Thứ Sáu , 26 Tháng Tư 2024
Home / Trang Chủ / SỰ THÔNG CÔNG CỦA MÔN ĐỒ

SỰ THÔNG CÔNG CỦA MÔN ĐỒ

ha-ne-ye-17

Chính Các Ngươi Phải Cho Họ Ăn

Mác 3:13-14
“Kế đó, Đức Chúa Jêsus lên trên núi, đòi những người Ngài muốn, thì những người ấy đến kề Ngài. Ngài bèn lập mười hai người, gọi là sứ đồ, để ở cùng Ngài và sai đi giảng đạo.”

Từ trước vô cùng Chúa Jesus vui hưởng mối tương giao mật thiết với Cha thiên thượng, vì Cha với Con là một. Khi Chúa Jesus nhập thế làm người, Ngài tạm thời rời khỏi vương triều xuống trần gian, nhưng Ngài vẫn giữ mối tương giao sâu đậm với Cha. Khi đọc qua các sách Phúc Âm, chúng ta nhanh chóng nhận ra Chúa Jesus  luôn cầu nguyện, giữ sự tương giao với Cha. Có khi Ngài lánh hết mọi người để lên núi ở một mình suốt đêm với Cha. Trong khi thi hành chức vụ, Chúa Jesus không chỉ khao khát tương giao với Cha nhưng Ngài cũng muốn thông công với con người. Trong bản chất tự nhiên con người là một loài tạo vật sống theo quần thể bầy đàn. Họ được tạo dựng để sống chung với người khác. Vì thế họ không thể thỏa lòng khi sống cô độc một mình. Chúa Jesus là Đức Chúa Trời trở thành người, Ngài có những cảm xúc của con người, vì vậy Ngài khao khát mối thông công với con người trong những năm tháng sống trên đất. Khi chọn nhóm mười hai người làm sứ đồ, Chúa Jesus có hai mục đích dành cho họ: 1/ thông công. 2/ phục vụ. “Ngài bèn lập mười hai người, gọi là sứ đồ, để ở cùng Ngài – thông công; và sai đi giảng đạo – phục vụ” (Mác 3:14).

fellowship_1c
Trong những chương trước chúng ta đã thấy rằng môn đồ là một người phục vụ trong vai trò của đầy tớ. Người phục vụ đặt ý muốn của mình qua một bên và chọn ý muốn của chủ làm ý muốn của mình. Chúng ta thường có khuynh hướng làm việc này việc kia, nhưng lại quên đi mối tương giao sâu đậm với chính Đức Chúa Trời. Đây là một sai lầm, trước hết mọi điều Chúa đã kêu gọi và lựa chọn chúng ta để thiết lập một mối quan hệ cá nhân gần gũi với Ngài. Sự tương giao phải đi trước sự phục vụ. Trừ phi chúng ta vui thích trong sự tương giao với Đức Chúa Trời, khi đó chúng ta mới là những quản gia tốt và là môn đồ thật. Sự thông công chính là sự tương tác của chúng ta với người khác trong một mối dây thân ái. Đức Chúa Jesus Christ chính là Đức Chúa Trời hóa thân thành con người để giới thiệu Đức Chúa Trời cho con người tội lỗi. Ngài đã đến trong xác thịt để giao tiếp với những con người trong xác thịt. Chúa đến để soi sáng tâm trí con người đang ở trong sự tối tăm vì tội lỗi. Chúa Jesus giảng dạy cho họ, vì theo bản chất tự nhiên họ không thể tìm thấy Đức chúa Trời. Ngài dạy cho đám đông các lẽ thật căn bản về Đức Chúa Trời. Ngài giới thiệu chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời cho con người. Nhưng với những người được chọn lựa làm môn đồ, Chúa Jesus dạy họ những lẽ thật sâu nhiệm hơn mà Đức Chúa Trời đã ủy thác Ngài bày tỏ.

jesus-christ

Trong Mác 4:34, chúng ta thấy Chúa Jesus giảng dạy cho đoàn dân đông các lẽ thật thông qua các ẩn dụ, và khi ở riêng với các môn đồ, Ngài giải thích những ngụ ngôn đó cho họ. “Ngài chẳng hề giảng cho chúng mà không dùng thí dụ; nhưng, khi ở riêng, Ngài cắt nghĩa hết cho môn đồ mình.” Và trong Giăng 8: 28-32, “Đức Chúa Jêsus phán rằng: Khi các ngươi treo Con người lên, bấy giờ sẽ biết ta là ai, và biết ta không tự mình làm điều gì, nhưng nói điều Cha ta đã dạy ta. Đấng đã sai ta đến vẫn ở cùng ta, chẳng để ta ở một mình, vì ta hằng làm sự đẹp lòng Ngài. Bởi Đức Chúa Jêsus nói như vậy, nên có nhiều kẻ tin Ngài. Bấy giờ Ngài phán cùng những người Giu-đa đã tin Ngài, rằng: Nếu các ngươi hằng ở trong đạo ta, thì thật là môn đồ ta; các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi.” Từ đây chúng ta thấy rằng một người không thể trở thành môn đồ cho đến khi người đó biết lẽ thật của Đức Chúa Trời, tin nơi lẽ thật – Lời của Chúa, và để Lời đó trở nên sự sáng của chính mình. Một người cần phải được dạy dỗ để có sự thông công đúng đắn với Chủ của mình. Chúa Jesus mong muốn con người tương giao với chính Ngài. Họ sẽ nhận biết lẽ thật mà Ngài rao giảng.
Chúa Jesus không chỉ soi sáng tâm trí của con người nhưng Ngài cũng đụng chạm đến tấm lòng của họ. Chúng ta hãy đọc Giăng 13:1, “Trước ngày lễ Vượt Qua, Đức Chúa Jêsus biết giờ mình phải lìa thế gian đặng trở về cùng Đức Chúa Cha đến rồi; Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian, thì cứ yêu cho đến cuối cùng.” Ngài đã yêu thương họ. Đây là tấm lòng của Chúa Jesus đối với những người mà Ngài đã kêu gọi trở nên môn đồ. Điều này vượt lên trên những tình cảm thông thường. Họ là đối tượng của tình yêu mà Chúa hướng đến. Ngài quan tâm đến phúc lợi và những nhu cầu của họ. Chúa Jesus trở thành sức mạnh thay thế cho những yếu đuối vật lý của họ. Trong những lúc bị ngược đãi, Ngài là Đấng bảo vệ họ. Khi họ có nhu cầu, Ngài là Đấng cung ứng. Chính những điều này bày tỏ ra tình yêu của Ngài dành cho họ. Các môn đồ không chỉ được soi sáng trong tâm trí mà họ còn được tình yêu của Ngài đụng chạm.
Xa hơn nữa, Chúa Jesus còn đụng chạm đến ý chí của môn đồ. Vì một tâm trí được soi sáng và một tấm lòng bị khuấy động vẫn chưa làm cho một người trở nên môn đồ. Cho đến khi nào ý chí của người đó đáp ứng và thuận phục ý chỉ của Chúa trong mối tương giao gắn bó, người đó mới trở nên môn đồ. Chúa Jesus đến trần gian để thực hiện ý chỉ của Cha cách hoàn hảo. Bây giờ Ngài bày tỏ ý chỉ – bài học của Ngài dành cho các môn đồ và chờ đợi họ đáp ứng.

 

(Còn nữa)

J.DWIGHT PENTECOST

Translated by Tuong Vi   

Trả lời

Hướng Đi Ministries Hướng Đi Ministries
9/10 1521 bình chọn