Chương 5
ĐỊA VỊ MỚI
CÂU HỎI CHÌA KHÓA
Tôi là ai?
Ý TƯỞNG CHÌA KHÓA
Tôi tin tôi là người quan trọng vì địa vị của tôi là con cái của Đức Chúa Trời.
CÂU CHÌA KHÓA
Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài.
Giăng 1:12
HƯỚNG ĐI CỦA CẢ CHƯƠNG
Khi mở quyển Kinh Thánh, chúng ta khám phá thấy Đức Chúa TRỜI có một và thật – Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh – đã liên hệ và quan tâm đến đời sống hằng ngày của chúng ta. Chúng ta cũng học biết rằng Ngài đã dẫn đường để chúng ta đến với mối liên hệ thân mật với Ngài qua đức tin đặt nơi Chúa Giê-su Krist. Khi chúng ta tin và nhận món quà ân điển nầy, chúng ta trở thành người mới với địa vị mới và nhãn quan mới về đời sống. Sự xứng đáng của chúng ta không được đánh giá bởi việc chúng ta làm gì nhưng bởi chúng ta là ai. Chúng ta có giá trị vì chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời.
Tôi là ai? Trong những trang sau, chúng ta hãy tìm hiểu lẽ thật trong Lời Chúa về:
* Tên Mới Của Chúng Ta
* Một Giao Ước Mới
* Phép Nhận Làm Con của Chúa
* Làm Người Kế Tự của Chúa
Tên Mới Của Chúng Ta
Trong thời đại của Kinh Thánh, tên một người không chỉ là lời giới thiệu về một gia đình hay là cách tỏ ra lai lịch của một người, nhưng chủ yếu là cách mô tả đôi nét về người đó. Kinh Thánh đã ghi lại một số trường hợp khi Đức Chúa TRỜI đặt tên mới cho một người. Lúc đó Ngài ban cho họ một định mệnh mới và một sứ mạng mới trong đời sống. Chẳng hạn ông Áp-ram (nghĩa là cha tôn quý) được Chúa đổi tên thành Áp-ra-ham (nghĩa là cha nhiều người). Ý nghĩa của tên Áp-ra-ham tiêu biểu cho kế hoạch Chúa khiến dòng dõi của Áp-ra-ham trở thành dân tộc lớn của Israel và cuối cùng là qua dòng dõi thuộc linh của ông Chúa lập Hội Thánh là thân thể Đấng Christ.
Khi Áp-ram được chín mươi chín tuổi, thì Đức Giê-hô-va hiện đến cùng người và phán rằng: Ta là Đức Chúa Trời toàn năng; ngươi hãy đi ở trước mặt ta làm một người trọn vẹn. Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, làm cho dòng dõi ngươi thêm nhiều quá bội.
Áp-ram bèn sấp mình xuống đất; Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: Nầy, phần ta đây, ta đã lập giao ước cùng ngươi; vậy ngươi sẽ trở nên tổ phụ của nhiều dân tộc. Thiên hạ chẳng còn gọi ngươi là Áp-ram nữa, nhưng tên ngươi sẽ là Áp-ra-ham, vì ta đặt ngươi làm tổ phụ của nhiều dân tộc. Ta sẽ làm cho ngươi sanh sản rất nhiều, làm cho ngươi thành nhiều nước; và các vua sẽ do nơi ngươi mà ra. Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, và cùng hậu tự ngươi trải qua các đời; ấy là giao ước đời đời, hầu cho ta làm Đức Chúa Trời của ngươi và của dòng dõi ngươi.
Sáng thế ký 17:1-7.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Chúa ban cho Áp-ra-ham và Sa-ra các tên mới để tiêu biểu cho bản sắc mới và giao ước mới của họ với Chúa. Nhìn lại trước đây khi bạn lần đầu gặp Chúa, nếu bạn chọn một tên mới cho mình thì đó là tên gì? Tại sao?
🙂
Một Giao Ước Mới
Lời hứa Đức Chúa Trời ban cho tuyển dân Israel trong Cựu Ước được gọi là giao ước cũ. Giao ước này bao gồm sự hướng dẫn cho tuyển dân dưới quyền lãnh đạo của Môi-se. Giao ước là một thỏa thuận ràng buộc giữa hai đối tác. Trong trường hợp này là giữa Đức Chúa Trời và Israel, và mỗi bên đều có trách nhiệm thực hiện các lời hứa trong giao ước. Tuy nhiên tiên tri Giê-rê-mi đã nói về một giao ước mới – một sự đối xử mới mà Đức Chúa Trời đã làm – đó là xác định lại đặc tính của tuyển dân. Lần này nó bao hàm nhiều vấn đề hơn chứ không chỉ là thay đổi một cái tên. Giao ước cũ làm thay đổi tuyển dân bên ngoài, trong khi giao ước mới thay đổi chúng ta từ bên trong.
31 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ lập một giao ước mới với nhà Y-sơ-ra-ên và với nhà Giu-đa. 32 Giao ước nầy sẽ không theo giao ước mà ta đã kết với tổ phụ chúng nó trong ngày ta nắm tay dắt ra khỏi đất Ê-díp-tô, tức giao ước mà chúng nó đã phá đi, dầu rằng ta làm chồng chúng nó, Đức Giê-hô-va phán vậy.
33 Đức Giê-hô-va phán: Nầy là giao ước mà ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên sau những ngày đó. Ta sẽ đặt luật pháp ta trong bụng chúng nó và chép vào lòng. Ta sẽ làm Đức Chúa Trời chúng nó, chúng nó sẽ làm dân ta. 34 Chúng nó ai nấy sẽ chẳng dạy kẻ lân cận mình hay là anh em mình, mà rằng: Hãy nhận biết Đức Giê-hô-va! Vì chúng nó thảy đều sẽ biết ta, kẻ nhỏ cũng như kẻ lớn. Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ tha sự gian ác chúng nó, và chẳng nhớ tội chúng nó nữa.
(Giê-rê-mi 31:31-34)
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Nêu ra những điểm chính trong giao ước mới của Đức Chúa Trời? Những tác động nào mà giao ước mới hành động trên chúng ta – Đức Chúa Trời nhìn thấy chúng ta như thế nào qua giao ước mới?
Chúa Giê-su đã hoàn thành đòi hỏi của giao ước cũ mà Đức Chúa Trời đã thiết lập với Môi-se và mở ra kỷ nguyên ân điển. Những ai biết tiếp nhận giao ước mới này và từ bỏ tội lỗi sẽ được thanh tẩy, nhận được một đời sống mới.
9 Sự sáng nầy là sự sáng thật, khi đến thế gian soi sáng mọi người]
10 Ngôi Lời ở thế gian, và thế gian đã làm nên bởi Ngài; nhưng thế gian chẳng từng nhìn biết Ngài. 11 Ngài đã đến trong xứ mình, song dân mình chẳng hề nhận lấy. 12 Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài, 13 là kẻ chẳng phải sanh bởi khí huyết, hoặc bởi tình dục, hoặc bởi ý người, nhưng sanh bởi Đức Chúa Trời vậy.
(Giăng 1:9-13)
Phép Nhận Làm Con của Chúa
Tất cả những ai tiếp nhận Chúa Giê-su làm Cứu Chúa đều nhờ Ngài mà có một đời sống mới. Có thể minh họa điều này qua câu chuyện của Xa-chê. Ông này là một viên chức thu thuế cho chính quyền La-mã. Nghề nghiệp của Xa-chê bị tuyển dân căm ghét, vì các viên chức thu thuế thường làm giàu qua việc biển thủ tiền bạc thu thuế từ người Do thái. Tuy nhiên nhân vật Xa-chê này đã được biến đổi khi ông gặp Chúa Giê-su. Cơ hội vẫn mở ra cho những người xấu xa, gian ác được trở nên con cái của Đức Chúa Trời.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Bạn nghĩ gì về đặc quyền được nhận làm con của Đức Chúa Trời khi bạn chưa đọc bài học này? Phép nhận làm con nói gì với chúng ta về người được nhận làm con nuôi? Hành động Đức Chúa Trời nhận chúng ta làm con nuôi dạy chính bản thân chúng ta điều gì?
1 Đức Chúa Jêsus vào thành Giê-ri-cô, đi ngang qua phố. 2 Tại đó, có một người tên là Xa-chê, làm đầu bọn thâu thuế, và giàu-có. 3 Người đó tìm xem Đức Chúa Jêsus là ai, nhưng không thấy được, vì đoàn dân đông lắm, mà mình lại thấp. 4 Vậy, Xa-chê chạy trước, trèo lên cây sung, để ngó thấy Đức Chúa Jêsus, vì Ngài phải đi qua đó. 5 Đức Chúa Jêsus đến chỗ ấy, ngước mắt lên mà phán rằng: Hỡi Xa-chê, hãy xuống cho mau, vì hôm nay ta phải ở nhà ngươi. 6 Xa-chê vội vàng xuống và mừng rước Ngài. 7 Ai nấy thấy vậy, đều lằm bằm rằng: Người nầy vào nhà kẻ có tội mà trọ! 8 Song Xa-chê đứng trước mặt Chúa, thưa rằng: Lạy Chúa, nầy, tôi lấy nửa gia tài mình mà cho kẻ nghèo, và nếu có làm thiệt hại ai, bất kỳ việc gì, tôi sẽ đền gấp tư. 9 Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hôm nay sự cứu đã vào nhà nầy, vì người nầy cũng là con cháu Áp-ra-ham.
(Lu-ca 19:1-9)
Những người trong hội thánh đầu tiên đã có những khuôn mẫu sinh động của những đời sống được thay đổi nhờ theo Chúa Giê-su. Lá thư của sứ đồ Phao-lô gởi cho người Rô-ma đã trình bày rõ ràng về lẽ thật của việc được nhận làm con nuôi theo giao ước mới. Vị sứ đồ đã bắt đầu với tình trạng tội lỗi của con người và cái giá phải trả cho việc đó. Sau đó ông kết thúc với việc mô tả về việc chúng ta được nhận làm con nuôi bước vào trong gia đình của Đức Chúa Trời với một bản sắc mới.
10 như có chép rằng:
Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không.
11 Chẳng có một người nào hiểu biết,
Chẳng có một người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời.
12 Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích;
Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không. [†]
13 Họng chúng nó như huyệt mả mở ra;
Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt;
Dưới môi chúng nó có nọc rắn hổ mang
14 Miệng chúng nó đầy những lời nguyền rủa và cay đắng
15 Chúng nó có chân nhẹ nhàng đặng làm cho đổ máu.
16 Trên đường lối chúng nó rặc những sự tàn hại và khổ nạn,
17 Chúng nó chẳng hề biết con đường bình an
18 Chẳng có sự kính sợ Đức Chúa Trời ở trước mặt chúng nó.
19 Vả, chúng ta biết rằng những điều mà luật pháp nói, là nói cho mọi kẻ ở dưới luật pháp, hầu cho miệng nào cũng phải ngậm lại, cả thiên hạ đều nhận tội trước mặt Đức Chúa Trời; 20 vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài, vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi.
21 Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa Trời, mà luật pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài luật pháp: 22 tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người nào tin. Chẳng có phân biệt chi hết, 23 vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, 24 và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ, 25 là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy. Ngài đã bày tỏ sự công bình mình như vậy, vì đã bỏ qua các tội phạm trước kia, 26 trong buổi Ngài nhịn nhục; tức là Ngài đã tỏ sự công bình Ngài trong thời hiện tại, tỏ ra mình là công bình và xưng công bình kẻ nào tin đến Đức Chúa Jêsus.
(Rô-ma 3:10-26)
6 Thật vậy, khi chúng ta còn yếu đuối, Đấng Christ đã theo kỳ hẹn chịu chết vì kẻ có tội. 7 Vả, họa mới có kẻ chịu chết vì người nghĩa; dễ thường cũng có kẻ bằng lòng chết vì người lành. 8 Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết. 9 Huống chi nay chúng ta đã nhờ huyết Ngài được xưng công bình, thì sẽ nhờ Ngài được cứu khỏi cơn thạnh nộ là dường nào! 10 Vì nếu khi chúng ta còn là thù nghịch cùng Đức Chúa Trời, mà đã được hòa thuận với Ngài bởi sự chết của Con Ngài, thì huống chi nay đã hòa thuận rồi, chúng ta sẽ nhờ sự sống của Con ấy mà được cứu là dường nào!
11 Nào những thế thôi, chúng ta lại còn khoe mình trong Đức Chúa Trời bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, nhờ Ngài mà chúng ta hiện nay đã được sự hòa thuận.
(Rô-ma 5:6-11)
1 Vậy chúng ta sẽ nói làm sao? Chúng ta phải cứ ở trong tội lỗi, hầu cho ân điển được dư dật chăng? 2 Chẳng hề như vậy! Chúng ta đã chết về tội lỗi, lẽ nào còn sống trong tội lỗi nữa? 3 Hay là, anh em chẳng biết rằng chúng ta thảy đều đã chịu phép báp-têm trong Đức Chúa Jêsus Christ, tức là chịu phép báp-têm trong sự chết Ngài sao? 4 Vậy chúng ta đã bị chôn với Ngài bởi phép báp-têm trong sự chết Ngài, hầu cho Đấng Christ nhờ vinh hiển của Cha được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng sống trong đời mới thể ấy. 5 Vì nếu chúng ta làm một cùng Ngài bởi sự chết giống như sự chết của Ngài, thì chúng ta cũng sẽ làm một cùng Ngài bởi sự sống lại giống nhau: 6 Vì biết rõ rằng người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Ngài, hầu cho thân thể của tội lỗi bị tiêu diệt đi, và chúng ta không phục dưới tội lỗi nữa. 7 Vì ai đã chết thì được thoát khỏi tội lỗi
(Rô-ma 6:1-7)
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Khi bạn đọc Rô-ma chương 8, hãy tìm ra những phước hạnh Đức Chúa Trời ban cho những người ở trong Chúa Giê-su?
1 Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ; 2 vì luật pháp của Thánh Linh sự sống đã nhờ Đức Chúa Jêsus Christ buông tha tôi khỏi luật pháp của sự tội và sự chết.
Rô-ma 8:1-2
10 Vậy nếu Đấng Christ ở trong anh em, thì thân thể chết nhân cớ tội lỗi, mà thần linh sống nhân cớ sự công bình. 11 Lại nếu Thánh Linh của Đấng làm cho Đức Chúa Jêsus sống lại từ trong kẻ chết ở trong anh em, thì Đấng làm cho Đức Chúa Jêsus Christ sống lại từ trong kẻ chết cũng sẽ nhờ Thánh Linh Ngài ở trong anh em mà khiến thân thể hay chết của anh em lại sống.
12 Vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng mắc nợ xác thịt đâu, đặng sống theo xác thịt. 13 Thật thế, nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết; song nếu nhờ Thánh Linh, làm cho chết các việc của thân thể, thì anh em sẽ sống. 14 Vì hết thảy kẻ nào được Thánh Linh của Đức Chúa Trời dắt dẫn, đều là con của Đức Chúa Trời. 15 Thật anh em đã chẳng nhận lấy thần trí của tôi mọi đặng còn ở trong sự sợ hãi; nhưng đã nhận lấy thần trí của sự làm con nuôi, và nhờ đó chúng ta kêu rằng: A-ba! Cha! 16 Chính Đức Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời. 17 Lại nếu chúng ta là con cái, thì cũng là kẻ kế tự: Kẻ kế tự Đức Chúa Trời và là kẻ đồng kế tự với Đấng Christ, miễn chúng ta đều chịu đau đớn với Ngài, hầu cho cũng được vinh hiển với Ngài.
18 Vả, tôi tưởng rằng những sự đau đớn bây giờ chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, là sự sẽ được bày ra trong chúng ta. 19 Thật thế, muôn vật ước ao nóng nảy mà trông đợi con cái Đức Chúa Trời được tỏ ra. 20 Vì muôn vật đã bị bắt phục sự hư không, chẳng phải tự ý mình, bèn là bởi cớ Đấng bắt phục. 21 Muôn vật mong rằng mình cũng sẽ được giải cứu khỏi làm tôi sự hư nát, đặng dự phần trong sự tự do vinh hiển của con cái Đức Chúa Trời. 22 Vì chúng ta biết rằng muôn vật đều than thở và chịu khó nhọc cho đến ngày nay; 23 không những muôn vật thôi, lại chúng ta, là kẻ có trái đầu mùa của Đức Thánh Linh, cũng than thở trong lòng, đang khi trông đợi sự làm con nuôi, tức là sự cứu chuộc thân thể chúng ta vậy. 24 Vì chúng ta được cứu trong sự trông cậy, nhưng khi người ta đã thấy điều mình trông rồi, ấy không phải là trông nữa: mình thấy rồi, sao còn trông làm chi? 25 Song nếu chúng ta trông điều mình không thấy, ấy là chúng ta chờ đợi điều đó cách nhịn nhục.
Rô-ma 8:10-25
Làm Người Kế Tự của Chúa
Một trong những chủ đề ưa thích của Phao-lô trong thư tín là ông viết về địa vị mới của chúng ta trong Đấng Krist. Trong những chương của sách Rô-ma, vị sứ đồ luận về đặc ân của chúng ta được Đức Chúa Trời nhận làm con và ban cho chúng ta một bản sắc mới. Trong sách Ê-phê-sô ông đề cập đến những phúc lợi kỳ diệu mà con cái của Đức Chúa Trời thừa hưởng thông qua Chúa Giê-su. Tất cả những điều này bày tỏ tình yêu vĩ đại mà TRỜI dành cho chúng ta.
CÂU HỎI THẢO LUẬN
Khi bạn đọc phần tiếp theo trong sách Ê-phê-sô, hãy bôi đậm những cụm từ nói về đặc tính mới của chúng ta trong Chúa Giê-su Krist.
1 Còn anh em đã chết vì lầm lỗi và tội ác mình, 2 đều là những sự anh em xưa đã học đòi, theo thói quen đời nầy, vâng phục vua cầm quyền chốn không trung, tức là thần hiện đương hành động trong các con bạn nghịch. 3 Chúng ta hết thảy cũng đều ở trong số ấy, trước kia sống theo tư dục xác thịt mình, làm trọn các sự ham mê của xác thịt và ý tưởng chúng ta, tự nhiên làm con của sự thạnh nộ, cũng như mọi người khác. 4 Nhưng Đức Chúa Trời, là Đấng giàu lòng thương xót, vì cớ lòng yêu thương lớn Ngài đem mà yêu chúng ta, 5 nên đang khi chúng ta chết vì tội mình, thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ – ấy là nhờ ân điển mà anh em được cứu – 6 và Ngài làm cho chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Đức Chúa Jêsus Christ, 7 hầu cho về đời sau tỏ ra sự giàu có vô hạn của ân điển Ngài, mà Ngài bởi lòng nhân từ đã dùng ra cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ.
8 Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. 9 Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình; 10 vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo.
11 Vậy, anh em, theo xác thịt là người ngoại, bị những kẻ xưng mình là người chịu cắt bì trong xác thịt bởi tay người ta, gọi anh em là người không chịu cắt bì, hãy nhớ lại lúc trước, 12 trong thuở đó, anh em không có Đấng Christ, bị ngoại quyền công dân trong Y-sơ-ra-ên, chẳng dự vào giao ước của lời hứa, ở thế gian không có sự trông cậy và không có Đức Chúa Trời. 13 Nhưng trong Đức Chúa Jêsus Christ, anh em là kẻ ngày trước cách xa, hiện nay đã nhờ huyết Đấng Christ mà được gần rồi. 14 Vì, ấy chính Ngài là sự hòa hiệp của chúng ta; Ngài đã hiệp cả hai lại làm một, phá đổ bức tường ngăn cách, 15 là sự thù nghịch đã phân rẽ ra, bởi vì Ngài đã đem thân mình mà trừ bỏ luật pháp của các điều răn chép thành điều lệ. Như vậy, khi làm cho hòa nhau, Ngài muốn lấy cả hai lập nên một người mới trong Ngài, 16 và vì bởi thập tự giá Ngài đã làm cho sự thù nghịch tiêu diệt, nên nhờ thập tự giá đó Ngài khiến cả hai hiệp thành một thể, mà làm hòa thuận với Đức Chúa Trời. 17 Ngài lại đã đến rao truyền sự hòa bình cho anh em là kẻ ở xa, và sự hòa bình cho kẻ ở gần. 18 Vì ấy là nhờ Ngài mà chúng ta cả hai đều được phép đến gần Đức Chúa Cha, đồng trong một Thánh Linh.
19 Dường ấy, anh em chẳng phải là người ngoại, cũng chẳng phải là kẻ ở trọ nữa, nhưng là người đồng quốc với các thánh đồ, và là người nhà của Đức Chúa Trời. 20 Anh em đã được dựng lên trên nền của các sứ đồ cùng các đấng tiên tri, chính Đức Chúa Jêsus Christ là đá góc nhà, 21 cả cái nhà đã dựng lên trên đá đó, sắp đặt cách hẳn hoi, để làm nên một đền thờ thánh trong Chúa. 22 Ấy, anh em cũng nhờ Ngài mà được dự phần vào nhà đó, đặng trở nên nhà ở của Đức Chúa Trời trong Thánh Linh.
Ê-phê-sô 2:1-22
ĐIỀU CHÚNG TA TIN
Tôi là ai? Theo Giăng 1:12, khi chúng ta nhận Chúa Giê-su Krist làm Cứu Chúa, chúng ta được ban cho một tên mới, một giao ước mới vô điều kiện. Chúng ta được nhận làm con nuôi trong gia đình của Đức Chúa Trời. Chúng ta trở nên người kế tự và thuộc về Đức Chúa Trời. Giá trị của chúng ta không tùy thuộc vào những gì chúng ta có trên đất là những thứ sẽ qua đi, nhưng tùy thuộc vào chúng ta là ai. Chúng ta không sống để phô diễn con người tự nhiên của chúng ta nhưng để diễn tả chúng ta là ai trong Chúa Giê-su Krist.