Đông đã qua rồi, xuân đến nơi,
Mang theo hương sắc tuổi xuân nồng.
Không chờ, không đợi ai chưa tới,
Chậm bước chào xuân với hững hờ
Trời xuân tươi đẹp tựa như mơ,
Én lượn, chim ca vui xuân mới
Phố dưới, phường trên; rộn tiếng cười.
Ngàn hoa đua nở khắp nơi nơi:
Vườn hồng thoang thoảng trong nắng mới
Lác đác mai vàng điểm nhụy tươi.
Hương nhài sực nức phô sắc trắng
Cúc tím bên thềm dịu nắng xuân.
Ôi! cảnh trời xuân, đẹp lạ lùng!
Nhưng xuân đâu mãi cứ ung dung,
Thấm thoắt thời gian không chờ đợi
Rồi xuân hứa hẹn sẽ trùng phùng.
Và cứ xuân này, đến xuân sau,
Đời xuân hương sắc có bao ngày,
Hoa tàn, nhụy rủ theo quy luật,
Tìm đâu nhân thế mấy ai hay?
Trong mơ vẫn biết có bao ngày,
Trần thế xoay vần cứ chuyển lay,
Ta tìm xuân chốn nơi Thiên quốc
Xuân cả bốn mùa đẹp lạ thay!
Là xuân tươi đẹp mãi tháng ngày,
Ánh sáng vườn xuân tuyệt mỹ thay!
Hoa thơm, quả ngọt đầy hương sắc,
Là xuân vĩnh cửu chẳng đổi thay.
Nơi ấy Cha ban, ta vui hưởng,
Xuân cõi vĩnh hằng, xuân yêu thương.
Đêm nằm mơ tới xuân thiên thượng,
Ta hãy đón chờ xuân cố hương!
Lê Mai
Ghi chú: Phỏng theo Kinh Thánh Khải Huyền 22:1-5
1 Thiên sứ chỉ cho tôi xem sông nước sự sống, trong như lưu ly, từ ngôi Đức Chúa Trời và Chiên Con chảy ra. 2 Ở giữa phố thành và trên hai bờ sông có cây sự sống trổ mười hai mùa, mỗi tháng một lần ra trái; và những lá cây đó dùng để chữa lành cho các dân. 3 Chẳng còn có sự nguyền rủa nữa; ngôi của Đức Chúa Trời và Chiên Con sẽ ở trong thành; các tôi tớ Ngài sẽ hầu hạ Ngài; 4 chúng sẽ được thấy mặt Chúa, và danh Chúa sẽ ở trên trán mình. Đêm không còn có nữa, 5 và chúng sẽ không cần đến ánh sáng đèn hay ánh sáng mặt trời, vì Chúa là Đức Chúa Trời sẽ soi sáng cho; và chúng sẽ trị vì đời đời.