Thứ Sáu , 22 Tháng Mười Một 2024
Home / MỖI TUẦN MỘT SỨ ĐIỆP / CHÚNG TÔI TIN – chương 21

CHÚNG TÔI TIN – chương 21

CHÚNG TÔI TIN – chương 20

Chương 21.  YÊU THƯƠNG

CÂU HỎI CHÌA KHÓA
Tình yêu hy sinh và vô điều kiện đối với người khác có ý nghĩa gì?

Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA
Tôi hứa nguyện kính mến TRỜI và yêu thương người khác.

CÂU CHÌA KHÓA
10 Nầy, sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta.
11 Hỡi kẻ rất yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, thì chúng ta cũng phải yêu nhau. 12 Chưa hề có ai thấy Đức Chúa Trời; nếu chúng ta yêu nhau, thì Đức Chúa Trời ở trong chúng ta, và sự yêu mến Ngài được trọn vẹn trong chúng ta.
1 Giăng 4: 10-12

James_Tissot_Jesus_Teaching_by_the_Seashore_525
HƯỚNG ĐI CỦA CHƯƠNG
Chúng ta tin vào Kinh Thánh để trở thành mẫu người mà Đức Chúa Trời trông đợi nơi chúng ta. Niềm tin từ lý trí di chuyển vào tấm lòng, thông qua nếp sống thực hành đức tin sẽ biến đổi chúng ta trở nên giống như Christ. Làm thế nào để đạt được điều này?

Những phần Kinh Thánh trong chương này sẽ giải quyết các chủ đề sau:
– Định nghĩa tình yêu
– Điều răn lớn nhất
– Quyền năng để yêu
– Một khuôn mẫu về tình yêu: Đa-vít và Giô-na-than

ĐỊNH NGHĨA TÌNH YÊU
Kinh Thánh là một bộ sách dày và đôi khi có những phần khó giải thích. Tuy nhiên ý tưởng trung tâm của quyển sách lâu đời này là tình yêu. Kinh Thánh là câu chuyện về tình yêu của TRỜI đối với con người. 1 Cô-rin-tô 13 cho chúng ta một mô tả về tình yêu xuyên suốt Kinh Thánh.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Đọc phần Kinh Thánh bên dưới và viết xuống hai danh sách: 1/ Tình yêu thương làm những điều gì? 2/ Tình yêu thương không làm những điều gì?

1 Dầu tôi nói được các thứ tiếng loài người và thiên sứ, nếu không có tình yêu thương, thì tôi chỉ như đồng kêu lên hay là chập chỏa vang tiếng. 2 Dầu tôi được ơn nói tiên tri, cùng biết đủ các sự mầu nhiệm và mọi sự hay biết; dầu tôi có cả đức tin đến nỗi dời núi được, nhưng không có tình yêu thương, thì tôi chẳng ra gì. 3 Dầu tôi phân phát gia tài để nuôi kẻ nghèo khó, lại bỏ thân mình để chịu đốt, song không có tình yêu thương, thì điều đó chẳng ích chi cho tôi.
4 Tình yêu thương hay nhịn nhục; tình yêu thương hay nhân từ; tình yêu thương chẳng ghen tị, chẳng khoe mình, chẳng lên mình kiêu ngạo, 5 chẳng làm điều trái phép, chẳng kiếm tư lợi, chẳng nóng giận, chẳng nghi ngờ sự dữ, 6 chẳng vui về điều không công bình, nhưng vui trong lẽ thật. 7 Tình yêu thương hay dung thứ mọi sự, tin mọi sự, trông cậy mọi sự, nín chịu mọi sự.
8 Tình yêu thương chẳng hề hư mất bao giờ. Các lời tiên tri sẽ hết, sự ban cho nói tiếng lạ sẽ thôi, sự thông biết hầu bị bỏ. 9 Vì chưng chúng ta hiểu biết chưa trọn vẹn, nói tiên tri cũng chưa trọn vẹn; 10 song lúc sự trọn lành đã đến, thì sự chưa được trọn lành sẽ bị bỏ. 11 Khi tôi còn là con trẻ, tôi nói như con trẻ, tư tưởng như con trẻ, suy xét như con trẻ; khi tôi đã thành nhân, bèn bỏ những điều thuộc về con trẻ. 12 Ngày nay chúng ta xem như trong một cái gương, cách mập mờ: Đến bấy giờ chúng ta sẽ thấy hai mặt đối nhau; ngày nay tôi biết chưa hết: Đến bấy giờ tôi sẽ biết như Chúa đã biết tôi vậy.
13 Nên bây giờ còn có ba điều nầy: Đức tin, sự trông cậy, tình yêu thương; nhưng điều trọng hơn trong ba điều đó là tình yêu thương.
1 Cô-rin-tô 13:1-13

ĐIỀU RĂN LỚN NHẤT
Tình yêu là mạng lệnh lớn nhất được tìm thấy từ buổi đầu tiên trong câu chuyện của TRỜI với con người. Trong quyền sách thứ năm của Môi-se là Phục truyền luật lệ ký, có một đoạn văn được gọi là SHEMA (tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa là nghe). Đoạn văn này về sau trở thành lời tuyên xưng đức tin của mọi gia đình người Do Thái vào mỗi sáng và tối trong giờ cầu nguyện lễ bái.

4 Hỡi Y-sơ-ra-ên! Hãy nghe: Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta là Giê-hô-va có một không hai.
5 Ngươi phải hết lòng, hết ý, hết sức kính mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi. 6 Các lời mà ta truyền cho ngươi ngày nay sẽ ở tại trong lòng ngươi; 7 khá ân cần dạy dỗ điều đó cho con cái ngươi, và phải nói đến, hoặc khi ngươi ngồi trong nhà, hoặc khi đi ngoài đường, hoặc lúc ngươi nằm, hay là khi chỗi dậy. 8 Khá buộc nó trên tay mình như một dấu, và nó sẽ ở giữa hai con mắt ngươi như ấn chỉ; 9 cũng phải viết các lời đó trên cột nhà, và trên cửa ngươi.
Phục truyền 6:4-9

Không thể nào hết lòng, hết ý, hết sức kính mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời, mà lại không yêu những người ở chung quanh chúng ta.

17 Chớ có lòng ghen ghét anh em mình; hãy sửa dạy kẻ lân cận mình, đừng vì cớ họ mà phải mắc tội. 18 Chớ toan báo thù, chớ giữ sự báo thù cùng con cháu dân sự mình; nhưng hãy yêu thương kẻ lân cận ngươi như mình: Ta là Đức Giê-hô-va.
Lê-vi-ký 19: 17-18
Chúa Giê-su thường bị các người lãnh đạo của Do Thái giáo hỏi về sự giảng dạy của Ngài. Họ hỏi Ngài điều răn nào là lớn nhất trong Kinh Thánh. Câu trả lời của Chúa chúng ta xác nhận một lần nữa về lòng kính mến Đức Chúa Trời và yêu thương những người chung quanh.

28 Bấy giờ, có một thầy thông giáo nghe Chúa và người Sa-đu-sê biện luận với nhau, biết Đức Chúa Jêsus đã khéo đáp, bèn đến gần hỏi Ngài rằng: Trong các điều răn, điều nào là đầu hết? 29 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nầy là điều đầu nhứt: Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe, Chúa, Đức Chúa Trời chúng ta, là Chúa có một. 30 Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi.
31 Nầy là điều thứ hai: Ngươi phải yêu kẻ lân cận như mình.
Chẳng có điều răn nào lớn hơn hai điều đó. 32 Thầy thông giáo trả lời rằng: Thưa thầy, thầy nói phải, hợp lý lắm, thật Đức Chúa Trời là có một, ngoài Ngài chẳng có Chúa nào khác nữa; 33 thật phải kính mến Chúa hết lòng, hết trí, hết sức, và yêu kẻ lân cận như mình, ấy là hơn mọi của lễ thiêu cùng hết thảy các của lễ. 34 Đức Chúa Jêsus thấy người trả lời như người khôn, thì phán rằng: Ngươi chẳng cách xa nước Đức Chúa Trời đâu. Rồi không ai dám hỏi Ngài nữa.
Mác 12: 28-34
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Sử dụng một bảng cho điểm từ 1 đến 10. Tự đánh giá xem bạn ở điểm nào trong hành động hết lòng, hết sức hết trí mà kính mến Đức Chúa Trời? Bạn ở điểm nào khi yêu chính mình? Bạn ở điểm nào khi yêu thương người khác? Bạn có hài lòng với số điểm mà bạn dành cho bản thân mình?

Tiêu chuẩn của Chúa Giê-su thiết lập trong Tân Ước về tình yêu cao hơn những tiêu chuẩn mà con người có thể vươn tới trong Cựu ước. Nhưng với tình yêu của TRỜI vận hành và tuôn chảy bên trong chúng ta, thì tiêu chuẩn của Chúa Giê-su thiết lập trở nên khả thi cho những Cơ đốc nhân. Con người không làm được nhưng với Đức Chúa Trời mọi sự đều có thể.

43 Các ngươi có nghe lời phán rằng: Hãy yêu người lân cận, và hãy ghét kẻ thù nghịch mình. 44 Song ta nói cùng các ngươi rằng: Hãy yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi, 45 hầu cho các ngươi được làm con của Cha các ngươi ở trên trời; bởi vì Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác.
46 Nếu các ngươi yêu những kẻ yêu mình, thì có được thưởng gì đâu? Những kẻ thâu thuế há chẳng làm như vậy sao? 47 Lại nếu các ngươi tiếp đãi anh em mình mà thôi, thì có lạ gì hơn ai? Người ngoại há chẳng làm như vậy sao? 48 Thế thì các ngươi hãy nên trọn vẹn, như Cha các ngươi ở trên trời là trọn vẹn.
Ma-thi-ơ 5: 43-48

QUYỀN NĂNG CỦA TÌNH YÊU
Theo cách tự nhiên, chúng ta yêu chính bản thân mình thì dễ hơn là yêu thương người khác vô điều kiện. Tình yêu là một sự hy sinh. Thật dễ dàng để yêu thương và phục vụ bản thân, còn yêu thương và phục vụ tha nhân là chuyện xa vời! Chính vì thế chúng ta cần sự giúp đỡ thiên thượng. Khi chúng ta đụng chạm, nếm trải, kinh nghiệm tình yêu của TRỜI dành cho mình, chúng ta cũng có thể yêu thương người khác theo cách mà Ngài đã yêu chúng ta. Mạng lệnh từ Kinh Thánh là chúng ta phải yêu thương người khác và Thánh Linh của Đức Chúa Trời ở bên trong chúng ta ban quyền năng để chúng ta làm điều đó.

16 Vậy tôi nói rằng: Hãy bước đi theo Thánh Linh, chớ hề làm trọn những điều ưa muốn của xác thịt. 17 Vì xác thịt có những điều ưa muốn trái với những điều của Thánh Linh, Thánh Linh có những điều ưa muốn trái với của xác thịt; hai bên trái nhau dường ấy, nên anh em không làm được điều mình muốn làm. 18 Nhưng, ví bằng anh em nhờ Thánh Linh chỉ dẫn, thì chẳng hề ở dưới luật pháp.
19 Vả, các việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: Ấy là gian dâm, ô uế, luông tuồng, 20 thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng, 21 ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước cho anh em, như tôi đã nói rồi: Hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Đức Chúa Trời.
22 Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ: 23 Không có luật pháp nào cấm các sự đó. 24 Vả, những kẻ thuộc về Đức Chúa Jêsus Christ đã đóng đinh xác thịt với tình dục và dâm dục mình trên thập tư giá rồi. 25 Nếu chúng ta nhờ Thánh Linh mà sống, thì cũng hãy bước theo Thánh Linh vậy.
Ga-la-ti 5:16-25

gala
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Phần Kinh Thánh trên có hai danh sách: 1/ Việc làm của xác thịt và 2/Bông trái của Đức Thánh Linh. Sau câu 22 liệt kê các bông trái của Thánh Linh là câu: “Không có luật pháp nào cấm các sự đó.” Câu này có nghĩa gì?

Chúa Giê-su là mô hình mẫu cho chúng ta về một đời sống bày tỏ tình yêu. Lưu ý là những gì Chúa Giê-su nhận lãnh từ Cha thiên thượng, Ngài truyền lại cho chúng ta. Đây là chìa khóa để yêu thương người khác: Chúng ta được TRỜI yêu thương, và chúng ta trở thành ống dẫn tình yêu của Ngài đến cho người khác. Hay tình yêu của TRỜI tuôn đổ đến tha nhân qua đời sống của chúng ta.

14 Ta là người chăn hiền lành, ta quen chiên ta, và chiên ta quen ta, 15 cũng như Cha biết ta, và ta biết Cha vậy; ta vì chiên ta phó sự sống mình. 16 Ta còn có chiên khác chẳng thuộc về chuồng nầy; ta cũng phải dẫn nó về nữa, chiên đó sẽ nghe tiếng ta, rồi sẽ chỉ có một bầy, và một người chăn mà thôi. 17 Nầy, tại sao Cha yêu ta: Ấy vì ta phó sự sống mình, để được lấy lại. 18 Chẳng có ai cất sự sống ta đi, nhưng tự ta phó cho; ta có quyền phó sự sống, và có quyền lấy lại; ta đã lãnh mạng lịnh nầy nơi Cha ta.
Giăng 10:14-18
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Trên căn bản những lời dạy của Chúa Giê-su về tình yêu. Làm thế nào để tình yêu được thể hiện? Nói cách khác, chúng ta tiếp nhận tình yêu từ đâu để có thể yêu thương người khác theo cách mà Chúa Giê-su đã yêu họ?

MỘT GƯƠNG MẪU CỦA TÌNH YÊU: ĐA-VÍT VÀ GIÔ-NA-THAN
Trong phần này chúng ta sẽ hiểu rõ hơn về tình thương tuyệt vời giữa hai người bạn trong Cựu Ước. Câu chuyện của họ đã truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ. Kinh Thánh nói về Giô-na-than: “anh ấy thương mến Đa-vít như mạng sống của mình”. Giữa hai người này còn một người thứ ba là vua Sau-lơ, cha của Giô-na-than – một người luôn ganh ghét và tìm cách trừ khử Đa-vít. Giô-na-than đã vượt lên trên những tình cảm riêng tư đối với cha mình và hết lòng bảo vệ Đa-vít.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Khi đọc phần Kinh Thánh bên dưới, bạn hãy viết ra những cách mà Giô-na-than đã bày tỏ tình yêu thương với Đa-vít?

1 Đa-vít vừa tâu xong cùng Sau-lơ, thì lòng của Giô-na-than khế hiệp cùng lòng Đa-vít, đến đỗi Giô-na-than yêu mến Đa-vít như mạng sống mình. 2 Từ ngày đó, Sau-lơ rước Đa-vít về đền mình, không cho trở về nhà cha người nữa. 3 Giô-na-than khế hiệp cùng Đa-vít, bởi vì yêu mến người như mạng sống mình. 4 Người cổi áo mình mặc mà trao cho Đa-vít, luôn với áo xống khác, cho đến gươm, cung, và đai của mình nữa.
1 Sa-mu-ên 18: 1-4

1 Sau-lơ bàn tính cùng Giô-na-than, con trai mình, và các tôi tớ, để giết Đa-vít; nhưng Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, rất thương yêu Đa-vít, 2 cho người hay, và nói rằng: Sau-lơ, cha tôi, tìm giết anh. Vậy, sáng ngày mai, hãy cẩn thận, ở nơi khuất kín, và ẩn mình đi. 3 Tôi sẽ đi ra đứng gần bên cha tôi nơi ruộng mà anh sẽ ẩn, và nói về anh cùng cha tôi, thử xem người nói thế nào, rồi sẽ cho anh biết. 4 Vậy, Giô-na-than nói binh Đa-vít cùng Sau-lơ, cha mình, mà rằng: Xin vua chớ phạm tội cùng Đa-vít, tôi tớ vua, vì người không có phạm tội cùng vua, mà lại có giúp công việc lớn lao cho vua nữa. 5 Người đã liều mạng mình mà giết người Phi-li-tin kia, nên Đức Giê-hô-va vì cớ người có làm sự giải cứu lớn cho cả Y-sơ-ra-ên. Vua có thấy và mừng rỡ điều đó; nhân sao lại toan phạm tội cùng huyết vô tội, mà giết Đa-vít vô lý? 6 Sau-lơ lắng tai nghe lời Giô-na-than nói, bèn thề rằng: Ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề, Đa-vít sẽ chẳng chết! 7 Bấy giờ, Giô-na-than gọi Đa-vít, thuật các lời ấy cho người, đoạn dẫn Đa-vít đến gần Sau-lơ, và Đa-vít hầu việc Sau-lơ như trước.
1 Sa-mu-ên 19:1-7

Không lâu sau đó, Sau-lơ lại tiếp tục nuôi dưỡng ý định giết Đa-vít. Đa-vít phải tìm đường trốn thoát sự truy nã của vị vua gian ác. Trong những tình huống khó khăn tiếp theo, Đa-vít đã kinh nghiệm sự bảo vệ thiên thượng từ TRỜI. Và Giô-na-than luôn ở bên để hậu thuẫn cho Đa-vít.

12 Giô-na-than nói cùng Đa-vít rằng: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, làm chứng! Ngày mai hay là ngày mốt, tại giờ nầy, tôi sẽ dọ ý cha tôi. Nếu thấy chẳng có điều chi nên sợ cho anh, thì tôi không sai người nào đến cho anh hay biết; 13 còn nếu cha tôi quyết lòng làm hại anh, tôi sẽ cho anh hay trước, biểu anh đi, và anh sẽ đi bình yên. Bằng chẳng, nguyện Đức Giê-hô-va phạt Giô-na-than cách nặng nề! Cầu xin Đức Giê-hô-va ở cùng anh, như Ngài đã ở cùng cha tôi! 14 Và ngày sau, nếu tôi còn sống, có phải anh sẽ lấy sự nhân từ của Đức Giê-hô-va mà đãi tôi chăng? Nhưng nếu tôi chết, 15 dẫu khi Đức Giê-hô-va diệt hết thảy kẻ thù nghịch của Đa-vít khỏi mặt đất cho đến cùng, thì cũng chớ cất ơn thương nhà tôi đến đời đời. 16 Như vậy, Giô-na-than kết giao ước cùng nhà Đa-vít mà rằng: Đức Giê-hô-va sẽ báo thù những thù nghịch của Đa-vít. 17 Giô-na-than thương yêu Đa-vít như mạng sống mình vậy, nên khiến Đa-vít lại thề nữa.
18 Giô-na-than tiếp rằng: Mai là ngày mồng một, sự vắng mặt anh người ta ắt sẽ thấy; vì chỗ anh sẽ trống. 19 Ngày mốt, chớ quên đi xuống mau đến nơi anh đã ẩn ngày trước, là ngày định làm việc, và anh sẽ đợi gần bên hòn đá Ê-xe. 20 Tôi sẽ bắn ba mũi tên về phía hòn đá đó dường như tôi bắn vào một cái bia. 21 Đoạn, tôi sẽ sai tôi tớ tôi, và bảo nó rằng: Hãy đi lượm các mũi tên. Nếu tôi nói với nó rằng: Kìa, các mũi tên ở bên nầy mầy, hãy lượm lấy đi, – bấy giờ anh hãy đến; tôi chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề, mọi việc đều bình an cho anh, chẳng có gì nên sợ hết! 22 Nhưng nếu tôi nói cùng đứa trẻ rằng: Kìa, các mũi tên ở bên kia mầy, – bấy giờ anh khá đi, vì Đức Giê-hô-va khiến anh đi. 23 Còn về lời chúng ta đã nói nhau, nguyện Đức Giê-hô-va làm chứng giữa anh và tôi đến đời đời.
24 Vậy, Đa-vít ẩn trong đồng. Khi đến ngày mồng một, vua ngồi bàn đặng ăn bữa; 25 người ngồi nơi chỗ thường ngồi ở gần bên vách. Giô-na-than đứng dậy, và Áp-ne ngồi bên Sau-lơ; còn chỗ của Đa-vít thì bỏ không. 26 Ngày đó, Sau-lơ chẳng nói chi hết, vì tưởng rằng: Có sự rủi ro đã xảy đến cho hắn rồi! Chắc hẳn hắn không sạch, đã phải sự gì ô uế rồi. 27 Song ngày sau, là ngày mồng hai, chỗ của Đa-vít lại bỏ không nữa. Sau-lơ nói cùng Giô-na-than, con trai mình, rằng: Cớ sao con trai của Y-sai không đến dự ăn bữa hôm qua và ngày nay? 28 Giô-na-than thưa cùng Sau-lơ rằng: Đa-vít có nài xin phép tôi đi đến Bết-lê-hem, 29 mà rằng: Xin để tôi đi; vì nhà chúng tôi có một sự tế tự trong thành, mà anh tôi đã dặn tôi phải đi đến. Vậy bây giờ, nếu tôi được ơn trước mặt người, xin cho phép tôi lập tức đi đến đó đặng thăm các anh tôi. Ấy bởi cớ đó người không đến ngồi bàn.
30 Bấy giờ, Sau-lơ nổi giận cùng Giô-na-than, mà rằng: Ớ con trai gian tà và bội nghịch kia, ta biết mầy có kết bạn cùng con trai của Y-sai, đáng hổ nhục cho mầy, và đáng hổ nhục cho mẹ đã đẻ mầy thay! 31 Thật, hễ con trai Y-sai sống lâu trên mặt đất chừng nào, thì mầy và nước mầy chẳng vững bền chừng nấy. Vậy bây giờ, hãy sai đi kiếm nó, dẫn nó về cho ta; vì nó phải chết hẳn. 32 Giô-na-than thưa cùng Sau-lơ, cha mình, rằng: Cớ sao giết nó đi? Nó có làm điều gì? 33 Sau-lơ phóng cây giáo đặng đâm người; Giô-na-than bèn nhìn biết cha mình đã nhứt định giết Đa-vít. 34 Giô-na-than bèn chỗi dậy khỏi bàn, tức giận lắm, và trong ngày mồng hai chẳng ăn gì hết, lấy làm buồn bực về Đa-vít, vì cha mình đã sỉ nhục người.
35 Qua ngày sau, Giô-na-than đi ra ngoài đồng tại nơi đã hẹn cùng Đa-vít; có một đứa tôi tớ trẻ theo người. 36 Người nói cùng nó rằng: Hãy chạy lượm những tên ta sẽ bắn. Kẻ tôi tớ chạy, Giô-na-than bắn một mũi tên qua khỏi nó. 37 Khi kẻ tôi tớ đi đến nơi có tên Giô-na-than đã bắn, thì Giô-na-than la lên rằng: Tên há chẳng ở bên kia mầy sao? 38 Giô-na-than lại kêu kẻ tôi tớ rằng: Hãy đi mau, chớ dừng lại! Kẻ tôi tớ lượm mũi tên, rồi trở lại cùng chủ mình. 39 Vả, tôi tớ chẳng biết chi cả, song Đa-vít và Giô-na-than hiểu biết điều đó là gì. 40 Giô-na-than trao binh khí cho tôi tớ mình, và bảo rằng: Hãy đi, đem nó về trong thành. 41 Khi tôi tớ đã đi rồi, Đa-vít chỗi dậy từ phía nam; sấp mình xuống đất và lạy ba lần, đoạn hai người ôm nhau và khóc, Đa-vít khóc nhiều hơn. 42 Giô-na-than nói cùng Đa-vít rằng: Anh hãy đi bình an; chúng ta đã nhân danh Đức Giê-hô-va lập lời thề cùng nhau rằng: Đức Giê-hô-va sẽ làm chứng giữa tôi và anh, giữa dòng dõi tôi và dòng dõi anh đến đời đời.
1 Sa-mu-ên 20:12-42

gio

ĐIỀU CHÚNG TA TIN
Tình yêu là sự bày tỏ tối hậu để trở nên giống như Chúa Giê-su. Đức chúa Trời là Cha thiên thượng trông đợi chúng ta mặc lấy tình yêu hy sinh và vô điều kiện cho người khác. Tình yêu theo Kinh Thánh được định nghĩa trong 1 Cô. 13 và nó là điều răn lớn nhất được Chúa Giê-su truyền dạy trong Mác 12. Tiêu chuẩn của TRỜI chính là hết lòng kính mến Đức Chúa Trời và yêu thương người lân cận. Khi chúng ta tiếp nhận tình yêu Đức Chúa Trời tuôn đổ vào bên trong chúng ta, lúc đó tình yêu ấy sẽ tuôn chảy đến những người khác.
Với tình yêu của Đức Chúa Trời và hiện diện của Ngài trong đời sống chúng ta, chúng ta có thể càng ngày càng trở nên giống Chúa Giê-su nhiều hơn.

 

Translated by Huong Di

book   

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn