LỜI GIỚI THIỆU
Suốt ba thập kỷ từ sau ngày quyển ‘Bình An Trong Thượng Đế’được viết ra, thế giới này vốn luôn dàn trận chờ tranh chiến với nhau dường như đã mất đi vĩnh viễn sự thanh thản mà nó vẫn nắm lỏng lẻo trong tay. Lần đầu tiên trong lịch sử, dưới hình thức một trận chiến tranh nguyên tử sẽ xảy ra có thể tiêu hủy mọi sự, cả một thế hệ thanh niên phải sống trong kinh hoàng trước khi họ kịp lớn lên, điều có thể lý giải phần nào con số thê thảm những người vừa đạt đến tuyệt đỉnh tuổi thanh xuân đầy hứa hẹn, lại tìm nhiều cách thức khác nhau để từ bỏ cuộc sống. Họ đã trở thành một thế hệ những nhà nghệ sĩ trốn đời. Trong lúc tôi viết mấy dòng này, thì nhiều cuộc xung đột vũ trang đang bùng nổ khắp nơi trên địa cầu, và tiếng súng đang vang rền trên nhiều đường phố của những đô thị lớn. Kể từ khi quyển sách này được viết ra, một vị tổng thống Hoa-kỳ, một ông bộ trưởng tư pháp, một lãnh tụ nhân quyền, một vị tổng thống của Ai-cập và một ngôi sao nhạc rock lừng danh đã bị ám sát. Một vị tổng thống khác đã bị mưu sát. Tại nhiều nơi, nhiều người đã bị bắt làm con tin, và một phi cơ phản lực chở hành khách của Triều-tiên đã bị bắn hạ. Nhiều cuộc chiến tranh đã xảy ra. Cả khi quay về dưới mái ấm gia đình, chúng ta cũng không tìm được sự bình an nội tâm, đơn giản chỉ vì phần nhiều mái ấm của chúng ta giờ đây không tồn tại nữa, và gần phân nửa tổng số những đôi tân hôn đã kết thúc bằng ly dị. Cuộc chiến cứ ngày càng lan tràn khắp thế giới nói chung đó vốn chỉ là phản ảnh của cuộc xung đột đang hoành hành trong lòng của từng cá nhân.
Nhiều triệu người đã được đọc quyển sách này trong ấn bản đầu tiên. Nó được dịch ra hơn ba mươi thứ tiếng. Nhiều người viết thư kể lại chính cuộc đời của họ hay của một ai khác đó đã chịu ảnh hưởng của nó; đây là cuốn sách tôn giáo đã phổ biến và được nhiều người của thế giới Đông phương đọc nhất. Một viên chức hải quan gặp quyển ‘Bình An Trong Thượng Đế’trong hành lý của một Cơ Đốc nhân đến thăm đất nước của ông ta. Người du khách bảo rằng mình rất vui lòng tặng cho ông ta, nhưng rất tiếc ông đã hứa tặng cho một bạn thân trong xứ ấy rồi. Viên chức nọ nói: “Thế ông có vui lòng đợi cho tôi đọc xong quyển sách này không?” Vậy là ông bạn của chúng ta ngồi chờ, nửa giờ, rồi một giờ, hai giờ. Cuối cùng, chẳng nói chẳng rằng, quyển sách được trả vào vali, và ông bạn của chúng ta được chào từ biệt. Khi đọc lại, tôi đã vô cùng kinh ngạc khi thấy nguyên tác quả rất thích hợp, tuy có vài chi tiết cần cập nhật hóa.’
Cũng như nguyên tác, quyển ‘Bình An Trong Thượng Đế’hiệu đính này chỉ ra con đường – con đường duy nhất – dẫn tới sự bình an cá nhân đích thực trong thế giới đang khủng hoảng này. Từ ngày được xuất bản ba mươi mốt năm trước đây, nhiều triệu độc giả trong và ngoài nước đã theo dõi các bước đi rõ ràng và đơn giản của nó để tự mình khám phá ra cuộc đời làm cách mạng mới mẻ từng được một người vô danh tại xứ Ga-li-lê đề nghị. Trong số đó có những người có tên trong danh sách các tử tội, và có cả một trong số các con rể của tôi nữa.
Có một nữ phóng viên đến tham dự Chiến dịch truyền giảng Phúc Âm của chúng tôi tại Bristol, Anh quốc, được hỏi chẳng hay cô có gia nhập một Hội Thánh nào trước khi đến Bristol không; cô trả lời: “Vâng, có. Tôi là một Cơ Đốc nhân. Tôi đã nhờ ông Billy Graham mà ăn năn quy đạo hồi năm 1954”. Bấy giờ, cô là một bé gái mười tuổi, học sinh nội trú. Một ngày nọ, cô bé đến một hàng bán sách cũ, trên bàn có một số sách, cô để ý đến quyển ‘Bình An Trong Thượng Đế,’ và tức khắc bị cuốn hút. Cô trả sáu xu để mua – là tất cả số tiền cô có lúc ấy – và khi về phòng học của mình trong trường, cô bắt đầu đọc nó suốt đêm bằng chiếc đèn bấm. Kết quả là cô đã tin nhận Chúa Cứu Thế sau khi đọc quyển sách ấy. Tuy từng lớn lên trong Hội Thánh, nhưng chưa hề có ai giải thích cho cô bức thông điệp đơn sơ của Phúc Âm, và bảo cô phải đáp lại tiếng kêu gọi của Chúa Cứu Thế như thế nào.
Tôi khẩn nguyện rằng ấn bản được hiệu đính này sẽ đến với những bàn tay và những tấm lòng đang lạc lõng trong thế giới điên đảo nhưng có rất nhiều người đang trông tìm một lối thoát này, vì tôi ý thức rằng hiện nay – hơn cả lúc sách này mới được viết ra – đang có rất nhiều người cả nam lẫn nữ và nhiều thanh thiếu niên ở khắp mọi nơi, đang khao khát tìm cầu sự bình an trong Thượng Đế.
Tôi tri ân sâu xa tất cả những ai đã góp ý với tôi khi chuẩn bị ấn bản mới này. Nhất là tôi xin cảm ơn nhà tôi – bà Ruth – đã dành nhiều thì giờ để sửa chữa; trưởng nữ của tôi là GiGi Tchividjian; và cô thư ký Stephanie Wills. Nguyện Thượng Đế dùng quyển sách này để chạm đến tấm lòng của triệu triệu người thuộc thế hệ mới hiện nay.
BILLY GRAHAM
Sự lựa chọn của loài người.
Đó là một sự thử nghiệm! Đó là lúc A-đam dùng ý chí tự do để lựa chọn đường ngay hay đường quấy, lựa chọn theo ý muốn của mình chứ không phải lựa chọn vì chỉ có một con đường duy nhất cho mình noi theo!
A-đam đã lựa chọn. Ông gánh chịu kết quả của sự chọn lựa đó và ấn định tiêu chuẩn cho toàn thể nhân loại phải theo. “Do tội của A-đam, mọi người bị kết án” (Rôm. 5:18). Phao-lô cũng nói: “Vì A-đam, tội lỗi đã thâm nhập thế gian, đem theo sự chết. Do đó, mọi người đều phải chết, vì mọi người đều phạm tội” (Rôm. 5:12).
A-đam là nguồn gốc của nhân loại. A-đam xuất hiện như dòng suối từ lòng đất vọt lên, trong trẻo như pha lê và được quyền tự do lựa chọn để trở thành một con sông chảy qua những cánh đồng đẹp xanh tươi, màu mỡ hoặc thành ngọn thác bùn lầy, luôn luôn xối vào những vầng đá, cọ xát vào vách núi sâu thẳm, không có ánh sáng mặt trời, lạnh lẽo cùng khốn, không thể làm vùng đất chung quanh được tươi vui, kết quả.
Không thể đổ lỗi cho Thượng Đế về tình trạng rối loạn bi thảm mà thế giới mắc phải bấy lâu nay. Lầm lỗi hoàn toàn do A-đam là người được Thượng Đế cho quyền lựa chọn, song đã quyết định nghe theo những lời lừa dối của ma quỉ, chứ không nghe theo chân lý của Thượng Đế! Từ ngày ấy đến nay, lịch sử nhân loại chính là câu chuyện về sự nỗ lực hoài công của con người nhằm dành lại địa vị đã mất do sự sa ngã của A-đam!
Bạn có thể nói: “Thế thì thật bất công! Tại sao ngày nay chúng ta lại phải chịu khổ vì sự phạm tội từ buổi xa xưa của con người đầu tiên? Tại sao trong những năm sau đó loài người đã không hồi tỉnh? Tại sao chúng ta phải bị trừng phạt trọn đời sống chúng ta?”. Ngày nay, có một tư tưởng khá thịnh hành, cho rằng người ta có thể cải thiện con người bằng cách cải tiến môi trường sinh sống của họ. Điều đáng ngạc nhiên là phải thừa nhận rằng loài người đã phạm tội đầu tiên ngay trong môi trường sinh sống toàn hảo hồi đó.
Chúng ta hãy trở lại truyện tích của con sông – Con sông lạnh lẽo và tối tăm, chảy trong đáy thung lũng sâu thẳm và ảm đạm. Tại sao con sông này không chảy ngược lại những cánh đồng ấm áp tươi đẹp phía trên kia? Tại sao con sông không giã từ đường lối sầu muộn để trở thành dòng nước hân hoan sủi bọt như khi mới từ lòng đất vụt phun lên?
Con sông không làm được điều đó vì nó không thể làm. Tự nó không có năng lực để làm điều gì khác hơn từ trước đến nay. Một khi nó đã chảy theo sườn dốc xuống chỗ tối tăm thì không còn có thể tự đưa mình trở lại vùng đất sáng sủa ấm áp trên cao. Phương tiện để đi lên vốn có, đường lối mở sẵn, nhưng con sông không hiểu cách sử dụng. Điều này làm tôi nhớ lại sông Dương Tử bên Trung-hoa (nay gọi là Hoàng Giang). Sông này đưa phù sa ra biển xa đến mấy dặm, biến biển xanh thành vàng đục. Nó không thể nào làm khác hơn.
Luôn luôn có sẵn một phép lạ thần kỳ để đưa con sông nhân loại ra khỏi cảnh khốn cùng để nó nằm trong thung lũng ấm áp của sự bình an, nhưng con sông không thấy hoặc không chú tâm tới. Nhân loại cảm thấy không thể làm gì hơn là cứ tiếp tục con đường ngoằn ngoèo của mình cho đến khi biến mất trong lòng biển diệt vong.
Truyện tích của con sông chính là truyện tích của loài người từ thuở A-đam, quanh co, ngoằn ngoèo, càng ngày càng lao vào chốn tối tăm ghê rợn. Mặc dầu cất tiếng kêu la cầu cứu, chúng ta vẫn dụng tâm chọn lựa con đường quấy như A-đam đã chọn ngày xưa. Trong cơn tuyệt vọng, chúng ta trở lại chống nghịch Thượng Đế và đổ lỗi cho Ngài về hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan của chúng ta. Chúng ta hoài nghi sự khôn ngoan và phán đoán của Ngài. Chúng ta bắt bẻ tình yêu thương và lòng nhân từ của Ngài.
Chúng ta quên rằng A-đam là đầu của nhân loại, cũng như tổng thống là đầu chính phủ trong một nước. Khi tổng thống hành động, chính là dân chúng hành động qua tổng thống. Khi tổng thống quyết định, quyết định đó là của toàn dân.
A-đam ở địa vị làm đầu nhân loại. Khi A-đam thất bại, bị sa ngã trong cám dỗ, thì các thế hệ chưa ra đời cũng sa ngã theo A-đam, vì Kinh Thánh tuyên bố rằng các hậu quả do tội lỗi của A-đam sẽ giáng trên mỗi người thuộc dòng dõi ông. Tất cả chúng ta đều biết quá rõ về sự thật đắng cay trong Sáng. 3:17-19, diễn tả tấn bi kịch do chính hành động của A-đam đã gây nên: “Đất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn đời ngươi sẽ bị khó nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn. Đất sẽ sanh chông gai và cây tật lê, và ngươi sẽ ăn rau của đồng ruộng; ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi”.
Và Thượng Đế phán với Ê-va rằng: “Ta sẽ thêm điều cực khổ bội phần trong cơn thai nghén; ngươi sẽ chịu đau đớn trong khi sanh con, sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng và chồng sẽ cai trị ngươi” (Sáng. 3:16)
Nói cách khác, vì nguyên tội của A-đam, mặt đất trước kia chỉ sanh ra cây cối đẹp đẽ, bổ dưỡng, thì nay sanh ra cây tốt lẫn cây xấu. Trước kia người đàn ông chỉ cần đi dạo trong vườn và đưa tay hái lấy đồ ăn, không cần quần áo che thân và nơi ẩn trú, bây giờ phải làm việc cực nhọc suốt đời mình để cung ứng nhu cầu cho chính mình và gia đình. Còn người đàn bà trước kia không phải lo lắng gì cả, bây giờ mang nặng sự buồn rầu và đau khổ. Cả người nam và người nữ phải chịu án tử hình về phần tâm linh cùng thể xác. Sự chết gồm ba giai đoạn: 1) Sự chết tức khắc về mặt thuộc linh; 2) Khởi điểm của sự chết thuộc thể (ngay phút đầu tiên chúng ta được sanh ra đời, là chúng ta bắt đầu chết); 3) Sự chết đời đời tối hậu.
Tội lỗi chen vào.
Do A-đam, tội lỗi đi vào nhân loại, và từ đó đến nay, nhân loại đã hoài công cố gắng dứt bỏ tội lỗi. Kinh Thánh dạy rằng Thượng Đế đã cảnh cáo A-đam trước khi ông phạm tội, rằng nếu ông ăn trái cây biết điều thiện và điều ác, chắc chắn ông phải chết. Kinh Thánh cũng cho chúng ta biết rằng Thượng Đế đã chỉ thị cho A-đam và Ê-va phải sanh con cháu cho đầy dẫy mặt đất. Mặc dầu đã được tạo dựng theo hình ảnh Thượng Đế, sau khi sa ngã, A-đam và Ê-va trái lại đã sanh con theo chính hình ảnh họ. Hậu quả là Ca-in và A-bên đã mang chứng bệnh chết người là tội lỗi mà họ thừa hưởng nơi cha mẹ và từ đó lưu truyền cho những người thuộc các thế hệ kế tiếp. Chúng ta tất cả đều là kẻ có tội theo di truyền, nên dù cố gắng, chúng ta vẫn không thể tránh được căn bệnh di truyền này.
Chúng ta đã vận dụng hết mọi cách để tái lập địa vị ban đầu mà A-đam đã đánh mất. Chúng ta đã cố gắng trong lãnh vực giáo dục, triết lý, tôn giáo, chánh quyền để vứt bỏ cái ách sa đọa và tội lỗi. Với trí óc bị tội lỗi giới hạn, chúng ta tìm cách thực hiện những điều Thượng Đế đã định cho con người làm với một khải tượng sáng suốt chỉ có thể từ trên cao mà đến. Các động lực thúc đẩy chúng ta thật đáng ca ngợi, nhưng tất cả những cố gắng đó đều còn rất xa mới đạt tới tiêu chuẩn. Tất cả những kiến thức và phát minh của chúng ta, tất cả những sự phát triển và kế hoạch đầy tham vọng của chúng ta chỉ giúp chúng ta tiến lên một chút, rồi lại lùi xuống khởi điểm. Vì chúng ta đang phạm cùng một tội mà A-đam đã phạm, cố gắng tự đưa mình lên bằng chính quyền hạn và năng lực của mình, thay vì vâng giữ luật pháp của Thượng Đế.
Trước khi cho rằng Thượng Đế bất công và vô lý vì đã để mặc tội lỗi bao trùm thế gian, chúng ta hãy xem xét tình hình một cách kỹ lưỡng hơn. Thượng Đế trong tình thương xót vô hạn đã sai Con Ngài xuống đời bày tỏ cho chúng ta biết con đường để thoát khỏi những khó khăn. Ngài đã sai Con Ngài ngự đến, để từng trải những cám dỗ mà A-đam đã gặp và để chiến thắng những cám dỗ đó. Sa-tan đã cám dỗ Chúa Giê-xu như đã cám dỗ A-đam. Sa-tan đã hứa ban cho Chúa Giê-xu quyền lực và vinh quang nếu Ngài chịu chối bỏ Thượng Đế, như đã hứa với A-đam qua Ê-va.
Sự chọn lựa của Chúa Giê-xu.
Khác biệt lớn lao là Chúa Giê-xu đã chống lại sự cám dỗ! Khi ma quỉ chỉ cho Ngài thấy tất cả những ngôi vương bá của thế gian và hứa cho Ngài mọi vinh quang đó nếu Ngài chịu theo nó thay vì theo Thượng Đế, thì Chúa Giê-xu yêu dấu của chúng ta phán: “Lui đi Sa-tan! Vì Thánh Kinh dạy: Ngươi chỉ thờ lạy Chúa là Thượng Đế ngươi, và chỉ phục vụ Ngài mà thôi” (Mat. 4:10). Ngài hoàn toàn chiến thắng ma quỉ cám dỗ, để tỏ cho các dân tộc thuộc các thế hệ kế tiếp thấy bản chất vô tội của Ngài.
Với sự hèn yếu và bản chất hư hỏng, chúng ta đã chứng minh mình là con cái thật của A-đam và đã trung thành đi theo bước chân của ông. Chúng ta có thể rủa sả A-đam nhưng chúng ta vẫn bắt chước ông!
Không có một ngày nào chúng ta không đương đầu với thử thách mà A-đam đã gặp. Không ngày nào chúng ta không có cơ hội để chọn lựa, hoặc lời hứa xảo trá của ma quỉ hoặc lời vững chắc của Thượng Đế. Mỗi ngày chúng ta đều có dịp di chuyển chính chúng ta và người khác đến gần thêm ngôi vườn sự sống đẹp đẽ mà A-đam đã đánh mất.
Chúng ta nóng lòng mong ước một ngày mai không còn thất vọng, bệnh tật, chết chóc nhưng nếu chúng ta vẫn còn là những con cháu hư hoại của A-đam, giấc mơ này không thể nào thành sự thật. Phải làm một điều gì để giải quyết tội lỗi của chúng ta. Trong những chương kế tiếp, chúng ta sẽ thấy điều Thượng Đế đã làm để đối phó với vấn đề căn bản đó của loài người.
Từ khởi nguyên đến giây phút hiện tại, sự tìm kiếm quyền lực phi nhân, và quyết định hành xử quyền tự do lựa chọn vào những mục đích cá nhân vị kỷ đã đưa con người đến bờ vực phán xét. Tàn tích của nhiều nền văn minh rải rác trên mặt địa cầu là những chứng tích im lặng về sự bất lực của con người nhằm xây dựng một thế giới bền vững bất cần Thượng Đế. Mỗi ngày mỗi có thêm những cảnh đổ nát mới, những nỗi khốn cùng mới, song con người vẫn cứ lao mình trên con đường tai hại.
Trong khi ấy, với sự hiểu biết và thương xót vô bờ bến, Thượng Đế đã chú tâm, chờ đợi với sự kiên nhẫn và lòng trắc ẩn mà loài người không hiểu thấu được. Ngài đợi chờ để ban sự cứu rỗi và sự bình an cho mọi người đến nhận ơn thương xót của Ngài. Hai con đường mà Thượng Đế đặt trước mặt A-đam vẫn còn ở trước mặt chúng ta. Chúng ta vẫn còn có tự do để lựa chọn. Chúng ta đang sống trong thời kỳ ân điển, và Thượng Đế còn cầm giữ sự hình phạt mà đúng ra chúng ta đáng phải chịu.
Chính sự hiện hữu của tội lỗi đã ngăn trở con người hưởng phước hạnh. Chính vì tội lỗi mà con người không bao giờ có khả năng đạt tới lý tưởng hằng mơ ước. Mỗi một kế hoạch, mỗi một nền văn minh con người xây dựng rốt cuộc đều thất bại và rơi vào lãng quên, vì những công trình của con người xây dựng trên sự bất nghĩa. Những cảnh điêu tàn quanh chúng ta ngày nay là bằng chứng hùng hồn về tội lỗi ngập tràn thế giới.
(Còn nữa)
BILLY GRAHAM
Bài trước: https://huongdionline.com/2016/06/09/thuong-de-la-tinh-yeu/