BẠN TÌNH TA ĐẸP ĐẼ THAY
(Dựa theo Kinh Thánh sách Nhã Ca 4:1-16)
.
Bạn tình ta ơi đẹp đẽ thay
Mắt bồ câu ấy khiến ta say
Tóc như dê nằm trên triền núi
Để ta tơ tưởng mãi đêm ngày
.
Răng như bầy chiên mới hớt lông
Môi thắm cười duyên tựa chỉ hồng
Đôi má hây hây như quả lựu
Cổ em trang sức với vàng ròng
.
Đôi gò bồng đảo còn ngậm sương
Như cặp sinh đôi của hoàng dương
Thả ăn giữa đám hoa huệ trắng
Để ai ngơ ngẩn đến lạc đường
.
Đến núi một dược em đi đây
Bên đồi nhũ hương trọn cả ngày
Cho đến khi hừng đông lố dạng
Khiến đêm tối phải biến tan ngay
.
Bạn tình ta xinh đẹp mọi bề
Cho lòng ta cứ mãi đam mê
Nơi em chẳng có chi tì vết
Ta yêu quên mất cả lối về
.
Hỡi người yêu ta, tân phụ ta
Mắt xanh môi thắm dáng ngọc ngà
Liếc mắt và một vòng nơi cổ
Nên em đã cướp mất lòng ta
.
Ái tình em thật đẹp dường bao
Thật ngon thật quý hơn rượu đào
Dầu em toả mùi hương thơm ngát
Hơn các thứ hương thật xuyến xao.
.
Hỡi người yêu ta thật đẹp thay
Môi em nhỏ mật xuống ta say
Lưỡi em có mật ong và sữa
Áo quần em thơm ngát hương bay
.
Hỡi người yêu ta, tân phụ ta
Là vườn đóng kín từ phía xa
Là nguồn nước ngon nhưng khoá lại
Là suối niêm phong chẳng chảy ra
.
Đám cây mình là vườn ngát hương
Cam tòng, thạch lựu với trái ngon
Hồng hoa, xương bồ và nhục quế
Cùng mọi thứ cây có mùi thơm
.
Em là mạch nước trong vườn xanh
Có các hương liệu rất nổi danh
Là giếng sâu có mạch nước sống
Là dòng nước chảy từ Li-ban
.
Hãy nổi dậy đi gió bắc ơi
Và gió nam hãy thổi đến nơi
Để cho mùi hương bay rộng khắp
Nên hãy thổi mạnh trong vườn tôi
.
Người yêu hãy đến trong vườn đi
Cây xanh nước biếc gió thầm thì
Em hãy ăn đi bao trái ngọt
Và yêu say đắm chớ ngại chi.
.
lạc linh sa
—-
NHÃ CA 4
1 Hỡi bạn tình ta, nầy mình đẹp đẽ thay, mình đẹp đẽ thay!
Mắt mình trong lúp giống như mắt bồ câu;
Tóc mình khác nào bầy dê nằm nơi triền núi Ga-la-át.
2 Răng mình như thể bầy chiên mới hớt lông,
Từ ao tắm rửa đi lên,
Thảy đều sanh đôi, không một con nào son sẻ.
3 Môi mình tợ sợi chỉ hồng,
Miệng mình có duyên thay;
Má mình trong lúp tợ như nửa quả lựu.
4 Cổ mình như tháp Đa-vít, xây cất để treo binh khí;
Ngàn cái khiên treo tại đó, là các khiên của tay anh hùng.
5 Hai nương long mình như cặp con sanh đôi của hoàng dương,
Thả ăn giữa đám hoa huệ.
6 Ta sẽ đi lên núi một dược,
Đến đồi nhũ hương,
Ở cho đến khi hừng đông lố ra,
Và bóng tối tan đi.
7 Hỡi bạn ta, mình vốn xinh đẹp mọi bề,
Nơi mình chẳng có tì vít gì cả.
8 Hỡi tân phụ ta, hãy cùng ta đến từ Li-ban,
Hãy cùng ta đến từ Li-ban;
Khá nhìn xem từ chót A-ma-na,
Từ đỉnh Sa-nia và Hẹt-môn,
Từ hang sư tử,
Từ núi con beo.
9 Hỡi em gái ta, tân phụ ta ơi, mình đã cướp lấy lòng ta,
Vì một cái liếc mắt, vì một vòng trân châu nơi cổ mình, mình đã cướp lấy lòng ta.
10 Hỡi em gái ta, tân phụ ta ơi, ái tình mình đẹp là dường nào!
Ái tình mình ngon hơn rượu,
Và mùi thơm của dầu mình tốt hơn các thức hương!
11 Hỡi tân phụ ta, môi mình nhỏ mật ong xuống,
Dưới lưỡi mình có mật ong và sữa;
Hơi thơm của quần áo mình như hơi thơm của Li-ban.
12 Em gái ta, tân phụ ta là vườn đóng kín,
Là nguồn nước khóa lại, là suối niêm phong.
13 Đám cây mình là vườn địa đàng,
Có thạch lựu và trái ngon,
Hoa phụng tiên và cây cam tòng;
14 Cam tòng và hồng hoa, xương bồ và nhục quế,
Cùng mọi thức cây có mùi thơm,
Một dược, lư hội với các hương liệu có danh.
15 Mình là mạch nước trong vườn,
Là giếng nước sống, là dòng nước chảy từ Li-ban!
16 Hỡi gió bắc, hãy nổi dậy, hỡi gió nam, hãy thổi đến;
Hãy thổi trong vườn tôi, hầu cho các mùi thơm nó bay ra!
Nguyện lương nhân tôi vào trong vườn người,
Và ăn các trái ngon ngọt của người!