Từ năm 1933 -1945, Đức quốc xã dưới sự lãnh đạo của Adolf Hitler đã tiến hành khủng bố và tàn sát người Do Thái khắp Châu Âu. Mục tiêu của A. Hitler là xóa sổ người Do thái khỏi địa cầu. Hơn sáu triệu người Do thái đã bị giết trong cuộc đại tàn sát của A. Hitler.
Lúc bấy giờ có một nhóm nhỏ sinh viên học sinh Cơ đốc người Hà lan tìm cách cứu sống những người Do thái. Trong giai đoạn từ 1940-1945, nhóm này đã cứu được khoảng 800 người Do thái. Một số thành viên của nhóm đã bị sát hại vì nỗ lực cứu người Do thái.
Một Ra-bi (thầy dạy luật pháp) của người Do thái được cứu thoát khỏi chết trong cuộc tàn sát Holocaust hỏi một thiếu niên trong nhóm học sinh Hà Lan: “Em biết là em có thể bị sát hại khi tham gia bảo vệ người Do Thái chúng tôi. Động cơ nào thúc đẩy em làm việc đó?” Em học sinh trả lời: “Tôi muốn theo gương Chúa Jesus, là người sẵn sàng chết cho những người xa lạ và những kẻ ghét Ngài.” Vị Ra-bi nói: “Tôn giáo của em thực sự có ý nghĩa.” Em học sinh trả lời: “Cơ đốc giáo không phải là một tôn giáo, nhưng nó là một phong trào cách mạng thuộc linh chống lại quyền lực của sự tối tăm.”
Điều gì đã truyền cảm hứng cho những thanh niên trẻ tuổi kia sẵn sàng hy sinh chính bản thân vì sự sống của người Do Thái?
ĐIỀU CÁC EM TIN
Các em học sinh người Hà Lan trong câu chuyện trên đã tin vào Kinh Thánh với hết cả tấm lòng. Điều các em tin đã thay đổi tận gốc rễ những suy nghĩ và quan niệm về cuộc sống của bản thân. Tình yêu của các em hướng về người Do thái tự động tuôn chảy khi Lời Chúa hành động bên trong lòng các em.
Đây không phải là lần đầu tiên Đức Chúa Trời dùng những người trẻ tuổi trong kế hoạch của Ngài. Xuyên suốt Kinh Thánh chúng ta sẽ thấy những người nam, người nữ nói “Vâng” với Đức Chúa Trời khi Ngài kêu gọi họ hành động cho chân lý của Ngài. Họ đã nói “Không” với ma quỉ, và chống cự nó trong quyền năng thần thượng.
• Giô-sép. Năm lên 17 tuổi Giô-sép đã nhận một giấc mơ kỳ diệu từ Chúa. Trong giấc mơ đó chàng thanh niên này sẽ là người lãnh đạo quan trọng trong tương lai. Trải qua một chặng đường dài gian khổ lên voi xuống chó, cuối cùng Giô-sép trở thành thủ tướng của Ai-cập. Chính ông đã cứu dòng dõi Y-sơ-ra-ên khỏi nạn đói.
• Đa-vít. Vào giữa khoảng 15 -16 tuổi, Đa-vít được xức dầu để chuẩn bị làm vua Y-sơ-ra-ên. Đời sống tiếp theo sau đó không dễ dàng gì với người được xức dầu. Đa-vít nhiều lần thoát chết khỏi sự truy sát của Sau-lơ. Khi Sau-lơ chết sỉ nhục trong chiến trận, Đa-vít chính thức cai trị Y-sơ-ra-ên. Dù có khuyết điểm, nhưng Kinh Thánh ghi nhận Đa-vít là một người đi theo tấm lòng của Đức Chúa Trời cho đến khi qua đời.
• Giô-si-a. Giô-si-a được lên ngôi vua trong một thời kỳ u ám của tuyển dân khi mới 8 tuổi. Thế nhưng trong suốt 31 năm trị vì vương quốc, ông đã đã lãnh đạo một phong trào khôi phục đức tin, từ bỏ hình tượng và trở về thờ phượng Đức Chúa Trời.
• Đa-ni-ên. Đa-ni-ên và ba người bạn trẻ Hê-bơ-rơ là những thanh niên phục vụ trong triều đình của vua Ba-by-lôn. Họ đã đứng về phía Đức Chúa Trời bất chấp những sắc lệnh trừng phạt của Nê-bu-cát-nết-sa. Họ đã không thỏa hiệp với tôn giáo và thế giới ngoại bang.
• Ma-ri. Đức Chúa Trời đã chọn Ma-ri (hầu hết những người Chúa chọn đều trẻ tuổi) để sinh hạ Chúa Jesus. Ma-ri đã nói “Vâng” với Đức Chúa Trời trong những thời khắc khó khăn nhất.
• Ti-mô-thê. Sứ đồ Phao-lô đã chọn Ti-mô-thê, người thanh niên trẻ tuổi có ân tứ và huấn luyện anh. Hai người này đã khai sinh ra hàng loạt hội thánh trong các chuyến đi truyền giáo.
Điều gì là những lẽ thật căn bản mà những người trẻ tuổi trên đây tin vào, và rồi cuộc đời họ đã dấn thân cho chính nghĩa của Đức Chúa Trời? Nội dung quyển sách này sẽ trình bày những điều đó.
Mười chương đầu tiên trả lời cho câu hỏi: Tôi tin điều gì? Phần này giải thích về những niềm tin căn bản của đời sống Cơ đốc.
Mười chương tiếp theo trả lời câu hỏi: Tôi phải làm gì? Phần này nhấn mạnh đến nếp sống đạo của Cơ đốc nhân.
Mười chương cuối cùng sẽ trình bày về các phẩm hạnh của đời sống Cơ đốc. Nó trả lời cho câu hỏi: Tôi sẽ trở nên giống như ai?
Hãy nhớ rằng TIN là một từ hành động. Đức Chúa Trời không chỉ muốn bạn tin bằng lý trí, nhưng với tất cả tấm lòng và áp dụng đức tin đó vào đời sống thường nhật. Ngài muốn biến đổi đời sống bạn để hướng tới những việc tốt lành hôm nay và mãi mãi về sau. Ngài muốn cộng thêm vào (extra) đời sống bình thường (ordinary) của bạn, hầu cho bạn có khả năng sống một đời sống phi thường (extraordinary) trong Christ. Những gì Chúa đã hành động với những người trẻ trong quá khứ, thì Ngài cũng muốn hành động như vậy với bạn ngày hôm nay, nếu bạn cũng TIN như họ.
Lời cầu nguyện của tôi là xin Chúa cho bạn nhận thức Ngài yêu thương bạn nhiều dường bao. Cầu xin Chúa ban cho bạn đức tin nơi Ngài cách hết lòng, hầu cho toàn bộ đời sống của bạn: lời nói, tư tưởng, hành động và các mối quan hệ đều phản ánh vẻ đẹp đầy quyền năng của Ngài. Và rồi khi bạn đọc hết trang cuối cùng của quyển sách này bạn sẽ la lớn lên cho thế giới biết: Tôi TIN cậy hoàn toàn vào Đức Chúa Trời.
Randy Frazee
General Editor
Chương 22. VUI MỪNG
CÂU HỎI CHÌA KHÓA
Điều gì làm cho chúng ta thỏa lòng và trải nghiệm hạnh phúc thật?
Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA
Bất luận hoàn cảnh của tôi như thế nào, tôi vẫn thỏa lòng và hiểu rõ mục đích mà TRỜI đã dành cho tôi.
CÂU CHÌA KHÓA
Ta nói cùng các ngươi những điều đó, hầu cho sự vui mừng của ta ở trong các ngươi, và sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn.
Giăng 15:11
HƯỚNG ĐI CỦA CHƯƠNG
Một người có tiền, sức khỏe, ước mơ, diện mạo tốt…. nhưng nếu không có sự vui mừng thì đó sẽ là một thử thách lớn. Thật dễ dàng để vui mừng khi mọi thứ chung quanh đều hanh thông tốt đẹp. Nhưng làm sao để vui mừng khi hoàn cảnh đang đi ngược lại sự mong đợi của chúng ta?
Trong chương này có tin tức tốt lành cho bạn về câu hỏi này. Đấng Christ ban cho Cơ đốc nhân sự vui mừng bất luận mọi hoàn cảnh xảy ra. Sự vui mừng thật là kết quả của niềm tin bền vững vào TRỜI là Đấng chăm sóc và cung ứng cho chúng ta mọi nhu cầu cần thiết theo cách của Ngài. Đức Chúa Trời có một kế hoạch tốt đẹp cho chúng ta. Chúng ta sẽ khám phá điều đó khi đến gần Ngài trong bài học này và kinh nghiệm niềm vui đầy trọn lưu phát từ Ngài.
Trong chương này chúng ta sẽ cùng nghiên cứu các chủ đề về Kinh Thánh liên quan đến:
– Nguồn của sự vui mừng
– Những ngày đặc biệt bày tỏ sự vui mừng
– Vui mừng bất chấp các tình huống khó khăn hay thuận lợi
NGUỒN CỦA SỰ VUI MỪNG
Đức Chúa Trời mở đường và bày tỏ những phước hạnh khác nhau trong mọi tình huống để ban niềm vui cho đời sống chúng ta. Nhưng niềm vui thật không phụ thuộc vào chính chúng ta hay các nguồn tài lực khác. Niềm vui thật đến từ chính Đức Chúa Trời. Thi thiên 16 diễn tả điều này thật sống động. Trừ Chúa ra, chúng ta không có phước nào khác và ở trong Ngài có sự vui mừng trọn vẹn.
1 Đức Chúa Trời ôi! Xin hãy phù hộ tôi, vì tôi nương náu mình nơi Chúa.
2 Tôi đã nói cùng Đức Giê-hô-va rằng: Ngài là Chúa tôi;
Trừ Ngài ra tôi không có phước gì khác.
3 Tôi lấy làm thích mọi đàng
Các người thánh trên đất, và những bực cao trọng.
4 Sự buồn rầu của những kẻ dâng của lễ cho thần khác sẽ thêm nhiều lên:
Tôi sẽ không dâng lễ quán bằng huyết của chúng nó,
Cũng không xưng tên chúng nó trên môi tôi.
5 Đức Giê-hô-va là phần cơ nghiệp và là cái chén của tôi:
Ngài gìn giữ phần sản tôi.
6 Tôi may được phần cơ nghiệp ở trong nơi tốt lành;
Phải, tôi có được cơ nghiệp đẹp đẽ.
7 Tôi sẽ ngợi khen Đức Giê-hô-va, là Đấng khuyên bảo tôi;
Ban đêm lòng tôi cũng dạy dỗ tôi.
8 Tôi hằng để Đức Giê-hô-va đứng ở trước mặt tôi;
Tôi chẳng hề bị rúng động, vì Ngài ở bên hữu tôi.
9 Bởi cớ ấy lòng tôi vui vẻ, linh hồn tôi nức mừng rỡ;
Xác tôi cũng sẽ nghỉ yên ổn;
10 Vì Chúa sẽ chẳng bỏ linh hồn tôi trong Âm phủ,
Cũng không để cho người thánh Chúa thấy sự hư nát.
11 Chúa sẽ chỉ cho tôi biết con đường sự sống;
Trước mặt Chúa có trọn sự khoái lạc,
Tại bên hữu Chúa có điều vui sướng vô cùng.
Thi thiên 16:1-11
Lời hứa của TRỜI được thực hiện đầy trọn trong Con của Ngài là Chúa Giê-su. Hãy nhớ rằng khi Chúa Giê-su xuống trần gian, Ngài đã mang niềm vui đến cho mọi người.
6 Đang khi hai người ở nơi đó, thì ngày sanh đẻ của Ma-ri đã đến. 7 Người sanh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc con mình, đặt nằm trong máng cỏ, vì nhà quán không có đủ chỗ ở.
8 Vả, cũng trong miền đó, có mấy kẻ chăn chiên trú ngoài đồng, thức đêm canh giữ bầy chiên. 9 Một thiên sứ của Chúa đến gần họ, và sự vinh hiển của Chúa chói lòa xung quanh, họ rất sợ hãi. 10 Thiên sứ bèn phán rằng: Đừng sợ chi; vì nầy, ta báo cho các ngươi một tin lành, sẽ là một sự vui mừng lớn cho muôn dân; 11 ấy là hôm nay tại thành Đa-vít đã sanh cho các ngươi một Đấng Cứu-thế, là Christ, là Chúa. 12 Nầy là dấu cho các ngươi nhìn nhận Ngài: Các ngươi sẽ gặp một con trẻ bọc bằng khăn, nằm trong máng cỏ. 13 Bỗng chúc có muôn vàn thiên binh với thiên sứ đó ngợi khen Đức Chúa Trời rằng:
14 Sáng danh Chúa trên các từng trời rất cao,
Bình an dưới đất, ân trạch cho loài người!
15 Sau khi các thiên sứ lìa họ lên trời rồi, bọn chăn chiên nói với nhau rằng: Chúng ta hãy tới thành Bết-lê-hem, xem việc đã xảy đến mà Chúa cho chúng ta hay. 16 Vậy, họ vội vàng đi đến đó, thấy Ma-ri, Giô-sép, và thấy con trẻ đang nằm trong máng cỏ. 17 Đã thấy vậy, họ bèn thuật lại những lời thiên sứ nói về con trẻ đó. 18 Ai nấy nghe chuyện bọn chăn chiên nói, đều lấy làm lạ. 19 Còn Ma-ri thì ghi nhớ mọi lời ấy và suy nghĩ trong lòng. 20 Bọn chăn chiên trở về, làm sáng danh và ngợi khen Đức Chúa Trời về mọi điều mình đã nghe và thấy y như lời đã bảo trước cùng mình.
Lu-ca 2:6-20
Chúa Giê-su đã phán dạy về gốc nho và nhánh nho. Đức Chúa Trời là gốc nho, còn chúng ta là những nhánh nho được tháp chặt trong Ngài bởi đức tin. Khi chúng ta cứ ở trong Christ – như nhánh nho dính chặt vào gốc nho qua sự vâng lời, khi ấy chúng ta không những kết quả cho Chúa mà còn trải nghiệm sự vui mừng trọn vẹn nhờ ơn Ngài ban.
1 Ta là gốc nho thật, Cha ta là người trồng nho. 2 Hễ nhánh nào trong ta mà không kết quả thì Ngài chặt hết; và Ngài tỉa sửa những nhánh nào kết quả, để được sai trái hơn. 3 Các ngươi đã được trong sạch, vì lời ta đã bảo cho. 4 Hãy cứ ở trong ta, thì ta sẽ ở trong các ngươi. Như nhánh nho, nếu không dính vào gốc nho, thì không tự mình kết quả được, cũng một lẽ ấy, nếu các ngươi chẳng cứ ở trong ta, thì cũng không kết quả được. 5 Ta là gốc nho, các ngươi là nhánh. Ai cứ ở trong ta và ta trong họ thì sinh ra lắm trái; vì ngoài ta, các ngươi chẳng làm chi được. 6 Nếu ai chẳng cứ ở trong ta thì phải ném ra ngoài, cũng như nhánh nho; nhánh khô đi, người ta lượm lấy, quăng vào lửa, thì nó cháy. 7 Ví bằng các ngươi cứ ở trong ta, và những lời ta ở trong các ngươi, hãy cầu xin mọi điều mình muốn, thì sẽ được điều đó. 8 Nầy, Cha ta sẽ được sáng danh là thể nào: Ấy là các ngươi được kết nhiều quả, thì sẽ làm môn đồ của ta vậy. 9 Như Cha đã yêu thương ta thể nào, ta cũng yêu thương các ngươi thể ấy; hãy cứ ở trong sự yêu thương của ta. 10 Nếu các ngươi vâng giữ các điều răn của ta, thì sẽ ở trong sự yêu thương ta, cũng như chính ta đã vâng giữ các điều răn của Cha ta, và cứ ở trong sự yêu thương Ngài. 11 Ta nói cùng các ngươi những điều đó, hầu cho sự vui mừng của ta ở trong các ngươi, và sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn.
Giăng 15:1-11
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Làm thế nào mà niềm vui của chúng ta được thể hiện thông đời sống tuân giữ điều răn của Chúa Giê-su?
NHỮNG NGÀY ĐẶC BIỆT BÀY TỎ SỰ VUI MỪNG
Trong Cựu Ước, dân sự đã đáp ứng với sự ban phước của Đức Chúa Trời bằng những ngày kỷ niệm đặc biệt bày tỏ sự vui mừng. Họ cùng tập trung lại một chỗ để kỷ niệm sự ban phước của TRỜI trong sự vui mừng. Những kỳ lễ hàng năm quan trọng của tuyển dân đều là cơ hội để họ nhớ lại sự chu cấp và bảo vệ của TRỜI khi họ còn lang thang trong đồng vắng. Còn khi họ trở về Giê-ru-sa-lem sau những năm tháng phu tù vào thời của E-xơ-ra, họ cũng đã có một cơ hội đặc biệt để thực hiện Lời Chúa và bày tỏ sự vui mừng.
13 Qua ngày thứ hai, các trưởng tộc của cả dân sự, những thầy tế lễ, và người Lê-vi, đều nhóm lại bên E-xơ-ra, là người thông giáo, đặng chú ý nghe các lời của luật pháp. 14 Chúng thấy có chép trong luật pháp rằng Đức Giê-hô-va cậy Môi-se phán rằng dân Y-sơ-ra-ên phải ở trong nhà lều đương lúc lễ tháng bảy; 15 và chúng phải hô truyền trong các thành và tại Giê-ru-sa-lem nghe, rằng: Hãy đi kiếm trong núi những nhánh ô-li-ve và nhánh ô-li-ve rừng, những nhánh cây sim, những tầu lá kè, và những nhánh cây rậm, đặng làm những nhà lều, y như đã chép. 16 Dân sự bèn đi ra đem các lá ấy về, mỗi người đều làm nhà lều trên nóc nhà mình, ngoài sân mình, trong hành lang của đền Đức Chúa Trời, nơi phố của cửa Nước, và nơi phố của cửa Ép-ra-im. 17 Cả hội chúng của những kẻ bị bắt làm phu tù được trở về bèn cất những nhà lều, và ở trong đó. Từ đời Giô-suê, con trai của Nun, cho đến ngày ấy, dân Y-sơ-ra-ên chẳng có làm gì giống như vậy. Bèn có sự rất vui mừng.
Nê-hê-mi 8:13-17
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Vì sao sự nhận biết Đức Chúa Trời sẽ đem đến niềm vui cho chúng ta? Tuyển dân Israel đã tổ chức những kỳ lễ hàng năm theo truyền thống bày tỏ sự vui mừng vì nhận được sự ban phước của TRỜI. Ngày hôm nay Cơ đốc nhân nên áp dụng điều này như thế nào?
VUI MỪNG NGAY CẢ TRONG NHỮNG TÌNH HUỐNG KHÓ KHĂN
Sứ đồ Gia-cơ đã dạy dỗ hội thánh phải vui mừng ngay cả trong những thử thách trăm bề thoạt đến.
Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, 3 vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sanh ra sự nhịn nhục. 4 Nhưng sự nhịn nhục phải làm trọn việc nó, hầu cho chính mình anh em cũng trọn lành toàn vẹn, không thiếu thốn chút nào.
5 Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng rãi, không trách móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho. 6 Nhưng phải lấy đức tin mà cầu xin, chớ nghi ngờ; vì kẻ hay nghi ngờ giống như sóng biển, bị gió động và đưa đi đây đi đó. 7 Người như thế chớ nên tưởng mình lãnh được vật chi từ nơi Chúa: 8 ấy là một người phân tâm, phàm làm việc gì đều không định.
9 Anh em nào ở địa vị thấp hèn hãy khoe mình về phần cao trọng mình, 10 kẻ giàu cũng hãy khoe mình về phần đê hèn, vì người sẽ qua đi như hoa cỏ. 11 Mặt trời mọc lên, nắng xẵng, cỏ khô, hoa rụng, sắc đẹp tồi tàn: kẻ giàu cũng sẽ khô héo như vậy trong những việc mình làm.
12 Phước cho người bị cám dỗ; vì lúc đã chịu nổi sự thử thách rồi, thì sẽ lãnh mão triều thiên của sự sống mà Đức Chúa Trời đã hứa cho kẻ kính mến Ngài. 13 Chớ có ai đương bị cám dỗ mà nói rằng: Ấy là Đức Chúa Trời cám dỗ tôi; vì Đức Chúa Trời chẳng bị sự ác nào cám dỗ được, và chính Ngài cũng không cám dỗ ai. 14 Nhưng mỗi người bị cám dỗ khi mắc tư dục xui giục mình. 15 Đoạn, lòng tư dục cưu mang, sanh ra tội ác; tội ác đã trọn, sanh ra sự chết.
16 Hỡi anh em yêu dấu, chớ tự dối mình: 17 mọi ân điển tốt lành cùng sự ban cho trọn vẹn đều đến từ nơi cao và bởi Cha sáng láng mà xuống, trong Ngài chẳng có một sự thay đổi, cũng chẳng có bóng của sự biến cải nào.
Gia-cơ 1:2-17
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Làm thế nào mà trong những hoàn cảnh khó khăn Cơ đốc nhân vẫn vui mừng? Bí quyết ở đây là gì?
🙂
Sứ đồ Phao-lô đã viết những lời khích lệ vui mừng dành cho hội thánh mặc dù ông phải ở trong vòng xiềng xích lao tù. Vị sứ đồ đã diễn tả niềm vui của ông trong Christ. Lưu ý rằng ông đã tìm thấy niềm vui từ những người mà TRỜI cho phép xuất hiện trong cuộc sống và chức vụ của ông.
3 Mỗi khi tôi nhớ đến anh em, thì cảm tạ Đức Chúa Trời tôi, 4 và mỗi khi cầu nguyện, tôi hằng cầu cho hết thảy anh em cách hớn hở, 5 vì cớ từ buổi ban đầu cho đến bây giờ, anh em đã được thông công trong sự tấn tới của đạo Tin lành; 6 tôi tin chắc rằng Đấng đã khởi làm việc lành trong anh em, sẽ làm trọn hết cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ.
7 Tôi nghĩ đến hết thảy anh em dường ấy, là phải lắm; vì anh em ở trong lòng tôi, dầu trong vòng xiềng xích tôi, hoặc trong khi binh vực và làm chứng đạo Tin lành, thì anh em cũng có dự phần ân điển đã ban cho tôi. 8 Đức Chúa Trời cũng chứng rằng tôi lấy lòng yêu dấu của Đức Chúa Jêsus Christ mà tríu mến anh em.
Phi-líp 1:3-8
Khi bị cầm tù, lẽ ra Phao-lô sẽ phàn nàn buồn bực. Nhưng không, ông đã tìm thấy kế hoạch tốt đẹp của Đức Chúa Trời trên chức vụ của mình. Điều khó khăn xảy ra cho ông lại khiến cho Phúc Âm phát triển.
12 Hỡi anh em, tôi muốn anh em biết rằng điều xảy đến cho tôi đã giúp thêm sự tấn tới cho đạo Tin lành, 13 đến nỗi chốn công đường và các nơi khác đều rõ tôi vì Đấng Christ mà chịu xiềng xích. 14 Phần nhiều trong anh em nhân tôi bị xiềng xích mà có lòng tin rất lớn trong Đấng Christ, dám truyền đạo Đức Chúa Trời chẳng sợ hãi gì.
15 Thật có một đôi người vì lòng ganh tị và cãi lẫy mà rao truyền Đấng Christ, nhưng cũng có kẻ lấy ý tốt mà rao truyền. 16 Những người nầy làm bởi lòng yêu mến, biết rằng tôi được lập lên để binh vực đạo Tin lành. 17 Còn những người kia, vì ý phe đảng xui giục, có lòng rao truyền Đấng Christ cách không ngay thật, tưởng thêm khổ não cho sự xiềng xích tôi. 18 Song có hề gì! Dẫu thế nào đi nữa, hoặc làm bộ, hoặc thật thà, Đấng Christ cũng được rao truyền; ấy vì đó tôi đương mừng rỡ, và sẽ còn mừng rỡ nữa. 19 Vì tôi biết rằng nhờ anh em cầu nguyện, và nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Jêsus Christ giúp đỡ, thì điều nầy sẽ trở làm ích cho sự rỗi tôi.
Phi-líp 1:12-19
Trong phần cuối của lá thư gởi cho người Phi-líp, vị sứ đồ đã bày tỏ chìa khóa của sự thỏa lòng và niềm vui trong Christ.
10 Tôi được rất vui mừng trong Chúa, vì nay anh em lại lo tưởng về tôi lần nữa; anh em vẫn tưởng đến điều đó lắm, nhưng không có dịp tiện. 11 Không phải là tôi muốn nói đến sự cần dùng của tôi; vì tôi đã tập hễ gặp cảnh ngộ nào, cũng thỏa lòng ở vậy. 12 Tôi biết chịu nghèo hèn, cũng biết được dư dật. Trong mọi sự và mọi nơi, tôi đã tập cả, dầu no hay đói, dầu dư hay thiếu cũng được. 13 Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi.
Phi-líp 4: 10-13
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Phao-lô bày tỏ kinh nghiệm của ông: “hễ gặp cảnh ngộ nào, cũng thỏa lòng ở vậy.” Tại sao điều này đôi khi trở nên khó khăn cho chúng ta?
Sứ đồ Phi-e-rơ cũng dạy hội thánh nên vui mừng trong những hoàn cảnh thử thách, khó khăn. Đức Chúa Trời cho phép những khó khăn xảy ra để ban phước cho chúng ta.
3 Ngợi khen Đức Chúa Trời, là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài lấy lòng thương xót cả thể khiến chúng ta lại sanh, đặng chúng ta nhờ sự Đức Chúa Jêsus Christ sống lại từ trong kẻ chết mà có sự trông cậy sống, 4 là cơ nghiệp không hư đi, không ô uế, không suy tàn, để dành trong các từng trời cho anh em, 5 là kẻ bởi đức tin nhờ quyền phép của Đức Chúa Trời giữ cho, để được sự cứu rỗi gần hiện ra trong kỳ sau rốt! 6 Anh em vui mừng về điều đó, dầu hiện nay anh em vì sự thử thách trăm bề buộc phải buồn bã ít lâu; 7 hầu cho sự thử thách đức tin anh em quí hơn vàng hay hư nát, dầu đã bị thử lửa, sanh ra ngợi khen, tôn trọng, vinh hiển cho anh em khi Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra. 8 Ngài là Đấng anh em không thấy, mà yêu mến; dầu bây giờ anh em không thấy Ngài, nhưng tin Ngài, và vui mừng lắm một cách không xiết kể và vinh hiển: 9 nhận được phần thưởng về đức tin anh em, là sự cứu rỗi linh hồn mình.
1 Phi-e-rơ 1:3-9
12 Hỡi kẻ rất yêu dấu, khi anh em bị trong lò lửa thử thách, chớ lấy làm lạ như mình gặp một việc khác thường. 13 Nhưng anh em có phần trong sự thương khó của Đấng Christ bao nhiêu, thì hãy vui mừng bấy nhiêu, hầu cho đến ngày vinh hiển của Ngài hiện ra, thì anh em cũng được vui mừng nhảy nhót. 14 Ví bằng anh em vì cớ danh Đấng Christ chịu sỉ nhục, thì anh em có phước; vì sự vinh hiển và Thánh Linh của Đức Chúa Trời đậu trên anh em. 15 Trong anh em chớ có ai chịu khổ như kẻ giết người, như kẻ trộm cướp, như kẻ hung ác, như kẻ thày lay việc người khác. 16 Nhưng nếu có ai vì làm tín đồ Đấng Christ mà chịu khổ, thì đừng hổ thẹn; thà hãy vì danh ấy ngợi khen Đức Chúa Trời là hơn.
1 Phi-e-rơ 4:12-16
6 Vậy, hãy hạ mình xuống dưới tay quyền phép của Đức Chúa Trời, hầu cho đến kỳ thuận hiệp Ngài nhắc anh em lên; 7 lại hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.
8 Hãy tiết độ và tỉnh thức: kẻ thù nghịch anh em là ma quỉ, như sư tử rống, đi rình mò chung quanh anh em, tìm kiếm người nào nó có thể nuốt được. 9 Hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự nó, vì biết rằng anh em mình ở rải khắp thế gian, cũng đồng chịu hoạn nạn như mình. 10 Đức Chúa Trời ban mọi ơn đã gọi anh em đến sự vinh hiển đời đời của Ngài trong Đấng Christ, thì sau khi anh em tạm chịu khổ, chính Ngài sẽ làm cho anh em trọn vẹn, vững vàng, và thêm sức cho. 11 Nguyền xin quyền phép về nơi Ngài, đời đời vô cùng! A-men.
1 Phi-e-rơ 5:6-11
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Bạn có thường xuyên vui mừng khi nhận biết sự tốt lành của Đức Chúa Trời trong cuộc đời bạn? Hãy xác định một điều tốt đẹp nhất mà Đức Chúa Trời đã ban cho bạn trong những tuần lễ gần đây? Và sau đó hãy dành thời gian với một vài người bạn cảm tạ TRỜI và vui mừng về điều đó.
ĐIỀU CHÚNG TA TIN
Nếu bạ muốn trải nghiệm sự vui mừng thật, chúng ta phải liên kết chặt chẽ với Nguồn của sự vui mừng là chính Đức Chúa Trời. Thực hành đời sống vâng phục Chúa và bước đi bởi đức tin sẽ khiến chúng ta đến gần Đức Chúa Trời hơn. Càng đến gần TRỜI, chúng ta càng có niềm tin cậy vững chắc nơi Ngài khi đối mặt với những vấn đề trong đời sống hằng ngày. Giống như tuyển dân Israel, chúng ta sẽ có những ngày kỷ niệm để tôn vinh, cảm tạ TRỜI và vui mừng với cả những phước hạnh nhỏ nhất mà TRỜI ban cho.
Đấng Christ ban cho chúng ta sự thỏa lòng và hạnh phước thật bất chấp mọi tình huống. Bởi vì Đức Chúa Trời thành tín, Ngài ban lời hứa cho chúng ta đắc thắng sự sợ hãi và những hoàn cảnh khó khăn với sự vui mừng bên trong. Là Cơ đốc nhân, chúng ta rao giảng mỹ đức và sự tốt lành của TRỜI tại vị trí mà Ngài đặt để chúng ta, đồng thời bày tỏ sự vui mừng thiên thượng để dâng vinh hiển về cho Đức Chúa Trời.
Translated by Huong Di