỉ tin đầu môi chót lưỡi, không thật lòng, là đức tin chết, sẽ không thể nhận được sự sống thật do Ðức Chúa Trời ban.

Kinh Thánh nhắc nhở, “Vậy, đang khi còn có lời hứa cho vào sự yên nghỉ Chúa, hãy lo sợ, kẻo trong chúng ta có ai bị trừ ra chăng. Vì Tin Lành nầy đã rao truyền cho chúng ta cũng như cho họ; những lời họ đã nghe không ích chi hết, vì trong khi nghe, họ chẳng lấy đức tin nhận lời đó thuộc về mình. Về phần chúng ta là người tin thì vào sự yên nghỉ” (Hê-bơ-rơ 4:1-2).

Bạn cần đức tin sống và bạn cần sống đức tin. Ðức tin sống nẩy sinh ra hành động vâng phục đúng theo ý Chúa. Bạn cần phó thác cuộc đời còn lại của mình cho Chúa để Ngài điều khiển, quản cai. Ðời sống bạn sẽ được biến đổi hoàn toàn, tươi sáng hơn, tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn, vinh hiển hơn.

BẠN CÓ THỂ CẦU NGUYỆN TẠI ÐÂY NGAY HÔM NAY

cau thay 2

Bạn có thể đích thân kêu cầu Ðức Chúa Trời ngay tại đây và ngay hôm nay. “Vả, Kinh Thánh nói rằng: Kẻ nào tin Ngài sẽ chẳng bị hổ thẹn. Trong người Do Thái và người Hy-lạp (hay người Việt Nam) không có sự phân biệt gì hết, vì họ có chung một Chúa, giàu ơn đối với mọi kẻ kêu xin Ngài. Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu rỗi” (Rô-ma 10:11-13).

Hãy kêu cầu Chúa ngay hôm nay. “Hôm nay là ngày thuận tiện, hôm nay là ngày cứu rỗi.” Ðừng để lại ngày mai việc quan trọng bạn có thể làm xong trong ngày hôm nay.

 

Mục Sư Nguyễn Văn Huệ

Dallas, TX, USA

    

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn