Thứ Tư , 13 Tháng Mười Một 2024
Home / Trang Chủ / Có Một Việc Cần Mà Thôi

Có Một Việc Cần Mà Thôi

“Chúa đáp rằng: Hỡi Ma-thê, Ma-thê, ngươi chịu khó và bối rối về nhiều việc,  nhưng có một việc cần mà thôi. Ma-ri đã lựa phần tốt, là phần không có ai cất lấy được.”  Lu-ca 10:41-42

Vua Đa-vít viết, “Tôi đã xin Đức Giê-hô-va một điều, và sẽ tìm kiếm điều ấy!” (Thi thiên 27:4). Chúa Giê-su truyền bảo người trai trẻ giàu có, “ngươi vẫn còn thiếu một điều…” (Lu-ca 18:22). Sứ đồ Phao-lô thừa nhận, “Hỡi anh em, về phần tôi, tôi không tưởng rằng đã đạt đến mục đích, nhưng tôi cứ làm một điều…” (Phi-líp 3:13-14). Một người ăn xin mù lòa, sau khi được Chúa Giê-su chữa lành đã nói, “tôi chỉ biết một điều, là tôi đã mù mà bây giờ lại sáng.” (Giăng 9:25). Những lời Chúa Cứu thế phán với Ma-thê trong câu chuyện trên đây có thể áp dụng cho chúng ta. “Có một việc (một điều) cần mà thôi.” Trong thời kỳ này, khi mà tất cả mọi người đều bận rộn với mọi loại công việc khác nhau, chúng ta cần trở nên giống như Ma-ri. Đó là phải dành ưu tiên cho hành động “ngồi dưới chân Chúa mà nghe lời Ngài.” Chúng ta phải dành thời gian lắng nghe Lời Chúa, tiếp nhận lẽ thật. Rõ ràng đây là một việc cần thiết cho linh hồn của chúng ta.

Nếu làm điều này, chúng ta sẽ làm vui lòng Đức Chúa Trời. Có những khoảng thời gian cần phục vụ như Ma-thê, nhưng điều ưu tiên quan trọng trước hết là thờ phượng, học tập dưới chân Chúa Giê-su. Đây là sự chuẩn bị thực sự có thể chấp nhận được cho công tác phục vụ. Ma-ri ở Bê-tha-ni là một người thờ phượng để chuẩn bị cho công tác phục vụ. Trong văn cảnh này, cô ngồi xuống để lắng nghe Lời Chúa. Trong Giăng 11:32, chúng ta đọc thêm về Ma-ri, “Nhưng Ma-ri, lúc đã tới nơi Đức Chúa Jêsus đứng, vừa thấy Ngài, thì sấp mình xuống chân Ngài mà nói rằng…” Và sau đó Ma-ri đã, “lấy một cân dầu cam tùng hương thật, rất quí giá, xức chân Đức Chúa Jêsus, và lấy tóc mình mà lau; cả nhà thơm nức mùi dầu đó.” (Giăng 12:3). Trong thế kỷ thứ nhất, các Ra-bi hiếm khi dạy cho các người nữ. Nhưng Chúa Giê-su đã sẵn lòng dạy Ma-ri, và Ngài cũng sẽ dạy bạn và tôi qua Đức Thánh Linh nếu chúng ta đến ngồi dưới chân Ngài để lắng nghe lời Ngài. Thờ phượng và suy ngẫm phải luôn luôn đi trước sự phục vụ, vì nếu không có Chúa Giê-su, chúng ta không thể làm bất cứ điều gì (Giăng 15:5)

Dành thời gian ở với Chúa Giê-su cũng có nghĩa là làm cho đời sống thuộc linh của chúng ta trở nên sâu nhiệm, phong phú. Ma-thê đã lo lắng về thực phẩm cho thân thể vật lý. Nhưng sự lưu tâm của Ma-ri là thức ăn cho linh hồn. Chúa Giê-su đã dạy, “Hãy làm việc, chớ vì đồ ăn hay hư nát, nhưng vì đồ ăn còn lại đến sự sống đời đời, là thứ Con người sẽ ban cho các ngươi.” (Giăng 6:27). Lời của Đức Chúa Trời là bánh, sữa, mật cho linh hồn (Phục truyền. 8:3; Thi. 119:103; 1 Phi-e-rơ 2: 2-3; Hêb. 5:12-14). Ma-ri trong câu chuyện này có cùng một ưu tiên giống như Giê-rê-mi (Giê. 15:16), (Gióp 23:12), và Chúa Giê-su (Ma-thi-ơ 4:4). Chúa Giê-su đã cảnh báo chúng ta trong câu chuyện về người gieo giống: “Phần rơi vào bụi gai, là những kẻ đã nghe đạo, nhưng rồi đi, để cho sự lo lắng, giàu sang, sung sướng đời nầy làm cho đạo phải nghẹt ngòi, đến nỗi không sanh trái nào được chín.” (Lu-ca 8:14). Điều cần thiết là chúng ta nuôi dưỡng sự đói khát Lời Chúa và không thay thế nó bằng những điều lo lắng vụn vặt khác. Không trở về với những giá trị hay tiêu chuẩn của đời sống cũ, hãy để Đức Thánh Linh trực tiếp dạy chúng ta từ lời Kinh Thánh. Nên đọc những quyển sách nuôi dưỡng tâm linh, cung cấp sự nghiên cứu Kinh Thánh. Chúng ta không thể thay thế sự học hỏi Lời Chúa và suy ngẫm bằng những phương cách khác.

Ngồi dưới chân Chúa Giê-su cũng có nghĩa là bạn sẽ bị chỉ trích từ người khác. Satan sẽ không lưu tâm đến quyển Kinh Thánh của bạn nằm trên bàn hay trong ngăn kéo. Nó không muốn bạn đem Lời Chúa vào trong tấm lòng của mình và để Lời ấy hành động. Ma-thê đã chỉ trích cô em gái của mình, phàn nàn với Chúa Giê-su và cố gắng bày tỏ quan điểm: “Lạy Chúa, em tôi để một mình tôi hầu việc, Chúa há không nghĩ đến sao? Xin biểu nó giúp tôi.” Sự chỉ trích thường đến từ những tín nhân nhiều hơn là những người chưa tin. Chúng ta phải chuẩn bị cho mình rơi vào trường hợp như thế. Hãy để Chúa Giê-su bảo vệ chúng ta như Ngài đã bảo vệ Ma-ri. Nơi an toàn nhất của chúng ta là ở dưới chân Chúa Giê-su.

Nhưng phước hạnh là đây: dành thì giờ mỗi ngày ở với Chúa Giê-su, chúng ta sẽ có được một tầm ảnh hưởng lâu dài trên người khác. Khi Ma-ri xức dầu cho Chúa Giê-su, Ngài đã phán với các môn đồ:  “Quả thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế gian, hễ nơi nào Tin lành nầy được giảng ra, thì cũng thuật lại việc người ấy đã làm để nhớ đến người.” (Ma-thi-ơ 26:13). Tất cả các sự phục vụ của chúng ta, bao gồm sự thờ phượng, cầu nguyện và nhiều mục vụ khác có thể lan ra trên toàn thế giới và sanh bông trái cho cõi đời đời. Nhưng chúng ta sẽ không biết hết về điều đó cho đến khi chúng ta gặp Chúa Giê-su mặt đối mặt. Bây giờ chúng ta phải quyết định lựa chọn điều có vẻ tốt hay là điều tốt nhất? Ma-ri đã lựa chọn đúng và nhận được phước lành từ Đức Chúa Trời.

“Tôi đã chọn con đường thành tín.
Đặt mạng lịnh Chúa trước mặt tôi,

Nguyện tay Chúa sẵn giúp đỡ tôi.
Vì tôi chọn các giềng mối Chúa.”

Thi thiên 119:30, 173

 

Warren W. Wiersbe

Translated by Tuong Vi 

Tham khảo thêm:
https://huongdionline.com/2017/01/03/co-mot-viec-can-ma-thoi/

 

 

    

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn