Chủ Nhật , 22 Tháng Mười Hai 2024
Home / Trang Chủ / CHÚNG TÔI TIN – chương 29

CHÚNG TÔI TIN – chương 29

CHÚNG TÔI TIN – chương 28

Chương 29    MỀM MẠI

CÂU HỎI CHÌA KHÓA
Làm thế nào để tôi biểu lộ sự mềm mại – thận trọng và ân cần với người khác?
Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA
Tôi thận trọng, ân cần và điềm tĩnh trong giao tiếp với người khác.
CÂU CHÌA KHÓA
Hãy cho mọi người đều biết nết nhu mì (gentleness) của anh em. Chúa đã gần rồi.
Phi-líp 4:5

philippians-4_5

HƯỚNG ĐI CỦA CHƯƠNG
Không điều gì có thể tàn phá gia đình, tình bạn, hàng xóm và ngay cả hội thánh cho bằng tính kiêu ngạo, sự nổi nóng, không chịu lắng nghe và những thói quen xấu khác. Đức Chúa Trời kêu gọi tín nhân phải mềm mại, hòa nhã với người khác. Trong Tân Ước từ “mềm mại” gắn liền với một từ trong lĩnh vực y khoa mang ý nghĩa “một phương thuốc điều trị không gắt, không xóc làm cho êm dịu người sử dụng.” Chúng ta có thể nói rằng một người mềm mại là người có khả năng đi vào tấm lòng người khác. Người thiếu sự mềm mại là người nhanh chóng làm cho người khác bị tổn thương. Đức Chúa Trời muốn Cơ đốc nhân phải là những người đem sự chữa lành đến cho thế giới chung quanh. Vì vậy, vấn đề chúng ta cần nghiên cứu làm thế nào để bày tỏ sự mềm mại của chúng ta với người khác.
Trọng tâm của chương này liên quan đến các đề mục sau:
– Sự mềm mại của Chúa Giê-su.
– Phước hạnh tiềm ẩn của sự mềm mại.
– Câu chuyện về một người mềm mại: A-bi-ga-in.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Hãy cho mọi người biết sự mềm mại (nết nhu mì) của anh em. Chúa đã gần rồi.” Tại sao Phao-lô viết hai câu này đi liền nhau.

SỰ MỀM MẠI CỦA CHÚA GIÊ-SU
Từ “gentleness” được dịch là: tính hòa nhã, tính hiền lành, tính dịu dàng. Bản Kinh Thánh Tiếng Việt dịch là: nết nhu mì có nghĩa tính cách mềm mại.
Xuyên suốt Kinh Thánh chúng ta tìm thấy những câu chuyện và những con người bày tỏ tính cách mềm mại. Chúa Giê-su sẽ là một gương mẫu khi chúng ta học về đề tài này. Trong phần Kinh Thánh bên dưới chúng ta sẽ thấy cách xử sự khéo léo, mềm mại của Chúa với Phi-e-rơ. Trong bữa ăn tối cuối cùng với các sứ đồ, Chúa Giê-su đã nói trước về khổ nạn của Ngài trên thập tự giá. Lúc đó Phi-e-rơ khẳng định rằng ông sẽ cùng chết với Thầy của mình. Tuy nhiên những tình huống xảy ra sau đó cho chúng ta biết Phi-e-rơ đã để cho nỗi sợ hãi chiến thắng đức tin và lòng can đảm ở trong ông trước đó.

12 Bấy giờ, cả cơ binh, người quản cơ và những kẻ sai của dân Giu-đa bắt Đức Chúa Jêsus trói lại. 13 Trước hết chúng giải Ngài đến An-ne; vì người nầy là ông gia Cai-phe làm thầy cả thượng phẩm đương niên. 14 Vả, Cai-phe là người đã bàn với dân Giu-đa rằng: Thà một người chết vì dân thì ích hơn.
15 Si-môn Phi-e-rơ với một môn đồ khác theo sau Đức Chúa Jêsus. Môn đồ đó có quen với thầy cả thượng phẩm, nên vào với Đức Chúa Jêsus trong sân thầy cả thượng phẩm. 16 Song Phi-e-rơ đứng ngoài, gần bên cửa. Môn đồ kia, tức là người quen với thầy cả thượng phẩm, đi ra nói cùng người đàn bà canh cửa, rồi đem Phi-e-rơ vào. 17 Bấy giờ, con đòi đó, tức là người canh cửa, nói cùng Phi-e-rơ rằng: Còn ngươi, cũng là môn đồ của người đó, phải chăng? Người trả lời rằng: Ta chẳng phải. 18 Các đầy tớ và kẻ sai vì trời lạnh, nhúm một đống lửa, rồi đứng gần một bên mà sưởi. Phi-e-rơ đứng với họ, và cũng sưởi.
19 Vậy, thầy cả thượng phẩm gạn hỏi Đức Chúa Jêsus về môn đồ Ngài và đạo giáo Ngài. 20 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta từng nói rõ ràng cùng thiên hạ; ta thường dạy dỗ trong nhà hội và đền thờ, là nơi hết thảy dân Giu-đa nhóm lại, chớ ta chẳng từng nói kín giấu điều gì. 21 Cớ sao ngươi gạn hỏi ta? Hãy hỏi những kẻ đã nghe ta nói điều chi với họ; những kẻ đó biết điều ta đã nói. 22 Ngài đương phán như vậy, có một người trong những kẻ sai có mặt tại đó, cho Ngài một vả, mà rằng: Ngươi dám đối đáp cùng thầy cả thượng phẩm dường ấy sao? 23 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ví thử ta nói quấy, hãy chỉ chỗ quấy cho ta xem; nhược bằng ta nói phải, làm sao ngươi đánh ta? 24 An-ne bèn sai giải Đức Chúa Jêsus vẫn bị trói đến Cai-phe là thầy cả thượng phẩm.
25 Vả lại, Si-môn Phi-e-rơ đương đứng sưởi đằng kia, thì có kẻ hỏi người rằng: Còn ngươi, ngươi cũng là môn đồ người phải không? Người chối đi mà trả lời rằng: Ta không phải. 26 Một người đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, bà con với người mà Phi-e-rơ chém đứt tai, nói rằng: Ta há chẳng từng thấy ngươi ở trong vườn với người sao? 27 Phi-e-rơ lại chối một lần nữa; tức thì gà gáy.
Giăng 18:12-27

Trong khoảng thời gian sau sự phục sinh đến khi thăng thiên trở về trời, Chúa Giê-su đã hiện ra với Phi-e-rơ và vài sứ đồ khác khi họ đang đi đánh cá. Lần này Chúa Giê-su đã nói chuyện và phục hồi mối tương giao giữa Ngài với Phi-e-rơ, và Ngài cũng ủy nhiệm Phi-e-rơ cho một sứ mạng đặc biệt.

1 Rồi đó, Đức Chúa Jêsus lại hiện ra cùng môn đồ Ngài nơi gần biển Ti-bê-ri-át. Việc Ngài hiện ra như vầy: 2 Si-môn Phi-e-rơ, Thô-ma gọi là Đi-đim, Na-tha-na-ên nguyên ở thành Ca-na, trong xứ Ga-li-lê, các con trai của Xê-bê-đê và hai người môn đồ khác nữa nhóm lại cùng nhau. 3 Si-môn Phi-e-rơ nói rằng: Tôi đi đánh cá. Các người kia trả lời rằng: Chúng tôi đi với anh. Các người ấy ra đi xuống thuyền, nhưng trong đêm đó, chẳng được chi hết.
4 Đến sáng, Đức Chúa Jêsus đứng trên bờ, nhưng môn đồ không biết đó là Đức Chúa Jêsus. 5 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi các con, không có chi ăn hết sao? Thưa rằng: Không. 6 Ngài phán rằng: Hãy thả lưới bên hữu thuyền, thì các ngươi sẽ được. Vậy, các người ấy thả lưới xuống, được nhiều cá đến nỗi không thể kéo lên nữa. 7 Môn đồ mà Đức Chúa Jêsus yêu bèn nói với Phi-e-rơ rằng: Ấy là Chúa! Khi Si-môn Phi-e-rơ đã nghe rằng ấy là Chúa, bèn lấy áo dài quấn mình (vì đương ở trần) và nhảy xuống nước. 8 Các môn đồ khác đem thuyền trở lại, kéo tay lưới đầy cá, vì cách bờ chỉ chừng hai trăm cu-đê mà thôi.
9 Lúc môn đồ đã lên bờ, thấy tại đó có lửa than, ở trên để cá, và có bánh. 10 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy đem cá các ngươi mới đánh được đó lại đây. 11 Si-môn Phi-e-rơ xuống thuyền, kéo tay lưới đầy một trăm năm mươi ba con cá lớn lên bờ; và, dầu nhiều cá dường ấy, lưới vẫn không đứt. 12 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy lại mà ăn. Nhưng không một người môn đồ nào dám hỏi rằng: Ngươi là ai? Vì biết quả rằng ấy là Chúa. 13 Đức Chúa Jêsus lại gần, lấy bánh cho môn đồ, và cho luôn cá nữa. 14 Ấy là lần thứ ba mà Đức Chúa Jêsus hiện ra cùng môn đồ Ngài, sau khi Ngài từ kẻ chết sống lại.

15 Khi ăn rồi, Đức Chúa Jêsus phán cùng Si-môn Phi-e-rơ rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta hơn những kẻ nầy chăng? Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, phải, Chúa biết rằng tôi yêu Chúa. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn những chiên con ta. 16 Ngài lại phán lần thứ hai cùng người rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta chăng? Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, phải, Chúa biết rằng tôi yêu Chúa. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn chiên ta. 17 Ngài phán cùng người đến lần thứ ba rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta chăng? Phi-e-rơ buồn rầu vì Ngài phán cùng mình đến ba lần: Ngươi yêu ta chăng? Người bèn thưa rằng: Lạy Chúa, Chúa biết hết mọi việc; Chúa biết rằng tôi yêu Chúa! Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy chăn chiên ta. 18 Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, khi ngươi còn trẻ, ngươi tự mình thắt lưng lấy, muốn đi đâu thì đi; nhưng khi ngươi già, sẽ giơ bàn tay ra, người khác thắt lưng cho và dẫn ngươi đi đến nơi mình không muốn. 19 Ngài nói điều đó để chỉ về Phi-e-rơ sẽ chết cách nào đặng sáng danh Đức Chúa Trời. Và sau khi đã phán như vậy, Ngài lại rằng: Hãy theo ta.
Giăng 21: 1-19

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Một số người nghĩ rằng Chúa Giê-su đã hỏi Phi-e-rơ ba lần cho một câu hỏi, ngụ ý là vì trước đó vị sứ đồ này đã chối Chúa ba lần. Bạn có đồng ý với điều này?

🙂

Mối quan hệ của Phi-e-rơ với Chúa Giê-su đã được phục hồi qua cách nói chuyện mềm mại của Chúa Giê-su. Kinh Thánh Tân Ước cho chúng ta biết rằng vị sứ đồ này đã hoàn thành sứ mạng mà Chúa giao phó. Phi-e-rơ không phải là người duy nhất mà Chúa Giê-su phán dạy một cách mềm mại. Chúa chúng ta cũng gởi lời mời mềm mại, ân cần đến tất cả mọi người:

28 Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. 29 Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của ta, và học theo ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. 30 Vì ách ta dễ chịu và gánh ta nhẹ nhàng.
Ma-thi-ơ 11:28-30

images (2)

PHƯỚC HẠNH TIỀM ẨN CỦA SỰ MỀM MẠI

Tân Ước đưa ra nhiều hướng dẫn thực tiễn để bày tỏ tính cách mềm mại của chúng ta. Trong bài giảng trên núi Chúa Giê-su đã phán dạy về điều này.

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Khi bạn đọc phần Kinh Thánh bên dưới về các lời khuyên thực hành nết nhu mì, hãy xác định lời khuyên nào là tốt nhất cho bạn? Tại sao bạn chọn lời khuyên đó?

Phước cho những kẻ nhu mì, vì sẽ hưởng được đất!
Ma-thi-ơ 5:5

38 Các ngươi có nghe lời phán rằng: Mắt đền mắt, răng đền răng.
39 Song ta bảo các ngươi, đừng chống cự kẻ dữ. Trái lại, nếu ai vả má bên hữu ngươi, hãy đưa má bên kia cho họ luôn; 40 nếu ai muốn kiện ngươi đặng lột cái áo vắn, hãy để họ lấy luôn cái áo dài nữa; 41 nếu ai muốn bắt ngươi đi một dặm đường, hãy đi hai dặm với họ. 42 Ai xin của ngươi, hãy cho, ai muốn mượn của ngươi, thì đừng trớ.
Ma-thi-ơ 5:38-42

1 Các ngươi đừng đoán xét ai, để mình khỏi bị đoán xét. 2 Vì các ngươi đoán xét người ta thể nào, thì họ cũng đoán xét lại thể ấy; các ngươi lường cho người ta mực nào, thì họ cũng lường lại cho mực ấy. 3 Sao ngươi dòm thấy cái rác trong mắt anh em ngươi, mà chẳng thấy cây đà trong mắt mình? 4 Sao ngươi dám nói với anh em rằng: Để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh, mà chính ngươi có cây đà trong mắt mình? 5 Hỡi kẻ giả hình! Trước hết phải lấy cây đà khỏi mắt mình đi, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em mình được.
Ma-thi-ơ 7:1-5

22 Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ: 23 Không có luật pháp nào cấm các sự đó.
Ga-la-ti 5:22-23

Phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau.
Ê-phê-sô 4:2

26 Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn, 27 và đừng cho ma quỉ nhân dịp. 28 Kẻ vốn hay trộm cắp chớ trộm cắp nữa; nhưng thà chịu khó, chính tay mình làm nghề lương thiện, đặng có vật chi giúp cho kẻ thiếu thốn thì hơn. 29 Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến.
30 Anh em chớ làm buồn cho Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời, vì nhờ Ngài anh em được ấn chứng đến ngày cứu chuộc. 31 Phải bỏ khỏi anh em những sự cay đắng, buồn giận, tức mình, kêu rêu, mắng nhiếc, cùng mọi điều hung ác. 32 Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy.

Ê-phê-sô 4: 26-32

Vậy anh em là kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, là người thánh và rất yêu dấu của Ngài, hãy có lòng thương xót. Hãy mặc lấy sự nhân từ, khiêm nhượng, mềm mại, nhịn nhục, 27 và đừng cho ma quỉ nhân dịp. 28 Kẻ vốn hay trộm cắp chớ trộm cắp nữa; nhưng thà chịu khó, chính tay mình làm nghề lương thiện, đặng có vật chi giúp cho kẻ thiếu thốn thì hơn. 29 Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến.
30 Anh em chớ làm buồn cho Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời, vì nhờ Ngài anh em được ấn chứng đến ngày cứu chuộc. 31 Phải bỏ khỏi anh em những sự cay đắng, buồn giận, tức mình, kêu rêu, mắng nhiếc, cùng mọi điều hung ác. 32 Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy.
Cô-lô-se 3:12

24 Vả, tôi tớ của Chúa không nên ưa sự tranh cạnh; nhưng phải ở tử tế với mọi người, có tài dạy dỗ, nhịn nhục, 25 dùng cách mềm mại mà sửa dạy những kẻ chống trả, mong rằng Đức Chúa Trời ban cho họ sự ăn năn để nhìn biết lẽ thật, 26 và họ tỉnh ngộ mà gỡ mình khỏi lưới ma quỉ, vì đã bị ma quỉ bắt lấy đặng làm theo ý nó.
2 Ti-mô-thê 2:24-26

Hãy nhắc lại cho các tín đồ phải vâng phục những bậc cầm quyền chấp chánh, phải vâng lời các bậc ấy, sẵn sàng làm mọi việc lành, 2 chớ nói xấu ai, chớ tranh cạnh, hãy dung thứ, đối với mọi người tỏ ra một cách mềm mại trọn vẹn.
Tít 3:1-2

17 Nhưng sự khôn ngoan từ trên mà xuống thì trước hết là thanh sạch, sau lại hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình. 18 Vả, bông trái của điều công bình thì gieo trong sự hòa bình, cho những kẻ nào làm sự hòa bình vậy.
Gia-cơ 3:17-18

CÂU HỎI THẢO LUẬN
Đọc lại Ê-phê-sô 4:26-32. Tại sao có thể cho ma quỉ một cơ hội bước vào đời sống khi chúng ta vẫn còn nóng giận một ai đó sau lúc mặt trời lặn?

A-BI-GA-IN, MỘT NGƯỜI MỀM MẠI
Chúng ta đọc lại câu chuyện này trong Cựu Ước khi Đa-vít chạm trán với Na-banh là một người độc ác và A-bi-ga-in – vợ Na-banh là một phụ nữ mềm mại, khôn ngoan. Trước khi chính thức lên ngôi vua của Israel, Đa-vít phải chạy trốn sự truy sát của Sau-lơ. Trong thời gian này Đa-vít và những đồng đội của mình có công bảo vệ người và các bầy súc vật của Na-banh. Đa-vít đã làm điều tốt cho Na-banh, nhưng khi người của Đa-vít đến yêu cầu Na-banh cung cấp một số thực phẩm, thì Na-banh đã nói ra những lời độc ác.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Khi đọc câu chuyện này, hãy chỉ ra cửa ngõ mà cơn nóng giận được kích động lên, và sự mềm mại đã hóa giải những căng thẳng của những người trong cuộc?

4 Đa-vít ở trong rừng hay rằng Na-banh hớt lông chiên, 5 bèn sai mười gã trai trẻ đi mà dặn rằng: Hãy đi lên Cạt-mên, tìm Na-banh, nhân danh ta chào người, 6 và nói rằng: Nguyện ông được bình yên, nguyện nhà ông cũng được bình yên; phàm vật gì thuộc về ông đều được bình yên! 7 Và bây giờ, tôi có hay rằng ông có những thợ hớt lông chiên. Trong lúc các kẻ chăn chiên ông ở gần chúng tôi, chúng tôi chẳng hề khuấy khuất chúng nó; và trọn hồi chúng nó ở tại Cạt-mên, chẳng có thiếu mất gì hết. 8 Hãy hỏi tôi tớ ông về điều đó, chúng nó sẽ nói cùng ông. Vậy, xin các gã trai trẻ được ơn trước mặt ông, vì chúng tôi đến trong ngày tốt lành; hễ tay ông tìm thấy vật gì, hãy ban cho các tôi tớ ông, và cho con ông là Đa-vít.
9 Vậy, các gã trai trẻ của Đa-vít đi đến và nhân danh Đa-vít lặp lại cho Na-banh mọi lời ấy; đoạn nín lặng. 10 Nhưng Na-banh đáp cùng các tôi tớ Đa-vít rằng: Ai là Đa-vít? Ai là con trai của Y-sai? Những tôi tớ trốn khỏi chủ mình, ngày nay lấy làm đông thay! 11 Lẽ nào ta sẽ lấy bánh, nước, và thịt ta dọn sẵn cho các thợ hớt lông chiên mà cho những kẻ chẳng biết ở đâu đến sao? 12 Những gã trai trẻ của Đa-vít thối đường trở về. Đến nơi, chúng nó thuật lại các lời ấy cho Đa-vít nghe. 13 Đa-vít bèn nói cùng các người theo mình rằng: Mỗi người trong chúng ta hãy đeo gươm mình. Chúng đeo gươm mình, và Đa-vít cũng đeo gươm của người. Ước chừng bốn trăm người đi lên theo Đa-vít, còn hai trăm người ở lại giữ đồ vật.
1 Sa-mu-ên 25:4-13

abigail-defuses-crisis

Đa-vít nổi giận trước thái độ của Na-banh. Ông muốn dạy cho Na-banh một bài học. Rất may, bên cạnh Na-banh có A-bi-ga-in. Người vợ này đã xử sự cách khéo léo và mềm mại.

14 Có một đứa đầy tớ báo tin cho A-bi-ga-in, vợ của Na-banh, rằng: Đa-vít có sai những sứ giả từ đồng vắng đến chào chủ chúng tôi, nhưng Na-banh ở gắt gỏng cùng họ. 15 Song trọn lúc chúng tôi ở gần những người ấy tại trong đồng, thì họ rất tử tế cùng chúng tôi, chúng tôi không bị khuấy khuất, và chẳng thiếu mất vật chi hết. 16 Bao lâu chúng tôi ở gần các người đó, lo chăn bầy chiên chúng tôi, thì ngày và đêm họ dường như tường che cho chúng tôi. 17 Vậy bây giờ, khá xem xét điều bà phải làm; vì đã định giáng tai họa trên chủ chúng tôi và trên cả nhà người; chủ dữ quá, không có ai nói cùng người được.
18 A-bi-ga-in vội vàng lấy hai trăm ổ bánh, hai bầu da rượu nho, năm con chiên đực nấu chín, năm đấu hột rang, một trăm bánh nho khô, và hai trăm bánh trái vả khô, chất trên lưng lừa. 19 Đoạn, người nói cùng các tôi tớ rằng: Hãy đi trước ta, ta sẽ đi theo các ngươi. Nhưng nàng không nói chi hết cùng Na-banh, chồng mình.
1 Sa-mu-ên 25:14-19

Cuộc chạm trán đầy kịch tính giữa A-bi-ga-in và Đa-vít diễn ra sau đó. Hành động chân thành của A-bi-ga-in đã làm cho Đa-vít và đạo quân bốn trăm người của ông thay đổi ý định hỏi tội Na-banh. A-bi-ga-in đã nói ra những lời hòa nhã, mềm mại với Đa-vít là người đang trong cơn nóng giận. Người phụ nữ này đã tháo ngòi nổ cho một cuộc chiến sắp xảy ra. Thật đúng là: “Lời đáp êm nhẹ làm nguôi cơn giận; Còn lời xẳng xớm trêu thạnh nộ thêm.” (Châm ngôn 15:1). A-bi-ga-in đã thuyết phục Đa-vít rất mềm mại khiến ông không phạm tội.

 

23 Khi A-bi-ga-in thấy Đa-vít, liền lật đật xuống lừa mình, và sấp mình xuống đất tại trước mặt Đa-vít mà lạy. 24 Vậy, nàng phục dưới chân người mà nói rằng: Lạy chúa, lỗi về tôi, về tôi! Xin cho phép con đòi ông nói trước mặt ông; xin hãy nghe các lời của con đòi ông. 25 Xin chúa chớ kể đến người hung ác kia, là Na-banh; vì tánh hắn thật hiệp với nghĩa tên hắn: tên hắn là Na-banh, và nơi hắn có sự điên dại. Còn tôi, là con đòi chúa, chẳng có thấy những người chúa đã sai đến.
26 Bây giờ, Đức Giê-hô-va đã ngăn chúa đến làm đổ huyết ra, và lấy chánh tay mình mà báo thù; tôi chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống và mạng sống của chúa mà thề: nguyện các thù nghịch chúa và kẻ tìm hại chúa đều như Na-banh! 27 Và bây giờ, nầy là lễ vật mà con đòi chúa đem đến dâng cho chúa, để phát cho các người đi theo sau.
1 Sa-mu-ên 25:23-27

32 Đa-vít đáp cùng A-bi-ga-in rằng: Đáng ngợi khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, vì đã sai ngươi đến đón ta ngày nay! 33 Đáng khen sự khôn ngoan ngươi và chúc phước cho ngươi, vì ngày nay đã cản ta đến làm đổ huyết và ngăn ta dùng chính tay mình mà báo thù cho mình. 34 Nhưng ta chỉ Giê-hô-va Đức Chúa Trời hằng sống của Y-sơ-ra-ên, là Đấng đã cản ta làm điều ác, mà thề rằng, nếu nàng không vội vàng đến đón ta, thì đến sáng mai, phàm vật gì thuộc về Na-banh sẽ chẳng còn lại vật mọn hơn hết.
35 Vậy, Đa-vít nhận lễ vật do nơi tay nàng đem đến cho người, và nói rằng: Hãy trở lên nhà ngươi bình an. Hãy xem, ta đã nghe theo tiếng ngươi, và tiếp ngươi tử tế.
36 Khi A-bi-ga-in trở về cùng Na-banh, thì Na-banh đương ăn tiệc trong nhà mình, thật như yến tiệc của vua vậy. Na-banh có lòng vui vẻ và say lắm. A-bi-ga-in không tỏ cho người biết điều gì hoặc cần kíp hay chăng, cho đến khi sáng. 37 Nhưng sáng mai, khi Na-banh đã giã say rồi, vợ người thuật lại hết, lòng người bèn kinh hoảng, trở thành như đá. 38 Cách chừng mười ngày sau, Đức Giê-hô-va đánh Na-banh, và người chết. 39 Khi Đa-vít hay Na-banh đã chết, thì nói rằng: Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va thay, vì đã xử đoán sự sỉ nhục mà tôi bị bởi Na-banh, và đã giữ tôi tớ Ngài khỏi làm điều ác! Đức Giê-hô-va đã khiến sự hung ác của Na-banh đổ lại trên đầu hắn!
Đoạn, Đa-vít sai người đến hỏi A-bi-ga-in làm vợ mình. 40 Những tôi tớ Đa-vít đến tìm A-bi-ga-in, tại Cạt-mên, mà nói rằng: Đa-vít sai chúng tôi đến cùng nàng, vì người toan lấy nàng làm vợ. 41 Nàng bèn chỗi dậy, sấp mình xuống đất, mà nói rằng: Nầy con đòi của chúa sẽ làm tôi mọi chúa đặng rửa chân các tôi tớ của chúa tôi. 42 Đoạn, A-bi-ga-in vụt đứng dậy, cỡi lừa mình, có năm con đòi đồng theo, mà đi với các sứ giả của Đa-vít, đặng làm vợ người
1 Sa-mu-ên 25:32-42

ĐIỀU CHÚNG TA TIN
Sự mềm mại được bén rễ từ niềm tin của chúng ta vào TRỜI. Khi nhìn vào người khác bằng nhãn quan của Đức Chúa Trời, chúng ta được thuyết phục đối đãi với họ tốt theo cách mà TRỜI đã đối xử với chúng ta. Một người mềm mại là một người chín chắn, thận trọng trong suy nghĩ và hành động. Người đó đặt chính mình ở vị trí khiêm nhường để có thể chia sẻ tình yêu cho người khác. Người mềm mại là một người điềm tĩnh trong khi tình huống chung quanh đang bị kích động. Chúa Giê-su là khuôn mẫu cho chúng ta bước theo. Chúng ta cũng nhìn thấy sự mềm mại của A-bi-ga-in đối kháng với sự độc ác của Na-banh. Có những phước hạnh tiềm ẩn cho người mềm mại. Hãy thực hành điều này cho một ai đó ở gần bạn trong vòng một tuần lễ, bạn chắc sẽ làm nên một sự khác biệt chưa từng có trước đây cho mối quan hệ của mình.

 

book   

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn