“Thiên sứ vào chỗ người nữ ở, nói rằng: Hỡi người được ơn, mừng cho ngươi; Chúa ở cùng ngươi.” (Lu-ca 1:28)
Từ ”được ơn” cũng được tìm thấy trong Ê-phê-sô 1:6, “…để khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài đã ban cho chúng ta (chúng ta được ơn) cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài!” Chúng ta nhận được ân điển của Đức Chúa Trời không phải vì chúng ta xứng đáng, nhưng vì sự thương xót và tình yêu của Chúa đã ban cho chúng ta cách nhưng không. Trong Chúa Jesus Christ, mỗi tín hữu đã trở thành người “được ơn” của Đức Chúa Trời. “Ngợi khen Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ (chúng ta được ơn) đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời.” (Ê-phê-sô 1:3). Như vậy người được ơn có ý nghĩa gì với Ma-ri và với chúng ta?
Từ “được ơn” có nghĩa là sự cứu rỗi. Ma-ri vui mừng trong Đức Chúa Trời là Cứu Chúa của bà. “Ma-ri bèn nói rằng: Linh hồn tôi ngợi khen Chúa. Tâm thần tôi mừng rỡ trong Đức Chúa Trời, là Cứu Chúa tôi.” (Lu-ca 1:46-47). Chúng ta không được cứu thông qua những công đức riêng, nhưng chúng ta được cứu khi đặt đức tin vào Chúa Jesus Christ (Ê-phê-sô 2:8-9). Đó chính là ân điển của Đức Chúa Trời đã mang sự cứu rỗi đến cho chúng ta (Tít 2:11). Trong câu chuyện trên đây, Ma-ri không ngợi khen Môi-se hay luật pháp Môi-se. Không ai được cứu qua việc tuân giữ luật pháp (Ga-la-ti 2:16; 3:11). Ngay cả khi Ma-ri trở thành người mẹ phần xác của Chúa Jesus, bà vẫn cần một Cứu Chúa giống như chúng ta.
Ân điển cũng đổ đầy chúng ta với niềm vui. Là một trinh nữ, Ma-ri nhận thức rằng việc mang thai sẽ gây ra những sự suy đoán khác nhau từ những người dân ở Na-xa-rét, là nơi cô sinh sống. Nhưng Ma-ri sẵn sàng mang lấy áp lực khó khăn đó để hoàn thành ý muốn của Đức Chúa Trời. Ma-ri đã nói với thiên sứ: “Tôi đây là tôi tớ Chúa; xin sự ấy xảy ra cho tôi như lời người truyền!” (Lu-ca 1:38). Đầu phục ý muốn Chúa là hành động của đức tin. Điều này sẽ mang đến sự vui mừng sâu xa ở bên trong tấm lòng. Bài ca ngợi Chúa của Ma-ri trong Lu-ca 1: 46-55 nhắc chúng ta nhớ đến bài tôn vinh Chúa của An-ne trong 1 Sa-mu-ên 2: 1-10. Có thể Ma-ri biết bài ca của An-ne? Nếu chúng ta là người được ơn của Chúa, chúng ta sẽ hết lòng hát ca ngợi Ngài (Cô-lô-se 3:16).
Ma-ri là người phụ nữ được ơn của Đức Chúa Trời. Rõ ràng bà có một chỗ đứng đặc biệt trong chương trình cứu rỗi. Tuy nhiên bà cũng nhận ân điển để chịu khổ vì Cứu Chúa Jesus và làm vinh hiển danh Ngài. Đức Chúa Trời phán với Phao-lô: “Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối.” (2 Côr-rin-tô 12:9). Khi Ma-ri và Giô-sép đưa Hài nhi Jesus lên đền thờ, Si-mê-ôn có ý gì khi ông nói với Ma-ri những lời này trong lúc ông chạy tới bồng ẵm Hài Nhi Jesus?
“Đây, con trẻ nầy đã định làm một cớ cho nhiều người trong Y-sơ-ra-ên vấp ngã hoặc dấy lên, và định làm một dấu gây nên sự cãi trả; còn phần ngươi, có một thanh gươm sẽ đâm thấu qua lòng ngươi.” (Lu-ca 2:34-35). Và điều này đã xảy ra với Ma-ri sau đó.
Khi Đấng Christ bị treo thân trên thập giá, Ma-ri và Giăng có mặt ở đó. Chúa Jesus đã phán với sứ đồ Giăng, ủy thác cho ông chăm sóc Ma-ri. “Tại một bên thập tự giá của Đức Chúa Jêsus, có mẹ Ngài đứng đó, với chị mẹ Ngài và Ma-ri vợ Cơ-lê-ô-ba, và Ma-ri Ma-đơ-len nữa. Đức Chúa Jesus thấy mẹ mình, và một môn đồ Ngài yêu đứng gần người, thì nói cùng mẹ rằng: Hỡi đàn bà kia, đó là con của ngươi! Đoạn, Ngài lại phán cùng người môn đồ rằng: Đó là mẹ ngươi! Bắt đầu từ bấy giờ, môn đồ ấy rước người về nhà mình. (Giăng 19:25-27).
Ma-ri, người mẹ phần xác của Chúa Jesus là người duy nhất tại Giê-ru-sa-lem có khả năng “can thiệp” để con của mình thoát khỏi bản án thập tự giá? Nhưng không, bà đã giữ yên lặng vì biết rằng thập tự giá là kế hoạch của Cha thiên thượng dành cho Chúa Jesus.
Có thể vào một giai đoạn nào đó trong cuộc đời, mọi thứ xảy ra dường như đang chống lại chúng ta. Những lúc ấy Chúa ban ân điển gia bội để chúng ta tiếp tục bước tới, và giống như Ma-ri – chúng ta sẽ tuôn tràn những lời ca ngợi Chúa về ơn lớn mà Ngài đang làm trên chúng ta.
Ân điển của Chúa cũng ban cho Ma-ri một gia đình thuộc linh. Những ngày sau đó Ma-ri đã cầu nguyện chung với các anh em và chị em của mình. Họ cùng với các thánh đồ cầu nguyện và trông đợi sự thăm viếng của Đức Thánh Linh tại phòng cao trong sách Công vụ. Những người này đã cầu nguyện với Chúa – họ không cầu nguyện với Ma-ri. Ma-ri cũng giống như chúng ta cần cầu nguyện trực tiếp với Đức Chúa Trời, và cần sự đổ đầy Đức Thánh Linh.
“Bấy giờ, các người đó từ núi gọi là Ô-li-ve trở về thành Giê-ru-sa-lem; núi ấy cách thành Giê-ru-sa-lem một quãng đường ước đi một ngày Sa-bát. Khi đã về đến, bèn lên một cái phòng cao kia, là nơi Phi-e-rơ, Giăng, Gia-cơ, Anh-rê, Phi-líp, Thô-ma, Ba-thê-lê-my, Ma-thi-ơ, Gia-cơ con của A-phê, Si-môn Xê-lốt, và Giu-đe con của Gia-cơ thường ở. Hết thảy những người đó bền lòng đồng một ý mà cầu nguyện với các người đàn bà, và Ma-ri là mẹ Đức Chúa Jesus cùng anh em Ngài.” (Công 1:12-14).
Tất cả chúng ta cần hội thánh như cần một gia đình thuộc linh. Sẽ không có một hội thánh hay một gia đình nào hoàn hảo, nhưng chúng ta cần lẫn nhau, cầu nguyện cho nhau và khích lệ nhau, cùng nhau phụng sự Chúa.
Những lời cuối cùng của Ma-ri được Tân Ước ghi lại trong Giăng 2:5, “Mẹ Ngài nói với những kẻ hầu bàn rằng: Người (Jesus Christ) biểu chi, hãy vâng theo cả.”
Không có lời khuyên nào tốt hơn thế. Nếu mỗi ngày chúng ta đọc Kinh Thánh và vâng lời, áp dụng những gì Chúa dạy, chúng ta sẽ làm nên sự khác biệt.
Giống như Ma-ri, các bạn và tôi là những người được ơn của Đức Chúa Trời. Tạ ơn Chúa.
Warren W. Wiersbe
Translated by Tuong Vi