Thứ Năm , 14 Tháng Mười Một 2024
Home / Trang Chủ / TÂM SỰ VỚI XUÂN

TÂM SỰ VỚI XUÂN

Kính tặng Mục sư Quản nhiệm và Ban Cơ đốc giáo dục, cùng những người thân, nhân dip Tết Nguyên đán 2016
Bài thơ.

 

LE MAI

TÂM SỰ VỚI XUÂN

  *  Đông sang, xuân lại đến rồi,
Nhắc ta tâm sự bồi hồi xuân qua.!
Nhưng xuân đến với mọi nhà,
Xuân đâu chỉ có riêng ta  bao giờ.

*  Xuân về, sao lại ngẩn ngơ,
Tiếc thương xuân trước, bây giờ sao quên
Chúa cho gia đạo êm đềm,
Cùng nhau sum họp, Cha thêm tuổi đời.

*Xuân đi, xuân đến  đó thôi,
Ai ngăn xuân lại chuyển lời tiếc thương.
Tâm hồn ta  cứ vấn  vương,
Dù mơ hay tỉnh, thiên đường dõi trông.

*  Lời Cha chạm đến cõi lòng:
Đời người quy luật, theo vòng xuân qua.
Chúa đã định sẵn đời ta,
Nơi ăn chốn ở, tuổi là bao nhiêu.+

*  Hoa xuân tươi, dưới nắng chiều,
Cỏ khô, hoa rụng   là điều Chúa ban.++
Dù cho hoa đẹp cũng  tàn,
Tuổi đời hương sắc, rõ ràng sẽ phai.

      *  Nếu ta nghĩ đến tương lai,
Vườn xuân vĩnh cửu, chẳng phai bao giờ.
         Dù ta  có tỉnh  hay mơ,
Chúa đã sắm sẵn, đang chờ đợi ta.
      
      
      *  Xuân nay thăm viếng mọi nhà,
Cầu cho xuân tuổi, trẻ già đều vui .
          Quan tâm, chăm sóc mọi người.
Hài lòng Chúa thánh, mỉm cười vì ta.

      * Ngày xuân sum họp nhà Cha,
Dâng lên khúc nhạc, lời ca ân tình.
         Đẹp lòng Chúa thánh xác minh:
Ngợi khen,  làm chứng gia đình năm qua.
         Yêu thương, chia sẻ mọi nhà,
Tâm tình gởi gắm, lòng Cha nhân từ.


Vũng Tàu, tháng 1 năm 2016
LÊ MAI  

+     Thi thiên 139: 16
++   Thi thiên  90: 6

 

nam moi

 

gia dinh ms Na

(Tác giả Lê Mai và gia đình tại Vũng Tàu)

—————

 

BÌNH THƠ

 

hoa tet

Đông sang, xuân lại đến rồi,
Nhắc ta tâm sự bồi hồi xuân qua.!
Nhưng xuân đến với mọi nhà,
Xuân đâu chỉ có riêng ta  bao giờ.

Tôi gặp tác giả Lê Mai vào một ngày cuối năm, khi mà đường phố Vũng Tàu đầy những chậu hoa sắc màu rực rỡ chuẩn bị cho Tết nguyên đán. Nhà thơ chuẩn bị vượt qua lứa tuổi “thất thập cổ lai hy” nên cái nhìn của cô về cuộc đời được phản ánh trong thơ rất đáng để chúng ta suy gẫm.

Nhưng xuân đến với mọi nhà,
Xuân đâu chỉ có riêng ta  bao giờ.
Mùa xuân đến cho cả nhân gian, đất trời… đâu chỉ có riêng ta. Lời Chúa nhắc nhở chúng ta:  “hầu cho các ngươi được làm con của Cha các ngươi ở trên trời; bởi vì Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác.” (Ma-thi-ơ 5:45)

Xuân về, sao lại ngẩn ngơ,
Tiếc thương xuân trước, bây giờ sao quên
Chúa cho gia đạo êm đềm,
Cùng nhau sum họp, Cha thêm tuổi đời.
Những vần thơ bao hàm các từ ngữ nhẹ nhàng tự nhiên tuôn chảy trong khổ thơ này. Cái hay của bài thơ chính là ý tưởng và từ ngữ trong sáng. Dĩ nhiên vần, điệu, luật bằng trắc và tính nhạc của nó phải cộng hưởng để dễ dàng đi vào tâm hồn người đọc. Những chữ được gạch chân bên dưới ăn vần với nhau.
*Xuân đi, xuân đến  đó thôi,
Ai ngăn xuân lại chuyển lời tiếc thương.
Tâm hồn ta  cứ vấn  vương,
Dù mơ hay tỉnh, thiên đường dõi trông.
Xuân Diệu đã viết những lời thơ mang âm hưởng buồn:
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;

(Trích ‘Vội vàng’ )
Chúng ta cũng nên cảm thông cho Xuân Diệu, vì “ông hoàng của các nhà thơ” đã không thấy một mùa xuân miên viễn trong cuộc đời của mình. Nhưng Lê Mai thì khác:

Tâm hồn ta  cứ vấn  vương,
Dù mơ hay tỉnh, thiên đường dõi trông.

Đây chính là nhân sinh quan Cơ đốc. Và nó là niềm hy vọng cho tất cả mọi Cơ đốc nhân, đặc biệt là những người đang ở tuổi hoàng hôn.

Lời Cha chạm đến cõi lòng:
Đời người quy luật, theo vòng xuân qua.
Chúa đã định sẵn đời ta,
Nơi ăn chốn ở, tuổi bao nhiêu.+

Khi Đức Chúa Trời đã  “thấy thể chất vô hình của tôi; Số các ngày định cho tôi, đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy.” (Thi 139:16) thì mỗi chúng ta được an nghỉ trong tình yêu của Chúa, và như vậy Cơ đốc nhân thản nhiên nhìn từng mùa xuân đi qua đầy hy vọng, trông chờ một mùa xuân bất diệt đến với mình!

Hoa xuân tươi, dưới nắng chiều,
Cỏ khô, hoa rụng  là điều Chúa ban.++
Dù cho hoa đẹp cũng  tàn,
Tuổi đời hương sắc, rõ ràng sẽ phai.

Nnghệ sĩ, người đẹp Thẩm Thúy Hằng đến cuối cuộc đời không dám nhìn lại nhan sắc của mình. Tại sao? Tất cả sẽ tàn phai héo úa. Vậy thì điều gì còn lại đời đời? Câu trả lời ở khổ thơ tiếp theo:

 *  Nếu ta nghĩ đến tương lai,
Vườn xuân vĩnh cửu, chẳng phai bao giờ.
         Dù ta  có tỉnh  hay ,
Chúa đã sắm sẵn, đang chờ đợi ta.

Chúng ta đang ở trong mùa xuân, nhưng mùa xuân này rồi cũng sẽ qua đi. Chỉ có mùa xuân trong Chúa hằng còn mãi mãi.

Tác giả kết luận, cũng là lời tâm sự của nhà thơ với mùa xuân:
*  Xuân nay thăm viếng mọi nhà,
Cầu cho xuân tuổi, trẻ già đều vui .
          Quan tâm, chăm sóc mọi người.
Hài lòng Chúa thánh, mỉm cười vì ta.

      * Ngày xuân sum họp nhà Cha,
Dâng lên khúc nhạc, lời ca ân tình.
         Đẹp lòng Chúa thánh xác minh:
Ngợi khen,  làm chứng gia đình năm qua.
         Yêu thương, chia sẻ mọi nhà,
Tâm tình gởi gắm, lòng Cha nhân từ.

Cầu xin Chúa thành tín ban ơn trên gia đình cô Lê Mai vui hưởng những ngày xuân ý nghĩa trên đất.

🙂 Xuân vui đến với mọi nhà
An bình hạnh phúc trong bàn tay Cha.

Tường Vi

 

du-lich-vung-tau   

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn