Thứ Năm , 21 Tháng Mười Một 2024
Home / Giới thiệu sách / NHƯ TIẾNG GIÓ THỔI ÀO ÀO

NHƯ TIẾNG GIÓ THỔI ÀO ÀO

Như Tiếng Gió Thổi Ào Ào 

Cuộc Phấn Hưng tại Inđonesia
Lời tường thuật của Mel Tari do Cliff Dudley ghi lại
Dịch từ “Like a Mighty Wind” của nhà xuất bản Creation House.

mel

Lời tường thuật của Mel Tari do Cliff Dudley ghi lại
Dịch từ “Like a Mighty Wind” của nhà xuất bản Creation House.

Nước hóa thành rượu… Những người từ kẻ chết sống lại… Ăn, uống giống chi độc cũng chẳng bị hại… Đi qua sông sâu 10m…

Những phép lạ như thế được thực hiện cách đây gần 20 thế kỷ trong thời đại của Kinh thánh, nhưng nó đã được xác lập lại ngày hôm nay cho những người đàn ông, đàn bà và trẻ em bởi đức tin đơn sơ vào Đức Chúa Trời và hành động theo lời hứa của Ngài.

Nơi nào? – Inđônêsia, một quần đảo của Thái bình dương và bây giờ (1980) là trung tâm của cuộc phục hưng lớn nhất thế kỷ 20 này. Cuộc phục hưng bắt đầu ở thị trấn SOE thuộc đảo TIMOR và cứ tiếp diễn qua công tác của đoàn truyền giảng Tin lành. Mục sư A. J.B. Thomas tại Hội thánh địa phương đã nói:

“Dân chúng ở đây rất sơ khai. Họ luôn luôn sống trong thế giới thần linh và họ hiểu được sự tương phản giữa điều thiện và điều ác. Với đức tin đơn sơ của họ thì đối với họ phép lạ không còn là vấn đề nữa. Nhiều nhà lãnh đạo Hội thánh tin rằng chúng ta đang sống trong thời đại khi Tin lành sẽ được lan truyền từ Á-châu cho đến tận cùng trái đất.”

  1. Tiếng Gió Thổi Ào Ào

Tôi muốn chia sẻ với các bạn cách mà Đức Chúa Trời đã hành động. Có lẽ điều này sẽ giúp cho các bạn thấy được những gì mà Cứu Chúa của chúng ta có thể làm trong những ngày cuối cùng này. Và điều này cũng cho các bạn thấy rằng tất cả những gì ghi lại trong Kinh thánh là sự thật, sự thật ngay cả trong thế hệ chúng ta đang sống ngày hôm nay.

Thường thường thì người ta nghĩ về Kinh thánh như “một cuốn sách cũ kỹ lỗi thời”. Họ tưởng rằng tất cả những gì mà Kinh thánh ghi lại, những điều xãy ra hằng bao thế kỷ trước thì hôm nay những điều đó chẳng liên quan gì đến chúng ta cả. Nhưng tôi có thể chứng minh với các bạn rằng quyển Kinh thánh mà chúng ta đang có đây thực tế hơn một tờ nhật báo. Một tờ báo thường cho chúng ta biết những tin tức liên quan đến tù tội, chiến tranh, động đất và cách mạng. Còn Kinh thánh thì cho chúng ta biết về ý chỉ của Thượng Đế và cho chúng ta thấy rõ quyền năng, ân điển và lòng thương xót của Đức Chúa Trời.

Khi chúng ta tin Kinh thánh như vốn có thật vậy thì chúng ta sẽ kinh nghiệm Đức Chúa Trời trong đời sống của chúng ta và trong xã hội chúng ta ngày hôm nay giống như Ngài đã hành động qua thế hệ và thời đại của Kinh thánh.

Trước khi tôi chia sẻ với các bạn về cuộc phấn hưng tại Inđônêsia và các phép lạ xãy ra tại đó, tôi xin các bạn cùng mở Rôma 15:16.

“… Bởi ơn Đức Chúa Trời đã làm cho tôi nên chức việc của Đức Chúa Giê-xu Christ giữa dân ngoại, làm chức tế lễ của Tin lành Đức Chúa Trời, hầu cho dân ngoại được làm của lễ vừa ý Chúa và nên thánh bởi Đức Thánh Linh”.

Trong câu Kinh thánh này, không những Phao lô nói về sự kêu gọi đặc biệt mà Đức Chúa Trời đã ban cho ông, mà còn nói về chức vụ của ông nữa. Phao lô hầu việc Chúa giữa người ngoại không những bằng lời nói nhưng cũng bằng dấu kỳ phép lạ bởi quyền năng của Đức Chúa Trời nữa Rôma 15:18-19. Tôi tin rằng đây cũng là đường lối mà Đức Thánh Linh muốn hành động qua đầy tớ Ngài ở thời đại này.

Hội thánh tôi tại Inđônêsia biết về Đức Thánh Linh, Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con. Cũng biết nhiều về Kinh thánh và học thuộc lòng nhiều câu. Nhưng chúng tôi chưa từng trãi những kinh nghiệm về sự vận hành của Thánh Linh theo cách mà sứ đồ Phao lô mô tả. Sứ đồ phao lô giải thích thật rõ ràng là quyền năng của Thánh Linh mà ông giảng đạo không bằng lời nói, bằng việc làm thôi đâu nhưng cũng bằng các dấu kỳ phép lạ nữa. Phao lô đi từ thành này sang thành khác, từ nơi này đến nơi kia rao giảng Đức Chúa Trời hằng sống, về đời sống Chúa Giê-xu lúc Ngài còn tại trần gian và cùng với những dấu kỳ phép lạ mà Ngài đã làm.

Ngày nay Thánh Linh cũng dùng lời thánh của Ngài để chinh phục tội nhân, nhưng Ngài cũng muốn dùng chúng ta nữa. Ngài muốn hành động và thi thố phép lạ của Ngài qua đời sống của mỗi một chúng ta khi đi làm chứng cho Ngài.

Trong II Timôthê 1:7, chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm thần nhút nhát nhưng là tâm thần mạnh mẽ, có tình yêu thương và dè giữ.

Trong I Côrinhtô 12, khi quyền năng của Thánh Linh thể hiện qua sự ban phát ân tứ cho mọi người.

Trong I Côrinhtô 13, Đức Thánh Linh là Thánh linh của sự yêu thương. Những điều đó cũng chưa đủ. Thánh Linh cũng là Thánh Linh của tinh thần dè giữ và điều này chúng ta tìm thấy trong I Côrinhtô 14. Theo tiếng Hy-lạp thì “Tâm thần dè giữ” có nghĩa là “Trật tự, thứ tự”. Như Phao lô đã nói trong Rôma 15. Tôi tin rằng Thánh Linh hành động trong Hội thánh Ngài bằng quyền năng như vậy.

Nhưng nhiều Hội Thánh và nhiều người trên thế giới ngày hôm nay không tin rằng những ân tứ thiêng liêng này vẫn còn có hiệu quả trong cuộc sống chúng ta ngày hôm nay. Thật đáng buồn! Kể từ cuộc phục hưng tại Inđônêsia 1965 thì Đức Chúa Trời đã cho chúng tôi thấy rõ những ân tứ thiêng liêng thể hiện trong Hội Thánh chúng tôi và chúng tôi tạ ơn Chúa về điều đó.

Nhiều người nói rằng vì Hội Thánh được thành lập nhằm ngày lễ Ngũ tuần nên mới có những ân tứ thiêng liêng, còn chúng ta thì không cần những ân tứ thiêng liêng ấy. Tôi không tin điều này. Tại sao? Vì các sứ đồ Giăng, Phao lô, Phierơ ở 2000 năm trước đây đã cần đến sự vận hành và quyền năng của Thánh Linh trong sự hầu việc Chúa, thì trong thế hệ của chúng ta hôm nay lại cần nhiều hơn là dường nào. Satan biết rõ thời kỳ cuối cùng của nó và biết Chúa Giê-xu sắp trở lại nên nó đem hết quyền lực của mình, hơn cả ở thế kỷ thứ nhất để tấn công vào con cái Chúa ngày hôm nay. Vì vậy tôi tin rằng những Cơ đốc nhân muốn thắng quyền lực của Satan ngày nay chỉ có một cách duy nhất là nhờ quyền năng của Thánh Linh. Hy vọng duy nhất của Hội Thánh là hãy để cho những ân tứ thiêng liêng hành động trở lại.

a. Quyền năng trong một cái hộp

“Lạy Chúa, Ngài phán trong Kinh thánh là Ngài có thể làm đều đó nhưng câu Kinh thánh này là cho 2000 năm trước đây và bây giờ không còn thích hợp nữa, vì Hội Thánh chưa kinh nghiệm được điều đó…!” Chúng tôi xưng tội như vậy.

Ngày nay, trong Hội Thánh chúng tôi có quá nhiều hộp để đựng nhiều câu Kinh thánh khác nhau. Hộp này thì để đựng một câu xảy ra hằng bao thế kỷ trước. Hộp kia thì đựng những câu Kinh thánh nói rằng có thể xảy ra trong hiện tại, nhưng chỉ xảy ra trong những hoàn cảnh nào đó thôi và những câu Kinh thánh khác chỉ dành riêng cho người Ysơraên nên họ đựng vào một cái hộp khác… cứ như thế chúng tôi có rất nhiều hộp đến nỗi chúng tôi làm mất đi nhiều sứ điệp và ý nghĩa thật của Kinh thánh.

Kinh thánh thật là đơn giản, Kinh thánh thích hợp cho chúng ta ngày nay, có ý nghĩa thật cho chúng ta cũng như cho những người sống cách đây 2000 năm. Đức Chúa Trời muốn thực hiện những điều Ngài đã phán trong Kinh thánh qua đời sống chúng ta. Nếu điều gì trong Kinh thánh không thật thì có lẽ đã không được ghi lại. Tôi tạ ơn Chúa vì khi phấn hưng bắt đầu xảy ra thì Ngài đã cho chúng tôi đọc Kinh thánh một cách hoàn toàn đơn sơ.

Nan đề của chúng ta là cứ tìm ý nghĩa thuộc linh trong Kinh thánh bằng lý trí của mình, bằng sự đánh giá hạn hẹp của mình mà không tiếp nhận Lời Ngài bằng tấm lòng. Khi chúng tôi đọc trong Mác 16:9-20 về những lời hứa của Chúa qua dấu kỳ phép lạ thì nhiều người nói rằng: “Ồ, chúng ta không tìm thấy những câu này trong Kinh thánh của hai bản cũ nhất và vì không có trong đó nên tốt nhất là chúng ta nên đựng nó vào trong hộp và đóng kỹ lại!”

Còn I Côrinhtô 12 thì nói gì? Nhiều người nói rằng: “Phao lô ghi lại những điều này vì lúc bấy giờ Hội Thánh còn ít người và mới thành lập. Họ còn yếu nên mới cần những ân tứ này. Còn chúng ta ngày nay, Hội Thánh đã phát triển mạnh, có nhiều người tài giỏi và mọi việc đều trôi chảy nên chúng ta không cần đến những ân tứ siêu nhiên này nữa. Đoạn Kinh thánh này cũng phải được đóng kín trong một chiếc hộp khác.”

Tuy nhiên Kinh thánh không phải giải nghĩa theo cách ấy. Kinh thánh nói rằng Thánh Linh của Đức Chúa Trời là Thánh Linh quyền năng, yêu thương và trật tự. Đức Thánh Linh làm việc trong 3 cách ấy. Thánh Linh của Đức Chúa Trời không chỉ hành động trong quyền năng hoặc chỉ trong yêu thương hay trong trật tự. Nhưng trong cả 3 cách như đã nói trong I Côrinhtô 12,13,14. Chúng ta không thể loại bỏ bớt một phần nào trong những đoạn này.

b. Công vụ các sứ đồ đoạn 2 được lập lại

Tôi thuộc về giáo hội Trưởng lão và mọi việc chúng tôi làm đều theo trật tự. Khi chúng tôi đến nhà thờ, mọi việc đều được viết sẵn trên giấy. Mục sư đọc trước một phần rồi hội chúng đọc phần khác. Chúng tôi biết khi nào cầu nguyện, khi nào hát, khi nào đứng hay khi nào ngồi. Tôi thật cám ơn Đức Chúa Trời và ưa thích kỷ luật đó trong Hội Thánh chúng tôi.

Chúng tôi cũng có tình yêu thương hay nói đúng hơn, chúng tôi cũng có một ít tình yêu thương. Khi người ta mỉm cười với chúng tôi thì chúng tôi mỉm cười lại. Chúng tôi yêu người nào họ yêu mình, còn nếu họ ghét mình thì chúng tôi chẳng thể nào yêu cho nổi.

Ngay trong Hội Thánh chúng tôi không có quyền năng gì cả. Khi cơn phấn hưng đã xảy ra thì Đức Chúa Trời đã ban cho chúng tôi tất cả những ân tứ của Đức Thánh Linh cũng như ban cho tình yêu thương, quyền năng và trật tự.

Tôi nhớ rất rõ là vào tối 26.9.1965 có khoảng 200 tín đồ đủ mọi lứa tuổi nhóm nhau lại để cầu nguyện. Đang khi chúng tôi cầu nguyện, thình lình có một cái gì kỳ lạ ngự trị. Nếu các bạn đọc Kinh thánh trong Công vụ đoạn 2 thì sẽ hiểu được những gì xảy ra trong Hội Thánh chúng tôi. Chúng tôi đã đọc đoạn Kinh thánh này rất nhiều lần, có người đã thuộc lòng đoạn này nhưng chúng tôi chưa từng kinh nghiệm được những điều đó trong đời sống chúng tôi.

Vị Mục sư của chúng tôi thường nói rằng: “Từ khi Đức Chúa Trời đổ quyền năng của Thánh Linh xuống Hội Thánh cách đây 2000 năm, nếu bạn là một thuộc viên trong Hội Thánh thì lẽ đương nhiên bạn đã nhận được báptêm bằng Thánh Linh.”

Trong Giăng 3:16 chép “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con một của Ngài…”. Con một của Ngài cho toàn thế gian này. Dầu vậy không có nghĩa là tất cả mọi người trên thế gian này được lên Thiên đàng cả đâu. Mặc dầu Ngài đã ban Con một của Ngài nhưng người nào muốn lên Thiên đàng thì phải tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của đời sống mình.

Đối với sự đầy dẫy Thánh Linh cũng mang ý nghĩa tương tự. Đức Chúa Giê-xu đã ban Thánh Linh cho những người đã tin nhận Ngài và đã trở thành một chi thể trong thân thể Ngài. Tuy nhiên người ấy phải đạt đến mục đích của mình là có một kinh nghiệm cá nhân với Đấng Christ, qua sự đầy dẫy Thánh Linh. Điều này không thể nào đến một cách tự nhiên được nhưng mỗi người phải tiếp nhận riêng cho mình.

Chúng tôi ngợi khen Đức Chúa Trời vì nhờ đêm đặc biệt ấy mà Ngài đã mở mắt chúng tôi và trong tấm lòng chúng tôi khao khát đầy dẫy Thánh Linh. Chúng tôi nhớ lại điều Giăng Báp tít đã nói “Ấy là Đấng sẽ làm phép báptêm cho các ngươi bằng Thánh Linh và bằng lửa”. Mathiơ 3:11b.

Nhiều năm trước đây, chúng tôi đã bị các vị giảng dạy làm lầm lạc. Họ nói rằng quý ông bà anh chị em phải dựa trên kinh nghiệm của những người sống cách đây 2000 năm. Nhưng đêm phấn hưng ấy, Đức Chúa Trời phán với lòng chúng tôi rằng Cơ-đốc-giáo không lệ thuộc vào kinh nghiệm của người khác. Đó là một kinh nghiệm cá nhân sống động với Đức Chúa Trời. Tôi cảm ơn Đức Chúa Trời về điều này.

c. Tiếng gió thổi ào ào và lửa

Đêm ấy đang khi chúng tôi cùng nhau cầu nguyện, thình lình Thánh Linh Đức Chúa Trời đến với chúng tôi như Ngài đã đến trong ngày lễ ngũ tuần. Trong Công vụ các sứ đồ đoạn 2 Ngài đã đến từ trời như cơn gió thổi rất mạnh. Hôm đó, tôi ngồi cạnh chị tôi, tôi nghe tiếng gió thổi ào ào. Tiếng gió thổi nghe như tiếng của một cơn bão nhỏ trong nhà thờ. Tôi nhìn chung quanh nhưng chẳng thấy gì. Tôi quay sang hỏi chị tôi:

-Chị ơi! Chị có nghe tiếng gì lạ không?

-Có nhưng hãy cầu nguyện đi.

Rồi chị bắt đầu cầu nguyện và cùng lúc đó những người khác cũng bắt đầu cầu nguyện. Đây là việc bất thường xảy ra trong Hội Thánh chúng tôi. Như các bạn đã biết, trong Hội Thánh chúng tôi sự cầu nguyện cũng phải theo trật tự, hết người này rồi đến người khác. Chỉ cần một người cầu nguyện trong nhà thờ là đủ rồi vì mọi sự đã được viết sẵn trong chương trình cầu nguyện. Nếu mọi người cầu nguyện thì chắc phải viết một tập giấy thật dày mới đủ. Nhưng ngay đêm đó, những thuộc viên của Giáo hội Trưởng lão đã khởi sự quên tất cả những thứ tự đã được qui định để trước mặt cùng những lời cầu nguyện viết sẵn. Họ bắt đầu cầu nguyện trong Thánh Linh. Trước tiên thì cầu nguyện từng người và sau đó thì cùng đồng loạt cầu nguyện.

Tôi nói: “Lạy Chúa Giê-xu! có điều gì xảy ra trong Hội Thánh con như thế này? Họ quên mất các thứ tự đã được viết sẵn?”

Khi mọi người đang cầu nguyện tôi nhìn lên các Mục sư. Chao ơi! Sự lo lắng hiện ra trên nét mặt của họ. Họ ngồi phía trước tòa giảng và không biết làm thế nào để điều khiển 200 người này. Họ cũng nghe tiếng gió thổi ào ào nữa. Tôi quay lại nhìn khung cảnh xung quanh một lần nữa rồi chỉ thấy bốn bề yên tĩnh, duy chỉ có tiếng gió thổi ào ào mà thôi.

Kế đó tôi nghe tiếng chuông cứu hỏa vang lên cấp bách. Đối ngang nhà thờ là một đồn cảnh sát và trạm cứu hỏa. Nhân viên tại đồn cảnh sát này thấy nhà thờ của chúng tôi phát hỏa nên ông rung chuông báo động cho cả làng biết để đến chữa. Ở Inđônêsia, đặc biệt là không có xe cứu hỏa. Khi có đám cháy, chúng tôi chỉ việc rung chuông báo động lên thì dân chúng biết có hỏa hoạn ở đâu đó và từ khắp mọi nơi trong làng, họ đem nào là gầu, thùng đựng nước hay các vật dụng khác để dập tắt ngọn lửa.

Khi họ đến thì thấy có lửa nhưng nhà thờ không bị cháy. Thay vì lửa thiên nhiên thì đây là lửa từ trời của Đức Chúa Trời. Bởi đó mà nhiều người tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của mình và họ cũng được báptêm trong Thánh Linh.

Là những người trong Giáo hội Trưởng lão, dĩ nhiên là chúng tôi không quen với những từ như “Báptêm trong Thánh Linh” hay “Đầy dẫy Thánh Linh” và điều này là hoàn toàn mới đối với chúng tôi. Nhưng Đức Chúa Trời đã mở mắt cho chúng tôi và cho chúng tôi biết rằng đây là những điều mà chúng tôi phải kinh nghiệm trong cuộc sống của mình mà không cần nương dựa trên kinh nghiệm của ngày lễ Ngũ tuần xưa.

Để làm sáng tỏ vấn đề, tôi xin đưa ra một ví dụ. Chẳng hạn một ngày kia bạn yêu một thiếu nữ và cha của bạn đến nói với bạn rằng:

“Con ơi, ba biết con có yêu một người nào đó rồi phải không?”

Bạn sẽ trả lời “Dạ có, con đã yêu một cô kia và chúng con dự tính xin ba cho chúng con làm đám cưới trong dịp hè này…”

Rồi ba bạn nói “Con ơi, con không phải làm như vậy, ba và mẹ con đã kết hôn cách đây 25 năm rồi và bây giờ con có thể dựa trên kinh nghiệm của ba mẹ và cứ tin rằng con đã kết hôn rồi cũng được…”

Bạn nghĩ thế nào? Bạn có đồng ý với ba của bạn về tư tưởng ngớ ngẩn như thế không? Hay là bạn nói: “Ba ơi, dù ba có thể kết hôn đến một triệu lần nếu ba muốn, nhưng điều đó không liên hệ gì đến con cả. Chính con muốn kinh nghiệm việc hôn nhân. Ba càng nói đến việc thành hôn của ba chừng nào thì con lại càng muốn tiến tới chừng nấy. Ba càng nói đến sự kỳ diệu của hôn nhân bao nhiêu thì con lại càng mong sớm được kinh nghiệm về hôn nhân bấy nhiêu”.

Thật thế, chúng ta không thể nào tùy thuộc vào kinh nghiệm của ông cha nhưng chúng ta phải kinh nghiệm một cách cá nhân về sự Cứu rỗi trong Đức Chúa Giê-xu Christ cũng như kinh nghiệm về sự nhận lãnh Thánh Linh. Các bạn không thể nào dựa trên kinh nghiệm của Phierơ Giăng và các nhân vật khác trong Kinh thánh cho dù kinh nghiệm của họ có kỳ diệu đến mức độ nào đi chăng nữa thì chúng ta vẫn cần những kinh nghiệm đó cho riêng bản thân mình. Ngày nay có rất nhiều người đang thỏa lòng với kinh nghiệm của cha mình đã kết hôn cách đây 25 năm!

Nhiều người ngày nay không ý thức được rằng mình đang thiếu quyền năng, tình thương và sự vui vẻ do đời sống họ chưa được đầy dẫy Thánh Linh.

d. Mẫu mực mới về sự thờ phượng.

Tôi tạ ơn Đức Chúa Trời vì nhờ đêm ấy Chúa đã tha thứ sự ngu dại của chúng tôi và Thánh Linh đã cảm hóa chúng tôi trong một phương cách mới đầy quyền năng của Ngài. Tôi ngồi cuối nhà thờ vì thế nên trông rõ mọi việc xảy ra trong Hội Thánh.

Thình lình một chị ngồi trước tôi một băng ghế đứng dậy và bắt đầu giơ tay lên cầu nguyện. Tôi thưa với Chúa:

“Lạy Chúa, chị này đã phá luật lệ của Hội Thánh. Chúng con không được phép giơ tay lên khi cầu nguyện”.

Khi đến nhà thờ, lúc nào chúng tôi cũng khoác một bộ mặt nghiêm trang và cầu nguyện cách kỉnh kiềng. Nhưng trong đêm ấy, một người đàn bà đứng dậy và đưa tay hướng về Đức Chúa Trời mà cầu nguyện. Rồi tôi lại thưa với Chúa nữa:

“Chúa ơi, chị này làm sai rồi, vì điều này chưa hề diễn ra trong Hội Thánh. Đây không phải là cách thờ phượng trong Hội Thánh chúng con!”

Lúc đó Chúa nhắc tôi nhớ trong Thi Thiên 134:2 “Hãy giơ tay lên hướng về nơi thánh và ngợi khen Đức Giê-hô-va”. Ồ, chị này không theo nề nếp của Hội Thánh nhưng chị theo nề nếp của Kinh thánh.

Tôi suy nghĩ: “Được rồi, nếu đây là lời của Cha mình thì mình cứ để chị ấy tiếp tục”.

Hai vị mục sư ngồi phía trước lại càng kinh khủng hơn vì họ không biết phải làm gì. Dần dần cả Hội Thánh đều đứng dậy giơ tay lên trời và thờ phượng Đức Chúa Trời. Tôi vẫn còn rất ngạc nhiên về những sự việc tiếp diễn. Tôi quay sang định nói với chị tôi, thì thấy chị tôi cũng giơ tay lên ngợi khen Đức Chúa Trời.

Rồi bỗng nhiên tôi chú ý đến một bà ngồi trước tôi. Đây là một người đàn bà ít học, bà ta không biết nói tiếng thông dụng ở Inđônêsia, bà chỉ biết nói tiếng địa phương của mình thôi là tiếng của đảo Timor. Và dĩ nhiên là bà ta cũng chẳng biết một tí gì về Anh ngữ cả, còn tôi thì biết được một ít vì đã học tại trường. Tôi nghe bà bắt đầu cầu nguyện lớn bằng tiếng Anh, lời lẽ rất văn hoa trong sáng “Oh, I love you. Oh, I want to take the cross and follow you. Oh, I love you Jesus…” và bà ấy cứ tiếp tục nói thêm để thờ phượng Đức Chúa Trời.

Hai vị mục sư của tôi không biết Anh ngữ nên tưởng rằng bà ấy nói bậy, rồi họ lên tòa giảng la lớn: “Chúa ơi, nếu điều này không đến từ Chúa nhưng từ ma quỷ vì ma quỷ thường gây ồn ào giao động thì xin Ngài đánh đuổi ngay đi…” Nhưng họ càng cầu nguyện chừng nào thì Chúa Thánh Linh càng ngự xuống tràn dư dật.

Thế rồi một người đàn ông khác ở bên góc kia cầu nguyện bằng tiếng Đức, ông đứng dậy và cứ cầu nguyện ca ngợi Chúa bằng những lời lẽ hay. Sau đó, nhiều người bắt đầu đứng dậy từ nhiều chỗ trong nhà thờ, họ tôn vinh Đức Chúa Trời bằng nhiều thứ ngôn ngữ. Thiên đàng đã đến trần gian vào đêm ấy và đó là một đêm đầy phước hạnh. Một số người nói tiếng Pháp, số khác nói các thứ tiếng địa phương khác nhau và có một bà nói mãi câu “Shalom, Shalom” mặc dầu bà không biết mình đang nói tiếng Hêbơrơ.

Khi hằng trăm người đến dập tắt ngọn lửa ở nhà thờ thì họ nghe mọi người trong nhà thờ đang cầu nguyện. Họ nói “Có cái gì lạ lùng trong nhà thờ hôm nay vậy? Xưa nay chưa bao giờ có chuyện ồn ào như thế. Họ chưa bao giờ cầu nguyện lớn tiếng như vậy…” Vì thế đám đông kéo đến tận nơi để xem chuyện gì đã xảy ra và thay vì 200 người, bây giờ có hơn 1000 người từ khắp nơi trong thị xã kéo đến.

Khi được Thánh Linh cảm động, những người này đều xưng tội và cùng tin nhận Chúa Giê-xu cho đời sống mình. Họ ăn năn và trở về nhà đem tất cả bùa ngải, những vật thờ cúng, những sách bói khoa, thiên văn, giải nghĩa chiêm bao cùng những sách vở đồi trụy đến nhà thờ rồi dùng lửa mà thiêu đốt tất cả.

Đêm đó chỉ có Đức Thánh Linh cảm động lòng người theo ý muốn Ngài và chẳng có ai đứng lên giảng cả. Cuộc thờ phượng kéo dài đến nữa đêm. Đức Chúa Trời bắt đầu tiết lộ nhiều tội lỗi và sự tái lâm mau chóng của Ngài cho nhiều người biết. Khi họ nói lên những điều này đã đem lại nhiều ảnh hưởng mạnh mẽ cho nhiều người khác. Ồ! kỳ diệu thay! Đức Chúa Trời đã sửa sai những lỗi lầm trong đời sống của chúng tôi.

e. Một bài giảng bất ngờ.

Thình lình có một người bước lên tòa giảng. Đây là một việc bất thường. Những tín đồ lâu năm trong Hội Thánh cũng không đứng được ở đó. Tòa giảng là nơi chỉ dành cho mục sư hay các trưởng lão trong Hội Thánh mà thôi. Nhưng anh này lên và mở Kinh thánh ra. Tôi buồn cười cho anh ta vì anh mới tin Chúa vừa cách đây vài ngày thôi. Tôi nghĩ “Ồ tội nghiệp anh ta quá, mới tin Chúa mấy ngày mà bây giờ đòi lên tòa giảng. Chắc anh ta khùng rồi!”

Nhưng anh ta không để ý đến điều đó, anh mở Kinh thánh ra và nói “Hỡi ông bà anh chị em yêu dấu. Đức Chúa Trời đã phán với tôi rằng đây là công việc của Đức Chúa Trời” Rồi anh mở công vụ 2:17 “Đức Chúa Trời phán: trong ngày sau rốt, Ta sẽ đổ Thần ta trên khắp mọi xác thịt, con trai và con gái ta đều sẽ nói tiên tri, bọn trai trẻ sẽ thấy điềm lạ và các người già cả sẽ có chiêm bao”.

Sau khi đọc xong những câu này, anh bắt đầu giảng. Khoảng hơn nửa giờ, qua anh Chúa phán với Hội Thánh rằng ngày mai tất cả các tín đồ trong Hội Thánh phải đi giảng Tin lành. Đến đây thì tôi không giữ im lặng được nữa, tôi đứng dậy nói: “Đây là điều không thể tin được. Làm sao tín đồ trong Hội Thánh lại có thể đi ra giảng Tin lành? Chúng tôi chưa bao giờ học tại trường Kinh thánh hay tại một thần học viện nào cả. Ở trong Hội Thánh lại có nhiều người mới tin Chúa thì làm thể nào chúng ta có thể giảng Tin lành được? Không thể được!”

Anh ta trả lời rằng: “Anh Mel Tari ơi, Chúa bảo tôi là chúng ta phải đi giảng Tin lành. Đây chính là nhiệm vụ của mỗi Cơ đốc nhân. Đây không phải là nhiệm vụ của mục sư hay các trưởng lão nhưng mỗi một Cơ đốc nhân phải là người làm chứng cho Đấng Christ”.

Đến bây giờ thì tôi tin rằng đây là điều mà Hội Thánh chúng tôi đã thiếu sót và tôi nghĩ rằng đây chính là điểm mà chúng tôi đã ngồi lại, cố tìm cho được các ý nghĩa thuộc linh về những điều trong Kinh thánh và vì thế chúng tôi bỏ mất tính chất đơn sơ của Lời Chúa nên không tìm được gì cả! Tôi cảm tạ Đức Chúa Trời và qua đêm ấy, Ngài phán với chúng tôi:

“Ngày mai các ngươi phải đi ra giảng Tin lành”.

Trong 3 tháng đầu, chúng tôi có 70 đoàn truyền giáo bao gồm các tín đồ đi giảng Tin lành từ làng này sang làng kia và hễ khi nào đi ra thì có những dấu kỳ phép lạ cặp theo. Từ đó khởi đầu cho sự phục hưng tại Inđônêsia.

 

2. Đức Chúa Trời Đối Xử Với Tội LỗiTrong khi Đức Thánh Linh tuôn tràn vào Hội Thánh chúng tôi thì Đức Chúa Trời đối xử với tội lỗi mỗi cá nhân cách rõ ràng. Ngài đã ban cho nhiều người sự hiểu biết để tiết lộ những tội lỗi này.

Trong đêm kia, một chị em đến với người đàn ông trong Hội Thánh và nói rằng: “Ông ơi, ông đã phạm tội tà dâm và Đức Chúa Trời muốn ông xưng tội”. Ông chưa bao giờ đem nó ra ánh sáng cả! Người vợ của ông ở đấy, nghe nói và phát khùng lên, bà la to:

“À, bây giờ tôi biết chuyện bí mật của ông rồi!”

Ông ta chối: “Không, không tôi chưa hề làm việc ấy”.

Người đàn bà thật sự được ban cho ân tứ hiểu biết đã nói:

“Ông nói gì? Ông chưa bao giờ làm việc ấy à. Bây giờ tôi kể cho ông nghe chi tiết nhé…” Rồi bà ta nói rõ ngày giờ, nơi chốn cùng tên của người đàn bà đồng phạm. Bà nói tiếp “Sao bây giờ ông còn chối nữa không?” Cuối cùng Thánh Linh Chúa cảm động ông ta xưng tội của mình, còn bà vợ trong cơn tức giận đã được Đức Chúa Trời sai một người khác đến cảnh cáo tội lỗi của bà khiến bà cũng phải ăn năn.

Đêm ấy tất cả Hội Thánh người nào cũng xưng tội của mình và Đức Chúa Trời đã thực sự tha thứ, xóa sạch tất cả tội lỗi của họ và khuyên họ trở nên những người sẵn sàng hầu việc Ngài. Đồng thời cũng có nhiều người cất giấu bùa ngải ở nhà nhưng không muốn xưng tội ấy, vì thế Đức Chúa Trời lại cho nhiều anh em khác trong Hội Thánh biết đích xác tên người cùng nơi cất dấu bùa ngải nên họ không còn chối cãi nữa, cuối cùng phải xưng tội và lìa bỏ.

Trong việc này, Chúa cũng mở mắt cho chúng tôi rõ chân lý liên quan đến quyền lực của ma quỷ và nhiều người chưa ý thức được rằng mình đang ở trong xiềng xích của Satan.

a. Từ chối không xưng tội đã dẫn đến sự chết

Có một người trong Hội Thánh được Chúa chỉ cho biết có dấu một ít rượu trong nhà. Ông ta trả lời “Tôi chẳng có chút rượu nào trong nhà cả” và từ chối không xưng tội. Đức Chúa Trời bèn cho nhiều người khác đến cảnh cáo anh ta và nói rằng nếu ông cứ khăng khăng không chịu xưng tội thì sẽ bị chết trong vòng 24 giờ đồng hồ. Vì vậy những người này đến cho ông ta biết là Đức Chúa Trời kỳ hẹn ông trong 24 giờ để hoặc là xưng tội hay là chết.

Ngày hôm sau, khi người này đến nhóm họp thì cả Hội Thánh bảo ông rằng chỉ còn một giờ nữa để ông xưng tội. Họ bảo “Nếu anh không xưng tội thì anh sẽ chết!” Ông ta trả lời: “Tôi không sợ vì tôi không có rượu.” Sau đó họ nói với ông là chỉ còn nửa giờ nữa, khuyên ông nên xưng tội đi… Khi chỉ còn 5 phút họ lại khuyên nài ông ăn năn nhưng ông ta cứ nói: “Tôi chẳng có tội gì dấu kín cả!” Họ nài nỉ ông hãy xưng tội ngay để được Ngài tha thứ, nhưng khi chỉ còn 30 giây ông ta nói rằng: “Bực mình quá! các ông đừng có nói với tôi cái chuyện phi lý ấy. Các người điên khùng cả rồi.”

Cuối cùng họ đồng ý với nhau đếm 10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3, 2, 1, 0 thì người đàn ông ấy ngã lăn xuống rồi chết!

Sự việc này cảnh cáo nhiều người trước kia từ chối không chịu xưng tội, nhưng bây giờ cũng vội vã cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ cho mình. Trong cơn phục hưng tại Inđônêsia, xưng tội là một trong những đặc tính chính yếu vì Đức Chúa Trời muốn chúng ta sống tự do khỏi quyền lực của tội lỗi và Ngài tẩy sạch lòng chúng tôi hầu cho chúng tôi sống đời sống thánh khiết.

Trước hết Ngài đem tất cả tội lỗi của chúng tôi ra ánh sáng. Ngài tha thứ khi chúng tôi ăn năn cũng như chữa lành những tấm lòng tan vỡ của chúng tôi. Chúng tôi cũng tuyên bố chấm dứt mọi ràng buộc với ma quỷ trong quá khứ. Rồi sau đó Ngài mới cho phép chúng tôi đi ra giảng Tin lành và trong những lần đi này, chúng tôi càng thấy quyền năng của Đức Chúa Trời hành động rõ rệt hơn.

b. Không rượu bia, không thuốc lá.

Trong cơn phấn hưng tại Inđônêsia, sau khi những người đã xưng tội theo như một trong những điều mà Chúa phán bảo đầu tiên là việc uống rượu. Họ không được dùng một thứ rượu nào cả, vì thế tôi đố bạn khi đến thành phố Soe của tôi mà kiếm ra được 1 ly rượu thì tôi xin chịu thua. Đức Chúa Trời đã cảm động chúng tôi cách đặc biệt đến nỗi mọi người đều ý thức rằng đời sống Cơ đốc nhân không chỉ là đời sống đầy dẫy Đức Thánh Linh mà còn là đời sống thánh khiết.

Trong Thi thiên 29:2-3 “Hãy tôn Đức Giê-hô-va vinh hiển xứng đáng cho danh Ngài, hãy mặc trang sức thánh mà thờ lạy Ngài. Tiếng của Đức Giê-hô-va dội trên các nước. Giê-hô-va Đức Chúa Trời vinh hiển sấm sét trên các nước sâu”.

Một trong những bi kịch lớn nhất đó là nhiều người muốn có được nhiều quyền năng của Chúa, nhưng họ cũng muốn sống với tội lỗi. Vào một đêm kia, có một người đến xin tôi cầu nguyện cho anh được đầy dẫy quyền năng của Đức Chúa Trời, nhưng tôi biết anh ấy vẫn còn hút thuốc. Tôi nói “Anh bạn ơi, việc cầu xin quyền năng của Chúa thì thật là dễ, nhưng có điều là anh phải có mối tương giao với Chúa”. Anh trả lời: “Vâng, tôi đã xưng mọi tội lỗi của tôi rồi”. Tôi nói tiếp “Thế thì tốt, nhưng còn chiếc tàu thủy của anh thì sao?” Khi tôi nói “chiếc tàu thủy” là tôi ám chỉ đến việc hút thuốc lá. Khi bạn thấy một chiếc tàu ngoài khơi, nó có hai ống khói và khói từ đó tuôn ra. Đó là tiếng lóng dùng để chỉ việc hút thuốc lá. Rồi tôi nói:

“ Nếu anh muốn dâng ống khói của anh cho Chúa Giê-xu thì tôi đề nghị ta nên cầu nguyện. Đức Chúa Trời của tôi là Đức Chúa Trời thánh khiết và thân thể của anh là đền thờ của Ngài. Nếu Đức Chúa Trời ngự trong đời sống của anh thì Ngài không muốn khói thuốc của anh làm cho Ngài ngộp thở”.

Anh ấy trả lời: “Anh Mel Tari ơi, đó đâu phải là tội. Anh đã nói quá nhiều về việc ấy. Đức Chúa Trời dựng nên mọi vật mà”

Tôi nghĩ: “Vâng, ma quỷ đôi khi giảng còn giỏi hơn Billy Graham nữa.”

Rồi người đó bắt đầu giảng cho tôi I Timôthê 4:4-5 và anh nói rằng “Đức Chúa Trời khiến nên thánh mọi vật và nếu chúng ta cảm ơn Chúa mà nhận lấy thì được, vì nhờ Lời Đức Chúa Trời và lời cầu nguyện mà vật đó được nên thánh. Thuốc lá này là do Đức Chúa Trời dựng nên, nếu tôi cảm ơn Chúa và nhận lấy thì nó được nên thánh vì Chúa phán như vậy.”

Tôi nói: “Anh nói đúng lắm! Đây là nguyên tắc thật tốt. Mời anh sáng mai trở lại, tôi có vài điều muốn chia sẻ với anh.” Chúng tôi từ giã nhau. Đêm ấy tôi không thể ngủ được. tôi đến với Chúa.

“Lạy Chúa, anh bạn của con có một nguyên tắc thật tốt. Anh ấy nói rằng mọi vật do Ngài dựng nên đều tốt lành và Ngài khiến vật đó nên thánh. Xin Chúa giúp đỡ con có thể chỉ dạy cho anh ta một bài học về quan niệm sai lầm ấy”.

Đức Chúa Trời đã trả lời cho tôi: “Con cứ đi ngủ cho đến sáng mai, Ta sẽ nói cách trả lời anh ta cho con biết”.

Đến sáng, vừa thức dậy Chúa bảo tôi đi ra phía sau bụi rậm kia và con sẽ thấy lời giải đáp tại đó. Khi tôi đến nơi thì thấy một ít đồ ăn bị chó mửa ra còn đầy nước dãi của nó. Ngài phán với tôi rằng: “Đây là bài học cho anh bạn của con sáng hôm nay”.

Vì thế tôi đi về nhà và chờ đợi, chẳng bao lâu anh ta đến và nói ngay “Anh Mel Tari ơi, có điều gì anh muốn nói với tôi sáng nay đây?” Tôi trả lời “Tôi vừa mới nhận được một tin vui cho anh, mời anh đi theo tôi.”

Chúng tôi đến bụi rậm đó. Anh ta nghĩ có lẽ tôi sẽ chỉ cho anh xem cảnh mặt trời đang lên thật là đẹp. Chúng tôi đến gần bụi cây nhưng không để cho anh thấy điều gì cả. Tôi nói:

“Thôi, chúng ta hãy dừng lại đây. Tôi muốn nói với anh điều này. Có phải anh vẫn giữ vững lập trường là trên nguyên tắc thì mọi vật Đức Chúa Trời dựng nên đều là tốt lành cả và chúng ta được phép nhận lấy vì nó được nên thánh bởi lời cầu nguyện và Lời Đức Chúa Trời chăng?”

Anh ta trả lời: “Vâng, đúng như vậy. Tôi vẫn làm như thế.”

“Tốt lắm, bây giờ chúng ta hãy cầu nguyện.” Trước khi anh ấy nhận thức được những gì sẽ xảy ra, tôi đặt tay lên vai anh và cầu nguyện.

“Lạy Chúa Giê-xu yêu dấu. Con cảm ơn Chúa đã ban cho con một người bạn tốt và là người có một nguyên tắc hay ấy là mọi vật đều được Đức Chúa Trời khiến nên thánh. Con cảm ơn Ngài vì người bạn này tôn kính Ngài bằng cách tiếp nhận tất cả các vật dựng nên trên thế gian này. Xin Ngài khiến nên thánh mọi vật tại đây và cho anh bạn con vui thích mà nhận lấy. Amen.”

Khi tôi chấm dứt lời cầu nguyện, có lẽ anh nghĩ rằng tôi sẽ lấy trong túi ra một trái chuối hay món ăn gì ngon đưa cho anh. Nhưng tôi nói: “Anh bạn ơi, bây giờ tôi muốn anh chứng thực lời nói của anh. Anh đã nghe tôi cầu nguyện và xin Đức Chúa Trời khiến nên thánh theo lời Đức Chúa Trời không?” Anh ta gật đầu và trước khi anh nhận định được điều tôi làm thì tôi múc một muỗng cà phê nước dãi của chó và mỉm cười hỏi anh: “Bạn ơi, bạn có thích dùng thứ này không?” Rồi tôi cẩn thận đưa muỗng gần tới miệng anh ta. Anh nhìn thẳng vào tôi và nói:

“Này anh Mel Tari ơi, đừng chơi xỏ nữa!”

“Không, tôi không có ý đó đâu.”

Tôi cứ đưa cái muỗng gần hơn nữa, anh hét lên:

“Đừng, đừng làm như vậy nữa.”

“Nào bây giờ anh còn giữ vững lập trường của anh nữa không? Mọi vật Đức Chúa Trời dựng nên đều tốt lành cả, anh không tin rằng lời cầu nguyện của tôi là đúng sao?”

Cuối cùng anh nói: “Anh Mel Tari, tôi xin lỗi anh, tôi nhận biết nguyên tắc ấy của tôi không còn đúng nữa!”

Nhiều lần chúng ta đã đứng vững trên những nền tảng sai lầm, nhưng Chúa Giê-xu muốn chúng ta trở thành thánh khiết. Kinh thánh nói rằng chúng ta là dân thánh, chúng ta thuộc về nước thánh và thánh có nghĩa là thánh, không hơn, không kém. Cảm tạ Chúa Giê-xu. Đức Thánh Linh cho chúng ta bước đi trong đời sống thánh khiết.

 

3. Thời Kỳ Phép LạQua đoàn truyền giáo của chúng tôi cũng như những đoàn khác, Đức Chúa Trời đã thi thố nhiều phép lạ để chứng minh rằng quyền năng của Ngài ngày nay vẫn y nguyên như ở thế kỷ thứ nhất. Ngài không hề thay đổi!

a. Lấy danh Ngài mà trừ quỷ

Tôi nhớ rõ ngày kia, có một trong những đoàn truyền giáo của chúng tôi đi vào một ngôi làng để giảng Tin lành. Một pháp sư ở đó ra nói với đoàn:

“Các ông có thể giảng về Giê-xu cho chúng tôi, nhưng chúng tôi cũng muốn nói cho các ông biết về thần mà chúng tôi thờ lạy bao lâu nay. Nếu chúng tôi muốn chữa bệnh thì thần cũng chữa bệnh. Nếu chúng tôi cầu mưa thì thần làm mưa. Hễ việc gì mà chúng tôi cần thì thần đều đáp ứng cả. Chúng tôi cũng có kinh sách riêng và thần chúng tôi cũng cung cấp mọi nhu cầu theo sự giàu có của ngài.”

Dĩ nhiên kinh sách của họ không giống như Kinh thánh của chúng ta, nhưng họ cũng từng trãi nhiều kinh nghiệm siêu nhiên mà các quỷ đã bày tỏ để họ thờ phượng chúng. Rồi vị pháp sư này nói với đoàn.

“Nếu các ông nói với chúng tôi về Chúa thì xin các ông cầu xin Ngài chứng tỏ Ngài có quyền hơn các thần của chúng tôi”.

Đoàn truyền giáo không biết làm thể nào, họ bèn cầu nguyện xin Đức Chúa Trời dạy dỗ. Ngài phán với họ: “Hãy bảo cho những người này rằng nếu họ muốn Ngài bày tỏ quyền năng của Ngài hơn các thần khác thì hãy mời tất cả các pháp sư trong làng lại. Bấy giờ Ngài mới hành động”.

Vì thế đoàn truyền giáo nói với vị pháp sư trưởng

“Xin các ông tập họp dân chúng lại, rồi bảo họ đến đây thì sẽ thấy việc lạ xảy ra”.

Vị pháp sư trưởng rất hồi hộp và nóng lòng muốn chứng kiến quyền năng của Chúa nên ông ta tập họp dân chúng rất mau lẹ khoảng 1000 người và vị pháp sư trưởng ngồi đối diện với đoàn truyền giáo. Tất cả đoàn viên đều giơ tay lên trời và cầu nguyện:

“Lạy Đức Chúa Trời toàn năng, Ngài phán với chúng con hãy đi ra giảng Tin lành và người nào cũng sẽ được dấu lạ này: Lấy danh Ngài mà trừ quỷ. Lạy Chúa, dân chúng ở đây muốn Ngài bày tỏ quyền năng của Ngài vì Ngài có quyền trên các thần của họ. Bây giờ trong danh Chúa Giê-xu, chúng con cột trói và ném xa mọi thế lực của ma quỷ đã ngự trị tại ngôi làng này và trên dân chúng này từ bao thế kỷ nay. Vì huyết của Chúa Giê-xu đã chảy từ đồi Gô-gô-tha , chúng con ra lệnh cho các quỷ phải lìa khỏi đây. Nhân danh Chúa Giê-xu…”

Sau lời cầu nguyện đơn sơ này mọi người đồng thanh đáp “Amen!” và họ ngồi nhìn nhau chờ đợi Đức Chúa Trời hành động. Đời sống của mỗi Cơ đốc nhân thật là đơn sơ. Nếu nếp sống của Cơ đốc nhân rắc rối và phức tạp thì ở cái xứ lạc hậu này chúng tôi chẳng bao giờ trở thành Cơ đốc nhân được cả. Khi Kinh thánh dạy điều gì thì chúng tôi tin y như vậy, tin cậy yên tâm và chờ đợi Đức Chúa Trời hành động.

Cảm ơn Chúa về sự đơn sơ của Tin lành. Nhiều khi chúng ta thường ngớ ngẩn khi đọc đến Mác 16:19-20 lại đánh dấu hỏi tại sao không tìm thấy trong bản cũ nhất? Vì vậy chúng ta khoét một lỗ hổng tại đây và đào một lỗ khác để chôn lời Đức Chúa Trời. Chúng ta học đoạn này trong 10 năm và nói rằng:

“Ồ, đây! Trong bản văn của chúng ta lại có, nhưng bản kia lại không có cho nên chúng ta hãy cân nhắc và suy nghĩ trước khi quyết định nên tin bản nào…”

Riêng đối với chúng tôi tại Inđônêsia thì chúng tôi không đau khổ mà làm chuyện ấy. Các nhà truyền giáo giới thiệu với chúng ta “Những quyển sách cũ kỹ lỗi thời” và bảo cho chúng tôi biết đó là Lời của Đức Chúa Trời để chúng tôi tin. Vì thế chúng tôi tin cậy ngay. Nếu chúng tôi có ngu dại mà làm điều ấy thì nguyện Đức Chúa Trời dùng sự ngu dại của chúng tôi để làm vinh hiển danh Ngài và bởi quyền năng của Ngài, Ngài đã chứng minh cho chúng tôi thấy rõ Lời Ngài là thật. Tôi cảm tạ Chúa vì bởi quyền năng của Thánh Linh mà chúng tôi ở Inđônêsia đã kinh nghiệm được tất cả mọi điều Ngài hứa trong Mác 16.

Cảm tạ Đức Chúa Trời là Đấng đã phán “Họ nhân danh ta mà trừ quỷ”. Tôi vui mừng vì lúc bấy giờ đoàn truyền giáo không nghĩ gì về Mác 16 như các nhà học giả Kinh thánh đã nghĩ. Nhưng họ tin cậy vào Lời Chúa Giê-xu đã phán. Cả đoàn ngồi đó mà chờ đợi. Họ nhìn nhau cùng cười và cùng ngợi khen Đức Chúa Trời. Ngay khi ấy, vị pháp sư trưởng bắt đầu run rẩy. Rồi ông hét lớn:

“Hỡi các ông, các anh. Tôi cần Đức Chúa Trời của các ông ngay bây giờ!”

Thật là một chuyển biến đột ngột, các đoàn viên trong đoàn cũng chẳng biết nói làm sao nữa. Cuối cùng một đoàn viên hỏi:

“Thưa ông, tại sao ông lại thay đổi ý kiến của mình nhanh như vậy?”

Ông ta trả lời: “Ồ, Chúa Giê-xu có quyền hơn ma quỷ!”

Một người lại hỏi: “Làm sao ông biết được điều đó?”

“Tôi là pháp sư mà, tôi thường nói chuyện với các quỷ, tôi biết tên từng con quỷ nữa”.

Vài người trong đoàn hỏi thêm: “Vậy có chuyện gì xảy ra mà chúng tôi không biết gì cả?

“Có, có… tôi biết. Khi các ông cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu và trói buộc quyền lực của ma quỷ tại đây, ra lệnh cho chúng chạy thì các ông biết chuyện gì xảy ra không?”

“Không, chúng tôi không biết. Ông hãy nói cho chúng tôi việc gì đã xảy ra?”

Để tôi thuật lại cho các ông nghe. Tôi nhìn bằng con mắt riêng của tôi và nghe bằng lỗ tai riêng về những tiếng của ma quỷ trong làng này. Chúng họp nhau lại từng con một từ nhỏ đến lớn vừa chạy vừa la hét: “Giê-xu không cho phép chúng ta ở đây. Chúng ta phải đi vì Giê-xu cần dân làng này”. Quả thật Giê-xu là Đức Chúa Trời vĩ đại, tôi muốn biết Giê-xu.

Đoàn truyền giáo liền bày tỏ đơn sơ rằng: Nếu ông muốn biết Chúa Giê-xu, chúng tôi sẽ chỉ cho ông cách đến với Ngài”.

Rồi họ mở Kinh thánh ra và chỉ cho ông ta cách tiếp nhận Đấng Christ. Cuối cùng ông đã chân thành tiếp nhận Ngài làm Cứu Chúa của đời sống mình. Sau đó dân làng cũng tiếp nhận Chúa cùng một cách như vậy. Ngợi khen Đức Chúa Trời.

Nhiều người cho rằng việc trừ quỷ chỉ diễn ra cách đây 2000 năm. Nhưng chúng tôi lại vừa chứng kiến quyền năng của Đức Chúa Trời hành động ngay tại Inđônêsia. Vì sao? Vì ma quỷ biết ngày của nó gần đến nên nó càng ra công ráng sức sử dụng hết mọi quyền lực để tấn công vào đạo Chúa. Nếu chúng ta muốn thắng được cuộc chiến này và chinh phục nhiều người cho Đấng Christ thì chúng ta cần quyền năng của Đức Chúa Trời ngay bây giờ và chúng ta lại còn cần hơn nữa, hơn cả những người sống cách đây 2000 năm. Thật là kỳ diệu khi thấy cả một bộ lạc trọn vẹn tiếp nhận Đấng Christ làm Cứu Chúa của mình.

b. Quyền năng trên rắn.

Trong Mác 16:18 “Bắt rắn trong tay, nếu uống giống chi độc cũng chẳng hại gì…”

Điều này chứng tỏ quyền năng của Cơ đốc nhân trên thế giới loài vật. Khi Đức Chúa Trời tạo dựng Ađam và Êva, Ngài phán cùng họ: “Ngươi sẽ quản trị loài súc vật… Ngươi có quyền trên chúng nó”. Nhưng khi con người phạm tội, họ đã đánh mất quyền năng đó. Đôi khi một con chó cũng có thể cắn chúng ta vì nó không tôn trọng chúng ta như một tạo vật cao nhất của Đức Chúa Trời.

Tạ ơn Đức Chúa Trời, vì nhờ sự tin cậy nơi Đức Chúa Giê-xu mà quyền năng trên thế giới loài vật đã hoàn lại cho chúng tôi. Có thể các bạn ở những nơi có xe hơi, xe lửa hay máy bay thì không cần quyền năng này nhưng sống trong rừng già thì thật chúng tôi rất cần. Đi trong rừng rậm đôi khi chúng tôi gặp nào là cá sấu, cọp hay là rắn độc… nhiều lần chúng tôi đã nói với rắn độc “Hỡi rắn hãy dừng lại để ta đi qua!” Tức thì rắn liền dừng lại và chúng tôi đi qua, rắn chẳng làm gì cả. Tại sao? Vì Đức Chúa Trời đã ban cho chúng tôi quyền năng trên thế giới loài vật.

Ở xứ chúng tôi có rất nhiều bọ cạp. Nếu bạn bị cắn thì sẽ nhức nhối vô cùng. Nhưng tôi có thể nói với các bạn là khi đã có quyền năng trên thế giới loài vật thì nếu một con bọ cạp có cắn thì lập tức chúng tôi nhân Danh Chúa Giê-xu là sự đau nhức biến mất. Bò cạp và những con vật khác không được phép đá động đến chúng tôi, vì chúng tôi là thọ vật cao nhất của Đức Chúa Trời. Loài vật phải tôn trọng Đức Chúa Trời. Ngợi khen Đức Chúa Trời là Đấng đã phục hồi quyền quản trị loài vật cho chúng tôi.

Chị của tôi và một anh em khác hầu việc Chúa tại một khu rừng rậm ở Sumatra. Nhiều lần họ phải vượt qua sông. Một ngày nọ anh ta cần qua sông nhưng lại không biết bơi. Lúc đó là giờ nước lớn đã dâng cao lên khỏi lưng quần anh. Những người hồi giáo và những người ngoại ở trên bờ cười lớn:

“A.. ha, anh này tới số rồi!”

Khi anh cố gắng hết sức để lội qua sông, bỗng nhiên một con cá sấu lội đến định ăn thịt anh. Khi còn cách khoảng 2m cá sấu chuẩn bị dùng đuôi quật chết anh (Sức quật của đuôi cá sấu có thể làm vỡ đôi chiếc thuyền nhỏ). Lúc cá sấu đã đến gần anh không biết phải làm gì để tự vệ cả. Thình lình anh nhớ Mác 16:18 nên đứng giữa dòng sông, anh la to:

“Hỡi sấu, ta nhân Danh Chúa Giê-xu truyền cho ngươi hãy rời khỏi đây”.

Nhưng con sấu vẫn tiếp tục lội gần anh hơn nửa thước nữa rồi… vụt một cái quay mình thật nhanh và bơi đi mất. Những người Hồi giáo và người ngoại đứng trên bờ sông ngạc nhiên nói: “Chúng ta chưa bao giờ thấy chuyện lạ thế này! Cá sấu biết vâng lời người đó!”

Cá sấu là con vật ngốc nhất trên thế giới này, nó có một bộ óc rất nhỏ. Nếu huấn luyện cho chó hay mèo biết vâng lời người ta thì dễ hơn là huấn luyện cho cá sấu. Nhưng tôi muốn nói với các bạn là khi Đức Chúa Trời phán thì cá sấu cũng phải nghe theo. Một lần nữa quyền năng của Đức Chúa Trời được thực hiện trước mắt người ngoại và kết quả là họ tìm đến với Ngài.

c. Chất độc trở nên vô hại

Lời Chúa phán: “Nếu uống giống chi độc cũng chẳng hại gì…”

Một ngày nọ, Chúa sai chúng tôi đi vào một làng kia trong rừng già. Đó là nơi kinh khủng nhất, ở gần Kupang thành phố chính của đảo Timor. Khi chúng tôi báo cho mọi người hay là sắp đi đến ngôi làng ấy, họ không tin và bảo “Đừng đi đến đó, nếu các anh đến là sẽ bị giết”.

Tại sao? Vì đó là nơi chuyên môn pha thuốc độc và làm bùa ngải. Nếu một người nào dừng lại xin ly nước lạnh thôi cũng bị họ bỏ thuốc độc vào, uống vào sẽ chết ngay. Vì vậy, nhiều người bạn khuyên chúng tôi đừng đi đến đó giảng Tin lành. Nhưng cuối cùng Đức Chúa Trời vẫn sai chị em tôi, anh rễ tôi cùng 4 người khác nữa đến đấy. Chúng tôi nghĩ “Nếu chúng tôi chết là chết vì vâng lời Chúa”.

Thật sự thì… chúng tôi cũng khiếp đảm, nhưng Chúa nâng đỡ chúng tôi “Nếu uống giống chi độc cũng chẳng hại gì…”

Khi chúng tôi đến nơi, điều đầu tiên dân chúng tại đây làm là cho chúng tôi thức ăn và nước uống. Mọi người đều nhìn xem chúng tôi có khiếp sợ không, nhưng chúng tôi tin cậy Chúa, cứ ăn vì sau khi đi nhiều dặm đường cũng đói bụng. Ăn xong, chúng tôi bắt đầu giảng Tin lành. Nhiều giờ trôi qua, đến khi chúng tôi chấm dứt buổi nhóm, có một vài người đến nói với chúng tôi rằng:

“Thưa các ông, chắc phải có một quyền lực nào trong các ông?”

Chúng tôi trả lời: “Không, chúng tôi không có quyền lực nào cả!”

“Các ông nói dối!”

“Thật đó, chúng tôi chỉ là người như các ông, chúng tôi làm gì có quyền lực nào!”

“Không, tôi không tin các ông. Nếu các ông nói không có quyền lực gì thì có thể đã có một quyền năng rất lớn đã bảo vệ các ông”.

Tôi hỏi: “Ông nói thế có nghĩa gì?”

“Khi các ông đến đây, chính tôi đã bỏ thuốc độc mạnh nhất vào thức ăn của các ông và các ông sẽ chết trong vòng 3 phút. Nhưng tôi thấy chẳng có gì xảy ra cả, bây giờ đã 2 tiếng đồng hồ trôi qua cũng không có chuyện gì xảy ra nữa! Tôi chắc các ông có nhiều quyền lực hoặc đã có quyền năng rất lớn đang bảo vệ các ông?”

Chúng tôi bắt ngay vào điểm ông nói và trả lời:

“Vâng, quyền năng của Đức Chúa Trời đang ở cùng chúng tôi”.

Ông hỏi ngay: “Quyền năng đó là gì? tôi đang cần quyền năng ấy.”

Chúng tôi giải thích cho ông ta về tình yêu thương của Chúa Giê-xu và nói cho ông về Cứu Chúa kỳ diệu, quý báu nhất của chúng tôi. Ông nói:

“Ồ các ông không cần giảng thêm. Chỉ một phút thôi cũng đủ để tôi đem cuộc đời mình quay về cùng Đấng Christ.

Ông chạy về nhà đem tất cả bùa ngải cùng các thứ khác thuộc quyền lực ma quỷ đến và thiếu đốt ngay trong lửa. Ông nói:

“Lạy Chúa Giê-xu, xin Ngài tiếp nhận đời sống con giờ này. Ngài thật là kỳ diệu.”

d. Vượt qua các giòng sông sâu

Chúa cũng sai một đoàn truyền giáo khác đi đến một vùng trong đảo Timor. Họ phải vượt qua một con sông mới đến đó được. Nhưng không có một chiếc cầu nào. Con sông Noemina rộng khoảng 300 mét và là con sông lớn nhất đảo Timor. Vào mùa lụt, sông này sâu khoảng 9 mét. Nước chảy rất xiết, ngay cả những cây lớn cũng bị nó cuốn phăng ra biển. Khi đoàn truyền giáo đến bờ sông thì kinh hoàng. Không người nào dám vượt qua sông vì đang nhằm mùa nước lụt, và ngay cả những người điên cũng không làm như vậy nữa. Vì vậy, đoàn phải dừng lại nơi bờ sông và cầu nguyện: “Lạy Chúa, chúng con phải làm chi bây giờ?”

Một trong những đặc tính của cuộc phục hưng tại Inđônêsia là trước khi chúng tôi đi giảng đạo thì Chúa cho chúng tôi biết mọi chi tiết để chúng tôi phải làm. Chúng tôi ghi lại trên giấy và làm theo cách chính xác. Nếu Ngài bảo chúng tôi dừng lại chỗ này hoặc đi giảng chỗ kia thì chúng tôi vâng lời và thi hành. Bấy giờ Chúa phán cùng họ:

“Các con phải vượt qua sông!”

Thường thường khi đoàn đi ra chứng đạo là nhằm lúc trời nắng ráo. Mùa mưa ở Inđônêsia mới thật đúng nghĩa của chữ mưa. Đôi khi nó kéo dài 40 ngày đêm không dứt. Nếu đi đâu xa mà gặp mưa như vậy thì thật là phiền phức. Nhưng điều kỳ diệu nhất mà Kinh thánh nói đó là:

“Đức Chúa Trời sẽ cung cấp mọi nhu cầu cho anh em.”

Nhiều lần chúng tôi đi ra mà chẳng đem theo dù hoặc áo mưa gì cả. Chúng tôi cầu nguyện với Chúa: “Lạy Chúa, Ngài bảo chúng con ra đi, nhưng chúng con chẳng có dù hoặc áo mưa. Xin Ngài bảo vệ chúng con khỏi sự ướt át!” Chúa trả lời: “Khi nào các ngươi cầu xin và tin thì các ngươi sẽ nhận được điều đó.”

Vì chúng tôi không đi đến những nơi tội lỗi hoặc đi dạo vô ích mà chúng tôi đang đi rao giảng Tin lành nên Đức Chúa Trời gìn giữ chúng tôi khỏi sự ướt át. Chúng tôi thấy mưa cách chúng tôi 4 hay 5 mét về phía trước và phía sau, bên phải hay bên trái nhưng không một giọt nào rơi trên chúng tôi. khi chúng tôi đến làng để giảng thì dân chúng hỏi chúng tôi:

Các ông từ đâu đến?

+ Chúng tôi đến từ cách đây 80 km.

Các ông có gặp mưa không?

+ Có chứ!

Khi họ thấy chân chúng tôi lấm đầy bùn thì lại càng ngạc nhiên hơn khi thấy thân thể chúng tôi khô ráo. Chúng tôi kể cho họ nghe cách Đức Chúa Trời gìn giữ chúng tôi khỏi mưa như thế nào thì họ tỏ vẻ không tin. Nhiều lần họ cố tìm xem thử chúng tôi có dấu áo mưa ở đâu không nhưng chẳng tìm thấy gì vì Đức Chúa Trời gìn giữ chúng tôi.

Đó cũng là cách Đức Chúa Trời sẽ làm để cho đoàn truyền giáo vượt qua sông. Những người ngoại tụ tập trên bờ hỏi:

Các ông là ai?

Chúng tôi là đoàn tuyền giáo đi giảng Tin lành.

Các ông đi đâu bây giờ?… Các ông đừng đi. Nếu các ông đi thì giao mạng sống cho Chúa gấp vì chắc chắn sẽ bị chết đuối ngay.

Một Cơ đốc nhân vững vàng nhất cũng nói thêm:

Chúa bảo chúng tôi khôn ngoan như rắn… bây giờ hãy dùng lý luận hợp lý mà ở lại bên này mà sống đi.

Đôi lúc có những Cơ đốc nhân cố giảng cho bạn nghe những bài thật hay nhưng không phải lúc nào cũng đến từ Chúa. Lắm khi ma quỷ giảng còn hay hơn chúng tôi nữa, nhưng nó không giảng Tin lành.

Nếu các ông vượt qua sông ngay bây giờ thì các ông sẽ chết và như vậy không còn ai phục vụ Chúa cả. Tốt hơn là nên nán đợi trong vòng hai ba ngày nữa, khi nước đã rút xuống rồi, chúng tôi sẽ giúp các ông đi qua.

Đoàn truyền giáo nói với đám đông: Không, chúng tôi không ở lại vì Chúa bảo chúng tôi phải vượt qua sông ngay bây giờ.

Tuy nói như vậy nhưng họ cũng hơi nao núng. Anh rể và chị tôi cũng đứng ở đấy. Họ thực sự chưa biết phải làm gì vì những người bạn của họ cứ nói: Đừng đi bây giờ, đừng đi bây giờ…

Bỗng nhiên một trong những người em họ của tôi nói:

Chúa đang cảm động lòng tôi. Hỡi các bạn trong đoàn, nếu các bạn muốn nghe theo tiếng cố vấn của loài người thì các bạn hãy nghe theo họ. Hãy chờ đợi hai ba ngày nữa rồi đi nhưng tôi muốn theo Chúa và vâng lời Ngài ngay bây giờ. Chúa bảo chúng ta phải vâng lời ngay giờ này, không nên chờ dịp khác. Chúa bảo với ta như Ngài bảo với Giôsép khi thiên sứ đến, ông phải đem Mari và hài nhi Giê-xu trốn khỏi xứ để qua Êdíptô lúc ban đêm. Nếu Giô-sép không vâng lời Chúa ngay lúc ấy và chờ đến sáng mới đi thì kết quả đáng buồn như thế nào? Chắc là Chúa Giê-xu sẽ bị giết.

Trong khi những người khác vẫn chờ đợi vì họ sợ không biết phải làm gì thì người em họ của tôi cương quyết:

Các bạn ở đây chờ, còn tôi thì phải đi ngay!

Nói xong anh bước ngay xuống nước. Mọi người la lớn:

Đừng đi nữa, anh sẽ chết ngay bây giờ!

Nếu tôi chết, các bạn hãy nói cho cả thế giới biết rằng tôi không chết vì ngu dại nhưng tôi chết vì vâng lời Chúa Giê-xu.

Bước chân thứ nhất của anh xuống thì nước đến mắt cá và sau đó khoảng giữa đầu gối. Đứng ở giữa sông, người em họ của tôi la lớn:

Tốt hơn hết là các bạn nên đi ngay đi. Nước không sâu lắm đâu.

Họ hỏi lại anh:

Anh đang đứng dưới đáy sông hay trên mặt nước?

Tôi không biết nhưng tôi đang cảm tưởng như là đang đứng dưới đáy. Đáy sông đang ở dưới chân tôi.

Mọi người đều biết rằng ở đó sâu từ 7-9 mét. Nhưng khi họ nhìn thì dường như anh đang đứng trên mặt nước. Anh gọi một lần nữa: “Tôi nói với các bạn, tốt nhất là nên đi ngay…”

Cả đoàn thảo luận và quyết định: “Chúng ta phải quyết định đi ngay, vì Chúa đang hành động, nếu trì hoãn thì sau đó có muốn đi cũng không được nữa. Lúc ấy mới thật khốn nạn!”

Cả đoàn đều bước như người thứ nhất đã làm. Họ kinh nghiệm một cảm giác như đang đặt chân trên đáy sông. Khi những người còn lại trên bờ (những người ngoại và một số tín đồ) thấy điều đó xảy ra, họ tưởng là sông không sâu lắm nên bắt chước bước xuống. Mới bước được bước thứ nhất thì họ đã bị chìm ngay vì sông vẫn thực sự rất sâu đối với họ.

Lời Chúa trong Êsai chép: “Khi ngươi vượt qua các dòng nước, nó chẳng phủ lấy ngươi.”

Hỡi tất cả Cơ-đốc-nhân, đó là Lời Chúa.

e. Thức ăn được nhân lên gấp bội

Một phép lạ đặc biệt nữa xảy ra cho đoàn truyền giáo khi họ giảng đạo đến một làng nọ tên là Nikiniki cách thành phố Soe nơi chúng tôi khoảng 24km. Lúc bấy giờ Chúa đã dùng họ để đem nhiều người đến với Đấng Christ.

Theo thường lệ thì đoàn đến nhà ông mục sư và ở tại đó. Vị mục sư tại đây lại là chú của tôi. Bấy giờ thím tôi rất bối rối vì nhiều người đến mà trong nhà không có đủ thức ăn. Nhằm thời gian này ở Timor cũng đang gặp cơn đói kém nên thực phẩm quả là một nan đề. Đoàn truyền giáo lại có đến 20 người… Sau đó người trưởng đoàn nói với bà:

Thưa bà mục sư, Chúa cho tôi biết rằng bà có 4 củ năng ở dưới bếp. Bà hãy nấu lên vì đó sẽ là bữa ăn cho tất cả chúng ta.

Làm sao các ông biết tôi có 4 củ năng?

Tôi cũng không biết nhưng Chúa đã bảo tôi như vậy.

Bà mục sư đi vào nhà bếp và thấy có 4 củ năng giống như điều Chúa đã phán với anh trưởng đoàn. Bà nghĩ, nếu Chúa cho anh trưởng đoàn biết thì tốt hơn hết là mình nên vâng lời Chúa.

Sau khi nấu chín, anh trưởng đoàn đến nói với bà: Xin bà mục sư vui lòng nấu nước trà nữa.

Thím tôi chỉ còn đủ trà và đường cho 2 người dùng mà thôi, tuy nhiên bà cũng nghe theo lời người trưởng đoàn.

Anh trưởng đoàn lại nói tiếp:

Xin bà đổ nước trà vào bình và khuấy lên với đường để mọi người uống sau khi ăn.

Bà mục sư làm theo như lời. sau đó bà lấy 4 củ năng chín làm thành một ổ bánh mì nhỏ và đặt nó vào trong một cái dĩa rồi cầu nguyện. Anh trưởng đoàn vừa cầu nguyện xong, Chúa bảo họ lấy đủ số dĩa và ly dùng uống trà phát cho mỗi người.

Xong Ngài lại phán cho một đoàn viên: “Hãy bảo bà mục sư cầm bánh bẻ nhỏ từng miếng để vào từng dĩa một cho đến khi đầy tất cả.”

Mặc dầu thật khó nghĩ vì chỉ một miếng bánh nhỏ nếu bẻ ra cũng không chứa đầy được một dĩa, nhưng bà mục sư cứ vâng lời Chúa. Người cầm dĩa đứng đầu tiên thì rất sung sướng vì chắc chắn có phần, nhưng người đứng sau chót thì sao? Anh ta là bạn thân của tôi, anh ta rất nóng ruột vì đói, và lại thích ăn nhiều. Anh ấy có cái bao tử thật lớn.

Về sau, tôi hỏi anh: “Lúc bấy giờ anh đã nghĩ gì?” Anh trả lời cách thành thật: “Tôi rất hồi hộp, tôi cầu nguyện khẩn thiết với Chúa rằng: Lạy Chúa, con là người đứng cuối cùng! Ổ bánh quá nhỏ nên chỉ đủ cho hai ba người đầu được vài miếng. Vậy xin Chúa Giê-xu làm phép lạ và nhớ đến con nữa. Con đứng sau chót và đang rất đói bụng.

    

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn