Người bạn của con trai
Sau một vài bài thánh ca quen thuộc, ông mục sư chủ tọa chầm chậm đứng dậy, bước lên bục giảng và giới thiệu sơ lược về một người bạn mà ông quen biết từ thuở thiếu thời. Và rồi một ông lão bước lên bục để nói chuyện.
“Có một người cha, đứa con trai của ông và người bạn của nó cùng vượt Thái Bình Dương trên một chiếc tàu,” ông bắt đầu, “Bỗng dưng có một cơn bão thình lình xuất hiện, kéo phăng mọi thứ ra xa bờ. Những cơn sóng bạc đầu dữ dội đến nỗi người cha, vốn là một thủy thủ dày dặn kinh nghiệm, không thể nào giữ vững chiếc tàu… và thế là cả ba cùng bị sóng biển cuốn vào đại dương.”
Ông lão ngập ngừng đôi phút, nhìn hai thiếu niên đang ngồi ở dưới kia, chúng có vẻ rất thích thú với câu chuyện của ông. Ông tiếp tục, “Người cha, vốn là một người bơi rất giỏi, nên ông ta có thể bơi trở lại con tàu. Ông chụp lấy sợi dây cứu sinh… và bây giờ, ông ta đã phải chọn một quyết định hết sức đau đớn, đó là quăng đầu dây kia cho ai, con trai mình hay là bạn của nó? Ông ta chỉ có vài giây để quyết định mà thôi.
Người cha đó biết rằng đứa con của mình đã là một Cơ đốc nhân, đã tiếp nhận Chúa vào đời sống; và ông cũng biết đứa bạn nó là người chưa tin Chúa. Tuy đau đớn tột cùng, nhưng không thể chần chừ trước dòng nước đang chảy xiết kia, ông ta phải thực hiện quyết định của mình nhanh chóng. Trong khi người cha thét gọi con, “Cha yêu con vô cùng, con trai của cha!” thì ông lại quăng sợi dây về phía đứa bạn nó. Lúc ông kéo đứa trẻ kia cập vào tàu, thì cũng là lúc con trai ông đã biến mất sau những đợt sóng cồn giữa đêm tối mịt mù. Thân xác nó chẳng bao giờ tìm lại được.”
Lúc đó, hai thiếu niên ngồi ngay trước bục giảng cựa quậy, chờ đợi nghe tiếp câu chuyện của ông. Ông tiếp tục, “Người cha biết rằng con trai mình sẽ bước vào cuộc sống đời đời với Chúa Jesus, và ông cũng không thể chịu đựng được nỗi suy nghĩ rằng đứa bạn của nó sẽ bị hư mất đời đời nơi hỏa ngục vì một đời sống không có Chúa. Vì thế, ông quyết định hy sinh đứa con trai của mình. Tình yêu của Thượng Đế thật vĩ đại, và Ngài đã làm một việc tương tự như thế cho tất cả chúng ta.”
Nói rồi, ông bước xuống và về chỗ ngồi trong khi một bầu không khí im lặng bao trùm cả Hội Thánh.
Vài phút sau khi buổi nhóm tan, hai đứa thiếu niên nọ chạy lại bên ông lão. Một đứa bắt đầu nói rất nhã nhặn, “Câu chuyện của ông thật cảm động, nhưng cháu không nghĩ câu chuyện thật sự xảy ra, rằng có người cha nào lại chấp nhận bỏ con mình mà cứu người khác với hy vọng sẽ đem người kia về tin nhận Chúa.”
Ông lão liếc nhìn xuống cuốn Kinh Thánh mới tinh, được bao bọc rất kỹ càng của cậu bé và trả lời, “Thế là cháu đã hiểu được vấn đề rồi đó.” Một nụ cười xuất hiện trên gương mặt ông lão, và ông lại nhìn lên hai cậu bé, “Nó có vẻ như không thực tế cho lắm, phải không? Nhưng hôm nay, ta đứng lên chỉ để nói với mấy cháu rằng câu chuyện đó cho ta một ý nghĩ về việc Thượng Đế đã ban Con Một của Ngài cho ta.” Ông dừng lại một chút rồi tiếp, “Và mấy cháu biết đó, ta chính là người cha trong câu chuyện, và mục sư chủ tọa của mấy cháu chính là bạn của con trai ta.”
Câu hỏi suy gẫm
+ Bạn có bao giờ hy sinh điều gì của bản thân mình để đem người khác về với Chúa không?
+ Bạn suy nghĩ gì về những người thân yêu của bạn vẫn chưa tin nhận Chúa?
Mỗi tuần một câu Kinh Thánh
Mác 16:15
Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người.